Tán Đổ Ông Chú Hơn Mình 10 Tuổi!!

Chương 1: 1




Trường Trung học Phổ Thông Hoàng Hải.

Ánh nắng buổi sáng chiếu xuyên qua từng tán lá.

"Thanh Nhã,hôm nay có tiết Toán của thầy ấy nên cậu mới đi sớm phải không"-Cô gái tên Vân Nhi,bạn thân của Thanh Nhã.

Giọng điệu cười cợt trêu chọc bạn mình.

"Cậu thấy là biết rồi còn nói nữa chứ!"-Thanh Nhã nằm chán chường trên bàn học.

"Haizzz,cậu kiên nhẫn thật đấy,cậu thích thầy ấy được 3 năm rồi đó Nhã Nhã"-Vân Nhi thán phục.

"Thì sao chứ! ~Tớ cảm thấy may mắn vì ba tớ có quen biết với ba thầy ấy và cho tớ có cơ hội gặp thầy ấy"-Thanh Nhã úp mặt xuống bàn cười khúc khích.

Tiếng trống trường vang lên,bắt đầu tiết đầu tiên là môn Hóa.

"Cậu đúng là hết thuốc chữa"-Vân Nhi quay về chỗ ngồi.

Cô Linh bước vào lớp rồi bắt đầu tiết học.

"Aizz chán quá đi,còn bao lâu mới đến tiết của thầy Khải vậy~~! "-Thanh Nhã thầm nghĩ.

*Tùng tùng*
"Ah,hết tiết rồi!"-Thanh Nhã vui sướng.

Thầy Diệt Ninh Khải,thầy giáo mệnh danh là trẻ nhất ngôi trường Hoàng Hải này.

Gương mặt điển trai,cao ráo,mái tóc được vuốt gọn gàng,trong bộ áo sơ mi trắng cùng chiếc cà vạt màu xanh đậm và quần tây đen lịch lãm.

Thầy Khải rảo bước vào lớp.

"Chào lớp nhé!"-Giọng thầy nghiêm nghị.

"Aaa là thầy ấy!!"-Mắt của Thanh Nhã sáng bừng,lòng thầm mừng rỡ.

"Haiz,nhìn từ xa đã biết mặt cậu ấy vui cỡ nào rồi"-Vân Nhi lắc đầu.

"Ừm.

.

câu này bạn nào giải được-"Ninh Khải chưa nói dứt câu.


"Em,em!!Em biết thưa thầy!!"-Thanh Nhã nói to,miệng cười tươi nhìn Ninh Khải.

"Được,mời em Thanh Nhã"-Ninh Khải nói.

Thanh Nhã vui vẻ đi lên bảng và chưa đầy 2 phút đã giải xong.

"Em làm xong rồi ạ!"-Thanh Nhã hăng hái nói với Ninh Khải.

"Ừ em về chỗ đi"-Ninh Khải chăm chú nhìn bài làm của Thanh Nhã.

Thanh Nhã về lại chỗ ngồi.

"Mình làm đúng chắc chắn thầy ấy sẽ khen mình!"-Lòng thầm nghĩ rồi cười tủm tỉm.

"Ừm.

.

Thanh Nhã.

"
"Sao vậy thầy?!"-Thanh Nhã vội đứng lên.

"Sao em lại làm theo cách này mà không làm theo cách đơn giản hơn?-Thầy Khải nhìn Thanh Nhã.

"D-dạ.

.

tại cách này em hiểu hơn a-ạ.

.

"-Hơi bất ngờ về câu nói của Ninh Khải.

"Ừm,theo cách này cũng đúng nhưng lần sau dùng cách đơn giản cho dễ nhé!Em làm rất tốt!"-Ninh Khải cười nhẹ.

"Th-thầy vừa cười với mình!?"-Thầm nghĩ.

"Em sao vậy Thanh Nhã?"
"Dạ không ạ,em cảm ơn thầy!"-Vui vẻ ngồi xuống.

Giờ ra chơi đã điểm.

Vân Nhi tới bàn của Thanh Nhã.

"Sao mày úp mặt xuống bàn nãy giờ vậy Nhã Nhã?"-Lật người Thanh Nhã lên.

"Ôi trời ơi Vân Nhi!!!!"-Thanh Nhã ôm chầm lấy Vân Nhi.

" H-hả!?"-Chưa hiểu chuyện gì.

"Hồi.

