Hàm Hàm không nhớ rõ ngày hôm đó ăn xong bữa cơm đó như thế nào.
Hắn chỉ nhớ rõ buổi tối về đến nhà, hắn ở trong phòng khóc lớn một hồi, làm cho bạn cùng phòng gõ cửa mắng to.
Bạn cùng phòng là thanh niên vừa mới tốt nghiệp không lâu, chuẩn bị thi công chức, cho nên mỗi ngày trở về đều ở trong phòng ôn tập.
Hàm Hàm khóc thút thít từ trên giường bò xuống, lung tung lau khô nước mắt, mở cửa xin lỗi bạn cùng phòng.
Hiện tại Hàm Hàm có chút vui mừng, bởi vì chính mình rụt rè mà không hướng A tỏ tình.
Nếu như thời điểm hắn tỏ tình với A, A nói cho hắn biết, hắn đã có bạn trai. Tình cảnh so với ngày hôm nay còn lúng túng gấp một vạn lần.
Kết cục của ngày hôm nay như vậy, ít nhất có thể giúp hắn lưu lại thể diện.
Hàm Hàm đã học qua môn thứ hai, hẹn trước môn học thứ ba để khảo thí, thời gian đại khái còn hơn một tháng.
Trong khoảng thời này, Hàm Hàm không có chủ động liên hệ với A,
Nếu A đã có người yêu, vậy thì hắn không nên quấy rối A nhiều.
Về lý trí là một chuyện, về tình cảm, hắn rất khó để thẳng thắn, dứt khoát chỉ nhớ nhung.
Có lúc thực sự không nhịn được, hắn vẫn là nhấp vào vòng bằng hữu của A nhìn một chút.
Lúc đầu, hắn cơ hồ là ôm tâm lý tự ngược vào xem.
Hắn nhìn trộm sinh hoạt của A, muốn tìm được vết tích A cùng bạn trai ân ái, dùng đến việc này để kích thích chính mình, sớm thả xuống yêu thích đối với A.
Nhưng là A chưa bao giờ ở trong vòng bạn bè tú ân ái, thậm chí ngay cả tấm hình chụp chung với bạn trai cũng không có.
Vòng bạn vè của A rất nhẹ nhàng khoan khoai, đều là chụp hình phòng tập gym, chụp hình quán ăn nhỏ, cùng một ít phong cảnh ngoài trời.
Vừa nhìn chính là người yêu cuộc sống sinh hoạt thường ngày.
Hàm Hàm trượt nửa ngày, ũ rũ phát hiện mình đang càng lún càng sâu vào đoạn tình yêu không được đáp lại này.