Hắn từng xông vào tầng chiến tháp thứ bảy, tự nhiên biết sự khủng bố của cổ chi thiếu niên Đại Đế nơi đó, tuy hắn thân mang Đế kinh truyện thừa, nhưng dốc tận toàn lực cũng chỉ mới tiếp được hai chiêu mà thôi, đến chiêu thứ ba liền bị oanh ra khỏi chín tầng chiến tháp.
Hắn không nghĩ thông, rốt cục Khương Tư Nam bằng cách nào mới có thể đối kháng những quang mang, những công kích đến từ khắp mọi nơi kia.
- Con lợn chết này, nguyện cược chịu thua, các ngươi đã thua! Một vạn giọt thần tiên dịch, cầm ra đây!
Hổ tử đi tới trước mắt Chu Bưu, cười lớn một tiếng nói.
Lúc này chúng nhân Cổ Thần viện đều cảm thấy sướng khoái vô cùng, trong mắt nhìn về phía đám người Đế Tiên viện cũng đầy vẻ đắc ý.
- Hổ tử, ván này các ngươi thắng, nhưng ngươi đừng có đắc ý! Ngươi dám cược tiếp một ván với ta không?
Chu Bưu tiếc rẻ vứt cho Hổ tử một bình thủy tinh, bên trong chứa dịch thể thần bí tán phát ra quang mang chín màu, cực kỳ huyễn lệ, người vừa nhìn phảng phất như bị mê hoặc, tròng mắt dính chặt vào đó.
- Hả? Còn muốn cược? Đánh cuộc gì?
Hổ tử hứng thú nhìn Chu Bưu hỏi.
- Chúng ta cược Giang Nam có thể kiên trì trong tần tháp thứ bảy bao lâu!
Chu Bưu nhìn chằm chằm Hổ tử nói.
- Cược thế nào?
- Chúng ta cược Giang Nam có thể kiên trì trong tầng tháp thứ bảy nửa canh giờ không! Ngươi có dám cược?
Hổ tử lập tức dùng ánh mắt như đang nhìn kẻ ngu nói với Chu Bưu:
- Đầu óc ngươi vào nước à? Nửa canh giờ chính là sáu trăm nhịp thở, theo ta được biết, dù là trong thập đại Thánh Vương, người lợi hại nhất cũng chẳng qua mới kiên trì được nửa canh giờ? Mà chủ tử ngươi, sợ rằng ba trăm nhịp thở đã đủ sặc! Ngươi cánh nhiên muốn cược nửa canh giờ với ta?
Sắc mặt Chu Bưu lập tức đỏ lên, nhưng vẫn lên tiếng nói:
- Chẳng lẽ ngươi không dám? Giang Nam chính là đệ nhất Tân Duệ bảng, là tuyệt thế thiên tài được Cổ sư thúc tổ tự thân mang về, chẳng lẽ ngươi cho rằng sau này hắn không đạt được trình độ như thập đại Thánh Vương? Hơn nữa chỉ cần ngươi chịu cược với ta, nếu thua, ngươi cho ta hai vạn giọt thần tiên dịch là được, nếu thắng, ta cho ngươi năm vạn giọt, ngươi phải nghĩ cho kỹ, dù là Thánh Vương cũng không khả năng một hơi lấy ra năm vạn giọt thần tiên dịch đâu!
- Năm vạn giọt thần tiên dịch?
Tròng mắt Hổ tử lập tức sáng lên:
- Dù ta chịu cược, ngươi cũng lấy đâu ra năm vạn giọt thần tiên dịch? Vị chủ tử sau lưng ngươi kia cũng không giàu có đến mức đó?
- Năm vạn giọt thần tiên dịch này, ta ra giúp hắn!
Tần Minh đột nhiên lên tiếng, quang mang chợt lóe trong tay hắn, trực tiếp xuất hiện năm bình thủy tinh, trong mỗi bình đều có một vạn giọt thần tiên dịch tán phát ra quang mang chín màu.
Đột nhiên nhìn thấy nhiều thần tiên dịch như vậy, đám đông chung quanh vô luận là đệ tử Đế Tiên viện hay Cổ Thần viện, hô hấp đều trở nên gấp rút, trong mắt chất đầy khát vọng.
Đừng nói năm vạn giọt thần tiên dịch, chỉ cần một ngàn giọt thần tiên dịch liền có thể dựng dục ra tiểu thế giới cực kỳ cường đại, mà tiểu thế giới hoàn mỹ trong truyền thuyết cũng chỉ cần một vạn giọt thần tiên dịch là đủ rồi.
Nhưng Tần Minh cánh nhiên một hơi lấy ra năm vạn giọt thần tiên dịch, quả đúng là tài đại khí thô!
- Sớm nghe nói Côn Trạch Thánh vương đã từng được đến toàn bộ truyền thừa của một vị thượng cổ Thiên đế, khó trách lại tài đại khí thô như thế, lấy ra năm vạn giọt thần tiên dịch mà mắt đều không nháy lấy một lần!
Tần Minh lành lạnh nói, một hơi lấy ra nhiều thần tiên dịch như vậy, dù được Côn Trạch Thánh Vương đồng ý, hắn vẫn cảm thấy rất tiếc rẻ.
- Dám, vì sao không dám?
Hổ tử ha ha cười lớn nói:
- Ta tự nhiên tin tưởng tiểu sư đệ của mình, đừng nói cái gì mà thập đại Thánh vương, ta tin tưởng sau này dù là Thần Đế, hắn cũng không phải không khả năng đạt được, cớ gì không cược!
