Tạo Hóa Tam Thiên

Chương 97: Giao dịch - Đôi bên cùng có lợi!



Muốn mua khoáng vật tốt có vài nơi. Một là Luyện khí đường của Triều Quốc, hai là chợ đen, ba là từ Thương hội. Luyện khí đường đương nhiên hắn sẽ tránh càng xa càng tốt. Chợ đen tuy đa dạng nhất, nhưng tốt xấu lẫn lộn không người quản lý, thường xuyên xảy ra xung đột chém giết nên hắn cũng không muốn đến. Suy đi tính lại cuối cùng hắn chọn Thương hội, mặc dù giá cả đắt hơn bên ngoài một chút nhưng chất lượng thì chắc chắn đảm bảo. Còn nếu không có thì sẽ đến chợ đen sau.

“Xin chào quý khách, không biết ta có thể giúp gì được cho ngài?”

Quân vừa bước vào còn đang ngó ngang ngó dọc thì đã nghe thấy một giọng nói ngọt ngào. Hắn nhìn một cô gái trắng trẻo thon thả, gương mặt tươi tắn xinh đẹp bước đến gần.

“Ta muốn mua một chút đồ để luyện khí. Xin hỏi phải đến quầy nào?”

“Ồ! Nhưng thứ đồ này rất kén người mua, chắc hẳn quý khách đang cần luyện pháp khí cho mình? Ấy, thứ cho tiểu nữ nhiều chuyện. Xin mời quý khách đi lối này!”

Quân không nói gì đi theo cô gái đến một chỗ bày biện đủ thứ khoáng vật. Hắn lấy ra một danh sách viết mấy dòng chữ chi chít.

“Ta cần những thứ này, phiền chưởng quầy lấy giùm ta!”

Vị chưởng quầy cầm danh sách, ngạc nhiên hỏi.

“Quý khách thật sự cần những thứ này? Hiện tại vừa khéo chỗ chúng ta đều có cả. Nhưng thứ lỗi cho ta hỏi thẳng, ngài có phải Luyện khí sư không?”

“Việc này thì có can hệ gì?” Quân thắc mắc.

“Đây đều là những khoáng vật quý giá, có thể đúc nên pháp khí cực phẩm. Trong đó có ba thứ Thương hội đặt ra quy định phải có sự giới thiệu của một vị Luyện khí sư thì mới được mua bán!”

“Không còn cách nào khác?”

“Còn, đó là được quản sự trực tiếp đồng ý!”

Quân đang suy nghĩ có nên mang lệnh bài chứng minh thân phận ra không, bởi đó là do Luyện khí đường của Hoàng thất chứng nhận, hắn sợ rằng sẽ dễ bị lộ thân phận. Đang đứng trong địa bàn Triều Quốc cẩn thận vẫn hơn, kẻo lại trở thành kẻ đào ngũ lúc nào không hay!

Bỗng nhiên khối cầu bên trong cất tiếng.

“Tiểu tử, ngươi cứ yêu cầu gặp mặt quản sự đi. Còn lại để ta lo!”

“Ông chắc chứ!”

“Đương nhiên!”

Quân gật gù rồi nói với chưởng quầy

“Ta muốn nói chuyện với quản sự của các ngươi! Đây là tiền đặt cọc trước!”

Nói xong hắn đập ngay mười vạn linh thạch trung phẩm lên bàn. Thấy món tiền lớn như vậy, chưởng quầy lập tức đi ngay không hỏi thêm gì nữa. Sau hai phút chờ đợi liền trở xuống và dẫn hắn lên lầu.

“Bách lão, tiếp theo nên làm thế nào?”

“Ngươi chẳng cần làm gì cả, bọn họ mới là người cần suy nghĩ nên làm thế nào.”

“Là sao?” Hắn tò mò.

“Bởi những món đồ kia không phải ai cũng có thể luyện, chí ít cũng phải là Luyện khí Đại sư mới có thể xử lý. Bọn họ chính là muốn thông qua những cuộc mua bán thế này để tạo dựng mối quan hệ với các cao thủ. Cho nên lát nữa ngươi cứ làm như ta bảo, đảm bảo ăn chắc!”

