Thần quang tung hoành, hư không bốn phía phảng phất như ở thời khắc này nổ tung, những thế giới mê cung kia, phảng phất như điên đảo tương lai, hỗn loạn thời gian không gian, chỉ còn lại có từng đạo sát cơ vĩnh hằng bao vây Khương Tư Nam lại.
Đây là Thái Sơ chi lực, chính là sát cơ khi vũ trụ mới sinh, ẩn chứa ảo diệu Khai Thiên Tích Địa, hôm nay bị hơn mười cường giả Tiên Vương đồng thời thi triển, bộc phát ra lực lượng để người ghé mắt.
- Giết!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lập loè lãnh mang, không có ý sợ hãi mảy may, cả người phát sáng lên, kim hà sáng chói, một quyền oanh về phía phía trước, vô số hào quang chôn vùi thành hư vô.
Đồng thời, ở sau lưng Khương Tư Nam, phảng phất như hiện lên một thế giới tuyên cổ thương mang, Hồng Hoang mênh mông, tản mát ra lực lượng cắn nuốt vô tận, chung quanh những sát cơ cùng thần quang rừng rực kia, vậy mà tất cả đều bị xoáy lên, dũng mãnh lao về phía Hồng Mông thế giới.
Ầm ầm!
Thiên địa phá diệt, phảng phất như chỉ có Hồng Mông thế giới là vĩnh hằng.
Phốc!
Thái Sơ Tru Ma đại trận, vậy mà ở trong khoảng khắc, bị Hồng Mông thế giới của Khương Tư Nam phá vỡ, trong ánh mắt hơn mười Tiên Vương lộ ra vẻ kinh hãi khó có thể tin, trong miệng không ngừng ho ra máu, bị quét ngang ra.
- Làm sao có thể? Sát cơ của Thái Sơ Tru Ma đại trận này, ngay cả nửa bước Tiên Đế cũng không thể tránh né, Khương Tư Nam một chút cũng không sợ?
- Tiểu Thế Giới của hắn làm sao sẽ quỷ dị như thế, lại có thể hấp thu Thái Sơ sát cơ? Chẳng lẽ cái này là lực lượng huyền diệu của Hồng Mông Tạo Hóa Kinh sao?
Các Tiên Vương đều kinh hãi, mặc dù bọn hắn biết Thái Sơ Thiên Đế truyền thừa huyền diệu khó lường, nhưng không có người tu luyện qua Hồng Mông Tạo Hóa Kinh, càng không có người đạt được Hồng Mông Tử Khí, tự nhiên không biết thế giới của Khương Tư Nam đặc thù cỡ nào.
Hơn nữa, Hồng Mông thế giới của Khương Tư Nam, hôm nay vẫn còn cùng Hồng Mông Tạo Hóa Tháp phát sinh dung hợp thần bí, có lẽ chờ cả hai triệt để dung hợp, là có thể bộc phát ra lực lượng càng thêm khủng bố.
- Chẳng lẽ Thái Sơ Thánh Địa ngươi chỉ có ít đồ này sao? Thật đúng là để người thất vọng!
Khương Tư Nam cười lạnh, vọt lên, hắn oanh ra một quyền, mang theo lực lượng Tiểu Thế Giới vô địch, trực tiếp tập trung vào một cường giả Tiên Vương.
Quyền cương mênh mông như biển, tràn đầy sát cơ, hào quang chiếu sáng hết thảy, cũng chiếu sáng ánh mắt tuyệt vọng của Tiên Vương kia.
Phốc!
Huyết quang hiện ra, Tiên Vương này bị Khương Tư Nam oanh thành huyết vụ, ngay cả Nguyên Thần cũng không có cách nào trốn ra, triệt để hồn phi phách tán.
Trên nắm tay Khương Tư Nam, lực lượng của Tổ Long Bảo thuật cùng Lôi Đế Tiên Kinh càng hòa hợp, bộc phát ra khí tức để tất cả mọi người kinh hồn táng đảm.
- Cái gì?
Những Tiên Vương còn lại kia con mắt đỏ lên, bọn hắn thật không ngờ, Khương Tư Nam sẽ biến thái như vậy, ở hơn mười Tiên Vương vậy công, lại có thể phản sát một vị.
- Giết hắn đi!
Tất cả cường giả Tiên Vương đều gào thét một tiếng, ngang trời giết về phía Khương Tư Nam.
- Một đám gà đất chó kiểng!
