Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất

Chương 39: 39




*(鬼ごっこ: “Dí bắt”, một trò chơi của người Nhật, trong đó người dí được gọi là oni “鬼”, có nghĩa là quỉ)
Có thể thấy rằng việc chạy ngược lại với hướng con thằn lằn trốn thoát là một ý tưởng khá tồi tệ.

Nhưng vì tôi đã để mất dấu nó nên không còn cách nào khác.
Tuy nhiên, khi cố gắng chạy khỏi tôi, tôi chưa thấy nó sử dụng kỹ năng〖Lăn〗dù chỉ một lần.
Nếu thực sự muốn trốn thoát nhanh chóng, nó hẳn đã phải dùng đến kỹ năng này.
Tôi biết cấp độ kỹ năng〖Lăn〗của con thằn lằn khá cao, con quái đó chắc chắn đã từng sử dụng kỹ năng này rất thường xuyên.
Khi mạng sống của nó đang gặp nguy hiểm, hoặc trên bờ vực của cái chết, nó sẽ dễ dàng chạy thoát với tốc độ cao nhất của mình.
Tôi hiểu điều này bởi vì chúng tôi rất giống nhau.
Tôi đã không nghĩ ngoài tôi ra còn kẻ nào khác cũng có danh hiệu〖Kẻ chạy trốn hèn nhát〗
Mục đích của con thằn lằn đen là đánh bại tôi trong một “trận chiến câu giờ”.
Nó không thật sự cố tẩu thoát mà chờ chất độc làm suy yếu cơ thể tôi.
Không ngu gì nó chịu để mất dấu tôi lúc này.
Vậy nên nếu tôi chạy theo hướng ngược lại, nó buộc phải đuổi theo tôi.
Đối với nó, phương án tốt nhất là tránh khỏi tầm nhìn của đối thủ.

Nó sẽ liên tục di chuyển và duy trì khoảng cách với mục tiêu.
Khi tôi chạy theo hướng ngược lại, tôi chỉ có thể trông chờ vào vận may của bản thân.


Bởi vì không có dự đoán nào là tuyệt đối cả.
Một khi nó mất dấu tôi thì việc đánh cược mạng sống của nó để hạ độc tôi là vô nghĩa.
Tôi sẽ bất lực nếu con thằn lằn đen cũng có khả năng kiểm tra trạng thái giống tôi, nhưng tôi không thấy bất kỳ kỹ năng nào như vậy trong bảng thông tin về nó.

Mặc dù đây là một ván cược nguy hiểm, tôi vẫn phải chấp nhận rằng hiện tại không có phương pháp khác để đánh bại nó.
Vì vậy, tôi chạy đến nơi có tầm nhìn tốt.

Đầu tiên, tối quan trọng là phải thấy được nó để bắt nó.
Nếu kế hoạch thất bại, tôi phải tìm dược liệu để giải độc.

Tôi có thể đi đến làng để nhờ chữa trị nhưng nếu không có sự lựa chọn nào khác tôi sẽ buộc phải chặt đi cánh tay của tôi.
Một khi tôi thấy bóng dáng của nó, tôi sẽ đuổi theo một cách không khoan nhượng.
Nó rất thông minh.
Nếu mày thực sự đánh giá tao là mối hiểm hoạ, mày nên chạy với tất cả khả năng của mình đi.
Lúc tôi có thể nhìn thấy nó rõ ràng, việc chạy trốn này sẽ không cần thiết nữa.
Trong khoảnh khắc ấy tôi bỗng nhận được một cảm giác kỳ lạ và khó chịu, nó đã bắt đầu lần ra tôi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, nó dùng hết 100% khả năng của mình để đuổi theo tôi.
Tôi cần nắm được hướng chuyển động của nó, cho đến khi tôi tìm được một nơi có tầm nhìn đủ tốt.
Hy vọng bắt được nó đang tràn trề trong tôi.
Tôi chậm hơn nó, nhưng đấy là vì tôi chưa sử dụng〖Lăn〗.
Đây là kỹ năng tôi đã luôn dùng từ lúc sinh ra.

