Phảng phất như một vòi rồng khủng bố tịch cuốn tới, mảng lớn mảng lớn cổ thụ sụp đổ, núi đá nứt vỡ, từ trong rừng rậm phía sau, xông tới một Hắc Viên khoảng chừng trên trăm trượng, toàn thân bao phủ khí lưu màu đen, ánh mắt hung lệ, lập tức nhìn thẳng Khương Tư Nam.
- Không tốt!
Khương Tư Nam thấp giọng hô một tiếng, trong ánh mắt lộ ra thần sắc ngưng trọng, hắn vậy mà từ trên người Hắc Viên kia cảm thấy uy hiếp trí mạng, Hắc Viên này cho hắn cảm giác, lại còn mạnh hơn hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt.
Khương Tư Nam cắn răng, đoạt mệnh mà trốn.
Hắn biết rõ, nếu thật dừng lại, chỉ sợ hắn ở trong tay Hắc Viên kiên trì không được một tức, sẽ bị gạt bỏ.
Hắc Viên cho hắn áp lực quá lớn, vậy mà không kém Tề Thiên Giáo giáo chủ.
Nhưng vạn hạnh chính là, trong Cấm Ma Sơn Mạch cấm tiệt hết thảy pháp lực thần thông, chỉ có lực lượng thân thể có thể phát huy tác dụng, tuy Hắc Viên ở sau lưng cường đại, nhưng chỉ cần đuổi không kịp hắn, liền không thể tạo thành uy hiếp trí mạng.
Ầm ầm!
Đại địa run rẩy, núi đá sụp đổ, vô số cổ thụ che trời tạc thành bụi phấn, Hắc Viên đuổi theo Khương Tư Nam, nó một cước mấy trăm trượng, hơn nữa có được lực bật vô cùng cường đại, nhảy một cái liền xông lên giữa không trung, sau đó hung hăng rơi đập xuống đất, lực phản chấn cực lớn để cho hết thảy đồ vật chung quanh nó hóa thành bột phấn.
Lấy bạo lực cực kỳ cường đại hủy diệt hết thảy, để cho Khương Tư Nam ngẫu nhiên quay đầu lại quan sát, cũng cảm giác được kinh hãi không thôi.
Nếu không phải sơn mạch địa thế phức tạp, đường rẽ rất nhiều, coi như tốc độ của Khương Tư Nam cực nhanh, chỉ sợ hắn sớm đã bị Hắc Viên đuổi theo.
- Kỳ quái, vì sao những hung thú này đều truy ta? Hơn nữa rất có cảm giác không bắt lấy ta thề không bỏ qua?
Khương Tư Nam một bên chạy trốn, một bên âm thầm suy tư, nếu nghĩ không rõ, chỉ sợ hắn gặp được nguy hiểm sẽ lớn hơn nữa.
Tùy tùy tiện tiện đi ra một Hắc Viên cũng cường đại như thế, hiện tại động tĩnh lớn như vậy, nếu đưa tới càng nhiều hung thú, chỉ sợ Khương Tư Nam thật sẽ xong.
- Không đúng! Chẳng lẽ là bởi vì khí huyết trên người ta sao?
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì.
Vừa rồi thời điểm hắn đánh hung thú kia, còn cảm giác được rất kinh ngạc, vì sao huyết dịch của hung thú là màu đen, hơn nữa toàn thân tràn ngập tử khí lạnh như băng, không hề giống một Yêu thú cường đại, hơn nữa trên người cũng không có khí huyết bàng bạc.
Sau khi hắn đi vào Cấm Ma Sơn Mạch, phát hiện không chỉ hung thú, ngay cả cổ thụ che trời, từng cọng cây ngọn cỏ, một núi một đá cũng tràn ngập tử khí, đó là một loại sát khí lạnh như băng.
Mà Khương Tư Nam khí huyết như rồng, ở trong mắt những thú dữ kia, chỉ sợ sẽ như một chiếc đèn sáng, không hợp hoàn cảnh chung quanh, tự nhiên liền trở thành đối tượng cho các hung thú truy đuổi.
Nghĩ tới điểm này, ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, giờ phút này hắn mới hiểu được là mình chủ quan rồi.
Ông!
Gợn sóng như nước nhộn nhạo ra, lập tức tràn ngập ở trên người Khương Tư Nam, sau đó khí huyết trên người hắn càng ngày càng yếu, càng ngày càng yếu, đến cuối cùng trở nên như có như không, cho đến hoàn toàn biến mất.
