“Cái này phải nói về thời kỳ Thượng cổ, lúc các Cựu thần còn tồn tại. Nhưng chúng tôi thì lại dốt đặc nên cũng chẳng biết gì nhiều. Còn anh Daint thì lại là chủng tộc cao quý đến thế, có lẽ anh đủ sức tiếp cận những tri thức đó hơn chúng tôi nhỉ?” - Genzu mỉm cười nói.
Mặc dù Hirio đã dùng mái tóc mình che đi phần tai nhưng đặc trưng đôi tai của Fairyn rất khác Elf nên không khó để nhóm Genzu nhận ra. Gương mặt Hirio cũng đẹp trai cùng khí chất cao quý không thể giả vờ được.
“Haha, tôi cũng chỉ là thừa hưởng một chút huyết mạch Fairyn mà thôi. Không phải công tử thế gia hay dạng gia thế khủng bố gì cả.”
Hirio gãy đầu nói.
Genzu liếc sang Dain và Sylar nhìn chằm chằm vào Hirio, bọn họ có thể nhận ra Hirio dường như không có dao động nhịp tim và biểu cảm cũng rất chân thành. Khả năng cao là cậu đang nói thật.
Trong lòng mỉm cười vui vẻ nhưng gương mặt lại mang theo biểu cảm lo lắng, Sylar nhích người lại gần Hirio và nói.
“Vậy anh cũng là một người bất hạnh như chúng tôi nhỉ?”
“Phải ha! Thân mang dòng máu Thiên Tiên cao quý thì dù không phải gia cảnh quá khó nói thì cũng chẳng có chuyện anh lưu lạc đến nơi thấp kém như đây cả.” - Dain lớn giọng nói.
“Thiên Tiên? Là tên chủng tộc của Fairyn sao?”
Hirio mở to mắt hỏi, biểu cảm của anh ngây thơ như thể một chàng trai chưa từng tiếp xúc với cuộc đời.
“Anh không biết sao? Đây cũng chỉ là những kiến thức cơ bản thôi mà.” - Melli chu môi nói.
“Có lẽ do anh ấy đã ở trong một môi trường không mấy khả quan, ít có khả năng tiếp xúc với kiến thức lục địa.” - Genzu điềm đạm nói.
Dain thì im lặng gỡ từng đoạn thịt nướng và chi cho mọi người, Hirio gật đầu đồng thời ngửi một chút miếng thịt đó.
“Không có độc, nhưng nó lại được tẩm rất nhiều phụ gia không liên quan.”
Cậu suy ngẫm trong đầu, mặc dù bản thân không có quá nhiều kiến thức về thực vật nhưng do đã từng sống bằng nghề hái thuốc trong rừng Mantic nên Hirio vẫn đủ sức cảm nhận được loại thực vật nào có thể dùng cho các món ăn. Và thứ nằm trên miếng thịt này tuy rằng không có độc nhưng lại rất kỳ lạ.
Nếu có thể thì Hirio sẽ dành thời gian tìm hiểu thật kỹ về dược liệu nơi đây thật kỹ lưỡng.
“Lục địa Eilrine có vô vàn chủng tộc cùng nhau sinh sống nhưng lại có vài chủng tộc cao quý hơn tất cả.” - Genzu từ tốn nói.
“Đó là Tiên tộc! Hoặc phân một cách rõ ràng là Địa Tiên - Thiên Tiên - Thượng Tiên ứng với Elf - Fairyn và đứng trên đỉnh cao nhất là Đại Yêu Tộc - tộc Eilrine!” - Melli hăng say kể, gương mặt cô ửng hồng bởi lửa trại và biểu cảm mang theo vẻ sùng bái mạnh mẽ.
“Cô ấy nói hơi khó hiểu nhỉ, đơn giản là Elf được coi là Địa Tiên có địa vị thấp nhất trong tộc Tiên. Còn lại Fairyn thì là tộc Thiên Tiên với nguồn gốc sinh sống tại Thiên Đảo, họ cũng là những kẻ duy nhất có thể nhận chức Thánh mẫu và trông coi Thánh Điện.”
Genzu hiền hoà giải thích, anh đưa Hirio một cốc nước mát và tiếp tục.
