“Nếu tiếp tục quấy rối, vậy thì đánh tiếp!” Đường Nhược nói.
Nếu đối phương đã không khách khí, vậy thì bốn người cần gì phải khiêm nhường, tuy người đến từ bên ngoài đều là khách, nhưng ở căn cứ thành phố L này bọn họ còn chưa quen thuộc cuộc sống nơi đây, cũng không thể để người ta khi dễ tận mặt mình được!
Mới nghĩ vậy, không còn cách nào khác, một nhóm người từ trên cầu thang lao xuống.
“Hà hà, địa phủ à, ở đây viết rõ là địa phủ đây này.”
“Đường đi ở thành phố L có cái tên thật đặc sắc.”
“Tranh thủ đến xem cái địa phủ này hình dáng như thế nào.”
“Một cái cầu thang dẫn đường xuống địa phủ à, vậy Mạnh Bà đâu rồi, đang ở đâu thế?”
Người tới rất đông, âm thanh lộn xộn như ong vỡ tổ.
Bọn họ đi vài bước thấy nữ thần của căn cứ mình, bây giờ đã là vị hôn thê của trưởng quan chấp hành, một lúc đã vây quanh. Nguyên một nhóm người nhiệt tình cung kính thăm hỏi:
“Ồ, chị Đường, chị cũng ở đây ạ.”
“Nữ thần, người cũng đến địa phủ du lịch một ngày à.”
“Chị Đường, trùng hợp quá.”
Nữ thần, tôi có mang theo máy ảnh, chúng ta chụp chung một tấm được không?”
Xôn xao, ồn ào, láo nháo, lộn nhộn, nguyên một đám vây quanh Đường Nhược khách sáo hỏi thăm.
Bình thường làm gì có cơ hội nhìn thấy người thật, nhìn thấy cũng bị vị hôn phu của cô cách ly, khó có được dịp như hôm nay, sao bỏ qua được!
Đường Nhược bị vây chặt như nêm cối, dù cô rất muốn làm tốt tư cách người nổi tiếng, cũng bị một đám người nhiệt tình thế này làm cho xấu hổ, cô giơ tay chào mọi người bảo: “Chúng tôi đến đây mua đồ thôi, chúng ta từ từ nói chuyện sau, đừng đứng giữa đường như vậy sẽ cản trở người đi lại đấy.”
Bên này mới nói xong, một đám người từ bên kia đã chạy lại lớn tiếng: “Mấy con mụ xấu xí kia, đừng hòng chạy, hôm nay các người…”
Lúc này, một đám người bỗng nhiên đứng trước mặt, xem xét, thấy đối phương nhiều người như vậy so với bọn họ đông hơn không biết bao nhiêu lần, đang vây quanh các cô gái kia nịnh hót.
Oạch.
Mún rớt con mắt luôn rồi nè.
Làm thế quái nào mà mới vậy mà đối phương đã gọi 500 anh em tới giúp đỡ rồi?!
Cái kia, rõ ràng hôm nay mấy người phải chết… Câu nói vang trời như vậy còn chưa kịp thốt ra!
“Còn ngốc ở đó làm cái gì, lên nhanh…!” Quách Hùng Khải cùng mấy lão đại chạy từ sau tới, cũng chưa kịp nhìn kỹ người trước mặt, một đống băng tinh hỏa cầu các kiểu đã bắn tới, giống như sao xẹt, vây kín bậc thang.
Dị năng giả thành phố A còn đang nói chuyện phiếm, ở địa phủ mà gặp đồng hương mừng đến rớt nước mắt ấy chứ.
Nhưng mà mưa sao băng, sao chổi các thể loại dị năng bay lả tả tới tấp, trên trời còn bay tới mấy chữ: Mấy con mụ xấu xí…
Nhóm dị năng giả vây quanh Đường Nhược đều ngạc nhiên vô cùng.
“Đó là mắng nữ thần của chúng ta à?”
“Hình như vậy á…”
“Dị năng đều bay tới vậy rồi, đúng mục tiêu ở đây, vậy là thật hả!”
Nhóm dị năng giả dùng dị năng của mình đỡ các dị năng của đối phương xong, nổi giận!
Con em nhà ngươi chứ! Ông bà nhà mày nha!
Có biết là về nhà chồng là khách không!
Lãnh đạo nhà các người còn phải cung kính nghênh đón chúng ta đây này!
Chỉ dạo địa phủ có một chút thôi mà, bảo bối căn cứ của chúng ta là nữ thần đây bị các người mắng?!
Đếm số người một chút thấy tới mấy chục luôn, rõ ràng là giả nhà giàu nha, coi chúng ta có đánh cho các người quỳ xuống đất xin tha thứ hay không!
“Các người nói ai là mấy con mụ xấu xí hả?!”
“Có còn khẩu đức không hả?!”
“Đây là nữ thần của căn cứ chúng ta, mà các người dám mắng?!”
“Vợ tương lai của trưởng quan chấp hành, mắt chuột của các người dám nhìn khinh nhờ à! Lại còn dám mắng chửi người hả!”
