Tàn [AllTake]

Chương 34: C34




Nhưng tiếc là tối hôm đấy cậu không ngủ được. Mà đó là chuyện thường

Hiện tại cậu đang ngồi trên sân thượng nhà. Gió đông thổi về cực kì lạnh. Cậu thì ngồi trên chiếc xích đu ở đây và phì phèo điếu thuốc

-" Takemichi, vào trong đi bên ngoài rất lạnh!"_Kisaki đem theo một cái áo khoác lên cho cậu

Cậu ngước lên nhìn Kisaki rồi dập tắt điếu thuốc và theo anh đi vào trong.
Hiện tại cậu đang ngồi ở phòng sách và đối diện là Kisaki

Sau 10 nghe cái cuộc hội thoại mà Takemichi đã ghi âm lại. Trí thông minh của Kisaki cũng không thể giải thích cái quần què gì đã diễn ra

-" Ý mày sao?"_Takemichi ray ray cái thái dương mệt mỏi lên tiếng

-" Không giải thích được! Điên rồ thật!"_Kisaki bó tay

Takemichi kéo ngăn bàn ra. Lấy ra một tệp giấy đưa cho Kisaki

Anh nhìn Takemichi rồi liền mở cái tệp ra. Bên trong là thông tin được chính cậu điều tra.....Về Anna Fukaya

-" Vậy ý mày là?"_Kisaki đẩy mắt kính nhìn cậu

-" Cái hệ thống gì mà Haru nói đó. Tao nghĩ là do nó"_Cậu nhả ra một câu nói nhẹ nhàng nhưng đầy sự tức giận

-" Sao mày lại nghĩ vậy?"_Kisaki cũng hiểu sơ sơ vài điều

-" Thao túng, điều khiển theo ý mình. Để nói là hợp lý thì chỉ có thứ đó. Nhưng tao lại đang suy nghĩ đến một thứ huyền bí hơn..."_Cậu bước đến đứng trước cửa sổ và nhìn ra bên ngoài. Hôm nay rằm trăng thật tròn và sáng. Thật đẹp


-" Huyền bí?"_Kisaki quay sang nhìn cậu

-" Mày suy nghĩ sao về các định lí không có thật của khoa học. Thần chẳng hạn?"_Cậu quay lại với nụ cười nhẹ trên môi. Ánh sáng của trăng chiếu qua khung cửa sổ phản đến cậu. Cậu đang đứng ngược sáng nhưng đôi mắt xanh của cậu... Nó đang phát sáng. Một làng gió thổi tới làm tung rèm cửa

Khung cảnh này.... thật kì diệu

-" Vậy ý mày chuyện này là do thần làm sao?"_Kisaki thoát ra khỏi cái suy nghĩ lúc nảy và hỏi cậu

-" Không hẳn... Tao chỉ suy tưởng thôi!"_Cậu bước từng bước lại vỗ vai Kisaki chồm người xuống gần tai thì thầm -" Nếu là thật, thì tao sẽ diệt luôn thần"

Nở một nụ cười quỷ dị rồi bỏ về phòng

Kisaki cũng hứng thú không kém. Cái định nghĩa chết rồi được trọng sinh rất chi là vi diệu rồi. Thần linh.. Ha ảo ma Canada luôn

-" Mong chờ thật đấy, Takemichi"

Vị thần ấy đã chọn em
Và em đang tham gia vào trò chơi của Đấng

Cuộc chiến của các vị thần đã bắt đầu em đã sẳn sàng chưa?

-----

Anna Fukaya. Một cô gái hiền lành được sinh ra một gia đình trung lưu. Cô còn có một cô em gái có tên là Anne Fukaya.... Vì cô em gái này cô mới trở nên điên loạn... Nhưng đây cũng không phải lỗi của cô... Cô cũng chính là người bị hại... Cô cũng không khác gì bọn họ... Cô là một con rối!

Định kiến của xã hội làm em đau khổ!
Mệt quá em nhỉ?

Từng giây từng phút đang trôi! Em ơi! Thời gian là mấu chốt. Đừng bỏ lỡ nó!!!

