Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 76: Vương bát đản (H)



Tiểu huy*t của cô đang bị liến, bị một….. thây ma cao cấp liến……. Cái con thây ma cao cấp này đang triền miên dùng cái miệng ăn thịt người của hắn để liếm láp cái huy*t nhỏ kiều nộn yếu ớt của cô.

Sở Du Ninh sợ hãi, thậm chí tới rồi sợ hãi nông nỗi, nhưng dường như trong nỗi sợ hãi này lại có một ý nghĩa khác, khiến tinh thần của cô cực kỳ hưng phấn, mỗi lần thây ma cao cấp liến cô nhịn không được run rẩy, liến mạnh hơn là cô liền co rút kịch liệt, tiểu huy*t vốn đã chặt thì bây giờ giống như muốn phân cao thấp cố tình cắn chặt đầu lưỡi của hắn, tiểu huy*t cao trào cắn chặt lưỡi của thây ma khiến hắn không động đậy nổi.

thây ma cao cấp đỏ con mắt lấy một bàn tay vạch cái huy*t nhỏ chặt chẽ của cô, khó khăn rút đầu lưỡi ra. Tránh thoát khỏi bàn tay đang nắm lấy tóc hắn của Sở Du Ninh, thây ma vội vàng không chờ nổi đem côn th*t để ở chỗ miệng huy*t của cô. Tuy nhiên tiểu huy*t của cô vẫn quá chặt làm hắn thọc vài cái cũng chưa vào được, không có biện pháp hắn đành buông lỏng một tay ra nắm lấy đùi cô tách ra.

Sở Du Ninh vẫn còn đang đắm chìm trong cao trào đột nhiên run rẩy mãnh liệt, cuối cùng cô cũng phát hiện tình cảnh của mình, hiện tại cô không nắm bất cứ thứ gì, cũng không bị hắn nắm, chỉ có thể khó khăn dựa vào sự cân bằng của cơ thể mình để dựa vào cửa sổ một cách an toàn. Nhưng cố tình sự chú ý của thây ma cao cấp vẫn còn đang ở việc côn th*t chọc vào huy*t, chỉ cần không cẩn thận một cái cô sẽ bị hắn đâm rơi ra ngoài cửa sổ! Cái đồ vương bát đản này…

Hai tay trống không của thây ma bấu chặt ở tiểu huy*t của cô, côn th*t cứng rắn thô to cố gắng chọc vào bên trong. A, Sở Du Ninh xem như đã nhìn ra nếu không cho hắn đi vào thì chắc chắn hắn sẽ không nhớ tới việc cô có thể ngã xuống hay không.

Không có biện pháp, Sở Du Ninh đành cố gắng thả lỏng tiểu huy*t, cuối cùng để mặc cho con mãnh thú lạnh băng kia vọt vào.

“A…” Địa phương ấm áp bao quanh làm thây ma cao cấp cực kỳ thoải mái, nhịn không được rên rỉ một tiếng, sau đó hắn liền không màng tất cả mà va

chạm mãnh liệt.

Lại là cái thể lực không thuộc về nhân loại và tốc độ kinh người quen thuộc này, đây mới là máy đóng cọc vô tình trong truyền thuyết, mà đáng giận nhất chính là sau khi đi vào hắn vẫn như cũ, không chịu đỡ cô, mà vội vàng xoa bóp cặp Vu” mềm mại ấm áp của cô. Lúc thì niết trong chốc lát xoa, sao có thể bảo đảm an toàn của cô.

Đồ hỗn đản! Sở Du Ninh tức giận dùng búa đập hắn một cái, nhưng hắn giống như không có cảm giác, Sở Du Ninh nắm lấy cánh tay của hắn, đề phòng động tác của hắn quá kịch liệt mà không giữ được. Thứ duy nhất có thể cố định bản thân lúc này cũng chỉ có tiểu huy*t bị côn th*t chọc tới chọc đi lui. Xuất phát từ bản năng, Sở Du Ninh cố gắng hết sức làm tiểu huy*t cắn chặt, sợ hắn rút ra cô sẽ ngã xuống. Nhưng càng như vậy thì thây ma cao cấp càng thêm điên cuồng, thậm chí trực tiếp lật người cô, mặt hướng ra ngoài, bụng nhỏ bị đặt ở trên cửa sổ, hắn chọc vào từ phía sau.

Tuy rằng tư thế này chọc vào càng sâu nhưng mặc kệ dù hắn nắn ngực hay là bóp chân thì cô cũng sẽ không ngã xuống. Sau khi xác định an toàn của mình thì Sở Du Ninh mới hoàn hoàn toàn toàn đắm chìm trong cuộc hoan ái này, cô cũng không yêu cầu thây ma cao cấp bắn cho cô, bởi vì cô muốn đánh giá vị trí của bạn gái hắn ở trong lòng hắn hiện giờ.

Cũng may cuối cùng hắn vẫn bắn, tuy rằng lần này hơi lâu một chút nhưng mà bắn là tốt rồi, hắn bắn đã nói lên rằng bạn gái của hắn đã không còn quan trọng như vậy.

Không biết thây ma cao cấp bị nghẹn đến điên rồi hay là sợ qua thôn này sẽ không có cửa hàng nào nữa, hắn liên tiếp quấn lấy cô vài ngày làm t.ình không ngừng. Trong mấy ngày cô bị cắm tới mức trời đất tối tăm thì ba người Lôi Dịch, Lục Dĩ Minh và Lâm Phong đã tìm ở chỗ cô biến mất vài ngày. Sau đó tầm mắt Lục Dĩ Minh dừng ở hướng thành phố “Có thể cô ấy tới chỗ kia hay không?”

Lôi Dịch và Lâm Phong cũng cảm thấy cái này có khả năng lớn, ba người vội vàng lên xe đi về nơi đó.