Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 14: Giáng Long Phục Hổ Quyền (1)



Ánh mắt của Khương Viễn Sơn xuyên thấu qua thời gian, giống như thấy được người mười năm trước kia, áo trắng tung bay, đồng dạng tự tin lạnh nhạt, đồng dạng tản ra hào quang bức người, thần sắc của hắn bỗng nhiên có chút thương cảm, thở dài một hơi, cuối cùng đồng ý.

Đi ra Trùng Dương đại điện, bầu trời lộ ra tia nắng ban mai, một tia ánh sáng mặt trời đâm rách Hắc Ám trùng trùng điệp điệp, chiếu vào trên hoàng cung vàng son lộng lẫy, kim quang sáng chói.

Hoàng Thiên Hoa như xem người chết nhìn Khương Tư Nam, khóe miệng lộ ra một tia khinh thường, thò tay làm một động tác cắt cổ khiêu khích.

Khương Tư Nam chỉ cười nhạt một tiếng, căn bản bỏ qua sự hiện hữu của hắn, cùng Khương Viễn Sơn ly khai hoàng cung.

Đã trải qua tử vong cùng tân sinh, tâm cảnh của Khương Tư Nam đã trở nên vô cùng lạnh nhạt, Hoàng Thiên Hoa khiêu khích như tôm tép nhãi nhép mà thôi.

Trong lòng hắn, kỳ thật vô luận hôm nay Trùng Dương đại điện kết quả như thế nào, Hoàng Thiên Hoa cùng Tần Như Tuyết cũng đã bị phán án tử hình.

- Một tháng sau ước chiến, có nắm chắc không?

Trên đường phố, Khương Viễn Sơn trầm mặc thật lâu, vẫn mở miệng hỏi.

Khương Tư Nam mỉm cười, nhìn ánh sáng mặt trời duỗi cái lưng mệt mỏi, cốt cách toàn thân đùng đùng rung động, tràn đầy lực lượng.

- Gia gia yên tâm, một tháng sau, Hoàng Thiên Hoa hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Ánh mắt của Khương Tư Nam lập tức lợi hại, có một tia hào quang lập loè, mang theo một loại quả quyết cùng tự tin để cho Khương Viễn Sơn cũng động dung.

- Ha ha ha ha... Tốt! Không hổ là cháu trai của Khương Viễn Sơn ta!

Khương Viễn Sơn cười vô cùng thoải mái, mấy ngày liên tiếp hậm hực, thống khổ đều ở trong tiếng cười quét qua là hết, hắn râu tóc tung bay, như Hùng Sư uy nghiêm bá khí.

Khương Tư Nam cũng thật cao hứng, cao hứng phát ra từ nội tâm, nội tâm của hắn âm thầm nói với mình: Còn sống cảm giác thực tốt! Từ nay về sau, ta sẽ vì thủ hộ người ta quan tâm nhất mà chiến, thần cản sát thần, tiên ngăn sát tiên!

Ông cháu đi về phía Võ Thành Vương phủ, dưới ánh mặt trời bóng dáng càng kéo càng dài.

Võ Thành Vương phủ, hậu hoa viên.

Bây giờ là cuối mùa thu, bách hoa tàn lụi, chỉ có số ít hoa cỏ vẫn còn nở rộ, trên mặt đất rơi đầy lá khô, cây cối tráng kiện trọc lá.

- Phục Hổ Quyền thức thứ nhất Mãnh Hổ Hạ Sơn!

- Phục Hổ Quyền thức thứ hai Mãnh Hổ Khiêu Giản!

- Phục Hổ Quyền đệ tam thức Mãnh Hổ Phiên Thân!

- Phục Hổ Quyền thức thứ tư Mãnh Hổ Khiếu Thiên!

Một thân ảnh kiện tráng, áo trắng phần phật, ở trong hậu hoa viên chạy như rồng, bàn đạp như bay, hắn như một con Mãnh Hổ, mang theo một loại khí thế vô cùng cuồng bạo.

Chung quanh lá khô bay tán loạn, bị quyền phong của hắn mang theo, mỗi một quyền của Khương Tư Nam đều như Bôn Lôi, nhanh như thiểm điện, huyết khí quanh thân như Đại Giang sông lớn, thiên địa linh khí bị kéo, hấp thu nhập vào cơ thể.

Tu luyện từ ngoài vào trong, rèn luyện da thịt, đại gân, thiết cốt, huyết khí, sau đó dùng huyết khí rèn luyện lục phủ ngũ tạng, khiến cho cả người Chu Thiên nhất thể, tựa như Kim Cương, mãi cho đến cuối cùng mở đan điền khí hải, nhảy lên trở thành Tiên Thiên Đại Tông Sư.

