Có hai bóng người, một người ngồi một người đứng đang nói chuyện.
Người đang đứng nói:
-"Trình thiếu đã ba năm rồi tên Diệp Thiên Thần đó hắn đã biệt tăm biệt tích rồi. Nhất định là hắn sốc quá nên chuyển đi một nơi thật xa để trốn rồi."
-"Ha ha ha ha... Tên này ta vốn còn muốn hắn ở đây để giải trí cho ta vậy mà hắn sợ quá mà trốn đi luôn rồi. Ha ha ha." Tên Trình Bảo đang ngồi vừa cười vừa nói.
Hai người, người ngồi chính là tên Trình Bảo ba năm trước đã muốn hãm hại Diệp Thiên Thần, còn tên đang đứng là tên năm xưa đã lấy chai vỡ đâm vào lưng Diệp Thiên Thần. Hai người một người ca một người xướng cười rất lớn chỉ cần vừa bước tới chỗ khuôn viên là nghe tiếng cười.
Trong lúc hai người vừa nói vừa cười vừa nói thì một người chạy vào nơi khuôn viên. Khi chạy tới khuôn viên hắn hai tay chống gối thở lấy thở để, rồi mới lên tiếng:
-"Có chuyện gì mà có chuyện không thấy bổn thiếu đang vui sao. Ngươi có biết sẽ gánh hậu quả gì nếu làm bổn thiếu mất vui không?" Tên Trình Bảo đang ngồi cười lên tiếng.
-"Trình thiếu việc này là có liên quan tới tên Diệp Thiên Thần. Ta vừa nảy khi ở ngoài chỗ chợ thấy hắn đi ngang qua ta...ta lập tức đi theo hắn nhưng theo một lúc liền mất dấu vết...sau đó chạy về đây để báo lại." Tên đó lấy lại hơi liền nói.
-"Cái gì? Ngươi chắc chắn là hắn không?" Trình Bảo nói.
-"Ta chắc chắn. Sẽ không nhầm lẫn đâu." Tên đó trả lời.
-"Ha ha ha ha... Đúng lúc bổn thiếu đang không biết kiếm gì để giải trí thì ngươi lại quay về đây Diệp Thiên Thần." Tên Trình Bảo phấn khích mà cười lớn nói.
-"Hai ngươi mau đi điều tra xem hắn ở đâu và bắt về đây cho ta."
-"Đúng rồi đem thêm vài tên người hầu trong nhà ta nữa. Phải bắt hắn về đây cho ta. Ha ha ha." Tên Trình Bảo nói với hai tên luôn đi theo hắn.
-"Rõ rồi Trình thiếu." Hai tên đồng thanh trả lời.
Xong. Ngay lập tức hai tên này chạy đi để làm việc mà Trình Bảo sai khiến.
Cùng lúc đó ở một quán ăn bình dân:
-"Ông chủ ơi tính tiền." Một thanh niên đã ăn xong đang kêu ông chủ tính tiền.
-"Được. Tới liền tới liền." Ông chủ đi lại chỗ bàn đó.
-"Một mình cậu mà ăn nhiều tới vậy sao." Ông chủ kinh ngạc thấy trên bàn của thanh niên đó có biết bao là tô dĩa. Nhiêu đó đủ để cho ba bốn người ăn.
-"Ha ha ha. Lâu rồi mới được ăn lại những món này nên ăn mà không biết tiết chế chút thôi." Thanh niên đó cười cười rồi trả lời.
-"Nhìn cậu và nói như vậy chắc là mới đi đâu xa về sao."
-"Đúng vậy. Cũng ba năm rồi, mới trở về hôm nay thôi."
-"Thì ra là vậy. Cậu đi một mình sao."
-"..." Môi thanh niên bỗng mỉm cười rồi trả lời sau một hồi im lặng.
-"Tôi đi cùng thầy mình, nhưng lão đã đi tiếp chỉ có mình tôi trở về thôi."
-"Còn trẻ tuổi đúng là tốt đi đây đi đó thoải mải. Mà thầy cậu đúng là khỏe. Cậu tên là gì?"
-"Tôi...Tôi tên Diệp Thiên Thần."
Hai người Diệp Thiên Thần và ông chủ sau khi thanh toán tiền ăn thì lại nói chuyện cười đùa tiếp, sau khi khách đến đông hơn thì hai người cũng tạm biệt, Diệp Thiên Thần sau khi ra tiệm ăn thì đi một mạch tới một nơi nào đó.
Hai tên đi theo Trình Bảo cùng hơn mười tên người hầu Trình gia đang đi khắp nơi dò tìm tung tích của Diệp Thiên Thần. Sau một hồi thì đi tới quán ăn mà Diệp Thiên Thần đã ăn khi nảy, một tên người hầu lại chỗ chủ quán rồi đưa tấm hình của Diệp Thiên Thần ra và hỏi:
-"Chủ quán. Không biết là ông có gặp qua người trong hình này không?"
Ông chủ quán ăn nhìn tấm hình thì đương nhiên biết người này liền, bởi người này đã cùng ông trò chuyện khá lâu với nhau mà, nhưng ông không nói rõ là quen biết chỉ hỏi:
-"Người trong hình này và cậu quen biết gì sao?"
-"Người này và thiếu gia nhà tôi là bạn lâu năm, nhưng ba năm trước cậu ấy đi không nói lời nào nay có người nói thấy cậu ấy nên thiếu gia bảo tôi đi tìm cậu ấy về." Tên người hầu trả lời.
-"Người này mới nảy có tới đây ăn, sau khi ăn xong thì tôi thấy đi theo đường để tới vùng nông thôn." Ông chủ quán nghe xong liền tin nên trả lời.
