Tô Lãng có lẽ không nghĩ đến, đêm qua bởi vì hắn mà khắp nơi náo động, nếu không phải Thiên Mệnh Nhân đang trên đường đến đây, người khác còn đang nghĩ Tô Lãng mới là chân chính Thiên Mệnh Nhân, Luyện Khí kì liền làm cho các phương đứng ngồi không yên.
Buổi sáng trên đường trở về, Tô Lãng nhìn trên bầu trời có mấy thanh phi kiếm xẹt qua như sao trời, dưới đất là linh câu kéo đuôi chạy với nhau, tràng cảnh này đối với người khác là rung động mười phần, còn đối với Tô Lãng thì lại giống như trò trẻ con, không có chút nào bức cách.
Một đêm sau khi ổn định cảnh giới, Tô Lãng hiện giờ đã có thể dùng thức thứ nhất của Cửu Thiên Thần Lôi Quyết-Thiên Lôi Động. Nhưng lại có chút bị động, phải đợi trên trời xuất hiện mưa giông sấm chớp, hắn mới có thể thi triển.
Trừ khi bước vào tầng thứ hai Lôi Tâm Tập Luyện, bên trong cơ thể ngưng tụ ra quả tim chứa lượng lớn lôi điện, như vậy Thiên Lôi Động liền không cần đợi mưa giông sấm chớp cũng sẽ có uy lực khủng kh·iếp.
Cho nên Cửu Thiên Thần Lôi Quyết có chút gân gà, ngoại trừ bây giờ nhục thân mạnh mẽ, lôi lực không tạp chất, có thể phóng ra một chút lôi điện, nhưng tác dụng có lẽ chỉ là gãi ngứa, nhưng nếu là độ thêm chín lần lôi kiếp nữa, đó lại là một chuyện khác.
Tô Lãng thận trọng bước vào trong nhà, liền thấy trước cửa có một nữ tử như đứng đó đợi sẵn, chính là mẹ của hắn, Lý Thanh.
"Tiểu tử, ngươi đi đâu giờ này mới về?"
Ta đã lớn rồi nha mẹ, còn gọi ta là tiểu tử... Tô Lãng lầu bầu trong lòng.
"Ha ha con chỉ là buổi sáng đi dạo một chút."
Lý Thanh bán tín bán nghi, nhưng không có tiếp tục truy vấn mà là nói:
"Hừ, tốt nhất ngươi mấy ngày nay nên ở nhà."
"Ồ, có chuyện gì sao?" Tô Lãng có chút ngạc nhiên hỏi.
"Là đêm qua ngoài thành mười lăm dặm về phía bắc, đột nhiên xuất hiện bão lớn, phụ thân ngươi cùng mấy thúc bá dự đoán là có bảo vật xuất thế, sáng nay liền đi thăm dò, ngươi tốt nhất không nên làm chuyện yêu thiêu thân gì."
Vì cái gì không nghĩ là có ai độ kiếp...a đúng rồi, nếu có người độ kiếp, xung quanh đó sẽ có khí tức tàn dư linh lực xót lại... Tô Lãng trong lòng tự hỏi tự trả lời vấn đề này, nhưng chỉ có chuyện này không đủ mẹ hắn chờ đợi hắn như thế.
"Mẹ còn có chuyện gì sao?"
Lý Thanh ánh mắt chớp chớp, sau đó nói:
"Lãng nhi..."
Chưa nghe hết câu, nhưng đột nhiên Lý Thanh lại đổi cách xưng hô, Tô Lãng trong lòng có điểm bất an, nhưng làm người ba đời, cách xử lý khi tinh thần bất an chính là nhanh chóng rời đi, không cho đối phương có cơ hội nói tiếp.
"Mẹ, ta có chuyện, phải đi trước."
Không nghĩ nhiều, hắn nói xong câu đó liền đi về hướng Vạn Bảo lâu. Lý Thanh nhìn nhi tử một mạch đi như thế, khuôn mặt nổi giận đùng đùng, như là sát thần hàng lâm:
"Mẹ nó cái thằng trời đánh."
Tô Lãng rời đi trong lòng còn có chút hoảng sợ, nếu không phải quả quyết, có lẽ hắn phải chịu xui xẻo.
Đi Vạn Bảo lâu lần này không phải tiếp tục mua vật liệu cho trận pháp, hắn đã bước vào tầng thứ nhất Cửu Thiên Thần Lôi Quyết, có thể cảm ứng được thời điểm nào sẽ xuất hiện sấm chớp, hoặc là có chút mơ hồ cảm nhận được ai đó đang độ kiếp nếu khoảng cách không quá xa.
Đây chính là điểm đặc biệt của Cửu Thiên Thần Lôi Quyết, trên đại lục này công pháp hệ lôi nhiều vô số kế, nhưng có thể tu luyện đến trở thành chân chính Lôi Thần, chỉ có duy nhất Cửu Thiên Thần Lôi Quyết.
Nguyên do cũng bởi vì như thế, nên những người tu luyện môn công pháp này, vận mệnh cuối cùng sẽ có một trận chiến đối đầu với nhau, quyết định xem ai là Lôi Thần.