Dị năng giả thành phố A bất cần nha!
Dị năng giả thành phố L từng người đều làm như giả vờ, làm cho ta buồn rồi!
Những người đã từng trải qua thủy triều Zombie đều hung hãn, đánh cho các người phải kêu cha gọi mẹ khỏi xin xỏ nhá.
Vì vậy, mỗi người ra tay! Dị năng cứ thế thi nhau bắn ra.
Mọi người ra tay thật rồi, dĩ nhiên phải cho bọn họ nhìn rõ sắc mặt chứ!
Cảnh tượng không còn trong sự khống chế nữa, hỗn chiến thật sự bắt đầu.
Tôi đánh anh, anh đánh tôi…
Từ dưới đất kéo lên tận trên mặt đất.
Không lâu sau, cuộc chiến đã thăng cấp.
Cái gì? Không chịu nổi nữa à? Nhanh gọi anh em tới giúp!
À há, các người tìm người giúp à, khi dễ người thành phố A chúng ta à, chúng ta có 3600 anh em đấy! Chúng ta cũng gọi tới nha.
“Mau mau tới đây, ở địa phủ đang đánh nhau to.”
“Nữ thần căn cứ chúng ta bị người ta bắt nạt, mau đến địa phủ lấy lại danh dự nhanh!”
“Thành phố A đấy, tất cả đến hết đây đi!”
Người tìm người giúp đỡ, đồng đội gọi đồng đội đến, đồng hương tìm đồng hương tới…
Trận ẩu đả này người tham gia ngày càng nhiều.
Đúng là muốn ngừng cũng không thể ngừng lại được.
Phan Hiểu Huyên đi bên cạnh Đường Nhược tới tới lui lui trốn tránh các loại dị năng: “Chuyện gì xảy ra thế này, sao biến thành căn cứ đại chiến rồi!”
Rõ ràng các cô chỉ đi mua mấy bộ đồ thôi mà sao đã biến thành chiến tranh quy mô lớn rồi.
Đúng là quá mức khoa trương!
Những âm thanh dị năng bay ra làm cho tiếng người bên cạnh cũng nghe không rõ.
Đường Nhược không nghe thấy cũng không trả lời, chỉ chuyên tâm quăng cầu nước về dị năng giả thành phố L.
Dị năng giả thành phố L tới rất nhiều, mà dân cư thành phố A chạy tới cũng không ít.
Có mấy dị năng giả đứng xa nhìn lại, một người đàn ông có vết dao chém trên mặt hỏi người đàn ông đứng cạnh mình: “Anh ba Long, chúng ta nên đi qua không…” Mặc dù anh ta không nói rõ, nhưng bàn tay đưa lên làm động tác chém người.
Người đàn ông thấy tên mặt sẹo nói thế cũng làm động tác thủ thế bảo: “Đúng vậy, anh ba Long, đây là cơ hội tốt, tên Bạch Ngạn kia không ở đây, hơn nữa tình hình vô cùng hỗn loạn, chúng ta chỉ cần giết cô gái ấy, trong lúc hỗn loạn chết đi chẳng phải hay hơn sao?”
Anh ba Long rất bình tĩnh, vẫn đứng quan sát trận hỗn chiến đằng xa, mãi sau mới nói: “Không được, cậu xem 3 người bên kia kìa, tất cả đều không dồn được người ta vào chỗ chết, mà bên cạnh cô ta cũng đông người, dị năng cô ta cũng chẳng yếu, chỉ cần chúng ta phóng dị năng tới sẽ bị phát hiện rất nhanh, như vậy thân phận chúng ta sẽ bị lộ.”
“Nhưng mà… Nếu bây giờ không ra tay, thì lời chủ tịch Nguyên nhắn nhủ… ”
Anh ba Long nói: “Cơ hội còn rất nhiều, làm như thế nào để chúng ta thoát khỏi an toàn cần phải suy xét cẩn thận.”
“Nếu đã đánh nhau, thì chúng ta cũng vào đánh xem, không đánh cô ta thì chúng ta đánh lũ rác rưởi thành phố L cũng tốt.”
Nói xong, mấy người bọn họ cũng nhảy vào đánh loạn.
Dù như thế nào cũng là địa bàn thành phố L, hiện tại không chỉ là đoàn đội đánh nhau nữa, tất cả đoàn đội ai cũng nhìn về toàn cục, đây là vinh nhục của cả căn cứ, nên mọi người đều để lợi ích cá nhân qua một bên.
Bởi vậy hiện tại đã phát triển thành cuộc đọ sức giữa hai căn cứ.
Trước nay chỗ này chưa từng có đến một vạn dị năng giả tập trung, nhưng mà những dị năng giả thành phố A Bạch Thất mang tới cũng rất đoàn kết, không chỉ là những người sở hữu dị năng, mà cả quân lính nghe nói sau đấy đều chạy tới, vốn là muốn tới khuyên giải, ai ngờ chưa kịp mở miệng, đã bị đối phương ném cho một quả cầu nước, định mở miệng nói, lại bị một quả cầu lửa xém tóc…