Trong phòng lúc này là cả bốn nhà, ngồi đều ở bốn vị trí. Sở Hàn có thể không đến nhưng vị trí chủ toạ Lâm Thiên Hành cũng không thể ngồi.
Sau một hồi trà nước hỏi thăm, lên tiếng đầu tiên là Mạnh Thế Đình.
“Mọi người đều hiểu thì cũng không cần vòng vo nữa, chúng ta tới đây là muốn gặp một lần vị kia, không biết Lâm huynh có thể hay không giúp ta chuyển lời“.
“Không thể, Sở tiên sinh đã nói không có chuyện thì không cần gặp, các vị chỉ là muốn gặp mặt thì không được“ Lâm lão theo căn dặn nói.
“Tiểu Yên nhà ta rất hâm mộ Sở tiên sinh, không biết có thể hay không gặp mặt một lần”. Lục Vũ biết không thể trực tiếp, nhanh chóng tìm một cái lý do. Lý do mặt dù rất ngu xuẩn nhưng nhìn nhan sắc của Lục Đình Yên ai cũng hiểu được dụng ý khác.
Mạnh Tiêu trong lòng hết sức khó chịu, dù còn không dám bày ra mặt nhưng đối với Sở Hàn đã dâng lên địch ý.
"Sở tiên sinh là sẽ không gặp người, mọi chuyện có thể liên hệ Thương Đông, cậu ta là thuộc hạ của Sở tiên sinh".
“Thương Đông? Cái tên này có chút quen”. Lương Trấn Thiên nghi vấn hỏi.
"Thiếu tộc trưởng của Thương gia" Lâm lão không dấu diếm trả lời.
"À thì ra là vậy, có thể hay không dẫn tiến cho chúng ta". Lục Vũ nói.
"Có thể, ta sẽ cho người đi gọi" Lâm lão nói xong, Lâm Minh lập tức đi gặp Thương Đông.
Thương Đông chỉ là chưa ra mặt, nhưng thật ra hắn đã chờ sẵn từ lâu.
Vốn ban đầu ba nhà cho rằng Thương Đông chỉ là cái thuộc hạ của Sở Hàn, thay hắn nói chuyện, thực lực sẽ không tới đâu. Nhưng mọi người nghĩ hoàn toàn sai.
Thương Đông trực tiếp đi vào, ngồi lên chủ tọa, phía sau chính là Lâm Minh, đối với Thương Đông hết sức cung kính.
Uy áp không ẩn dấu tràn ra, sắc mặt mọi người đều trở nên cực kì ngưng trọng. Khí thế này, một mình Thương Đông cũng đủ lực ép cả ba nhà, đừng nói tới Sở Hàn.
Thương Đông ngay sau Sở Hàn cũng đã đột phá cấp 3 trung kỳ. Đồng thời đối với ma pháp đã thành thạo hơn rất nhiều, thiên phú có thể nói là rất kinh người.
Ba người Lục Đình Yên, Mạnh Tiêu, Lương Cao cũng chú ý Thương Đông cùng Lâm Minh. Ngay từ đầu, Lâm Minh thay đổi đã để họ cảm thấy được chút uy hiếp, nhưng Thương Đông xuất hiện khiến áp lực trở nên lớn hơn rất nhiều.
"Không cần vòng vo, trước thực lực tuyệt đối thì mưu kế của các ngươi đều vô dụng, quy thuận, hoặc diệt vong"
Thương Đông trất dứt khoác, đúng như hắn nói, hắn có thừa thực lực, lý do gì còn phải chơi trò tâm kế.
Cả ba nhà tộc trưởng, lúc này muốn bao nhiêu khó coi có bấy nhiêu. Sớm chỉ là bái phỏng tìm hiểu tình hình, nhưng sau đó lại thấy Lâm gia quy thuận, sau lại thêm một cái Thương Đông.
"Được, chúng ta có thể quy thuận, nhưng Sở tiên sinh cần bày ra vốn liếng mới có thể khiến chúng ta tin phục". Lục Vũ nói.
"Vốn liếng? Vốn liếng của các ngươi chính là ba đứa nhóc này đi. Còn chưa đáng thiếu chủ ra mặt". Thương Đông coi thường đáp.
Lương Cao, Mạnh Tiêu sắc mặt hết sức khó coi, trước giờ cả Vương Thành đối với họ cung kính có thừa, còn chưa từng bị coi thường tới vậy.
Thương Đông thật ra không muốn đôi co, trực tiếp đập chết ba con kiến này là xong, ba nhà không muốn cũng phải quỳ xuống. Nhưng Sở Hàn đã căn dặn giữ lại, hắn cũng chỉ biết làm theo.
"Ta biết mình không bằng Sở Tiên sinh, nhưng ta nghĩ có tư cách cùng với Thương huynh luận bàn một chút" Mạnh Tiêu nén giận nói.
"Ngươi? Hay các ngươi lên một thể? Các ngươi còn chưa đủ tư cách". Thương Đông vẫn như cũ coi thường.