Quân lắng nghe liền cảm thấy bớt lo lắng hơn nhiều, tự tin bước vào căn phòng. Bên trong có một nữ nhân đang ngồi ở chính giữa, và một ông lão khác bên cạnh. Nữ nhân tha thướt phong tình, mắt phượng mày ngài mà lại sắc sảo lạnh lùng. Còn ông lão thì râu dài một gang, hơi lùn nhưng ánh mắt hẳn còn sáng lắm.

“Quý khách mời ngồi!” Nữ nhân giọng nói thánh thót vang lên.

“Ta là quản sự ở đây. Quý khách cứ gọi ta là Kiều Phi. Còn đây là Đường Giám đại sư, rất có tiếng nói trong giới luyện khí!”

“Kiều quản sự, Đường đại sư! Hân hạnh! Hai vị cứ gọi ta Bách Quân!”

Hắn chắp tay chào hỏi. Vị Kiều Phi kia thì cười đáp lại, còn Đường Giám chỉ ngồi vuốt râu.

Kiều Phi thong thả nói:

“Ta nghe báo lại quý khách cần mua một số tài liệu luyện khí. Theo quy định, ta vẫn phải hỏi lại quý khách một lần nữa!”

“Ta là Luyện khí sư nhị phẩm, còn sư phụ thì đã là Luyện khí Đại sư cửu phẩm!” Quân gật đầu.

“Luyện khí Đại sư cửu phẩm!”

Không chỉ Kiều Phi, mà cả Đường Giám ánh mắt đều dừng lại, nhìn nhau một thoáng. Quân cười nói tiếp.

“Chúng ta không phải người ở đây. Sư phụ dẫn ta ra ngoài lịch luyện, đúng lúc đang cần luyện một thanh pháp khí cực phẩm. Nghe nói Thương hội rất có danh tiếng, không chỉ uy tín hàng đầu mà cũng rất biết giữ bí mật nên đến quấy rầy. Sư phụ ta ngao du nhiều nơi nên không muốn bị ai làm phiền!”

“Thì ra là vậy. Dù sao thì quy định vẫn là quy định, chúng ta cần phải kiểm tra lại. Không biết quý khách có cảm thấy phiền?”

“Xin mời tự nhiên!” Quân cười.

Vị Đường Giám bây giờ mới đứng dậy.

“Sư phụ ngươi thật sự là Luyện khí Đại sư cửu phẩm?”

“Đương nhiên! Mời đại sư xem thanh pháp khí này!”

Dứt lời hắn mang trường thương ra đặt trước mặt.

“Pháp khí thượng phẩm! Chất lượng thật tốt!” Đường Giám nhìn cây thương gật đầu khen ngợi.

“Đại sư hãy nhìn cho kỹ!”

Đường Giám nhận lấy từ tay Quân, vuốt dọc theo thân thương, linh thức tỏa ra chậm rãi cảm nhận.

“Cái này!”

Đường Giám giật mình, hai mắt mở bừng lấp lánh tinh quang.

“Nó vốn là một cây thương hỏng được sửa lại! Trời ạ, trình độ này thật sự quá cao siêu, ta chưa từng nghe nói bao giờ!”

“Pháp khí sửa lại thì có vấn đề gì sao đại sư?” Kiều Phi nghi hoặc.

“Rất có vấn đề. Làm mới thì dễ, sửa lại khó gấp mười, gấp trăm. Một khi pháp khí hỏng, thì kết cấu của nó đã bị hủy hoại, thậm chí mất đi khả năng chuyển hóa linh khí. Thanh trường thương này không những giữ lại được toàn bộ mà còn tiến thêm một bước từ pháp khí trung phẩm trở thành pháp khí thượng phẩm!”

Đường Giám cảm thán nhìn Quân.

“Nếu ta không lầm, thì những khoáng vật này là để dành cho nó đúng không?”

“Đại sư quả nhiên kiến thức uyên thâm!”

Đường Giám trả lại thương cho Quân ân cần nói.

“Luyện khí đại sư trong lãnh thổ Triều Quốc chỉ có hai người. Phóng mắt khắp lục địa này có lẽ không đến sáu người. Trình độ cửu phẩm càng là không có, cho nên ta thật sự bất ngờ, đã mạo phạm lão tiền bối rồi!”

“Đại sư đừng nghĩ ngợi gì, chuyện đó là bình thường thôi!”

Kiều Phi lập tức cười nói:

“Nếu đã không có vấn đề gì thì mời Bách tiên sinh nghỉ ngơi chốc lát, toàn bộ vật phẩm sẽ được mang tới ngay!”