Tôi thề trên danh dự của mình rằng sẽ không thua trước nó.
Tôi đang hướng về phía khe vực, chạy đến nơi mà cây cỏ bắt đầu thưa dần.
Lúc này, tôi vẫn không sử dụng〖Lăn〗.
Tốc độ của tôi càng cao, càng có khả năng nó không thể giữ được khả năng vừa chạy vừa ẩn thân trong lúc đang truy đuổi tôi.

Lúc đó tôi có thể thấy nó rõ hơn.
Tuy nhiên nếu chạy hết sức trong khi dùng〖Lăn〗, nó sẽ khiến con thằn lằn bỏ cuộc với ý nghĩ “hắn đã trốn thoát rồi”.
Chiến thắng của tôi sẽ bị hủy hoại nếu điều đó xảy ra.
…………

Sau khi chạy đến một nơi có địa hình trống trải, cuộc phản công của tôi bắt đầu.
Tôi ngay lập tức quay ngược lại.
Tôi bật lên cao và dùng〖Lăn〗.
Tôi phóng tầm mắt quan sát.
Hả? Nó không có ở đó!? Sao tôi không nhìn thấy nó!
Có phải tôi đã phạm sai lầm? Con thằn lằn biến đi đâu rồi?
Mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng tôi .
Vậy tôi có phải cắt cánh tay của mình hay không đây?
Tôi sẽ phải nhận danh hiệu〖Kẻ khuyết tật〗sao?
Có phải tôi đã quá nóng vội nên không để ý xung quanh?
Rồi tôi nhận ra trong góc khuất tầm nhìn của mình, một con thằn lằn màu đen có hình dạng không khác con cố chạy trốn khỏi tôi lúc trước.
Chính là nó!
Tôi đã thành công trong việc dụ nó đến, vì vậy lần này tôi sẽ không để cho nó trốn thoát.
Bây giờ những gì cần làm là đè bẹp cho bằng được nó.

Ủa khoan, tôi cần bắt sống nó mà nhỉ?
Nếu vậy thì việc này còn khó gấp nhiều lần so với việc gϊếŧ chết nó.
Không còn cách nào khác.
Khoảng cách giữa nó và tôi rút ngắn rất nhanh vì tôi bắt đầu lăn trước nó.
Nó thu người rồi cuộn mình lại, và cũng bất đầu〖Lăn〗.
Con thằn lằn lăn rất nhanh.

Nó cho thấy sự khác biệt về tốc độ giữa nó và tôi như trời với đất.

Nhưng tôi sẽ không thua.
Từ đây trở đi, cuộc chơi thuần tốc độ chính thức bắt đầu.
Vì vùng đất xung quanh có ít cỏ và cây, tôi không thể để nó thoát khỏi nơi này.
Dù lựa chọn địa hình dễ chạy, vừa chú ý đến chỗ đứng của mình, tôi vẫn phải tiếp tục né tránh chướng ngại và những con quái vật khác.
Có bắt kịp được nó chỉ với〖Lăn: cấp 3〗hay không, bây giờ chính là lúc quyết định.
Con thằn lằn có〖Lăn: cấp 4〗.
Lúc tôi chạy trốn khỏi con nhện lớn.

Tôi đã phải đi trên địa hình khó khăn hơn nhiều nên hiện tại tôi có lợi thế hơn con thằn lằn.
Tốc độ của con thằn lằn bắt đầu giảm, có lẽ là do cây cối xung quanh ngày càng rậm rạp.
Không, không phải, là tôi trở nên nhanh hơn.
〖Kẻ chạy trốn hèn nhát: cấp 4〗mà tôi đã sử dụng để trốn thoát trước kia, giờ đã không còn là điều đáng xấu hổ nữa.
Tôi vô cùng tự tin vào khả năng dùng〖Lăn〗của mình.

Tôi sẽ không thua dù có thế nào đi nữa.
Không cần biết con thằn lằn đã sống sót bao nhiêu lần với khả năng của nó, ngay lúc này đây, sự khác biệt về tốc độ giữa chúng tôi là không tồn tại.
Tôi thực tế đã vượt trội hơn tốc độ ban đầu của nó..