Một đạo tiếng vang thanh thúy truyền đến, huyết sát Ma Đao khẽ chấn, một khối phù văn Tiên đạo trên đó trực tiếp nổ tung, quang mang ảm đạm đi nhiều, bị đẩy ngược trở về.
Tổ Ma Đao tiếp lấy huyết sát Ma Đao, trên mặt lộ ra thần sắc tiếc nuối, nhưng lúc nhìn tới Âm Dương Kiếm Hoàn, trong mắt lại tràn đầy vẻ tham lam.
- Tuy ngươi có kiếm hoàn của Kiếm Tông, nhưng thực lực ngươi vẫn quá yếu, nguyên thần chưa thuế biến thành tiên hồn, ngươi căn bản không có năng lực thúc giục kiện chí bảo này! Ha ha ha... Trời cũng giúp ta, nếu ngươi trở thành Chí Tôn tam tai, phàm trần Chân Tiên, tuyệt đối có thể dựa vào lực lượng tiên hồn sử dụng bảo vật này chém giết ta, nhưng giờ xem ra, chủ nhân kiện chí bảo này phải là ta!
Trong mắt Tổ Ma Đao chớp qua một tia nóng rực, không lùi mà tiến, tiếp tục đánh tới Khương Tư Nam!
Vừa nãy lúc nhìn thấy Âm Dương Kiếm Hoàn, quả thật khiến hắn sợ không nhẹ, uy danh kiếm hoàn của Kiếm Tông thật sự quá dọa người, nhưng sau khi cảm thụ được uy lực của Âm Dương Kiếm Hoàn, nội tâm hắn lập tức bình tĩnh trở lại, hơn nữa còn dâng lên ý đồ đoạt lấy Âm Dương Kiếm Hoàn của Khương Tư Nam!
Ầm ầm!
Huyết sát Ma Đao như một đạo thiên hà đen bóng, luồn ngang trời cao, không ngừng phách tới Khương Tư Nam, đao cương thần bí chủ yếu tập trung nhắm vào mi tâm Khương Tư Nam.
Chỉ cần có thể trảm phá thức hải Khương Tư Nam, trọng thương nguyên thần hắn, khi đó, Khương Tư Nam chỉ còn nước khoanh tay chịu trói!
Lực lượng của Chân Tiên quá mạnh, vô luận là tiên nguyên lực khủng bố hay là năng lực chưởng khống đại đạo thiên địa đều siêu quá Khương Tư Nam, thế nên Khương Tư Nam dứt khoát không tránh né, mặc cho đao cương phách trảm, đồng thời co rút phạm vi công kích của Âm Dương Kiếm Hoàn, sít sao hộ chặt mi tâm thức hải bản thân.
Chiến đấu giữa Khương Tư Nam cùng Tổ Ma Đao Chân Tiên tuy diễn ra trên đỉnh thế giới mặt trời, nhưng chẳng mấy chốc đã kinh động toàn bộ người trong thế giới này.
- Đó là Khương Tư Nam ư?! Trời ạ, hắn cánh nhiên đang đột phá tai thứ hai hư vô hoả tai? Đã thế còn dám đại chiến cùng Chân Tiên, đúng là tìm chết!
- Cái đó thì chưa chắc! Ngươi xem, xương cốt hắn kiên cố đến mức biến thái, hư vô chi hỏa và đao mang của vị Chân Tiên kia đều không làm gì được. Hơn nữa hắn còn có một đạo kiếm mang thần bí, có thể ngăn trở công kích nguyên thần của Chân Tiên!
- Khương Tư Nam này quả là yêu nghiệt! Ta vốn cho là, Hồng Mông Tạo Hóa tháp nhất định sẽ rơi vào trong tay người khác, nhưng giờ xem ra, hắn mới là người có khả năng đắc thủ nhất!
- Không sai! Chẳng qua nếu ta không nhìn lầm, vị Chân Tiên này là Chân Tiên Tổ Ma Đao của Thiên Đế Sơn? Đây chính là lão tổ tông của hắn, sao bọn họ lại tự đánh lẫn nhau?
- ...
Lúc này vô số Chí Tôn đồng loạt bay lên chín tầng trời,
Cảm nhận được cỗ uy áp Chân Tiên cường đại kia, thần sắc ai nấy đều chấn động, nghị luận dồn dập không thôi.
Mà cùng lúc đó, ba thanh niên đứng dưới gốc Phù Tang thần thụ lại đều thần sắc u ám, đắng chát không thôi.
Mộ Dung Thịnh thở dài một hơi nói:
- Khương Tư Nam quả là quá yêu nghiệt! Ai có thể ngờ hắn lại đi tới bước này? Giờ cánh nhiên đã có thể đánh một trận cùng Tổ Ma Đao lão tổ tông, nếu cứ để hắn tiếp tục trưởng thành, chẳng phải sẽ thành Đế Nhất thứ hai?
Thần sắc Tổ Tú có phần hung tợn, trước giờ hắn vẫn tự cho mình rất cao, nhưng nay chứng kiến thực lực Khương Tư Nam, mới cảm giác trong lòng vô lực đến cỡ nào.
Đó là sự vô lực khi kiến hôi ngẩng nhìn Chân Long, thậm chí trong đầu còn chớp qua một tia sợ hãi.
Hắn cắn răng nói:
- Hắn tuy mạnh! Nhưng hắn vĩnh viễn không khả năng thành được Đế Nhất thứ hai, lão tổ tông nhất định sẽ chém giết hắn!
