Tuy rằng K không nhìn Sở Du Ninh nhưng theo động tác của côn th*t kim loại hắn cũng bị ảnh hưởng. Bề ngoài thoạt nhìn không có gì thay đổi nhưng mà hô hấp của hắn chậm lại, ngực hơi phập phồng đã biểu hiện rằng hắn không hề thờ ơ.
Cũng không biết đã qua bao lâu, cửa thang máy mở ra, tiến sĩ K đưa Sở Du Ninh ra ngoài.
Đây là một căn phòng không lớn cũng không nhỉ, ngoại trừ cái giường thì không có bất kỳ cái gì khác nữa, nhưng mà cái giường kia rất lớn, gần như đã chiếm hơn nửa cái phòng. Đáng mừng chính là trên giường cũng có một bộ chăn đệm, xem ra, tiến sĩ K cũng không thích làm t.ình ở trên bàn phẫu thuật.
Sở Du Ninh bị ném tới giường, cũng may giường rất mềm không làm cô bị ngã đau, cảm giác được cái giường hơi lõm xuống, Sở Du Ninh mở to mắt nhìn thấy tiến sĩ K đang bò lại đây.
Hắn cũng không nhìn đôi mắt của cô, tầm mắt chậm rãi đảo qua thân thể mê người. Trước giờ hắn không biết thì ra thân thể của phụ nữ cũng khá xinh đẹp. Ngón tay thon dài của hắn như có như không lướt qua đường cong lả lướt của cô, nhìn thấy quần áo nhăn nhúm vì bị dây thừng trói thì khẽ cau mày, sau đó trên tay ngưng tụ ra một chiếc kéo sắc bén.
Cảm giác lạnh băng của kim loại xẹt qua làn da khiến Sở Du Ninh run lên theo bản năng, cuối cùng một bộ quần áo hoàn chỉnh lại biến thành vải vụn.
Tiến sĩ K kiên nhẫn ném từng mảnh vải vụn ở trên người cô xuống, cuối cùng chỉ còn lại dây thừng kim loại đang buộc chặt Sở Du Ninh, tầm mắt của tiến sĩ K xẹt qua chỗ nào thì dây thừng chỗ đó siết chặt hơn một chút, lúc dây thừng ở chỗ ngực siết chặt cặp vú trắng nõn thì Sở Du Ninh hơi kêu lên đau đớn: “Đau!”
Một tiếng kêu này nhẹ nhàng mềm mại khác hẳn với âm thanh ngày thường nói chuyện của cô, động tác của tiến sĩ K hơi dừng lại, ngẩng đầu nhìn lên mặt cô, chỉ thấy trong mắt Sở Du Ninh đang chứa nước mắt, long lanh làm cho đôi mắt cô càng sáng ngời ướt át, thoạt nhìn… giống như một con nai con đơn thuần vô tội.
Tiến sĩ K nheo mắt lại, bàn tay bắt lấy ngực của Sở Du Ninh hung hăng nhào nặn, mệt cho cái bộ dạng này của hắn, hắn còn nhớ rõ lần trước cô càn rỡ như thế nào!
“A…” Lúc này là đau thật, Sở Du Ninh không nhịn được mà ưỡn người lên, đưa ngực nâng lên tặng về phía hắn, tiến sĩ K ngẩn người, suy nghĩ một chút rồi cúi người ngậm lấy đầu v* phấn nộn kia.
Thực ra lần trước hắn cũng đã ăn nún vú của cô rồi, nhưng mà… bởi vì tác dụng của thuốc kích d*c cho nên hắn chỉ muốn nuốt chửng chúng nó. Mà hôm nay…
Tiến sĩ K tò mò vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng đánh một vòng, đầu lưỡi mẫn cảm cảm nhận được rất rõ ràng cảm xúc kiều nộn của đầu v*, thần kỳ nhất chính là đầu v* càng ngày càng cứng theo đầu lưỡi trêu đùa của hắn, mà hô hấp của Sở Du Ninh cũng cũng càng ngày càng dồn dập, cảm giác như vậy…
Thực ra hắn đã sớm cứng từ một khắc Sở Du Ninh xuất hiện ở phòng thí nghiệm, nhưng mà… hắn rất có kiên nhẫn. Tiến sĩ K vừa ăn đầu v* bên này, vừa đưa tay bắt được phần ngực bên kia, bàn tay giống như chạm vào một khối thịt non mềm mại như nước làm hắn theo bản năng tàn nhẫn bóp mấy cái. Đổi lại chính là Sở Du Ninh rên rỉ thành tiếng.
Tiến sĩ K chơi đủ lâu mới đưa tầm mắt xuống tiểu huy*t của Sở Du Ninh, dây thừng chỗ tiểu huy*t ướt đẫm, côn th*t kim loại ở bên trong vẫn dùng tốc độ thong thả chậm rãi đưa đẩy.
Sở Du Ninh muốn khép chân theo bản năng nhưng hai cái dây thừng khác lại xuất hiện kéo ra.
Côn th*t bằng kim loại chậm rãi mỏng hơn, cuối cùng rút ra khỏi tiểu huy*t của Sở Du Ninh rồi dung nhập với dây thừng, sau đó dây thừng cũng rơi xuống, tiểu huy*t ướt đẫm kia không hề che lấp bại lộ hoàn toàn trước mắt tiến sĩ K.