Ngụy Tử Hân mang tới cho Sở Du Ninh hai người, một nam một nữ, nam đại khoáng khoảng hơn 30 tuổi, nhìn qua có chút đáng khinh, người phụ nữ chính là người phụ nữ trông như đàn ông, tuy không xinh đẹp nhưng mà nhìn qua có vẻ khá đẹp trai, chủ yếu là do khí chất cho nên làm mỗi hành động của cô ta đều có cảm giác rất soái.
Lúc hai người này nhìn thấy Sở Du Ninh thì đều ngẩn ra, Sở Du Ninh giơ tay quơ quơ trước mắt hai người rồi sau đó bất đắc dĩ nhìn về phía Ngụy Tử Hân.
Ngụy Tử Hân cười rất vui vẻ, duỗi tay nhẹ nhàng nắm cằm của Sở Du Ninh: “Lớn lên xinh đẹp như này thì làm người ta ngẩn ngơ là đúng rồi.”
Sở Du Ninh cố tình làm ra vẻ hờn dỗi liếc mắt nhìn Ngụy Tử Hân một cái, sau đó đẩy tay Ngụy Tử Hân ra thoải mái ngồi vào ghế: “Nhìn đủ rồi thì lên tinh thần đi, nói cho tôi xem hai người có bản lĩnh gì.”
Người đàn ông đáng khinh ở trước mạt thế chính là kim bài paparazzi, rất nhiều nhân vật nổi tiếng đã bị hắn phanh phui đời tư đen tối, sau khi mạt thế buông xuống tuy may mắn không chết trong miệng thây ma nhưng suýt chút nữa đã bị đói chết, Ngụy Tử Hân đã vì Sở Du Ninh mà đi tới xóm nghèo ở ngoại thành tìm hắn, không vì cái gì khác, chỉ vì do hắn có khứu giác vô cùng nhạy bén đối với chuyện bát quái, khẳng định chính là người phù hợp với yêu cầu của Sở Du Ninh.
Người đàn ông đáng khinh cũng không làm cho Ngụy Tử Hân thất vọng, rất nhanh đã tập hợp được một đám người thích hợp, chẳng cần đợi Sở Du Ninh ra lệnh cũng đã bắt đầu thu thập tin tức.
Người phụ nữ như đàn ông ban đầu vốn là người của tiêu hồn động, thật ra lúc Sở Du Ninh chưa tới thì cũng đã từng sửa sang lại rất nhiều tin tức của tiêu hồn động, dù sao thì người tới người lui ở tiêu hồn động quá nhiều, muốn thám thính tin tức cũng rất dễ dàng, mà người phụ nữ như đàn ông này chính là người phụ trách tình báo của tiêu hồn động.
Sở Du Ninh liếc mắt nhìn người phụ nữ như đàn ông một cái, sau đó phái người đàn ông đáng khinh ra ngoài, nhiệm vụ chính là sưu tập tư liệu của toàn bộ các
căn cứ lớn nhỏ trên cả nước. Cô không nói cụ thể hắn phải tìm hiểu tư liệu gì, chỉ xem người đàn ông đáng khinh làm như thế nào, đây cũng là một cách để khảo sát năng lực.
Còn về phía người phụ nữ trông như đàn ông…: “Cô sửa sang lại mạng lưới tin tức về các thế lực lớn ở thủ đô rồi đem tới cho tôi.” Nghĩ một chút rồi cô nhẹ mỉm cười: “Trong vòng 3 ngày.”
Người phụ nữ trông như đàn ông cuối cùng cũng hoàn hồn trước sắc đẹp của Sở Du Ninh, nghe thấy lời cô nói sắc mặt có chút thay đổi nhưng cuối cùng cũng không nói cái gì, cung kính lui ra ngoài.
Ngụy Tử Hân nhướng mày: “Em là muốn…”
Sở Du Ninh cười gõ nhẹ ngón tay lên bàn: “Bọn họ tự giới thiệu mình hoa hoa lệ lệ thì đã như nào, có năng lực hay không, có đủ thông minh hay không, có thể trung thành hay không cũng phụ thuộc hết vào nhiệm vụ lần này.”
Sở dĩ Sở Du Ninh không nói rõ ràng và tỉ mỉ chính là muốn nhìn xem tự bọn họ có giải quyết được thỏa đáng chuyện này hay không. Mà cái mệnh lệnh này của cô giống như là người ngoài nghề, nếu như không đủ thông minh và cẩn thận thì khẳng định sẽ cố tình làm chậm, còn nếu như không đủ trung thành… tất nhiên sẽ nhân cơ hội mà đào một cái hố ở chỗ này cho bọn họ, cứ như vậy thì chỉ cần mất thời gian ngắn Sở Du Ninh đã có thể xác định được hai người kia có thể dùng hay không.
Ngụy Tử Hân sờ đầu cô: “Chị đúng là không nhìn lầm người.” Sở Du Ninh là người nối nghiệp do Ngụy Tử Hân mang về, nhưng mà… cô lại tạo cho cô ấy một kinh hỉ* thật lớn. Thật không dám tưởng tượng, nếu như trước đây Ngụy Tử Hân để Sở Du Ninh dùng thân thể phục vụ tiêu hồn động giống như cô ấy có phải sẽ huỷ hoại cô hay không?
(*kinh hỉ: kinh ngạc + vui mừng)
Sở Du Ninh kéo tay Ngụy Tử Hân: “Tin em đi, em sẽ giúp chị yên tâm mà về hưu.” Ngụy Tử Hân muốn cái gì Sở Du Ninh rất rõ ràng, chỉ cần cho cô thêm một chút thời gian, cô khẳng định sẽ khống chế được thế cục của tiêu hồn động, ít nhất… có thể giúp cho Ngụy Tử Hân không cần phải dùng thân thể để duy trì những quan hệ rắc rối phức tạp kia nữa.
Không đến ba ngày, người phụ nữ trông như đàn ông đã ôm một đống tài liệu tới gõ cửa thư viện, Sở Du Ninh vừa nhận tài liệu vừa liếc mắt nhìn cô ta một cái, cô ta giống như làm mấy đêm liền không nghỉ, sắc mặt không tốt như hôm trước, trên mặt còn xuất hiện quầng thâm ở mắt.
Sở Du Ninh cầm tài liệu đặt ở trên cùng mở ra để nhìn, trang đầu chính là mục lục của những thế lực đứng đầu thủ đô, tổng cộng có 5 thế lực, 4 trong số đó tồn tại theo hình thức thế gia, chỉ có duy nhất tiêu hồn động là khác biệt.
Sở Du Ninh xem Tưởng gia đầu tiên, trước mạt thế Tưởng gia là một gia tộc cực kỳ khổng lồ, sau mạt thế cũng đã chết một đám người, còn sống sót phần lớn đều đã thức tỉnh dị năng. Hiện giờ Tưởng gia chủ tên là Tưởng Thanh Vũ, không ai biết hắn có dị năng gì, cũng không ai biết dị năng của hắn là cấp mấy, ngay cả Cố Đông đánh giá hắn cũng chỉ có bốn chữ: “Sâu không lường được”.
Thời kỳ mạt thế lấy thực lực làm chủ, Tưởng gia trở thành gia tộc đứng đầu trong thủ đô.