Mộ Dung Thịnh cười khổ lắc lắc đầu, dù là bây giờ hắn cũng không còn lòng tin như trước.
Ầm ầm!
Đao mang tung hoành thiên địa, hình thành một mảnh đao cương lĩnh vực thần bí, hoàn toàn bao phủ Khương Tư Nam ở trong đó.
Nhưng Khương Tư Nam chỉ vững vàng hộ chặt thức hải mình, đây là thiếu hụt duy nhất của hắn, mà trên xương cốt, hào quang bảy màu càng lúc càng hừng hực, loại lực lượng ba động thần bí kia càng lúc càng rõ nét.
Oanh!
Đến sau cùng, một cỗ khí tức kinh khủng ùn ùn bạo phát ra từ trong người Khương Tư Nam!
Tiên quang vô tận bắn ra tứ phía, thụy khí nghi ngút, tiên âm tràn ngập ra, từ trong cốt đầu Khương Tư Nam thấm ra một giọt máu kỳ dị, sau đó với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường, tấn tốc hóa thành huyết quản, kinh mạch, da thịt, lông tóc!
Gần gần thoáng chốc, trên người Khương Tư Nam đã hiện ra máu thịt, như vừa trải qua một lần thuế biến, tiên cơ ngọc cốt tán phát ra quang mang vàng rực, hơn nữa cơ thể hắn còn vang lên tiếng ầm ầm như sông lớn dâng sóng cuộn trào.
Trong kinh mạch, pháp lực trước kia đã triệt để tan biến, thay vào đó là từng tia tiên nguyên lực màu vàng đang bắt đầu lưu động, từng sợi từng sợi giống như một dòng thiên hà.
Đến sau cùng, một đóa đại đạo chi hoa đột nhiên lao vút lên, phù hiện trên đỉnh đầu Khương Tư Nam.
Hai đóa tiên hoa đại đạo, Chí Tôn nhị tai!
- Đa tạ thành toàn! Nếu không có ngươi giúp sức, ta tưởng muốn đột phá Chí Tôn nhị tai sợ rằng không dễ dàng như vậy!
Khương Tư Nam nhìn Tổ Ma Đao phía đối diện, cười lạnh một tiếng nói.
Chính nhờ áp bách từ Tổ Ma Đao mới khiến hắn tấn tốc thuế biến, sinh tử luân hồi, tuần hoàn chuyển biến, diễn hóa ra tiên nguyên lực, triệt để tu thành Chí Tôn nhị tai!
- Tiểu súc sinh! Đừng có đắc ý!
Sắc mặt Tổ Ma Đao trở nên vô cùng khó coi, chính hắn đều không ngờ, công kích của mình cánh nhiên lại thành trợ lực cho Khương Tư Nam.
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, trong Thiên Môn lại có một đạo thân ảnh cường đại bước ra.
Thân mặc đạo bào, dung mạo uy nghiêm, thân gánh một đoạn Thiên Cơ côn màu tím, đỉnh thiên lập địa, mang theo phong thái vô địch tróc tinh cầm nguyệt, tán phát ra khí tức khiến chúng nhân đều tâm kinh đảm chiến.
Chân Tiên của Mộ Dung nhất tộc, Mộ Dung Chân đến!
- Tiểu súc sinh, ta cũng muốn nhìn xem thử, dưới tay hai đại Chân Tiên chúng ta, ngươi làm sao mới có thể chạy thoát!
Mộ Dung Chân nhàn nhạt nói, trong mắt toát một tia lệ mang.
Cho dù là hắn cũng không ngờ được rằng, Khương Tư Nam cánh nhiên trưởng thành đến cảnh giới này, cơ hồ đã sắp đủ sức đánh ngang tay cùng Chân Tiên.
Chẳng qua càng là như thế, trong lòng hắn lại càng mong đợi, trong ánh mắt nhìn về phía Khương Tư Nam cũng toát ra một tia tham lam, tiểu tử Khương Tư Nam này thực sự không khác gì bảo đồng tử, trong người toàn là chí bảo khiến người điên cuồng, dù là người tâm cảnh Chân Tiên như hắn cũng khó mà không sinh tâm chiếm hữu.
Lúc này, chúng nhân cũng đều sôi trào.
- Khương Tư Nam cánh nhiên mạnh như vậy? Khiến cho hai đại Chân Tiên bất chấp mặt mũi, đồng thời ra tay với hắn?
Có người kinh hô, trong mắt đầy vẻ khó mà tin tưởng.
- Chỉ sợ không phải bởi vì thực lực hắn mạnh, mà là bởi bảo vật trong người hắn quá trọng yếu, dù là Chân Tiên cũng muốn tốc chiến tốc thắng! Bằng không, dẫn lên chú ý từ các cường giả Chân Tiên khác, chỉ sợ lại phiền toái!
Có người chậm rãi nói, trong ánh mắt cũng đầy vẻ kinh thán.
Ai có thể ngờ, một đứa thiếu niên như Khương Tư Nam, mới đi tới Thái Sơ đại thế giới mấy năm ngắn ngủi, cánh nhiên xông ra danh tiếng lớn đến vậy.
Nghịch thế quật khởi, trảm vương giả, bại hoàng giả, đồ Chí Tôn, giờ lại muốn chiến Chân Tiên!
Trong lòng chúng nhân bất giác thăng lên cảm giác kính nể, thậm chí ngay trong hiểm cảnh đối mặt hai đại Chân Tiên như bây giờ, bọn họ cũng vẫn hi vọng Khương Tư Nam có thể lần nữa sáng tạo kỳ tích!