Hơn nữa một cỗ tử khí lạnh như băng từ trên người Khương Tư Nam lan tràn ra, đến cuối cùng hắn và thiên địa chung quanh phảng phất như hòa thành một thể, không còn có một tia bài xích.
- Già Thiên Bí Thuật thật có hiệu quả?
Trong nội tâm Khương Tư Nam vui vẻ, hắn nguyên lai tưởng rằng tại đây cấm tiệt hết thảy pháp lực thần thông, Già Thiên Bí Thuật cũng không cách nào sử dụng, chỉ là ôm thái độ thử một lần, vậy mà không nghĩ tới Già Thiên Bí Thuật thật có hiệu quả.
Bí thuật chí cao Long tộc này quả nhiên bất phàm.
Cảm nhận được khí tức trên thân Khương Tư Nam dần dần biến yếu, đến cuối cùng vậy mà biến mất, ngay cả Hắc Viên sau lưng kia cũng lộ ra vẻ mờ mịt.
Tuy Hắc Viên vẫn đang đuổi giết, nhưng rõ ràng tốc độ đã trì hoãn chậm lại.
Hôm nay Khương Tư Nam, phảng phất như biến thành một hung thú bình thường trong Cấm Ma Sơn Mạch, xảo diệu ngụy trang mình, đến cuối cùng mượn một khe hở, trực tiếp thoát khỏi Hắc Viên.
Sương mù xám tràn ngập, sơn mạch yên tĩnh, xa xa ngẫu nhiên truyền đến thanh âm hung thú gào rú, Khương Tư Nam phát hiện mình vậy mà đã lạc đường.
Xác thực mà nói, hắn đã không biết hiện tại mình thân ở phương nào, chẳng có mục đích đi về phía trước.
- Cấm Ma Sơn Mạch này đến cùng là dạng tồn tại gì? Phảng phất như ngăn cách một thế giới bị vứt bỏ!
Trong nội tâm Khương Tư Nam thì thào tự nói, càng đi về phía trước, hắn càng phát hiện Cấm Ma Sơn Mạch này quỷ dị, Cấm Ma Sơn Mạch vô cùng mênh mông, bị sương mù xám tràn ngập, tràn đầy khí tức tuế nguyệt tang thương, phảng phất như ngăn cách ngàn vạn năm thời gian.
Khương Tư Nam một đường đi về phía trước, đi thẳng hơn mười ngày, coi như có Già Thiên Bí Thuật che dấu, trong mấy ngày nay hắn cũng đụng phải mấy lần bị thương trí mạng.
Hắn đã từng cách rất xa, chứng kiến một Tiểu Bạch Hổ như núi lớn, toàn thân tản mát ra sát khí ngập trời, một hít một thở tầm đó, sương mù xám chung quanh liền bị nó nuốt vào bụng.
Nhưng quỷ dị chính là, Bạch Hổ kia chỉ có một nửa thân thể, phảng phất như bị vùi sâu vào trong đại địa, nó chỉ tùy ý liếc nhìn Khương Tư Nam, sát khí ngập trời liền để cho thần hồn của Khương Tư Nam rung mạnh, nếu không phải có Hồng Mông Tạo Hóa Tháp bảo hộ, chỉ sợ Nguyên Thần của hắn đã vỡ vụn rồi.
Khương Tư Nam kinh hãi không hiểu, trực tiếp chạy thục mạng.
Hắn cảm giác Bạch Hổ kia thật đáng sợ, coi như là Chí Tôn, ở trước mặt Bạch Hổ chỉ sợ cũng như con sâu cái kiến, Khương Tư Nam chưa từng nhìn thấy qua hung thú khủng bố như thế, một ánh mắt cơ hồ liền để cho Nguyên Thần của hắn băng diệt.
Hắn cũng gặp phải cảnh tượng hơn trăm hung thú chạy trốn, đại địa ầm ầm, sơn mạch sụp đổ, loạn thạch bay tứ tung, bụi mù cuồn cuộn, thoáng như một cảnh tượng Diệt Thế, hơn nữa những hung thú kia đều không kém Hắc Viên, để cho trong nội tâm Khương Tư Nam hít vào khí lạnh, nếu cỗ lực lượng này xông ra Cấm Ma Sơn Mạch, chẳng phải là có thể quét ngang một phiến thiên địa?
Không riêng gì hung thú, thực vật trong Cấm Ma Sơn Mạch cũng làm cho Khương Tư Nam bị tổn thất nặng.
Có một cây cổ thụ nhìn như rất bình thường, vậy mà tạo thành mặt người, hơn nữa hóa thành cánh tay cứng cỏi, đột nhiên nắm lấy Khương Tư Nam, muốn nuốt hắn vào.