Lần trước có hai người, nhưng lần này có thêm Tô Lãng, nhưng hắn lợi thế ở chỗ biết hai người kia là ai, có thể bố trí đối sách hợp lý, không cần phải khẩn trương vì chuyện này.
Chuyến này đi Vạn Bảo Thương Hội chính là bán công pháp, hai ngày sau Thiên Mệnh Nhân đến Thanh Bình thành, trùng hợp Vạn Bảo Thương Hội cũng tổ chức một cuộc đấu giá, tại nơi này, Thiên Mệnh Nhân nhặt được không ít đồ tốt
Nói về Thiên Mệnh Nhân, hắn gọi là Tiêu Phàm, từ nhỏ là cô nhi, gia nhập Thanh Vân tông, trở thành đệ tử ngoại môn, tư chất kém cỏi, bị người khinh thường. Trùng hợp là, cha Tô Lãng trước kia là đệ tử Thanh Vân tông, em trai hắn Tô Thần bây giờ cũng là đệ tử Thanh Vân tông.
Thanh Vân tông là một tông môn thuộc Liên Minh Thất Tông, bao gồm Thanh Vân tông, Thiên Sơn tông, Thiên Địa tông, Ngọc Thiền tông, Côn Luân tông, Vân Hải tông cùng Thiên Âm tông. Đây chính là thế lực lớn nhất tại Nam Hoang, tông chủ của mỗi môn phái đều có tu vi là Hóa Thần kỳ.
Đối nghịch với Liên Minh Thất Tông là tam đại ma tông, Huyết Nguyệt tông, Vạn Quỷ tông cùng Hắc Phong tông, tông chủ cũng đều là hóa thần.
Tiêu Phàm quê nhà trước kia là bị một tên đệ tử Huyết Nguyệt tông đồ sát, may mắn được một vị trưởng lão của Thanh Vân tông đi ngang qua cứu giúp, mới giữ lại được mạng sống. Trong một lần ra ngoài du lịch, tình cờ lạc vào Thượng Cổ bí cảnh, bên trong có tàn hồn của một vị Độ Kiếp kỳ lưu lại, từ đó Tiêu Phàm liền bước trên con đường nghịch tập của mình.
Hủy diệt Huyết Nguyệt tông, Vạn Quỷ tông làm nô, Hắc Phong tông tông chủ phải nhờ nữ nhi đi theo Tiêu Phàm mới cứu được một mạng, Liên Minh Thất Tông trong quá trình đối kháng ma tông mà vì hắn mà tan rã, n·gười c·hết thì c·hết, tàn phế thì tàn phế, không ai có kết cục tốt đẹp.
Tiêu Phàm nếu không gọi hắn là tai tinh, là sao chổi thì quá thiên vị cho hắn. Nhưng tên này có được tàn hồn Độ Kiếp kỳ chỉ dạy, công pháp lại bá đạo, tình huống xấu tàn hồn có thể phụ thân vào hắn để chiến đấu, cái này tương đương chính là bật hack, nhưng Tô Lãng kiếp trước bật hack là giống đực, đương nhiên phải hơn bậc hack giống cái của Tiêu Phàm.
Vừa bước vào Vạn Bảo lâu, Tô Lãng liền thấy tại trước quầy chính là ăn mặc mát mẻ, phơi bày da thịt khắp nơi Tố Thanh. Trương Thanh Sơn đúng là có "diễm phúc" nhưng cũng thật dũng mãnh, đổi lại kẻ khác, ba ngày liền bị yêu nữ này hút khô.
"Ai dô, là Tô thiếu sao, làm sao sớm như thế, ta còn tưởng ngươi đã sớm đi ra ngoài thành."
Là do bản thiếu siêng năng... Tô Lãng nói thầm trong lòng, bên ngoài hắn cười nói:
"Đương nhiên là nhớ đến Tố tỷ tỷ". Tra nam, Tô Lãng tự phong cho mình cái danh hiệu này, kiếp trước hắn đúng là chưa từng trêu hoa ghẹo nguyệt, bây giờ nghĩ lại, thấy có chút đáng tiếc, mỹ nữ theo hắn nhiều như mây, vậy mà hắn giống như một tôn Phật sống không để ý hồng trần, nói khó nghe thì Tô Lãng không phải thái giám, nhưng có vị cách của thái giám.
Nghe như vậy, Tố Thanh nụ cười càng thêm nồng đậm, không kiêng nể gì đối với Tô Lãng nói:
"Thật sao, vậy nhân lúc trời mới vừa sáng, chúng ta có thể cùng vào phòng, đàm một chút về tình yêu thuần túy".
Không, ngươi không thể như thế, chuyện này nghe liền rất đáng sợ...nhưng mà ta giống như cũng có ý này.
"Rất tốt, mời Tố tỷ tỷ dẫn đường, phòng không cần quá rộng lớn, ta yêu thích không gian hẹp, nhưng nhất định phải có cách âm trận pháp, không thể để bị người ngoài nghe thấy".
Nghe Tô Lãng nói vậy, nguyên bản cười nói vui vẻ Tố Thanh đột nhiên có chút cứng lại, nàng trong lòng mắng chữi không thôi.