「Người lữ khách mà thần đang nhắc tới là một phụ nữ.
Cô ta bị thương do quái vật tấn công… Việc giải độc rất cấp bách, vì vậy chúng thần mới đi thu thập thảo mộc để chế thuốc」
Hibi kể chi tiết cho tôi qua 〖Thần giao cách cảm〗.
Một cảm giác bất an bỗng nảy lên.
Không thể nào.
Tuy nhiên tôi vẫn chưa có đủ bằng chứng.
Những gì tôi nghe qua thật quá trùng hợp.
Chẳng lẽ không có cách nào để tìm hiểu được?
Tôi có một ý tưởng.
Người đó bị thương ở đâu?
Tôi đặt lại câu hỏi và nhìn khuôn mặt cô gái chờ đợi sự sáng tỏ.
「Ngài hỏi ở đâu á? Vết thương nằm gần dưới phần bụng.
May thay kẻ tấn công gây ra không đủ sâu, nhưng vẫn! 」
Sự nghi ngờ của tôi đã biến thành sự thật.
Có thể gần như khẳng định đó là Manticore.
Sau khi nhận phải 〖Nanh độc〗 của tôi, nó đã sử dụng 〖Hóa nhân thuật〗để trà trộn vào bộ tộc Lithovar.
Ăn thịt trẻ con rồi lại đóng giả lữ khách để lợi dụng họ, con thú ranh ma.
Để mặc cho nó làm gì thì làm thật nguy hiểm.
Chắc chắn nó sẽ lại lên kế hoạch ăn thịt người sau khi khỏe lại.
Tôi nhìn về phía đã để bộ xương chờ đợi.
Xin lỗi nhé nhóc, có lẽ ta sẽ trở về lâu hơn dự tính.
Ta cần phải kiểm tra lại quê nhà của nhóc trước đã.
Để ý đến ánh mắt của tôi, Baron tỏ ra vẻ tò mò.
Có lẽ anh ta đã nhận ra tôi đang quan sát dấu hiệu của ai đó.
Lúc quay lại thì thấy Hibi đang nhắm mắt và cau mày.
Ối, không hay rồi.
Tôi lắc đầu để che lấp đi suy nghĩ khi nãy.
Sẽ rất tệ nếu bộ xương bị lộ với người Lithovar.
〖Thần giao cách cảm〗 có thể đọc được ý nghĩ, dựa theo tình hình hiện tại, tôi không biết có bất kỳ dấu vết nào đã bị nhìn thấu chưa nữa.
Tôi nghĩ nó chỉ có thể tiếp thu được những tâm niệm mà người khác chủ động truyền tải, nhưng vì bản thân không sở hữu kỹ năng này nên tôi không thể biết rõ.
Tốt hơn hết là nên dè chừng.
Mặc dù tiện lợi đấy, nhưng tôi nên tránh để cô gái này sử dụng 〖Thần giao cách cảm〗 bất kể khi nào.
Tôi muốn nhanh chóng đi đến ngôi làng rồi tức tốc trở về, nên cần nhờ hai người này dẫn đường ngay lập tức.
Tôi cúi thấp xuống.
Hối thúc họ leo lên lưng bằng cách hạ đầu xuống đất.
Làm ơn lẹ làng lên đi.
Hibi đã chậm rãi leo lên nhưng Baron cứ đờ ra đó.
Anh ta ghim cây thương trên mặt đất và lắc đầu.
Chẳng lẽ chỉ có mỗi vị sư tế mới được phép cưỡi tôi?
Không chừng vị thần long thế hệ trước là một tên hám gái.
(Trans: chú mày được dàn harem đeo bám mà có chịu em nào đâu? Đúng là thằng nuốt tràn họng, kẻ ăn không no mà)
Nếu là một quy tắc thì tôi chỉ đành theo vậy.
Nhưng liệu để Baron lại phía sau có ổn không?
“Baron, anh hãy tiếp tục đi tìm thảo dược nhé.
”
“Hah! Cứ đặt niềm tin vào tôi!”
À, họ chia công việc ra.
Dù chưa nói ra, nhưng cái giả thuyết chỉ-sư-tế-mới-được-“cưỡi”-tôi hiện hữu mạnh lắm.
Liệu Baron có đủ sức đáp trả Abyss chứ?
