Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 230



“Không giống!” Sở Du Ninh bực bội nhăn mặt.

“Sao lại không giống được!” Triệu Tiêm Tiêm xé miếng vải vụn và giữ lấy cằm của người đó: “Giống không? Giống không?”

“Chị!” Cuối cùng đã có thể lên tiếng, người đó òa một tiếng, khóc lên: “Chị, cuối cùng em tìm được chị rồi!”

Triệu Tiêm Tiêm sửng sốt: “Cô là chị cậu ta à?” “Không phải!” Sở Du Ninh phủ nhận.

“Huhu… Chị… Chị lại không nhận em rồi, lần nào chị cũng không nhận em, chị quên hồi nhỏ chúng ta tắm với nhau mãi tới tận năm mười mấy tuổi rồi sao.”

Gân xanh trên trán Sở Du Ninh nhảy dựng: “Câm miệng!”

“Em không chịu! Chị, rất lâu rồi em không gặp chị, chị mau tới đây ôm em một cái đi… Chị.”

Vẻ mặt Triệu Tiêm Tiêm bối rối: “Cùng nhau tắm? Lại còn tắm tới tận mười mấy tuổi? Lại còn là trước mạt thế?”

Sở Du Ninh nổi giận: “Là mỗi lần tôi đi tắm cậu ta đều tự ý xông vào!”

“Chị, tay em đau quá, chị mau tới đây cởi cho em đi, mau ôm em một cái nào, dỗ em đi!”

Mặt Sở Du Ninh đen kịt, bước tới trước mặt cậu ta, một chân đạp chiếc xe ra ngoài cửa, Triệu Tiêm Tiêm liên quan tới cũng đá nốt ra ngoài: “Xử lý cậu ta đi, tay chân nhanh nhẹn một chút!”

“Chị… đừng không để ý đến em mà, em vất vả lắm mới tìm được chị, chị có biết cả chặng đường này em vất vả tới mức nào hay không, rất nhiều lần bị người ta phát hiện ra dung mạo xinh đẹp như hoa của em, suýt chút nữa cúc hoa cũng không giữ được, vì để có thể hoàn chỉnh vô khuyết mà tìm chị em đã phải mất rất nhiều tâm tư… Chị… Huhu… Chị, em nhớ chị, chị mau tới đây ôm em một cái…”

“Rầm!” Sở Du Ninh đóng cửa thư viện.

“Chị…” Em trai Sở gân cổ lên khóc lóc tê tâm liệt phế.

Triệu Tiêm Tiêm nhìn nửa ngày, cuối cùng vẫn là quyết định đẩy em trai Sở đi trước. “Tôi không đi, tôi muốn tìm chị tôi, cô đừng đẩy tôi…Huhu…”

“Được được được, tìm chị cậu, tìm chị cậu, nhưng mà tốt xấu gì cậu cũng phải đi tắm rửa thay quần áo đi, cậu nhìn lại bộ dáng bây giờ của cậu đi, không thấy xấu hổ khi đứng trước người chị khuynh quốc khuynh thành của cậu à?” Triệu

Tiêm Tiêm an ủi.

Em trai Sở dừng một chút, cúi đầu ngửi ngửi một chút, suýt chút nữa đã nôn ra: “Thôi được rồi, tôi đi tắm xong thì cô phải đưa tôi trở về… huhu… Chị tôi lại xinh đẹp hơn rồi, sao lại xinh đẹp tới mức đó cơ chứ, đúng là không hổ chị gái của Sở Du Nhàn, huhu… cuối cùng tôi đã tìm được chị mình rồi…”

Triệu Tiêm Tiêm vừa đẩy xe, vừa kinh ngạc nhìn Sở Du Nhàn, con chó con lảm nhảm này thật sự là em trai của Sở Du Ninh sao? Vì sao phong cách trái ngược nhau hoàn toàn thế?

Sở Du Ninh ở bên trong nghe thấy âm thanh của Sở Du Nhàn xa dần, trong mắt hiện lên một tia suy sụp, sao lại bị cậu ta tìm ra cơ chứ, không phải là mạt thế rồi à? Sao vẫn bị cậu ta tìm ra!!!

Sở Du Nhàn tắm rửa xong thay quần áo, đôi mắt Triệu Tiêm Tiêm đột nhiên sáng ngời: “Trời ạ, cậu với Ninh Ninh đúng là rất giống nhau!” Nếu không phải có sự chênh lệch tuổi tác thì nói hai người bọn họ là song bào thai cũng có người tin.

Sở Du Nhàn vừa nghe, thỏa mãn cười: “Bây giờ tôi không đẹp được như chị tôi đâu, nhưng mà trước đây tôi đẹp hơn chị ấy nhiều!”

“Trước giờ tôi chưa bao giờ gặp người đàn ông nào ngũ quan xinh đẹp giống như cậu.” Tinh xảo giống như một búp bê nam BJD*, tỉ lệ ngũ quan và đường cong dáng người vô cùng hoàn mỹ.

(*là búp bê Ball Jointed Doll: Mẫu búp bê này mô phỏng theo cơ thể người thật, có các khớp trên cơ thể cho phép người chơi tạo bất kỳ tư thế nào của búp bê - gg sama search hình ảnh em nó)

Sở Du Nhàn nhe răng cười: “Tôi cũng chưa từng gặp người phụ nữ nào xinh đẹp giống như chị của tôi!”

Triệu Tiêm Tiêm cứng ngắc, còn có muốn nói chuyện một cách vui vẻ không thế.

“Tôi tắm rửa sạch sẽ rồi, chị mau đưa tôi lên giường chị tôi đi!” Sở Du Nhàn ngoan ngoãn nói.

“Đưa tới… trên giường chị cậu??” Triệu Tiêm Tiêm giống như là bị sét đánh ngang tai, cô ta nghe lầm rồi có đúng không.

“Đúng đó! Sau mạt thế tôi vẫn luôn mong chờ điều này đó, như vậy thì chị sẽ còn lý do để từ chối tôi nữa!” Ánh mắt Sở Du Nhàn giống như những ngôi sao sáng.

“Cậu… hiểu lầm gì với chị cậu không đấy!” Triệu Tiêm Tiêm cũng không bị lời nói kinh người của Sở Du Nhàn dọa tới, phản ứng đầu tiên chính là giường Sở Du Ninh không phải bò lên dễ dàng như vậy.