“Còn lại là Đại Yêu Tộc, cũng là chủng tộc cao quý nhất khi toàn bộ lục địa này mang tên họ. Eilrine! Dân đen như chúng tôi cả đời cũng rất khó có cơ hội được nhìn thấy một Thiên Tiên chứ đừng nói đến những Thượng Tiên cao cao tại thượng kia.”
Hirio gật đầu với Genzu, anh kề môi uống nước và cảm giác rất rõ ràng cơ thể mình vừa hoà trộn thêm một loại dược liệu có tính xung khắc với thứ gia vị có trên thịt nướng kia.
[Thông tin: Thành phần dược liệu tổng hợp có khả năng gây t·ê l·iệt dòng chảy mana trong cơ thể]
[Thông tin: Thành phần đã phát hiện 5/14]
Cười nhạt trong lòng, Hirio vẫn giữ nguyên biểu cảm ngơ ngác và thỉnh thoảng gật đầu với nhóm Genzu. Bọn họ vẫn còn tác dụng rất lớn trong việc giúp cậu hiểu thêm về thế giới này, mặc dù nhiều khả năng cách nói chuyện này là để làm Hirio phân tâm.
“Nhắc mới nhớ, anh Daint cũng là một người sở hữu thuộc tính biến dị nhỉ?”
Genzu nói, Melli đồng thời gật đầu.
“Ừm, là Phong thuộc tính. Và bản thân tôi thì cũng sở hữu những thuộc tính khác không đầy đủ.” - Hirio.
“Vậy anh là đa thuộc tính? Nếu tại Thượng Tầng thì một người đa thuộc tính có thể coi là kỳ tài thì tại Tầng Dưới này nó lại là một điều không tốt.” - Genzu thở dài nói.
“Phải phải! Nếu không thì Sylar đâu có đến mức phải chịu nguy hiểm và tốn nhiều thời gian đến thế để lên cấp chứ?” - Melli trề môi nói, nhưng do dung nhan của cô hoàn toàn nằm dưới mức trung bình nên Hirio có chút thấy buồn cười với biểu cảm kia.
“Chúng ta đều là những kẻ kém cỏi nhất trong những kẻ kém cỏi, dù cho có được sống ở môi trường tốt hơn thì thiên phú cùng rất nhiều thứ mà chúng ta cả đời cũng chẳng thể thay đổi được.” - Dain hiếm thấy lên tiếng.
“Anh có vẻ như sở hữu thiên phú rất tốt ấy nhỉ? Dựa theo chiến lực của anh lúc trước thì thực lực chân chính của anh cũng hoàn toàn không bị giới hạn bởi Level của mình nhỉ?” - Genzu.
“Anh không biết một người ở ranh giới sống c·hết có thể làm những gì đâu.”
Hirio mỉm cười nói, cậu vẩy tay và biểu hiện rằng mình muốn nghỉ ngơi sớm. Cả bọn Genzu cũng gật đầu và rất nhanh không khí trở nên trầm ấm hẳn đi khi Hirio rời đi.
Sylar phụ trách dẫn đường cho Hirio đến chỗ nghỉ ngơi, mặc dù cô chỉ vừa thoát trạng thái tăng cấp nhưng mọi chuyện vẫn là hiểu biết rất rõ, tình hình của mọi người đều được cô nắm bắt một cách nhanh chóng và quản lý mọi thứ rất ổn định.
“Cảm ơn cô.”
Hirio gật đầu yên vị, anh quan sát xung quanh một lượt và đôi mắt vẫn rất bình thản như không có phát hiện điều gì đặc biệt. Sau đó là nhìn về phía Sylar đang đứng bên ngoài, cô tuy rằng có nhan sắc dễ nhìn hơn Melli và có chút ít cảm giác thuần thục hơn nhưng nếu so với những cô gái mà Hirio từng tiếp xúc thì không có bất kỳ khả năng so sánh nào cả.
“Lần nữa xin cảm ơn anh Daint vì đã cứu giúp chúng tôi.”
Sylar cúi đầu và rời đi, Hirio mỉm cười trong lòng. Ánh mắt nhìn thẳng về nóc lều và bảng thông báo của hệ thống xuất hiện.
[Thông tin: Trận pháp khóa chặt - Thời gian kích hoạt: 47 giờ]
“Cái này gọi là chân diện thật sự của thế giới, nhỉ?”
…
“Chuyện này… Chúng ta có thể không làm thế được không?”