.

hồi nãy thầy ấy vừa cười với tớ đó!!"-Mừng rỡ.

"Th-thì tớ thấy m-mà.

.

"
"Aaa tớ vui quá!!"
"Haizz,khi nào cậu mới bớt u mê thầy ấy đây?"
"Không bao giờ!!"
"Mục tiêu của tôi chính là!
^^^tán đỗ thầy Diệt Ninh Khải!!"^^^
Tối hôm ấy,Thanh Nhã nhắn tin cho thầy Ninh Khải.

"Em chào thầy"-Tin nhắn của Thanh Nhã gửi tới cho Ninh Khải.

Ít phút sau,Ninh Khải đã trả lời lại.


"Ừm chào em.

"
"Gì mà ngắn gọn vậy chứ"-Thanh Nhã cau mày.

"Thầy ăn tối chưa ạ?"-Thanh Nhã nhắn lại.

"Thầy ăn rồi,em ăn chưa?"
"Rồi ạ"-Thanh Nhã vui vẻ trả lời.

Thấy dáng vẻ vui vẻ của Thanh Nhã,mẹ cô hỏi:
"Con nhắn tin với bạn trai à?"-Giọng bà trêu chọc.

"L-làm gì có mẹ này"-Thanh Nhã ngượng đỏ mặt.

"Thầy đang làm gì vậy ạ?"-Thanh Nhã tiếp tục nhắn.

"À thầy đang soạn bài cho hôm thứ 2,em làm bài tập chưa?"
"Rồi ạ"-Thanh Nhã nhanh nhảu rep lại.

"Ừm giỏi lắm"
"Dạ vậy thầy soạn bài đi ạ"
"Em ngủ sớm đi nhé"
"Vâng,thầy cũng nhớ ngủ sớm nha"
"Biết rồi cô nương"
"Vâng thầy ngủ ngon nha"
"Ừm em ngủ ngon"
Thanh Nhã cắm sạc điện thoại,vệ sinh cá nhân rồi leo lên giường.

"Aaaa,cuối cùng cũng được nhắn tin với thầy ấy"-Thanh Nhã lăn lộn trên giường.

Hôm nay là chủ nhật.

Ánh nắng từ khe cửa sổ hắt vào phòng của Thanh Nhã.

Cô lúc này vẫn còn ngủ,mẹ cô gõ cửa.

*Cốc cốc*
"Nhã Nhã,mau dậy đi con!"
Thanh Nhã từ từ mở mắt dậy.

"Mau dậy đi,hôm nay nhà ta có khách!!"-Liên tục gõ cửa.

"Ưm~ai vậy mẹ"-Giọng cô vẫn còn mơ ngủ.

"Hình như là bạn lâu năm của ba con"
"Bác Tri ạ!?"-Giật mình ngồi dậy.

"À ừ đúng rồi đó!"
"C-có con trai của bác ấy không ạ!?"-Chạy tới bàn trang điểm chải lại tóc,cột lên gọn gàng.


"Ừm hình như có cái cậu gì đó chắc là con trai của bác ấy cũng tới.

.

"
"Yayyyy"-La lớn.

"Gì vậy con bé này!.

?"-Khó hiểu đi xuống lầu.

Thanh Nhã đánh răng,rửa mặt rồi chọn 1 bộ đồ xinh xắn rồi bước xuống phòng khách.

Trước khi vào thì cô nhìn lén vào bên trong.

"Là thầy ấy!"-Mắt mở to.

Ninh Khải mặc 1 chiếc áo thun đen cùng với quần jeans dài.

"C-con chào ba,bác Tri và! "-Thanh Nhã bước vào.

"Chào con,con nay lớn quá nhỉ"-Bác Tri mỉm cười trìu mến.

"Đây là con trai bác Diệt Ninh Khải,là giáo viên trường của con phải không Thanh Nhã?"
"Dạ!"-Thanh Nhã đáp lời.

Cả 4 người ngồi nói chuyện với nhau.

.

"Haiz,thiệt tình.

Khải nó không chịu lấy vợ,đúng là khổ thật chứ!"-Bác Tri thở dài.

"Con mới có 26 tuổi mà ba,con chưa muốn lấy vợ!"
"Thế chừng nào mới lấy??"
"Chuyện đó tính sau đi ạ"-Ninh Khải cau mày.

"Người thầy ấy lấy sẽ là con bác ạ! "-Thanh Nhã lẩm bẩm.