Chúng có khả năng ẩn thân rất giỏi.
Thật sự cũng chưa xác định được bởi vì tôi không muốn gặp phải chúng nhiều lần, nhưng tôi nghĩ chúng phải có loại kỹ năng lén lút nào đó.
Càng nghĩ tôi lại càng chùi cái chất lỏng màu vàng dính trên chân.
Qua trận chiến vừa rồi của Baron, Hibi cứ liên tục nhẩm miệng.
Tôi nghĩ đó là loại thần chú hỗ trợ, nhưng chắc chỉ để nhắc Baron cách di chuyển.
Khi con Abyss biến mất, Hibi đã vội hoảng lên.
Có lẽ cô ấy cũng có 〖Cảm quan〗 hoặc tương tự.
Nếu không có sự trợ giúp, Baron quả thật đã rơi vào đòn tấn công bất ngờ của con nhện rồi.
Theo như tôi quan sát, anh ta chỉ mạnh nếu phối hợp cùng với cô bạn.
Nếu được tôi muốn anh gác lại chuyện đi tìm thảo mộc sau.
Lỡ dự đoán của tôi chính xác thì chúng ta không cần bài thuốc nữa.
Ngoài ra nếu chỉ cho tôi biết đúng loại thuốc cần, tôi có thể tìm ra một cách nhanh chóng.
Mặc dù tôi muốn đưa bộ xương và mộc quái trở về ngôi đền trước hết nữa kìa.
Cả 〖Thần giao cách cảm〗 lẫn 〖Cảm quan〗 à.
Vị sư tế Lithovar này thật nổi bật.
Đủ tầm ảnh hưởng khiến cả một người trai tráng phải cúi đầu.
Không chừng bộ xương còn biết mặt anh ta.
Vậy thì cũng thuận tiện.
“Gaah.
”
“Ubuhaah! Ngài Long thần!? Gì vậy… Sao ngài…?”
Người bạn của tôi im hơi lặng tiếng suốt nãy giờ, bỗng nhấc Baron lên.
Bị đưa lên khỏi mặt đất, chân anh chàng vung vẫy.
Chờ một chút, cô định làm gì thế?
Cô nàng đặt Baron lên lưng và nhìn tôi với thái độ mất kiên nhẫn, nói vậy cũng đúng.
Hãy tử tế hơn một chút đi…
Tôi có nhiều việc đáng quan tâm ở đây, cô biết mà.
Nhìn dấu răng hằn trên người Baron.
Dù không chảy máu nhưng như vậy cũng không nên mà?
Chúng tôi đều là quái thú cả.
Ngay cả những việc nhỏ nhặt nhưng chúng tôi vẫn có thể vô tình tổn thương con người.
Baron sợ hãi tột độ rồi kìa thấy chưa?
Nếu chẳng may sẽ để lại hậu quả khôn lường.
Những chuyện thế này lần cuối hãy…
“D-Dấu ấn ban tặng từ ngài Long thần… S-Sư tế Hibi! Hãy nhìn đi… ngay đây này! thấy chứ!”
Baron kêu lên mừng rỡ, chăm chú nhìn vết lõm với gương mặt đỏ ửng.
Với tiếng ồn ào inh ỏi, anh chàng cởi trần này cứ loi nhoi, cố cho chị gái trẻ ngồi trước trông thấy dấu tích của mình.
Không biết làm sao để mô tả đây.
Cái khung cảnh diễn ra trước mắt tôi, đúng hơn là trên lưng, thật phiền phức.
! Tự dưng lại thấy anh ta hơi biếи ŧɦái.
Tôi bắt đầu thấy sợ đi gặp mặt bộ tộc Lithovar rồi đấy.
Chắc không còn người nào khác kỳ quặc giống anh chàng này đâu đúng không?
Nếu ai mà cũng xếp hàng chờ tôi cho dấu răng chắc méo mặt luôn.
Lỡ mà thật vậy thì tôi giả vờ đánh trống lảng thôi.
“Gaa…”
Có vẻ cô bạn cũng đang khó chịu với anh ta.
Sự nhăn nhó thể hiện rõ trên khuôn mặt.
Cô ấy vươn đầu ra tránh xa Baron nhiều nhất có thể.
.