---------

Đến sáng thì cậu vẫn vậy. Thức dậy và tâp thể dục. Ăn sáng rồi đến trường ngủ tiếp :>

Một buổi học trải qua trong tẻ nhạt ~~

Nên cậu quyết định đi thư viện đọc sách để giải thỏa

---tua---

-" A bé thiên thần đây rồi!"_Là người cô lúc trước

-" Chào c-- chị"_Cậu vẫn còn hơi ngượng

-" Hihi Hôm qua chị có đến mà em không có ở đây nên chị về. Hôm nay quyết định đến sớm may là gặp lại em"_Cô vui vẻ ngồi xuống nói chuyện với cậu

-" Vâng hôm qua em cùng gia đình đi chơi"_Cậu mỉm cười nhẹ đáp

-" Đúng vậy đúng vậy. Bé thiên thần nên cười nhiều lên. Như vậy mới tươi chứ!"_Cô nhìn cậu đưa ra nhận xét


-" Bé thiên thần?.."_Cậu gượng gạo đưa tay gãi mặt. Biệt danh ngộ ha

-" Em tên gì nhỉ? Chị quen hỏi tên em mất "_Cô đã rút kinh nghiệm và giờ hỏi tên cậu luôn

-" À Takemichi. Hanagaki Takemichi ạ! Còn chị? "

-" Em cứ gọi chị là Matsuno nhá!"_Cô cũng đáp lại cậu. Đây là họ của cô và cũng là họ của người đó

Vừa nghe đến cái họ của người quen cũ cậu hơi khựng lại một nhịp nhưng rồi cũng chẳng bài xích cô

-" Em cho chị số điện thoại luôn nhá! Có gì chị nhờ chỉ làm bánh. Tuy đã được em chỉ nhưng chị lại thất bại rồi"_Cô nói có đôi chút buồn

-" Được ạ"_Rồi hai bên trao đổi phương thức liên lạc với nhau

-" Em không biết đâu. Hôm đó về nhà chị có kể cho con chị nghe về em á! Nó và thằng bạn nó liền nháo nhào lên muốn gặp em"_Cô đưa tay xoa cằm kể lại

-" Ha.. Vậy sao? Vậy thì em cũng muốn gặp hai người đó xem như thế nào!"_Cậu nở nụ cười mỉm nhẹ nhàng đáp

"Tò mò khó bỏ"

-" Vậy em đến nhà chị nhá! Sẳn chỉ chị cách làm bánh luôn"_Cô háo hức hỏi cậu

-" Được ạ"_Vẫn giữ nụ cười đó. Nhưng nó có phần hơi ác hơn

Kiếp trước đâu phải là cậu chưa đến đây. Nhưng thật là cậu không nhớ nhà bọn chúng :))

Một khu chung cư nhỏ. Căn nhà cũng nhỏ. À chỉ có 2 mẹ con họ sống cùng nhau

-" Vào đi em. Chifuyu mẹ về rồi đây!"_Cô quay sang mời cậu vào rồi lại nói vọng vào trong

Cậu đã đoán được từ lúc cô nói họ ra rồi. Cũng chẳng bất ngờ gì

-" Chắc thằng bé đi với thằng nhóc Baji của nó rồi"_Cô nói rồi vào trong căn bếp nhỏ lấy nước cho cậu


Cậu nhìn lanh quanh căn phòng. Nhỏ nhưng cảm giác rất ấm áp

Mắt cậu lại tia trúng vài cuốc Shoujo tình cảm để ở bàn có, tủ tivi có, sàn cũng có
-"..."_Michi cạn ngôn

-" Meo~"

Ồ là con mèo của Chifuyu. Tên là gì nhỉ?

Cậu vương tay ôm bé mèo vào lòng. Nó không bài xích cậu may nhỉ

Vừa vuốt ve bộ lông đen của chú vừa nhìn cái vòng cổ -" Vậy tên mày là Peke J hả?"

-" Meo"

Chú mèo như đáp lại câu hỏi của cậu

Nở nụ cười nhẹ rồi tiếp tục vuốt ve chú

-" Em ở đây nhá! Chị đi mua ít đồ ăn về nấu. Sẽ về nhanh thôi"_Cô đặt ly cacao sữa xuống bàn rồi hỏi cậu

-" Vâng em sẽ canh nhà hộ chị!"_Cậu nở nụ cười thân thiện

Và cô cũng không nói gì. Vớ cái áo mang giày vào và đi mua đồ nhanh rồi về

___________________________________

P/s: 🤭