Lần này Lục Dĩ Minh tới chính là muốn trò chuyện với Sở Du Ninh, trở về từ phía Nam, điều hắn muốn làm đầu tiên chính là tới gặp cô, nói với cô về thế cục hiện nay. Nhưng mà chưa nói được vài câu thì Cố Đông đã tới rồi, khoảnh khắc dịu dàng cũng chỉ có thể dừng lại ở đây.
Mấy người ra cửa còn nhìn thấy Sở Du Nhàn đang chờ ở cửa, Sở Du Ninh nhướng mày, thì ra là do hắn gọi Cố Đông tới. Tầm mắt của Sở Du Ninh nhẹ nhàng lướt qua người Sở Du Nhàn, Sở Du Nhàn sợ tới mức rụt cả cổ, nhưng hắn vẫn khăng khăng kéo góc áo của Sở Du Ninh, ủy khuất nhìn cô, làm cô giống như tra nữ phụ lòng hắn vậy.
Bước chân Sở Du Ninh hơi dừng, trước mạt thế còn có lễ giáo trói buộc cho nên Sở Du Nhàn còn có thể cất giấu một chút tâm tư, nhưng gặp lại sau mạt thế hắn đã không còn kìm nén tình cảm của mình, Sở Du Ninh nhớ tới lần đầu tiên thấy được hắn lấy quần lót của cô tự an ủi, lúc đó đối với Sở Du Ninh mà nói thật sự là một đả kích lớn.
Ở trong ấn tượng của Sở Du Ninh, Sở Du Nhàn vẫn luôn là một người em trai tốt, vừa xuất sắc về tính cách, vừa có học thức vừa có vẻ ngoài vô cùng đẹp trai, dù là già trẻ nam nữ cũng không có một ai không thích hắn, khi đó tuy rằng Sở Du Ninh cũng được coi là xinh đẹp nhưng quả thực nếu so với Sở Du Nhàn quả thực chính là một người trên trời một người dưới đất, căn bản là không thể so sánh, cho nên lúc cô nhìn thấy em trai thiên tài của mình ở trong phòng vệ sinh cầm quần lót của cô tự an ủi thì toàn bộ thế giới như bị sụp đổ.
Sau đó cô trốn tránh Sở Du Nhàn mấy ngày, thấy hắn vẫn giống như trước thì trái tim căng chặt cuối cùng mới thả lỏng, về sau tra ít thông tin mới biết thiếu niên mới bắt đầu dậy thì đều có loại xúc động này, có lẽ cô là giới tính nữ thân cận nhất với hắn cho nên mới thành đối tượng ảo tượng của hắn, như này thì cũng không phải là vấn đề lớn.
Thôi được rồi, độ tiếp thu của Sở Du Ninh luôn luôn không nhỏ, nếu không cũng không thể nhanh chóng thích ứng được sự thật phụ nữ trở thành đồ chơi sau mạt thế.
Thấy Sở Du Ninh dừng, Cố Đông và Lục Dĩ Minh đồng thời quay đầu nhìn, tầm mắt của Lục Dĩ Minh đảo qua trên người Sở Du Nhàn, em trai của Sở Du Ninh… Tâm rất lớn!
Cuối cùng mọi người cùng đi tới ghế lộ của Cố Đông để tiếp tục xem hội đấu giá.
Thẩm Hạo Nam nhìn thấy Lục Dĩ Minh và Cố Đông ở bên nhau hơi mở miệng, Thẩm Hạo Nguyệt và Tưởng Thanh Vũ tất nhiên cũng nhìn thấy, Thẩm Hạo Nguyệt nhìn Thẩm Hạo Nam: “Em thật sự muốn cưới cô ấy? Nhìn những người đàn ông xung quanh cô ấy… nếu như em muốn độc chiếm cô ấy thì không dễ đâu.”
Thẩm Hạo Nam im lặng rất lâu: “Em sẽ dùng tình cảm chân thành của mình để lay động cô ấy!” Thẩm Hạo Nam vẫn luôn cảm thấy mình và những người đàn ông kia không giống nhau, hắn thật sự muốn ở bên cô, muốn cho cô một gia đình ấm áp.
Thẩm Hạo Nguyệt khẽ thở dài một cái: “Vậy được rồi.”
Tưởng Thanh Vũ bình tĩnh, hắn căn bản không thèm để ý sau này nếu như Sở Du Ninh kết hôn với Thẩm Hạo Nam rồi còn lêu lỏng với đàn ông khác hay không, dù sao cũng đã là mạt thế rồi, đàn ông đã có thói quen đoạt lấy, hay là nói đàn ông đã được giải phóng bản tính cướp đoạt của họ.
Người phụ nữ xinh đẹp giống như Sở Du Ninh muốn cùng với một người đàn ông một lòng một dạ đến già thì những cường giả khác cũng sẽ không để cho chuyện ấy xảy ra. Nếu như cuối cùng trở thành cưỡng đoạt, vậy không bằng ngay từ đầu đã là quan hệ ngươi tình ta nguyện.
Lúc mọi người còn đang suy nghĩ đủ điều thì bên này Ngụy Tử Vi tới tìm Ngụy Tử Hân: “Tôi muốn có dị năng biến hình!” Ngụy Tử Vi luôn nói thẳng với Ngụy Tử Hân, không đợi Ngụy Tử Hân từ chối cô ta đã nói thêm: “Tôi biết tiến sĩ K có kỹ thuật cướp đoạt dị năng!”
“Không được!” Lần này Ngụy Tử Hân kiên định từ chối cô ta, không phải do đau lòng dị năng của mình mà là không muốn Ngụy Tử Vi cũng biến thành đồ chơi tùy ý đàn ông chơi đùa như cô ấy.