Tận Thế Song Sủng

Chương 218: Virus vượt chỉ tiêu



Nguy cơ giải trừ, hiển nhiên phải lái xe kiểm tra trừ độc.

Bây giờ kiểm tra đã không còn phải dùng mắt thường nữa, mà là sử dụng dụng cụ đo lường máu.

Sử dụng cái dụng cụ đo lường này cũng rất nhanh, bề ngoài nó giống như cây súng, chỉ cần đưa tay để kiểm tra, lấy một chút máu là được, chừng một phút thì liền biết trong máu có lây nhiễm virus hay không.

“Mời đưa tay ra để chúng tôi kiểm tra.” Nhân viên công tác mặt không biểu tình, đi tới đi lui.

Mỗi người ngồi trong xe để trừ độc, tuỳ vào trường hợp mà nhân viên công tác có thể lấy máu.

Tất cả mọi người không được từ chối kiểm tra, nhất là bên cửa Nam và Đông, nếu có đoàn đội tránh kiểm tra mà xâm nhập vào căn cứ, các nhân viên công tác bên trong có thể trực tiếp giết chết.

Bình thường thì không có mấy người, hiện tại thì lại tập trung mấy ngàn người ở cửa Tây, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều bận rộn.

Thời gian từng chút trôi qua, phía trước xếp hàng kiểm tra máu, nếu hợp thì liền qua cửa theo thứ tự.

Đợi đến lúc nhân viên công tác vây quanh Chu Thụ Quang rút máu kiểm tra ra kết quả làm cho nhân viên công tác phải sững sờ.

Anh ta nhìn kết quả này có vẻ giật mình một chút, nhưng Chu thiếu có thân phận phía sau, đành phải mời cấp trên, “Tư Đồ thếu uý… anh nhìn..”

Thiếu uý Tư Đồ gia cầm máy tính bảng nhìn kết quả kiểm tra, đi tới: “Chu thiếu, xin lỗi một chút, làm phiền các anh lái xe đến bên này, xuống xe làm đăng kí.”

“Vậy là sao?” Chu Thụ Quang ngây ngẩn cả người.

Mặc dù anh ta trông thấy nhân viên công tác muốn nói lại thôi, ẩn ẩn cảm thấy có cái gì không đúng, nhưng cuối cùng lại thành ra như vậy vẫn giật mình.

Đăng ký, có nghĩa sẽ bị cô lập!

Thiếu uý Tư Đồ gia thở dài, đối với kết quả kiểm tra cũng có chút ngoài ý muốn: “Chu thiếu, tất cả mọi người trong xe kiểm tra đều vượt chỉ tiêu Virus, dựa theo quy định phải cách ly quan sát. ”

“Vượt chỉ tiêu?” Chu Thụ Quang mở to mắt, vẫn không tin, “Chúng tôi không có bị thương, tất cả đều không sao, làm như thế nào có thể vượt chỉ tiêu!”

Thiếu uý Tư Đồ ra dấu tay xin mời: “Chu thiếu, đây là do dụng cụ đo lường kiểm tra, sẽ không bị nhầm lẫn, xin mời lái xe sang bên này.”

“Tôi không…” Chu Thụ Quang muốn nói tôi không đi, đã thấy mấy nhân viên công tác cầm súng chỉ vào bọn họ.

Việc liên quan đến an nguy căn cứ, tất cả mọi người đều không thiên vị một ai cả.

Thành phố A chỉ còn một nơi này để ở lại, như nếu bên trong căn cứ phát sinh Zombie bạo loạn, cho dù có là ‘cửu tộc’ của mình cũng không thể sống, tất nhiên không thể nhân từ.

Hiện tại đây chính là căn cứ nghiêm ngặt nhất, tất cả mọi người đều phải chấp hành quy định.

“Chu thiếu, chúng tôi chỉ làm việc theo quy định, xin ngài phối hợp một chút.”

Rất nhanh, mấy người đi theo Chu thiếu kiểm tra đều vượt chỉ tiêu Virus.

“Xin mọi người hãy xuống xe, đi qua đây đăng kí, đến khu cách li quan sát.”

Bởi vì trong đội xe lại có tiểu thư Tư Đồ, các nhân viên công tác vẫn rất uyển chuyển.

tiểu thư Tư Đồ cũng rất phối hợp, xuống xe đăng kí.

Qua một cái kiểm tra như thế, khoảng hơn 160 người vượt chỉ tiêu, liên đới rất nhiều người phía dưới cũng không thể thoát khỏi, ngược lại đến phiên Tuỳ Tiện đoàn kiểm tra lại không có vấn đề gì.

Tiền Tương nhìn thấy kết quả này, cũng đoán ra nguyên nhân vì sao bọn họ lại vượt chỉ tiêu virus.

“Hẳn là tại khói…”

“Chỉ sợ là.”

Anh đoán được, thì Chu thiếu chắc chắn cũng đoán được, nhà anh ta có phòng thí nghiệm đốt Zombie.

Anh ta cũng không có ý ngăn cản, chạy về phía Tào Mẫn bên cạnh xin giúp đỡ.

Bất quá cánh nhau quá xa, khó mà chạy đến được.