Quân gật đầu mỉm cười nhấp một chén trà.

Kiều Phi nói tiếp.

“Thương hội có rất nhiều khoáng vật tài nguyên quý hiếm, Bách tiên sinh có muốn đi xem thử?”

“Đa tạ Kiều quản sự, ta sẽ về thưa lại. Sư phụ cũng rất thích tìm tòi những thứ đồ kỳ lạ, chắc sẽ có hứng thú đấy!”

Vừa lúc đó đồ vật mang tới, Quân nhìn một lượt nói:

“Ta muốn kiểm tra một chút!”

Không để hai người kia kịp phản ứng, một cỗ linh thức cường đại lập tức phóng xuất, bao trùm cả căn phòng.

“Khai hải cảnh?”

Kiều Phi và Đường Giám đồng thời giật mình. Kiều Phi là Hoàng giai đỉnh phong, nhưng thức hải còn chưa đạt đến Khai hải cảnh. Đường Giám tuy mạnh hơn, nhưng xét tu vi lẫn tuổi tác thì ông ta bao nhiêu, còn Quân mới bao nhiêu? Điều này càng khẳng định đối phương không phải hạng tầm thường.

Quân thu tất cả vào người rồi rút một túi linh thạch ra trả. Kiều Mỹ ân cần nói.

“Để tỏ lòng hiếu khách, Thương hội sẽ giảm giá mười lăm phần trăm cho tiên sinh, xem như là quà gặp mặt. Đây là lệnh bài khách quý của Thương hội, mỗi lần giao dịch sẽ được tích điểm để hưởng nhiều ưu đãi khác. Ngoài ra tiên sinh có thể dùng nó liên lạc trực tiếp với ta, chẳng hạn như có đồ muốn mua chỉ cần nói một tiếng là sẽ có người đưa đến tận nơi. Trong đó đã có sẵn hai vạn điểm ứng với cuộc giao dịch lần này, xin tiên sinh hãy nhận lấy!”

Đường Giám cũng đưa ra một tấm lệnh bài.

“Miếng ngọc này Bách tiểu hữu hãy cầm lấy, nếu cần gì có thể đến Bảo khí các tìm lão phu!”

“Đa tạ! Ta nhất định sẽ tới!”

Quân cầm lấy hai tấm lệnh bài rồi rời đi.



Hắn về quán trọ của mình khấp khởi.

“Thế nào, Bản tọa nói không sai chứ!”

“Bách lão quả nhiên sống lâu trí tuệ hơn người!”

Quân cũng chẳng tiếc buông mấy câu khen ngợi. Hắn cầm tấm lệnh bài trên tay, thầm nghĩ bụng lại còn muốn “ship” tận nơi cho mình, chẳng qua là muốn dò xem hắn ở chỗ nào mà thôi!

“Bách lão, thứ này có vấn đề gì không, như là một loại truy vết chẳng hạn?”

“Cứ giữ lấy không sao hết! Òi! Ta đi ngủ đây, nói chuyện với mấy tên kia mệt quá!”

“Ế, thế còn chỗ khoáng vật này thì sao? Ông không định luyện thương cho ta hả?”

“Ngươi điên à! Ta bây giờ chỉ còn là Tàn hồn, luyện thế quái nào được! Ngươi đi mà luyện!”

“Ông…Ông…”

“Được rồi! Được rồi! Ngươi đem tinh luyện chúng đi, bao giờ xong thì gọi ta dậy! Đừng nói là ngươi không làm được nhé!”

“Làm thì ta làm được, nhưng lấy lửa đâu ra mà làm?”

“Tiểu tử ngốc này! Không phải còn tên Đường Giám đó sao?”

Quân á hử cười trừ, thế mà quên mất.



Bảo khí các bên trong Triều Quốc cũng có danh tiếng không nhỏ, chuyên bán và luyện pháp khí cho tu sĩ, là nơi tập trung Luyện khí sư nhiều nhất chỉ sau Luyện khí đường vủa Triều Quốc mà thôi.

Quân mang lệnh bài đến cửa, ngay lập tức đã được dẫn tới một căn phòng sang trọng. Đường Giám rất nhanh có mặt.

“Đường đại sư! Mới đó đã gặp lại!” Quân cười.