-"Cảm ơn ông nhiều. Tạm biệt." Tên người hầu nói xong liền chạy ra chỗ người của mình và nói những gì mới hỏi được cho hai tên đi theo Trình Bảo.
-"Nhất định là hắn về để thăm lại vùng nông thôn đó. Mau đi tới thôn đó." Một tên chuyên đi theo Trình Bảo lên tiếng.
Sau đó hai người cùng hơn mười người hầu chạy đi tới nơi mà Diệp Thiên Thần muốn đến.
-"Đúng là một tình bạn cao đẹp. Ba năm không gặp nay nghe tin bạn mình trở về liền sai người tìm bạn mình liền. Ôi! Tuổi trẻ. Ha ha ha." Sau khi đám người đó đi thì ông chủ quán ăn lên tiếng.
Sau nửa tiếng thì đám người của tên Trình Bảo tới vùng nông thôn nơi Diệp Thiên Thần lúc trước sống. Những người đó chia nhau ra hỏi những thôn dân về Diệp Thiên Thần thì ai cũng nói không thấy bởi mọi người biết bọn người này là người hầu và tay nịnh hót của Trình Bảo, bọn chúng muốn tìm Diệp Thiên Thần mười phần là muốn gây chuyện nhưng có một người lên tiếng nói cho bọn chúng biết là Diệp Thiên Thần đang ở nơi lúc trước hắn chôn mẹ và các em hắn sau khi nghe xong bọn chúng liền lập tức đi tới đó. Còn người đã lên tiếng chính là đôi vợ chồng không hiểu sao cực ghét Diệp Thiên Thần, biết bọn chúng tới kiếm Diệp Thiên Thần gây chuyện họ không ngại gì liền nói ra, còn người trong thôn thì rất yêu thương Diệp Thiên Thần và gia đình hắn bây giờ mẹ và em mất chỉ còn một mình thì mọi người càng thương hơn nhưng không biết trong ba năm nay hắn đi đâu ở đâu sau ba năm liền trở về nhưng không còn như xưa, dù thấy vậy nhưng bọn người tới gây chuyện hơn mười người mà chỉ có một mình Diệp Thiên Thần sao chống lại nổi. Người trong thôn thì cố giấu cho Diệp Thiên Thần việc hắn về đây nhưng đã đổ bể bây giờ không ai giúp được gì bởi không ai dám đối chọi với một gia tộc tu luyện.
Ở nơi mẹ và em Diệp Thiên Thần được chôn cất:
Diệp Thiên Thần đang ngồi trước ngôi mộ của mẹ và em hắn thì có rất nhiều tiếng chân đang chạy tới chỉ sau chưa tới năm phút thì tất cả những bước chân đó dừng lại ở chỗ cách Diệp Thiên Thần chừng 1 hoặc 2 mét.
-"Đến rồi sao. Các ngươi bắt ta chờ hơi lâu rồi đó." Diệp Thiên Thần lên tiếng.
-"Ngươi chờ bọn ta đến để xử lý ngươi sao. Đừng lo bọn ta sẽ để ngươi còn sống để còn đem về cho Trình thiếu nhưng cùng lắm là bẻ gãy tay chân ngươi thôi." Tên chuyên đi cùng Trình Bảo lên tiếng.
Những tên khác thì nghe xong liền đồng thanh cười lớn tiếng, sau đó tên còn lại chuyên đi cùng Trình Bảo tiến lại gần chỗ Diệp Thiên Thần và nói:
-"Ngươi ngoan ngoãn để ta bẻ gãy hai tay hai chân rồi ta sẽ đem ngươi về ch_"
Tên đó đang tiến lại Diệp Thiên Thần tay đang chuẩn bị giơ nắm đấm và nói nhưng chưa kịp nói xong câu thì một tiếng "rắc" và một tiếng hét lớn "AAAAAAAAA.....". Cảnh tượng trước mắt khiến ai nấy đều ngạc nhiên, người đang hét lớn là tên đi theo Trình Bảo được gọi là tiểu Bao đang nằm sấp xuống đất cánh tay phải đang bị Diệp Thiên Thần nắm vặn ra sau thì ra tiếng "rắc" vừa rồi là tiếng xương cánh tay của tiểu Bao bị Diệp Thiên Thần bẻ gãy, còn Diệp Thiên Thần tay thì đang cầm cánh tay của tiểu Bao bẻ ra sau chân thì đạp lên lưng hắn đôi mắt màu đỏ thẩm đang nhìn về phía bọn người kia.
-"Ngư...Ngươi đã làm gì...tiểu Bao hả?" Tên đang lên tiếng thường gọi là Cẩu Tử là người cùng tiểu Bao chuyên nịnh hót Trình Bảo.
-"Làm gì? Bộ ngươi không thấy sao. Ta là đang đạp hắn dưới chân." Diệp Thiên Thần lên tiếng.
-"NGƯƠI LÀM SAO LÀM ĐƯỢC. RÕ RÀNG NGƯƠI CHỈ LÀ MỘT TÊN NGƯỜI THƯỜNG CÒN TIỂU BAO RÕ RÀNG SẮP ĐẠT CẤP D RỒI SAO NGƯƠI LÀM ĐƯỢC. NGƯƠI ĐÃ SỬ DỤNG YÊU THUẬT GÌ?" Tên Cẩu Tử lớn tiếng hét về phía Diệp Thiên Thần.
-"Ngươi có thể thử xem ta sử dụng yêu thuật gì." Diệp Thiên Thần cười mỉm trả lời.
*LÚC TRƯỚC MẮT CỦA DIỆP THIÊN THẦN LÀ MÀU NÂU SAU BA NĂM TU LUYỆN KHÔNG RÕ LÝ DO ĐÃ CHUYỂN THÀNH MÀU ĐỎ THẨM KHÔNG PHẢI DO VIẾT NHẦM.