Mấy người Chu Thụ Quang sau khi kiểm tra xong liền đi qua cánh cửa bên cạnh.

Đến phiên Đoàn Tuỳ Tiện, chỉ nghe trong xe có người hừ, “Tôi cười đắc ý, cười đắc ý, chỉ mong cả đời vui vẻ cười đắc ý…”

Chu Thụ Quang nghi ngờ không biết có phải hay không cố ý hát cho mình nghe, nhưng bây giờ anh ta lại thành công bọ chọc tức đến toàn thân run lên, thiếu chút nữa ngất xỉu.

“Nghĩ đến đám người đó ngồi xổm góc tường sắc mặt trắng bệt, tôi liền thấy sảng khoái.” Hồ Hạo Thiên nhìn Chu Thụ Quang từ kính chiếu hậu, cười ra tiếng, quét sạch u ám vừa rồi.

“Đúng vậy, chớ để cho anh ta kiêu ngạo đến phát cuồng…”

Bên kia bị tiến vào phòng cách ly, cũng không cần chú ý.

Một đường đem xe lái đến đường lớn số một, sau đó lại cùng với đoàn Thiên Nhai tách ra, Hồ Hạo Thiên hô to với bọn họ: “Tiểu Phương, buổi tối đến phòng chúng ta ăn cơm xong xuôi có việc bàn bạc.”

Đối với việc ăn uống đoàn Thiên Nhai tỏ ra rất vui vẻ.

Ăn cơm có nghĩa là có thịt a!

Đối với cái xưng hô tiểu Phương này lại có người thất vọng.

Mình rõ ràng lớn hơn Hồ Hạo Thiên rất nhiều.

Có điều tận thế không dựa vào tuổi tác, đối với xưng hô này cũng thản nhiên chấp nhận.

Đoàn Tuỳ Tiện ngừng xe xong xuôi, trông thấy Tiền Tướng đi vào viện.

Cấp trên đối với Zombie cấp ba quả là rất để ý.

“Thế nào? Nghe nói các anh gặp nạn trong lúc thi hành nhiệm vụ?” Tiền Tương mặc áo khoáng quân trang thật dày đứng trong sân, nhìn thấy bọn họ liền mở miệng hỏi.

Nhìn thấy bọn họ bùn đất dính đầy từ mặt tới chân nhưng tất cả hoàn hảo lại không có tổn hại bộ dáng, yên lòng nói: “Xem ra nhiệm vụ lần này chỉ phía 200 người là không đủ.”

Bạch Thất gật đầu: “Nếu chú Tiền đã đến đây, chúng tôi sẽ báo cáo lại tất cả những gì mà bọn tôi thấy.”

Cuối cùng, anh liền nói ra một năm một mười tất cả việc phát sinh trên đường.

Bạch Thất nói tới nói lui, đều biểu đạt lại rằng năng lực không bằng Hồ Hạo Thiên, trong tình huống cấp bách đưa ra cách giải quyết dứt khoác.

“Bây giờ coi như thiêu hết mấy ngàn con Zombie bên vòng tròn số ba kia cũng không thể tiến vào, đúng như chú Tiền nói, 200 người tuyệt đối sẽ không đủ để vào đến nội thành.”

Tiền Tướng đã nhìn qua mấy bức ảnh chụp trên mấy nay trực thăng mang về, cái cảnh tượng kia đều khiến mấy lão đại trong căn cứ phải chấn động, hiện tại nghe Bạch Thất nói như vậy, hiển nhiên đồng ý gật đầu: “Đúng là như thế, kế hoạch tiến vào nội thành phải bàn bạc kĩ hơn, còn có việc Zombie không thể thiêu sống, tôi cũng phải báo cáo chi tiết một phen.”

Ông lại dặn dò một phen mấy người nghỉ ngơi cho tốt, liền mang theo thư kí rời đi.

Trong đó còn có Hồ Hạo Thiên cũng bị mang đi.

Không có cách nào, anh là đội trưởng, phải ghi kĩ càng báo cáo.

Hồ Hạo Thiên ba bước quay đầu rời khỏi viện, nhìn mọi người phất tay chào, nội tâm bi thương.

Chức đội trưởng tốt nhất năm ngoài anh ra cũng không ai có thể đảm nhận.

Vì cái chức đội trưởng này…

Chỉ có trời mới biết anh đang trải qua cái cảm giác gì!

Bên ngoài màn trời chiếu đất hai ngày, việc đầu tiên mọi người làm đều là tắm rửa. Sau đó là liền chuẩn bị cơm tối.

Không gian bên trong nước nóng dùng không hết, lấy ra một ít ngâm mình để tiêu trừ mệt nhọc.

Không cần đi ra ngoài, quân trang lại bị cởi ra, mọi người mặc quần áo ở nhà.

Lúc nghe Hồ Hạo Thiên mời đoàn đội Thiên Nhai tới, Đường Nhược biết cái cơm tối này phải chuẩn bị cho nhiều người ăn.

Chị dâu Phan đề nghị làm sủi cảo, vừa gói sủi cảo vừa lảm nhảm, nhiều người rất náo nhiệt.

Thế cho nên tất cả các cô gái đều ngồi trong phòng bếp gói sủi cảo.