Địa điểm căn cứ của giáo sư là một ngôi làng nhỏ được cải tiến, không có nhiều người ở lại, không khó tưởng tượng kết cục của bọn họ sẽ như nào nếu như thời điểm có một đội quân lớn thây ma kéo đến.
Nghe nói đội quân lớn thây ma muốn tới đây, lãnh đạo của căn cứ nhỏ luống cuống, tuy rằng luyến tiếc toàn bộ nơi này, nhưng họ càng luyến tiếc mạng sống hơn, bọn họ cầu xin Lôi Dịch cùng mang theo bọn họ đi.
Lôi Dịch cau mày, mang theo nhiều người như vậy không thể nghi ngờ sẽ khiến cho đội quân lớn thây ma chú ý đến, cứ như vậy thì khó khăn của nhiệm vụ là quá lớn, mục đích của bọn họ chỉ là mang theo giáo sư về căn cứ, không cần phải quan tâm đến người khác, ở thời điểm mà Lôi Dịch dự định từ chối, một cô gái dịu dàng xinh đẹp mặc váy trắng từ ngoài đi tới “Đội trưởng Lôi cầu xin anh mang theo bọn họ đi đi!” Cô gái xinh đẹp mở miệng nói đầy bi thương.
Cô gái này lại thực sự xinh đẹp, mặc dù là ở trước thời kỳ tận thế cũng khó mà gặp được người con gái xinh đẹp dịu dàng, huống chi đây là sau khi tận thế, trong tình huống bình thường, không ai có thể từ chối được lời thỉnh cầu của cô gái xinh đẹp này, nhưng mà Lôi Dịch đã thưởng thức qua Sở Du Ninh người phụ nữ cực phẩm này, cô gái xinh đẹp này cũng không có cách nào khiến cho anh động tâm
Đặc biệt Lôi Dịch ghét nhất là phiền toái, hiện giờ phụ nữ và rắc rối buộc chặt với nhau kể từ khi họ xuất hiện, anh có thể có sắc mặt tốt mới là lạ. Còn không đợi anh từ chối, giáo sư liền đứng dậy “Đây là Lý Nhiên con gái của chú.” Giáo sư Lý giới thiệu đơn giản như vậy, sau đó còn nói thêm “Dù sao cũng là nhiều mạng người như vậy, đội trưởng Lôi mang theo bọn họ đi.”
Lôi Dịch có thể làm lơ yêu cầu của cô gái xinh đẹp, lại không có cách nào bỏ qua lời nói của giáo sư Lý, dù sao thì…. chỉ có dụ dỗ tốt được ông, mới có thể mang lại càng nhiều chỗ tốt cho căn cứ.
“Giáo sư Lý nói gì vậy, đây là việc chúng ta nên làm!”
Vừa nghe thấy Lôi Dịch đồng ý, Lý Nhiên cười tươi xán lạn như hoa mùa xuân, vội vàng đi ra ngoài tổ chức cho mọi người làm công tác chuẩn bị để rời đi.
Nếu như chỉ mang theo bố con giáo sư Lý, bọn họ ngồi trong chiếc xe RV đã được cải tiến sẽ an toàn lại nhanh chóng, nhưng mang theo nhiều người như vậy muốn nhanh chóng trở lại căn cứ thì đó chính là si tâm vọng tưởng. Lôi Dịch cùng Lục Dĩ Minh suốt đêm thay đổi tuyến đường, vừa muốn tránh đội quân lớn thây ma lại vừa muốn sử dụng mọi khả năng để giảm bớt sự phiền toái.
“Từ căn cứ Cao Dương ở bên này mà đi thôi, như vậy có thể để những người đó ở lại căn cứ Cao Dương, sau đó chúng ta mang theo giáo sư rời đi.” Lục Dĩ Minh chỉ vào bản đồ nói.
Lôi Dịch gật gật đầu “Làm như vậy đi!”
Sở Du Ninh nhìn bản đồ sắc mặt hơi thay đổi, xuất phát từ nơi này đi đến căn cứ Cao Dương…. Trên đường sẽ đi ngang qua thành phố của thây ma cao cấp hệ tinh thần, nếu như thế… những người trong căn cứ nhỏ này còn có thể còn lại bao nhiêu? Nhưng dù sao thì so với việc trực tiếp quay lại căn cứ của Lôi Dịch thì càng hợp lý hơn.
Thời điểm mà Sở Du Ninh lại nhìn thấy Lý Nhiên, cô ấy vẫn giống như cũ không chê phiền phức sắp xếp cho mỗi người, lúc gặp được một bé gái nhỏ, cô còn ngồi xổm xuống sờ lên mặt bé gái, trên mặt mang theo nụ cười tươi dịu dàng giống như chúa cứu thế.
Sở Du Ninh không khỏi quay đầu nhìn về phía Triệu Tiêm Tiêm, quả nhiên thấy ả mặt lạnh nhìn chằm chằm Lý Nhiên, xem ra so sánh với đồ chơi là mình, Triệu Tiêm Tiêm cảm thấy Lý Nhiên có sự uy hiếp lớn hơn một chút.
Đến Sở Du Ninh còn không thể không thừa nhận, Lý Nhiên so với Triệu Tiêm Tiêm có nhiều người thích hơn. Lúc nấu cơm cô đã bất ngờ gặp qua Lý Nhiên một lần, Lý Nhiên cũng không bởi vì cô xấu mà lộ ra coi thường, ngược lại còn dịu dàng phóng ra nước cho cô rửa tay. Đúng vậy, Lý Nhiên là dị năng hệ thủy, tác dụng tuy không lớn, nhưng không thể thiếu!
Vì sự an toàn của giáo sư Lý, Lôi Dịch yêu cầu ông cùng Lý Nhiên sống trong xe RV, cứ như vậy, mọi người đối mặt với nhau cả ngày lẫn đêm. Sở Du Ninh liếc mắt nhìn Triệu Tiêm Tiêm một cái, cô cảm thấy sau này nhất định sẽ có tám mươi phần trăm trò hay để xem!