“Bách tiểu hữu, hân hạnh. Mời ngồi! Đường Giám đon đả.

“Lần này ta tới là có chuyện muốn nhờ vả đại sư. Dĩ nhiên ta sẽ không nhờ không, mong đại sư có thể giúp đỡ!”

“Bách tiểu hữu mời nói!”

“Sư phụ giao cho ta tinh luyện số khoáng thạch kia mà lại không chịu cho ta mượn lửa của người, vì vậy ta cần tìm một nguồn hỏa diễm đủ mạnh. Ta tới đây không quen biết ai, nên đành nhờ đại sư giúp đỡ!”

“Tưởng chuyện gì! Bảo khí các ta cũng có một nguồn lửa tự nhiên, nếu Bách tiểu hữu không chê có thể dùng thử!”

Hắn theo Đường Giám đi đến nơi luyện khí. Khí nóng bốc ra từ bên trong phả vào mặt phỏng rát. Ngọn lửa màu vàng cam từ bên dưới một hố sâu phun lên, tỏa ra xung quanh.

“Lửa tốt! Nếu vậy ta không khách khí nhé!” Quân cười nói, xắn tay áo bước lên.

Hắn cầm thử mấy cây búa ở đó nhưng có vẻ không ưng ý lắm. Đường Giám híp mắt, lấy ra một cây búa lớn.

“Thử cái này xem!”

Quân nhận lấy, cánh tay lập tức trĩu xuống. Hắn nghiêm túc nhấc bổng lên cao quá đầu gật gù rồi lấy khoáng vật ném vào một lò rèn đã chuẩn bị trước, đồng thời linh thức phóng ra bao trùm lên nó.

“Quả nhiên có thể cảm nhận được tình trạng của chúng!”

Hắn lập tức giáng một búa ầm xuống, sàn nhà cũng muốn run lên!

“Lực đạo thật mạnh, không kém hơn ta bao nhiêu!”

Đường Giám hít một ngụm khí thầm khen ngợi. Dĩ nhiên nếu bình thường có người muốn đến mượn lửa, tất nhiên ông ta sẽ không đồng ý, có khi còn đánh cho một trận. Nhưng kẻ trước mặt này khiến ông ta vừa tò mò vừa nghi ngờ. Tu vi Hoàng giai tam đẳng mà có linh thức Khai hải cảnh vốn là trăm người có một, cộng thêm việc Luyện khí sư nhị phẩm muốn tinh luyện khoáng vật tinh khiết đến mức đúc được pháp khí cực phẩm càng là vô cùng khó khăn.

Nhưng chỉ cần một búa vừa rồi đã đánh vỡ những nghi ngờ trong lòng Đường Giám, kẻ trước mặt này quả thực có bản lĩnh, những gì hắn nói có lẽ đến tám, chín phần là thật! Ánh mắt ông ta bỗng nhiên sáng lên rạng rỡ, chăm chú nhìn Quân tinh luyện đến mức quên cả ăn uống.

Trải qua bốn ngày bốn đêm, toàn bộ mười sáu khối khoáng thạch đã được tinh luyện xong. Quân ngồi xuống lau mồ hôi trên trán thở phì phò, thu lại hết số vật liệu.

“Đa tạ đại sư giúp đỡ. Nếu không có ông không biết ta phải xoay sở thế nào!”

“Bách tiểu hữu quá lời. Giúp đỡ đồng môn chính là một trong những quy tắc của chúng ta. Nếu cần gì cứ nói, ta luôn sẵn sàng!”

“Đây là một vài tâm đắc luyện khí của sư phụ ta, đại sư hãy nhận lấy xem như lời cảm ơn!”

“Không không! Ta không phải đệ tử của lão tiền bối làm sao nhận được! Đạo lý này ta hiểu rõ!”

“Y bát của sư phụ đúng là không thể truyền ra ngoài. Nhưng cái này là do ta viết ra, lấy danh nghĩa của ta, xem như là kinh nghiệm mang ra để cùng học hỏi với đại sư. Sư phụ có biết chắc cũng không trách phạt đâu! Huống hồ lần này phải nhờ đại sư giúp đỡ, nếu sư phụ biết ta không hậu tạ thì người sẽ đập lên đầu ta đấy!

Hắn nhất định dúi vào tay Đường Giám rồi cáo từ. Đường Giám cũng cười như hoa nhận lấy!