“Tuỳ ngươi.”Hanakii ngả người và uống trà, anh liếc mắt về phía gian phòng của Huang Chu Lou và nhanh chóng thu hồi tầm nhìn.Căn phòng bên cạnh khiến Hanakii có dự cảm cần cảnh giác cao, dường như là người quen.“Là con chuột đực kia.”Du Thiên nghiêng người nói với Huang Chu Lou, nàng vẫn nhắm mắt điềm nhiêm và không có dấu hiệu quan tâm.