- Đúng là thổi lên tận trời! Khắp chín tầng trời Tiên giới mới có mấy vị Thần Đế? Thượng cổ tới nay cũng không mấy người có thể đột phá đến Thần Đế,
Giang Nam kia dù nghịch thiên đến mấy cũng không đạt được, bởi vì thiên đạo không cho phép!
Chu Bưu cười lạnh một tiếng nói, chẳng qua Hổ tử chịu đáp ứng, cũng khiến trong lòng hắn thở dài một hơi.
Khương Tư Nam tuy thiên phú siêu tuyệt, nhưng theo như đám người Chu Bưu nhận định, thì vẫn không bằng được đệ nhất Thánh Vương trong truyền thuyết, chỉ là đệ nhất Thánh Vương kia đã lâu rồi chưa về Thần Tiên học viện.
Nghe nói thiên phú đệ nhất Thánh vương quá mức nghịch thiên, lúc độ Tiên Vương kiếp bị thiên đạo tru sát, may nhờ hai vị trưởng lão tương trợ, hình như đã chuyển thế trùng tu.
Hổ tử khẽ cười nhạt, không nói gì thêm, mà quay sang nhìn chằm chằm chín tầng chiến tháp, song trong lòng đã hơi phần nào đánh trống.
Tuy hắn vẫn tín nhiệm Khương Tư Nam, nhưng có thể kiên trì sáu trăm nhịp thở dưới tay cổ chi Đại Đế hay không, ngay chính hắn đều khó mà xác định.
- Tiểu sư đệ, ngươi nhất định phải thắng a! Đó chính là năm vạn giọt thần tiên dịch, sau này chúng ta ăn thịt hay là uống canh, toàn dựa vào ngươi!
Hổ tử thì thào tự nói trong lòng.
Trong chín tầng chiến tháp, Khương Tư Nam đúng là đang gặp phải áp lực cực đại.
Tên cổ chi thiếu niên Đại Đế trước mặt này quá khủng bố, tay nâng Nhật Nguyệt tinh thần, quanh thân bao phủ quang mang vô lượng, chiếu sáng khắp thế giới, hơn nữa những quang tuyến kia có lực xuyên thấu cực mạnh, dù Khương Tư Nam đã thi triển ra Ngự Long thuật vẫn rất khó chống đỡ.
Ầm ầm!
Thiếu niên Đại Đế phách ra chưởng thứ ba.
Chưởng thứ nhất phá vỡ lực lượng nhục thân kiên cố của Khương Tư Nam, chưởng thứ hai chấn nát phù văn vảy rồng của Ngự Long thuật, chưởng thứ ba ập tới, cơ hồ mang đến cho Khương Tư Nam cảm giác không thể tránh né.
Ầm ầm!
Hồng Mông thế giới tràn ngập ra, trực tiếp bao phủ thiếu niên Đại Đế ở trong đó.
Đạo thiếu niên Đại Đế lĩnh ngộ là quang minh chi đạo, dùng quang mang vô lượng để công kích, nơi nào có ánh sáng liền có đạo của hắn, công kích ở khắp mọi nơi, khi trước Thạch Thanh Phong thua là vì quang mang vô lượng này.
Mà khi Hồng Mông thế giới của Khương Tư Nam được triển khai, lập tức bao phủ lấy quang mang kia, chỉ còn mỗi hắc ám vô tận.
Oanh!
Trong thế giới hắc ám, Khương Tư Nam như một Chân Long ngang trời mà đến, dùng thần lực cự đại oanh tới thiếu niên Đại Đế, lực lượng khủng bố khiến hư không chung quanh đều hóa thành từng luồng vụ khí hỗn độn.
Chẳng qua thần tình thiếu niên Đại Đế trước mắt vẫn rất bình tĩnh, nhìn thấy một kích này của Khương Tư Nam ập tới, trực tiếp vươn tay khẽ nắm hư không, một đạo điểm sáng chói lòa tung trào mà ra, cũng hóa thành một mảnh thế giới bao la.
- Cái gì?!
Thần sắc Khương Tư Nam khẽ chấn, hắn không ngờ thiếu niên Đại Đế trước mắt cũng như mình, cũng diễn hóa ra tiểu thế giới lúc cảnh giới mới là Thất Tinh cổ thần.
Thế giới Quang Minh Vô Lượng.
Ầm ầm!
Đây là va chạm và đối kháng giữa hai thế giới, cũng là giao thủ cách qua thời không vô tận giữa Khương Tư Nam và thiếu niên Đại Đế.
Quang minh chi đạo quả nhiên cường đại phi phàm, ở trong tay thiếu niên Đại Đế lại càng xuất thần nhập hóa, có được lực công kích cực mạnh, vượt xa pháp tắc chín đại đạo ý mà Khương Tư Nam tham ngộ.
Mà trong chín đại đạo ý này, thời gian chi lực tuy kham xứng cấm kỵ chi lực, nhưng lấy cảnh giới hiện nay của Khương Tư Nam, tuy đã hiểu được phần nào, nhưng vẫn chưa thể hóa thành công kích thực chất.
Thế nên, trong đối kháng giữa hai đại tiểu thế giới, Khương Tư Nam vẫn luôn nằm trong trạng thái bị thiếu niên Đại Đế áp chế.