Sở Du Ninh thấy tư thế lễ phép của Tưởng Thanh Vũ liền biết hắn rất sợ sẽ tạo thành quan hệ không rõ ràng với cô. Thực ra nếu như nghiêm túc mà nói thì hắn như này là không tôn trọng cô, nếu như sợ có liên quan gì tới cô thì cần gì phải mời cô tới đây, cô không cảm thấy có chuyện gì mà không thể thông qua Hân tỷ mà phải tìm cô cả.
Trên mặt Sở Du Ninh mang theo lễ phép nở nụ cười: “Tưởng tiên sinh tìm tôi có việc gì?” Cô cũng không có ý muốn nói chuyện phiếm, đi thẳng vào vấn đề hỏi.
Tưởng Thanh Vũ vốn định sẽ để người phục vụ mang đồ ăn lên rồi vừa ăn vừa nói chuyện, nếu như cô đã thẳng thắn như thế thì hắn mà cứ làm theo kế hoạch sẽ thành không tốt, nhưng cho dù là vậy thì Tưởng Thanh Vũ vẫn rót một ly trà cho Sở Du Ninh. “Tôi muốn gặp tiến sĩ K!” À được rồi… Tưởng Thanh Vũ cũng rất trực tiếp.
Sở Du Ninh hơi khựng lại, à… chuyện này thì đúng là Hân tỷ không làm được, lại nghĩ đến danh tiếng người vợ yêu dấu của Tưởng Thanh Vũ, lửa giận trong lòng Sở Du Ninh tiêu tan một chút.
Sở Du Ninh cầm cái ly cúi đầu uống ngụm trà: “Tôi sẽ nói với hắn, nhưng hắn có gặp anh hay không thì tôi không làm chủ được.”
Tưởng Thanh Vũ ngẩng đầu nhìn về phía Sở Du Ninh, không nghĩ tới vào cửa còn chưa cả đến một phút hắn đã được coi là hoàn thành nhiệm vụ… không thể không nói, phong cách của Sở Du Ninh làm hắn có chút trở tay không kịp. Sau khi uống xong ngụm trà, Sở Du Ninh đặt chén trà xuống: “Tưởng tiên sinh còn có việc gì không? Nếu như không có việc gì thì tôi đi trước.”
Tưởng Thanh Vũ im lặng một chút: “Thật đúng là có một chuyện muốn thương lượng với Sở tiểu thư.”
Sở Du Ninh nhướng mày: “Ồ?”
Tưởng Thanh Vũ cầm chén trà uống một ngụm: “Hạo Nam nói với tôi muốn cho Sở tiểu thư một gia đình.”
Ánh mắt Sở Du Ninh hơi lóe: “Không phải là điều tôi đang nghĩ đấy chứ.” Đầu óc của cái tên hùng hài tử* Thẩm Hạo Nam kia có vấn đề đúng không?
(*đứa trẻ làm người khác đau đầu)
Nhìn thấy bộ dáng có chút đề phòng của Sở Du Ninh thần sắc Tưởng Thanh Vũ thả lỏng rất nhiều: “Không sai, không biết liệu Sở tiểu thư…”
“Không có hứng thú!” Sở Du Ninh dứt khoát từ chối, không ai rõ hơn cô Thẩm Hạo Nam khác với những người đàn ông khác, mặc dù họ có quan hệ với cô nhưng sẽ không có ý đồ độc chiếm hay là giam cầm cô. Nhưng mà Thẩm Hạo Nam thì không như vậy, cái đồ bướng bỉnh kia chính là muốn cuộc sống một đời một người, một đời một người ở trong mạt thế… đầu óc hắn khẳng định có vấn đề.
Tưởng Thanh Vũ buông chén trà xuống: “Sở tiểu thư không cần vội vã từ chối như thế, nếu như không muốn kết hôn sớm thì có thể định ra trước cũng được.”
“Không muốn!” Cái loại thuốc cao bôi trên da chó này mà dán lên rồi còn kéo xuống được nữa à? Đừng giỡn nữa! Tưởng Thanh Vũ rũ mắt: “Dĩ Minh đã đề cập tới chuyện hải thú với cô rồi đúng không… Nếu như cô đồng ý đính hôn với Hạo Nam thì lúc chiến đấu với hải thú Tưởng gia sẽ giúp cô một tay.”
Sở Du Ninh đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Tưởng Thanh Vũ, phải biết rằng, mặc dù cô có Tiêu Hồn Động là chỗ dựa, nhưng muốn được chia một chén canh sau khi chiến đấu với hải thú cũng hoàn toàn không dễ chút nào, tối đa cũng chỉ là tránh dưới cánh chim của Cố Đông rồi được chia một chút ích lợi của Tiêu Hồn Động. Nhưng… chút ích lợi này cũng không làm Sở Du Ninh thỏa mãn… Nhưng nếu như có thêm được sự trợ giúp của Tưởng gia thì sao? Sở Du Ninh chớp mắt: “Sau khi đính hôn tôi còn có thể tới Tiêu Hồn Động làm việc không?” Được rồi… Sở Du Ninh động tâm… Cái mồi câu này cũng quá thơm rồi, muốn cô không động tâm cũng khó.
“Tất nhiên…” Tưởng Thanh Vũ trầm giọng nói, có mấy lời này của hắn thì Thẩm Hạo Nam có muốn làm loạn cũng vô dụng!
“Thành giao!” Sở Du Ninh cứ dứt khoát đơn giản bán mình như vậy.
Đáy mắt Tưởng Thanh Vũ hiện lên ý cười như có như không, trước khi tới đây Lục Dĩ Minh đã nói với hắn, nếu như muốn Sở Du Ninh giúp hẳn liên hệ tiến sĩ K, vậy thì tung cái chỗ tốt này ra. Tưởng Thanh Vũ cũng biết Lục Dĩ Minh là muốn giúp Sở Du Ninh được lợi, nhưng chỉ cần có thể đạt được mục đích thì giúp cô một lần cũng được.
Chỉ là không nghĩ tới Sở Du Ninh dứt khoát như vậy, nếu như chỗ tốt này không cần phải dùng trên chuyện của tiến sĩ K vậy thì… nhân cơ hội này lên kế hoạch một việc khác.