Melli siết chặt trượng phép trong tay và nói, cô mím chặt môi mình đồng thời đôi mắt có chút đỏ hoe.
“Khu vực chúng ta đang ở là đỉnh núi Evilurn, một trong những nơi tiếp giáp giữa vùng Level 3 và Level 4 nổi tiếng nhất tại đây. Về cơ bản là chuyện sống sót rời khỏi đã là không thể nào.”
Genzu chậm rãi nói, Sylar thì im lặng vẽ một loạt vòng tròn giữa không trung.
[Ma pháp cấp 2: Trói buộc]
“Nhưng cậu ấy là ân nhân của chúng ta!”
Melli cất cao giọng, nhưng Genzu và Dain đồng thời trừng mắt nhìn cô.
“Vấn đề đó không quan trọng, dù sao thì chúng ta cũng không bắt ép hắn ta phải cứu ai cả.”
Sylar hoàn thành vòng tròn ma pháp và thở dài, cô bước đến lấy từ trong túi đồ ra một loạt cây kim và bắt đầu tẩm một chất lỏng màu đen lên từng cây.
“Dễ dàng lấy ra [Bùa dịch chuyển] thì nói rõ thân phận đối phương vô cùng cao quý, hoặc ít nhất là cực kỳ giàu sang. Tôi không tin những kẻ như vậy lại không có đầy đủ vật phẩm bảo vệ mạng sống quý giá hơn nữa, dù sao thì tất cả những gì chúng ta cần là những đồ vật trân quý kia chứ không phải mạng sống của hắn.”
Sylar chậm rãi nói, gương mặt cô đen lại và hai tay cũng rất thành thục tra độc.
Dain im lặng đi ra ngoài, cả đám người cứ thế tiếp tục công việc của mình mà không hay biết có một dáng người mềm mại uyển chuyển vẫn đang âm thầm quan sát tất cả từ đầu đến cuối.
“Thậm chí sử dụng trận pháp trói buộc và cả tạm thời phong ấn Level, kim độc và hàng loạt đòn ma pháp gây sát thương cao. Những kẻ này cũng thật coi trọng anh đấy, Hirio.”
Lauriel mỉm cười nói, gương mặt nõn nà của nàng hướng về phía lều xa nơi Hirio đang thiền định và dòng mana biểu thị rất rõ anh đã vượt qua ranh giới Level 3 và hiện đang tạm thời hạ cấp độ bản thân xuống. Còn về việc những chuyện sẽ xảy ra tiếp theo thì Lauriel vẫn sẽ không ra tay can thiệp, nàng cũng chẳng có trách nhiệm đảm bảo cho Hirio suốt đời như vậy.
Tuy là nói thế, nhưng trong lòng Lauriel dâng lên một cảm xúc tức giận. Ánh mắt nàng nhìn về phía bốn người kia và sát khí chậm rãi xuất hiện.
“Phải nhanh chóng tìm y sư giải quyết vấn đề thân thể cho anh ta, dường như em trai của Hanna đã được trở về từ Đấu trường thì phải.”
Xoá bỏ đi sát khí kia, Lauriel xoa cằm nói.
[Nhiệm vụ phụ: Kẻ sống sót cuối cùng]
[Nhiệm vụ phụ: Tiêu diệt kẻ địch hoàn toàn hoặc sống sót rời khỏi khu vực]
“Haha…”
Hirio cười gượng, cậu siết chặt tay mình và cơ thể có chút khó chịu.
Những kẻ mang ơn lại dường như không thể chờ đợi g·iết c·hết Hirio và c·ướp tài nguyên từ cậu.
Có lẽ đêm nay sẽ không yên bình cho lắm.
Rất nhanh nửa đêm đã đến, Hirio nằm ngáy một cách ngon lành và xung quanh lều bắt đầu xuất hiện những tiếng chân rất nhỏ.
Genzu ra hiệu cho Dain trấn giữa cửa lều đề phòng Hirio chạy thoát, Sylar và Melli đứng ở xa để kích hoạt ma pháp t·ấn c·ông cùng gây suy yếu, anh sẽ là người t·ấn c·ông chính. Tất cả đều được lên kế hoạch cẩn thận và trong đêm nay cần phải hoàn thành thật tốt, Hirio hiện tại đang trong trạng thái chưa hồi phục hoàn toàn nên nếu để càng lâu thì càng khó khăn cho họ.
