Vấn đề này kỳ thực Hàm Hàm đã bị hỏi qua vô số lần.
Phụ thân cầm một cây gậy đang nóng hỏi hắn, hỏi một lần, cây gậy thô bằng cánh tay liền đánh trên lưng hắn một cái.
Đánh gãy cây gậy, hắn vẫn không có cách nào đưa ra đáp án thỏa mãn phụ thân.
Hắn cũng không biết tại sao, bắt đầu từ khi sinh ra, thẩm mỹ của hắn cùng với các nam hài khác không giống nhau.
Ở thôn bọn hắn, mỗi hài tử khi còn rất nhỏ liền bắt đầu phụ giúp trong nhà làm việc, nữ hài tử thì tốt hơn một chút, thời điểm người lớn trong nhà mua quần áo, thông thường sẽ chọn một ít màu sắc sặc sỡ. Đến lượt của nam hài tử, toàn bộ đều là sắc màu tối có thể chịu được bẩn thỉu.
Hàm Hàm không thích trong tủ quần áo treo toàn quần áo thể thao màu đen màu xám, hắn ước ao được như các tiểu cô nương trong thôn, có thể mặc váy màu đỏ.
Hắn cảm thấy được sự đẹp đẽ của màu đỏ, váy cũng rất đẹp.
Trong lòng của mỗi người đều thích cái đẹp, hắn cũng chỉ là yêu thích những thứ đẹp đẽ, chẳng lẽ cái này cũng coi như là sai trái sao?
Cha mẹ trách hắn đánh hắn, tất cả mọi người cười nhạo hắn.
A vất vả từ trên giường ngồi dậy, nghiêng người dựa vào, cẩn thận từng li từng lí một hỏi: "Ngươi có phải là cái kia... Rối loạn nhận dạng giới tính*?" (Edit: mình giải thích chút về cái bệnh này nha!!
Giới tính (nam và nữ) là một yếu tố cơ bản nhưng đóng vai trò quan trọng trong quá trình định hình tính cách và hình thành nhận thức cá nhân. Rối loạn định dạng giới là chứng rối loạn tâm thần mà một người có xu hướng không công nhận giới tính của mình và biểu hiện hành vi, thái độ ở giới tính hoàn toàn ngược lại.
Một cá nhân mắc chứng rối loạn này thường cảm thấy không thoải mái về cấu tạo cơ thể mình. Họ thường hành động và biểu hiện bản thân như những thành viên của nhóm giới tính ngược lại và mong muốn thay đổi ngoại hình cơ thể. Chứng rối loạn sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh bản thân và tác động đến tính cách, hành vi cũng như cách ăn mặc của người mắc phải. Họ thực hiện thay đổi ngoại hình bằng cách sử dụng mỹ phẩm, tiêm hormone hay phẫu thuật chuyển giới.)
Hàm Hàm cúi đầu trầm mặc, qua hồi lâu, mới nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
"Ta biết các ngươi đều cảm thấy được ta rất quái lạ, là tên biến thái. Chính bản thân ta cũng cảm thấy được chính mình biến thái... Ta rõ ràng là nam nhân, lại yêu thích quần áo của nữ nhân... Bọn họ đều mắng ta là nương nương khang... Nhưng nếu như là nương nương khang có thể danh chính ngôn thuận mặc váy, vậy ta cam tâm tình nguyện là một nương nương khang."
Hắn ngẩng đầu lên nhìn A: "Váy đối với ta mà nói, không phải là một vật vô dụng, mà là thứ vật phẩm cần thiết. Mặc nam trang ta sẽ cảm thấy ngột ngạt, khắp toàn thân cảm giác bị trôi buộc, nghẹt thở, rất khó chịu, chỉ có mặc váy mới có thể làm cho ta bình tĩnh lại. Ta không thể cả đời mặc vào y phục của nam nhân mà sinh hoạt, như vậy ta thật sự sẽ hỏng mất --------- các ngươi đại khái là có thể hiểu được cảm giác này."
Thời điểm nói những câu nói này, Hàm Hàm không khóc, âm thanh cũng là bình tĩnh, nhưng mà thần sắc rất bi thương.
A nhìn thẳng vào mắt hắn, tim chua xót, giật giật đau nhức,
Nguyên lai, cố tình bóp cổ họng, đi bước ngang, thỉnh thoảng nhếch ngón út lên... Hết thảy tất cả, cũng không phải là Hàm Hàm cố ý.
Hàm Hàm chỉ là một nam hài tử bình thường, muốn theo đuổi thứ mình thích,
Lối thoát duy nhất cho hắn, chính là mang theo một tấm mặt nạ buồn cười, khoe ra sự xấu xí, lấy lòng đại chúng.
Rõ ràng là người dễ dàng thẹn thùng như vậy, đến tột cùng dũng khí từ đâu mà đến, đóng vai thằng hề nhiều năm như vậy a?
Thế này sao lại là nương nương khang? Cảm xúc của A rối loạn, quả thực tâm sinh ra sự kinh nể ------- mẹ, hắn đây mới là nam nhân chân chính á!!!