"Vậy Thương huynh muốn thế nào?" Lục Đình Yên vẫn rất bình tĩnh nói.
"Không hổ là người thiếu chủ chọn" Thương Đông trong lòng không khỏi đánh giá cao Lục Đình Yên một chút.
"Vậy đi, ba người các ngươi liên thủ, nếu có thể đánh bại Lâm Minh, ta sẽ đứng ra tiếp chiến".
"Được" Ba người không ý kiến, lập tức đáp ứng. Ngay từ đầu, họ đều nhìn ra Lâm Minh có thay đổi, cũng đã có ý định luận bàn. Còn lấy ba đánh một, Lâm Minh không có ý kiến thì bọn họ càng không.
Ba nhà nhanh chóng di chuyển ra sân rộng, đây là sân luyện tập thường xuyên của Lâm gia nên rất vững chắc.
Đứng giữa sân là Lâm Minh, ánh mắt vẫn như cũ lạnh nhạt. Còn không biết mấy ngày này Thương Đông dạy cho hắn cái gì làm hắn thay đổi 180 độ như vậy.
Đối diện hắn là ba người Mạnh Tiêu, Lục Đình Yên, Lương Cao, tuy có chút không ưa bộ dáng đó của Lâm Minh nhưng lại tuyệt đối không xem thường.
Mạnh Tiêu chủ tu Ám đạo, Lục Đình Yên chủ tu Sinh đạo, Lương Cao chủ tu Băng Đạo.
Theo tiếng hô bắt đầu, cả ba lập tức triển khai tấn công. Lâm Minh vẫn đứng yên tại chỗ.
Đầu tiên lao tới là Lương Cao, trên tay hắn cầm theo băng đao, vọt thẳng lên, một trảm mạnh mẽ đánh về Lâm Minh. Mạnh Tiêu cũng tự nhiên không thấy tăm hơi.
Lâm Minh còn không thèm di chuyển, một đạo lôi cầu đánh về Lương Cao để hắn không thể không lùi lại, đồng thời tổn thương không hề nhỏ. Lục Đình Yên lập tức vì hắn trị liệu, rất nhanh chóng khôi phục.
Sinh đạo chủ yếu là kiểm soát sinh cơ, có thể khôi phục, cũng có thể làm giảm sinh cơ của đối thủ. Nhưng xem ra Lục Đình Yên còn chưa biết sử dụng, chỉ có thể trị liệu.
Chưa chờ Lương Cao một lần nữa vọt lên, Lâm Minh đã động thủ. Một thanh lôi thương xuất hiện, lấy tốc độ kinh khủng đánh xuống Lương Cao. Hắn chỉ kịp giương đao đón đỡ, nhưng cánh tay đã bị lôi điện làm cho tê dại.
Bất thình lình, từ cái bóng của Lương Cao lao ra một bóng hình, thanh chủy thủ hướng thẳng trái tim Lâm Minh, muốn một kích chí mạng.
Lâm Minh không hoảng hốt, vung thương đẩy lùi Lương Cao, đón đỡ một kích của Mạnh Tiêu. Hắn cũng đồng đạng bị Lâm Minh đẩy lùi.
"Kết thúc"
"Cái gì kết thúc" ba người còn chưa hiểu gì, từ trên đầu họ lôi điện đã ngưng tụ, lập tức đánh xuống. Ba người không kịp trở tay, lập tức trọng thương, mất sức chiến đấu. Lục Đình Yên duy nhất là không tổn thương nhiều, là do Lâm Minh nương tay.
Lâm Minh chỉ vừa tấn thăng Lôi Đạo ma pháp sư, còn chưa kiểm soát tốt, tuy nhiên đối với ba người vẫn là nghiền ép. Ngay từ đầu hắn đã dồn linh lực vào lôi điện trên bầu trời, tấn công chỉ là đẩy ba người vào đúng vị trí, đông thời kéo dài thời gian.
Ba đại gia chủ lúc này đã tắt hết hi vọng, không cần Sở Hàn, Lâm Minh đã đủ ép cả ba nhà.
"Các ngươi thua, bây giờ nên nhanh chóng cho ta quyết định" Thương Đông nói.
"Được, Mạnh gia quy thuận". Mạnh lão là người đầu tiên sáng suốt nhìn ra. Vấn đề của Mạnh gia là tồn vong, chứ không phải là quyền lực. Quy thuận cường giả không có gì sai.
"Lương gia quy thuận" Lương lão cũng bất đắc dĩ quyết định.
Thấy một hồi không có phản ứng, Thương Đông nhìn Lục Vũ.
Lục Vũ có chút không buông xuống được, nhưng nàng không phải ngu, lúc này hoàn toàn không có lựa chọn.
"Được, Lục gia quy thuận"
"Tốt, thiếu chủ sẽ không bạc đãi các ngươi, tạm thời trở về đi, sau đó ta sẽ tới từng nhà. Lục Vũ, Lục Đình Yên, hai ngươi ở lại, thiếu chủ cho gọi".
- -Chap trước có nhầm họ của Lục Đình Yên, mọi người thông cảm, đã sửa lại rồi--