Nhìn Genzu tiến càng ngày càng gần căn lều kia, Melli siết chặt trượng phép trong tay. Cô quay đầu nhìn sang Sylar bên cạnh và nuốt ực một ngụm, dù cho có cố ngăn cản như thế nào thì cả bọn đều chẳng hề để tâm đến cô, và bản thân Melli cũng không có sức để khiến họ thay đổi chủ ý, dù sao thì tiềm năng cùng lượng báu vật Hirio đang có đều cực kỳ cần thiết với cả bọn vào lúc này.
Tiếng ngáy vẫn rất đều, chứng minh rõ ràng Hirio đang ngủ say và lơ là phòng bị. Mặc dù thế thì nhóm Genzu vẫn rất cẩn thận dùng thêm ma pháp gây suy yếu tinh thần bao trọn lều trong vài phút, ngay sau đó Genzu rút thanh kiếm và di chuyển vào bên trong căn lều.
Xoạt!
“Gì vậy?”
Dain chậm rãi nói, anh liếc nhìn về Sylar và cô chỉ lắc đầu biểu thị bản thân không nắm rõ tình hình. Melli thì đang càng ngày di chuyển càng xa khu vực này.
“Vậy ra cũng không hẳn là chung một bọn nhỉ?”
Hirio nói, giọng cậu vang lên ngay bên cạnh Melli và trái tim cô như ngừng đập. Cơ thể căng cứng đồng thời ngã phịch xuống đất, hai chân run rẩy không ngừng. Ánh mắt hoảng loạn cùng biểu cảm không còn chút sức sống nhìn về phía sau lưng mình, Hirio đứng ngay bên cạnh cô với một thứ gì đó to lớn trên tay.
“Genzu?”
Cô nói, ánh mắt đã hoàn toàn trở thành tuyệt vọng. Trên tay Hirio là xác c·hết của Genzu, giữa ngực vỡ nát, đầu chỉ còn một nửa và hai tay bị bẻ gãy hoàn toàn.
Hirio mỉm cười nhìn về phía Dain và Sylar vẫn còn đang phục kích mình, họ tiến gần vào lều hơn và ma pháp của Sylar được kích hoạt.
[Thông tin: Thể chất hiếm gặp - Vạn huyết luân thể (chưa kích hoạt)]
[Thông tin: Khả năng hấp thu - 0%]
“Thể chất hiếm gặp à.”
Cậu tiến đến đây cũng bởi vì thông báo này của hệ thống, để cho chắc chắn thì trước đó Hirio có sử dụng 4 lần tra thông tin cho những người này. Mặc dù tiêu hết 400 điểm nhưng cũng coi như đáng giá, cậu sẽ không coi thường bất kỳ ai và bỏ qua bất kỳ khả năng nào mang lại rắc rối cả.
“Vậy ra trên Eilrine này cũng có những sinh vật sở hữu thể chất đặc biệt.”
[Thông tin: Vạn huyết luân thể - Sử dụng máu để làm nguồn mana cho bản thân, cấp độ sức mạnh không bị hạn chế và có khả năng sử dụng kỹ năng của những kẻ bị hút máu]
“Nghe thật tà đạo.”
Ánh mắt nhìn về phía hai người kia, trên tay Hirio xuất hiện một vòng sáng màu xanh lục và cơ thể nhẹ nhàng lơ lửng lên. Hơn bốn vòng tròn ma pháp xuất hiện trước mặt cậu và Hirio giơ tay điểm lên từng vòng một lần.
[Phong chi lực: Thuẫn sát]
Từ trong vòng tròn bắn thẳng ra một loạt vết cắt trông như kiếm khí hướng về phía Dain và Sylar, vì Hirio vẫn luôn đứng phía sau hai người họ nên đòn đánh lén này về cơ bản là không thể tránh né.
Phạch!
Cơ thể Dain bị cắt làm bốn và Sylar thậm chí bị cắt nát chỉ còn lại từ phần lưng cùng hai chân. Tất cả sự việc từ lúc bắt đầu cho đến hiện tại thậm chí chưa tới mười giây, ánh mắt Hirio không cảm xúc nhìn xuống Melli hiện tại đang quỳ và liên tục dập đầu trước mình.
“X-Xin ngài tha cho tôi, tôi đã rất cố gắng khuyên bảo bọn họ… Tôi đã rất cố gắng không tham gia việc này… Xin ngài!!!”
