Buổi tối ở Đế Đô này vẫn mập mờ ánh đèn huyền ảo nơi đông đúc xen lẫn những tiếng cười khác nhau thật đông vui.
Âu Duật Phong lần đầu tiên trong đời hắn đi dạo phố cùng phụ nữ nên đương nhiên không biết những địa điểm thú vị hơn rồi, hắn nhìn sang khuôn mặt cô thì đột nhiên bị ngẫn ra. Cô rất đẹp bản thân hắn chưa bao giờ phủ nhận điều đó, cô giống như là một phần cơ thể hắn vậy không thể rời xa cô được nhìn nụ cười tự do tự tại đó của cô hắn càng thấy nhẹ nhàng yên lòng hắn không bắt buộc cô phải tiếp nhận hắn ngay bây giờ chỉ cần cô ở bên cạnh hắn yên vui như hiện tại là được.
Một lúc sau, bọn họ đi ngang qua một cửa hàng nhỏ bé cuối khu phố đó là một cửa hàng bán kẹo “anh bạn đẹp trai à mua cho bạn gái một cây kẹo đi…” hai chữ “bạn gái” này khiến hắn vô cùng vui vẻ tâm trạng cực kì tốt không cần suy nghĩ mua ngay hai cây. Phương Bách Giao đây là lần đầu tiên thấy Âu Duật Phong mua kẹo hắn không phải rất ghét đồ ngọt sao…
Hắn đưa cho cô hết hai cây xoa đầu cô nói “ngoan, ở đây chờ anh..anh đi mua nước cho em” đi cũng lâu rồi hẵn là khác nước, hắn cũng chu đáo thật.
Sau khi Âu Duật Phong đi mua nước, Phương Bách Giao nghe theo lời của hắn đứng chờ ở đó. Một người phụ nữ khá xinh đẹp đứng gần đó giống như đang chờ ai vậy, tên đàn ông lạ mặt đáng nghi từ phía sau định giở trò cướp túi xách rất may bị cô phát hiện và bắt tại trận “này..” chưa kịp nói gì thì tên đó đã vung tay chạy mất dép.
“Cảm ơn..cảm ơn cô” người phụ nữ nhìn rất quen hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải, mái tóc của người phụ nữ này cũng là màu vàng kim…”không có gì đâu cô có bị thương hay mất đồ không” người phụ nữ đó bỗng nhiên sững người nhìn cô chằm chằm không chớp mắt khi chưa kịp trả lời thì Phương Bách Giao bị Âu Duật Phong kéo lại “thật trùng hợp …Kim phu nhân” người phụ nữ xinh đẹp này là Kim phu nhân ? Phương Bách Giao ngạc nhiên rồi giải thích sự việc cho hắn hiểu. w●ebtruy●enonlin●e●com
Kim phu nhân chỉ cười nhẹ nhàng rồi lên xe đi mất bà nghĩ hẳn là do bà nghỉ nhiều quá rồi, cô gái đó hoá ra là Phương Bách Giao cô gái ở bữa tiệc lần trước.
Âu Duật Phong ôm vai cô nhẹ giọng “sau này đừng có tiếp xúc với những người nhà họ Kim nữa…” cô cũng nghĩ như vậy, bọn họ đều là quý tộc sang trọng không cần hắn nhắc nhở cô cũng tự hiểu mà tránh ra. <script type="text/javascript" async="async" src="//widgets.outbrain.com/outbrain.js"></script>