Trong thiên địa tràn ngập Linh khí vô tận, hấp thu những Linh khí này vào trong cơ thể, mới có thể rèn luyện thân thể càng ngày càng mạnh.

Mà phương pháp hấp thu thiên địa linh khí tốt nhất là luyện quyền, Hậu Thiên cảnh không có mở khí hải, không thể trực tiếp hấp thu vào trong cơ thể, nhưng có thể thông qua luyện quyền, lỗ chân lông toàn thân mở ra, để Linh khí cùng thân thể dung hợp một chỗ, khiến cho thân thể chắc chắn, trụ cột thâm hậu, mới có thể ở trên đường tu luyện đi xa hơn.

Khương Tư Nam sử dụng chính là võ học Luyện Thể đỉnh cấp của Khương gia, Giáng Long Phục Hổ Quyền, có tất cả chín thức, bốn thức Phục Hổ Quyền, năm thức Hàng Long quyền, chẳng những uy mãnh cương liệt, hơn nữa quyền pháp tinh diệu, có thể rèn luyện đến toàn thân.

Trước kia Khương Tư Nam chỉ là Hậu Thiên cảnh tứ trọng, bởi vì bị Hồng Mông Tạo Hóa Tháp hấp thu bổn nguyên huyết khí, năm năm không có đột phá đến luyện thận, bởi vậy chỉ có thể tu luyện Phục Hổ Quyền.

Hôm nay một khi đột phá, hắn tích lũy phát triển mạnh mẽ, không thể ngăn cản, Hàng Long quyền ở trong tay hắn cũng bắt đầu bộc phát ra uy lực tuyệt cường.

- Thần Long Xuất Hải!

- Thần Long Bãi Vĩ!

Chỉ thấy Khương Tư Nam chân đạp đại địa, thân hình khẽ run, lập tức phóng người lên, hai đấm tựa như tia chớp, trên không trung đánh ra âm thanh nổ đùng.

Không chờ quyền thế dùng hết, hắn ở giữa không trung xinh đẹp xoay người một cái, cả người như một đại cung, cột sống như rồng, không khí chung quanh nổ tung, hai chân như đuôi rồng quét qua.

- Oanh!

Nổ mạnh vang rền, khối Cự Thạch nặng mấy vạn cân lập tức chia năm xẻ bảy, ngay cả đại địa cũng vỡ vụn ra.

- Kiến Long Tại Điền! Phi Long Tại Thiên! Long Chiến Vu Dã!

Khương Tư Nam càng đánh càng thống khoái, cả người phảng phất như sa vào một loại cảnh giới không minh, huyết dịch toàn thân sôi trào, mỗi một phần lực lượng đều bị điều động, thiên địa linh khí nhanh chóng bị hắn hấp thu, dung nhập đến mỗi một tấc da thịt, huyết khí tràn ngập, không ngừng rèn luyện thận.

Thần hồn của hắn cô đọng, bắt đầu nội thị, phát giác tình huống trong cơ thể, Linh khí nhàn nhạt như sương trắng óng ánh hội tụ, dung nhập đến chính giữa kinh mạch.

Khương Tư Nam chân đạp đại địa, phảng phất như có thể cảm giác được lực lượng vô cùng dũng mãnh tràn vào trong thân thể, phảng phất như trong đại địa có một loại tần suất đang chấn động, dần dần, Khương Tư Nam đem quyền pháp của mình cùng loại tần suất này dung hợp lại với nhau.

- Ngang!

Phảng phất như có thanh âm rồng ngâm nổ vang trên không trung, thân hình Khương Tư Nam tung hoành chuyển dời, quyền thế hùng hồn trầm trọng, một chiêu Long Chiến Vu Dã cuối cùng, mang theo một loại khí thế chưa từng có từ trước đến nay, lập tức oanh lên một cây đại thụ.

- Ầm ầm!

Cây đại thụ kia lập tức lay động, sau đó thân cây nổ tung, ầm vang ngã xuống, vô số lá khô tung bay.

- Oa! Ca ca thật lợi hại!

Một thanh âm thanh thúy như tiếng chuông vang lên.

Khương Tư Nam thu công, quay người chứng kiến một thiếu nữ người mặc quần áo màu trắng, lông mày kẻ đen cong cong, da thịt như tuyết, dáng người nhẹ nhàng, mang theo một loại không linh cùng tinh khiết.

Thiếu nữ đẩy xe lăn, Khương Vân Thiên một thân thanh sam, khuôn mặt có chút tái nhợt, nhưng mà lạnh nhạt ôn hòa, có một loại khí chất ôn nhuận như ngọc.