Melli run rẩy đến dường như không thể hô hấp như bình thường, cô dập đầu điên cuồng đến mức trán bê bết máu và vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Cậu đã ra tay với không chút chần chừng, g·iết c·hết ba kẻ kia với không một sự khoan nhượng nào. Thậm chí toàn bộ sức mạnh Level 3 cũng được thôi động toàn bộ.
Dựa theo thông tin cậu có thì Hirio cho dù có muốn cũng chẳng thể g·iết Melli để c·ướp đi thể chất kia, và như vậy thì có vẻ lỗ vốn khá nặng. Dù sao thì cậu cũng đã sử dụng gần như toàn bộ hành trang mà Lauriel đưa cho.
“Kích hoạt thể chất như thế nào?”
Nếu có thể kích hoạt thể chất của cô gái này thì Hirio sẽ nghĩ đến chuyện thu cô làm tuỳ tùng của mình, dù sao thì có thêm lực lượng vẫn rất tốt so với việc tự mình làm tất cả mọi thứ.
[Thông tin: Hấp thu hơn mười tinh huyết của mười chủng tộc khác nhau trong cùng thời điểm]
“Ồ, hèn gì cho đến lúc này vẫn chưa kích hoạt được.”
Tinh huyết là không thể lấy ra dễ dàng được, nhưng với xác c·hết thì có thể.
Hirio đưa tay rút từ xác Genzu ra một giọt máu nhỏ bằng móng tay. Cậu gật đầu hài lòng và bước đến hai xác c·hết kia làm tương tự, trên tay xuất hiện đầy đủ ba giọt tinh huyết. Mặc dù cả ba đều là dạng tinh huyết khá yếu và cơ bản không có khả năng tăng cường thể chất cho cậu, nhưng dù sao cũng dùng chúng cho việc khác nên Hirio nhanh tay cất chúng vào.
“Có cách nào thành lập khế ước trung thành tuyệt đối không?”
[Thông tin: Chỉ duy nhất triệu hồi sư cùng linh thú của mình mới có thể thành lập khế ước tuyệt đối.]
“Nghĩa là không có cách nào để cô ta nghe lời tuyệt đối?”
Hirio xoa cằm, Melli đã chôn đầu mình và không còn ngẩn lên nữa, cô thật sự đang rất sợ hãi.
[Thông tin: Vật phẩm cấp 9 [Nguyền thức] có khả năng làm được.]
“Dùng một vật phẩm tiệm cận cấp 10 cho loại thể chất này, liệu có đáng?”
Hirio lần nữa suy tư, cậu đúng thật là cần tự thành lập một thế lực cho bản thân nhưng điều đó cũng không đồng nghĩa rằng phải tốn nhiều tài nguyên đến thế chỉ để cho một kẻ không xứng đáng.
Hai chân bước về phía Melli vẫn đang run rẩy, Hirio phẩy tay và cơ thể cô được nâng lên bởi một làng gió mát mẻ.
“Tha c·hết cho cô, đổi lại là yêu cầu sự phục vụ và trung thành tuyệt đối, hoặc là đi theo những người bạn kia.”
“T-Tôi sẽ theo ngài, tôi chắc chắn sẽ trung thành. Dù ngài muốn tôi làm gì tôi cũng sẽ không chút do dự!!!”
Melli như thể gào lên, cô thật sự muốn sống sót. Và ngay thời điểm nhận thấy bản thân có cơ hội sống sót, cô ngay lập tức lên tiếng như thể sợ rằng Hirio sẽ đổi ý.
“Nếu yêu cầu của ta là cô cần phải c·hết, thì sao?”
Hirio chỉ đơn giản nói.
“T-Tôi…”
Melli thật sự bị chững lại, cô muốn sống. Dù cho có phải giao kèo với ác quỷ thì Melli vẫn muốn bản thân được sống, nhưng nếu giao kèo đó là yêu cầu cô đi c·hết thì…
“Cô do dự.”
Bịch!
Hirio nói đoạn, cậu lắc nhẹ cổ tay và đầu Melli rớt thẳng xuống đất, lăn vài vòng trước khi ngừng lại. Biểu cảm của cô vẫn đang đơ lại do câu hỏi trước đó của Hirio.
