Người đàn ông d*m đãng bị đuổi đi, cho dù hắn đúng là có sắc đẹp thay cơm, nhưng mà… thưởng thức một chút là được rồi, kiểu ăn chơi trác táng không có mục đích này không có ý nghĩ gì với cô hết.
Tầm mắt Sở Du Ninh rơi xuống trên đĩa hoa quả, trái cây trong không gian của Triệu Tiêm Tiêm đúng thật là rất khác với trái cây thông thường, nó chứa năng lượng mạnh mẽ và tinh khiết hơn cả tinh hạch cao cấp, cái quan trọng nhất là không bị giới hạn bởi cấp độ hay là chủng loại dị năng, nếu như ném thứ này ra bên ngoài thì khẳng định sẽ khiến đám dị năng giả điên cuồng, mà Triệu Tiêm Tiêm lại tặng cả một đĩa tới đây.
Sở Du Ninh mỉm cười, bưng đĩa hoa quả và tập tài liệu đi tìm Ngụy Tử Hân. Ngụy Tử Hân nhướng mày nhìn đĩa hoa quả: “Triệu Tiêm Tiêm cho em?”
Sở Du Ninh gật đầu, đưa tư liệu cho Ngụy Tử Hân: “Cấp dưới của em đưa tới, có tin tức về em gái của chị.”
Ngụy Tử Hân hơi sững người, nhận tập tài liệu nhưng cũng không sốt ruột mở ra xem ngay: “Triệu Tiêm Tiêm đúng là rất hào phóng đối với em, mỗi ngày cô ta chỉ cung cấp cho chợ đen đúng một cân, lại còn chỉ là mỗi một loại quả là quả táo.”
Sở Du Ninh nhún vai: “Không có cách nào, ai bảo em lại chính là đèn soi đường của cô ta chứ!” Nói xong cầm lấy một quả anh đào nhét vào trong miệng Ngụy Tử Hân, không nhắc tới năng lượng tinh khiết thì hương vị của những hoa quả này cũng rất ngon.
Ngụy Tử Hân vừa nhai anh đào vừa cười, cúi đầu mở ra tư liệu, lúc nhìn thấy nội dung ở bên trong thì sắc mặt lập tức trầm xuống.
Sắc mặt Sở Du Ninh thay đổi: “Sao vậy?”
Ngụy Tử Hân mím môi, đưa tài liệu cho Sở Du Ninh, Sở Du Ninh vừa thấy liền khẽ cau mày, thì ra em gái Ngụy Tử Vi của Ngụy Tử Hân không trở về với cô ấy là vì một người đàn ông ở trong tiểu đội, nhưng mà người đàn ông đó lại thích một cô gái khác ở trong đội, đại khái là do ghen ghét đã khiến người ta điên cuồng, trong một lần làm nhiệm vụ Ngụy Tử Vi thế mà lại đẩy cô gái kia về phía thây ma…
Nếu như cô gái đó chết luôn thì có lẽ đã chết không đối chứng, nhưng mà vận khí của Ngụy Tử Vi rất không tốt, cô gái đó cũng không có chết ngay lập tức mà chỉ là bị nhiễm virus thây ma, cho nên hành động của cô ta đã bị lộ, mặc dù cuối cùng cô gái kia vẫn chết nhưng mà người đàn ông kia lại muốn giết Ngụy Tử Vi để báo thù cho cô gái kia, nhưng lại bị những người khác ngăn cản, lý do rất đơn giản, chị gái của Ngụy Tử Vi là Ngụy Tử Hân, bọn họ không thể đắc tội.
Cuối cùng người đàn ông đó không giết Ngụy Tử Vi, không phải bởi vì không thể đắc tội mà là vì hắn không muốn để cô ta chết nhẹ nhàng như vậy. Ngụy Tử Vi bị người đàn ông đó đánh trọng thương rồi ném tới xóm nghèo, người đó tận mắt nhìn những tên đàn ông dơ bẩn luân gian Ngụy Tử Vi, cho tới khi mỗi một tên đàn ông ở trong xóm nghèo đều chơi cô ta một lần mới ném cô ta ở đó rồi rời đi.
Thực tế nếu như có người dám làm như vậy với em gái của Ngụy Tử Hân thì chết ngàn vạn lần cũng không sai, nhưng mà… người đàn ông này là người thừa kế của Bạch gia, một thế lực chỉ đứng sau Tiêu Hồn Động của thủ đô. Trước không nói tới việc Cố Đông có chịu đối đầu với Bạch gia vì Ngụy Tử Vi hay không, kể cả nếu như đối đầu thì Bạch gia liệu sẽ trơ mắt nhìn người thừa kế của gia tộc chết ở trong tay Tiêu Hồn Động sao? Huống chi vốn dĩ chính là do Ngụy Tử Vi tìm đường chết trước…
Duy nhất đáng để ăn mừng chính là Ngụy Tử Vi chưa chết, đã được người đàn ông đáng khinh cứu.
Ngụy Tử Hân im lặng rất lâu, cuối cùng mới nói: “Chị đi đón cô ấy về.” “Em đi với chị.” Sở Du Ninh nói.
Ngụy Tử Hân lắc đầu: “Gần đây ông chủ vẫn luôn chú tâm trên người Cố Nam, chuyện của tiêu hồn động vẫn cần có người xử lý.”
Cuối cùng Sở Du Ninh cũng không đi cùng, nói thật, sau khi nhìn thấy nội dung trong tài liệu Sở Du Ninh cảm thấy Ngụy Tử Vi quá ngu xuẩn, không phải là ngu vì đã ra tay với cô gái kia, mà là xuống tay không đủ sạch sẽ gọn gàng.
Bị chính người mình yêu ném cho một đám đàn ông khác luân gian… toàn bộ quá trình còn bị người đàn ông kia đứng nhìn…
Cũng không biết trong lòng Ngụy Tử Vi có đủ mạnh mẽ hay không, nói cách khác… Sở Du Ninh thở dài một tiếng.