Cậu thật lòng chỉ nghĩ sẽ thử cô thôi, nếu Melli dễ dàng tuyên thệ trung thành với cậu chỉ để được sống thì một khi gặp tình huống tương tự thì chuyện cô phản bội Hirio để sống sót là chuyện chắc chắn sẽ xảy ra.
Quăng xác Melli sang một bên, Hirio đồng thời rút ra thêm một giọt tinh huyết và thở dài một hơi.
[Nhiệm vụ phụ: Kẻ sống sót cuối cùng - Hoàn thành]
[Điểm tích lũy: 12910]
“Giờ thì, tìm cách rời khỏi đây. Có lẽ phải như vậy thì mới gặp lại được Lauriel.”
…
“Thế mà tôi cứ nghĩ cô sẽ trốn thêm một đoạn thời gian nữa chứ.”
Hirio nói, cậu nhảy xuống từ thân cây cao và mỉm cười nói với Lauriel.
Nàng lắc đầu, mái tóc xám tro được thắt gọn khẽ động đậy và đôi mi dài chớp nhẹ. Ánh mắt mang theo khó chịu nhìn chằm chằm vào Hirio.
“Tôi biết là bản thân mình đã không nghe lời cô, nhưng thật sự thì Level 3 vẫn chưa ảnh hưởng quá nhiều đến khả năng bạo thể kia.”
“Im miệng!”
Lauriel trừng mắt, nàng quăng Hirio một thanh kiếm với lưỡi bạc sáng bóng và cơ thể nghiêng nhẹ về phía trước.
“Tôi…”
Keng!!!
Hirio vung kiếm lên đỡ và cơ thể bắn mạnh về sau, tay cậu run run đồng thời thanh kiếm rơi tụt ra ngoài cắm thẳng vào tảng đá gần đó.
“Anh giỏi lắm cơ mà? Tự chủ trương hay lắm cơ mà, lấy sức mạnh đó ra tôi xem!”
Lauriel bước từ bước lại, thanh kiếm sáng bóng trên tay giơ cao và gương mặt vẫn lạnh tanh như cũ. Nhưng Hirio hoàn toàn hiểu rõ nàng đang thật sự tức giận.
Phịch!
Quỳ hai chân một cách dứt khoát, Hirio cúi đầu và giọng nói mang theo sự chân thành tuyệt đối.
“Lỗi của tôi khi đã không nghe lời cô, tôi không có lời biện minh nào cả.”
Hirio nói, giọng nói cậu bình tĩnh nhưng lại rất chân thành.
“Đụng chuyện là quỳ gối, anh có phải đàn ông không?”
Lauriel quay mặt nói.
“Chỉ duy nhất với cô thôi.”
“Trở về thôi, hiện tại việc chữa trị cơ thể cho anh cần nâng lên hàng đầu. Tôi không muốn có thêm một ngày giỗ cần quan tâm vào lịch trình bản thân.” - Lauriel.
“Vậy tôi lại nợ cô thêm nữa rồi.”
Hirio nói, cậu đứng dậy và bước nhanh đến ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn mềm mại của Lauriel.
“Tính cả lãi thì anh nợ tôi đã quá khả năng chi trả từ lâu rồi.”
Lauriel cười khẩy nói, nàng gõ vào trán Hirio bằng ngón trỏ và lắc đầu.
Nhưng dù cho hành động của Hirio có quá mức thân mật thì Lauriel cũng dường như không bài xích nó, nàng thậm chí còn chẳng nhận ra việc này có vấn đề gì cả.
“Được rồi, nhà của người này ở Thượng tầng nên cần kha khá thời gian để di chuyển đến đó. Cũng nên xuất phát thôi.”
Lauriel vỗ vỗ tay Hirio và ra hiệu cậu buông eo mình ra, nhưng Hirio lại tựa đầu vào vai nàng và đôi mắt nhắm nghiền.
“Đừng có giả ngủ!”
Lauriel nói lớn, nhưng hành động của nàng cũng đình trệ và đôi mắt ôn nhu nhìn Hirio vẫn ôm lấy mình.
“Anh đúng thật là chẳng nhận thức được bản thân mình to xác đến nhường nào mà.”
Nàng cười dịu dàng, nụ cười khiến dường như không gian sinh linh trở nên bừng sáng và ấm áp. Nhưng chẳng có bất kỳ ai có thể thưởng thức cảnh tượng này cả.