Khương Tư Nam cười lạnh, toàn thân phảng phất như có tiếng long ngâm vang lên, chấn động thiên địa, khí tức thần bí như từ cổ chí kim bay đến, kim quang từ trên chín tầng trời rơi xuống, như mỗi một đám hào quang đều tạo thành một Khương Tư Nam, vô số hư ảnh Khương Tư Nam đồng thời vung quyền, quyền chiếu sáng thiên địa, đánh về phía hơn mười Tiên Vương.
Ầm ầm!
Thiên địa rung động lắc lư, hư không tan vỡ, thần quang áp sụp mảng lớn mảng lớn thương khung, tuy những cường giả Tiên Vương kia ra sức công kích, hơn nữa thi triển ra thần thông cùng Tiên Thiên Linh Bảo cường đại, nhưng cuối cùng vẫn bị Khương Tư Nam áp chế, trọng thương.
Tất cả người của Thái Sơ Thánh Địa, đều bị một màn trước mắt này dọa ngây người.
Bọn hắn căn bản không có biện pháp tương tin vào hai mắt của mình, các Thái Thượng trưởng lão ngày bình thường cao cao tại thượng, tuyệt thế Tiên Vương, lại bị Khương Tư Nam áp chế, hơn nữa chật vật như thế.
- Trời ạ, vì cái gì Khương Tư Nam này yêu nghiệt như thế? Không đến 50 tuổi, đã có chiến lực yêu nghiệt như thế, chỉ sợ coi như những Thượng Cổ Thiên Đế kia, ở cái tuổi như hắn cũng không bằng a?
- Người như vậy dĩ nhiên là địch nhân của Thái Sơ Thánh Địa ta, chúng ta thật sự có hi vọng chiến thắng hắn sao?
- Hừ! Một tiểu nhân trộm cướp bảo vật cùng tiên kinh của Thái Sơ Thánh Địa ta mà thôi, nếu ta nhận được Thái Sơ Thiên Đế truyền thừa, ta nhất định sẽ lợi hại hơn hắn!
Các đệ tử trẻ tuổi của Thái Sơ Thánh Địa, cả đám sợ hãi thán phục, nhưng cũng có chút không phục, ánh mắt nhìn về phía Khương Tư Nam lộ ra địch ý.
Nhưng Khương Tư Nam sẽ không để ý, coi như biết rõ cũng sẽ không, cái này giống như con sâu cái kiến ghen ghét Thần Long, căn bản không phải người của một thế giới.
Bọn hắn chỉ có thể nhìn lên hào quang của Khương Tư Nam.
Phốc!
Lại có một Tiên Vương bị chết ở trong tay Khương Tư Nam, máu đẫm thương khung, bầu trời phảng phất như âm trầm xuống, vì một Tiên Vương chết mà cảm giác thương tâm ai điếu.
Khương Tư Nam càng đánh càng hăng, ánh mắt lạnh thấu xương, như một Chiến Thần tuyệt thế, toàn thân bao phủ phong mang làm cho không người nào có thể nhìn gần, Tổ Long Bảo thuật ở trong tay hắn bộc phát ra lực lượng tuyệt thế vô địch.
- Kẻ này chưa trừ diệt, Thái Sơ Thánh Địa ta sớm muộn gì cũng hủy hoại chỉ trong chốc lát!
- Nhất định phải nghĩ biện pháp giết hắn! Nếu có thể có được Hồng Mông Tạo Hóa Tháp cùng Hồng Mông Tạo Hóa Kinh, nói không chừng Thái Sơ Thánh Địa chúng ta có thể xuất hiện Tiên Đế thứ hai, đến lúc đó coi như là tái hiện vinh quang thời kỳ Thượng Cổ cũng không phải không được!
- Mời Chưởng giáo chân nhân a, trực tiếp mở ra Lục Đạo Luân Hồi đại trận mà Luân Hồi Thiên Đế lưu lại, triệt để tru sát kẻ này!
- Tốt! Ta còn muốn rút hồn đoạt phách hắn, mới có thể tiết oán giận trong lòng!
Trong Thái Sơ Thánh Địa, có một ít Thái Thượng trưởng lão, giờ phút này trong ánh mắt đã hoảng sợ, lại lộ ra thần sắc oán độc, bọn hắn đồng thời nhìn về phía thân ảnh bị hào quang bao phủ kia.
Thân ảnh kia xem giống như trung niên nhân, thân mặc đạo bào tử kim sắc, ánh mắt uy nghiêm, phảng phất như ẩn chứa một tia Luân Hồi chi lực, dáng người to lớn cao ngạo, ngồi ở chỗ đó, phảng phất như thiên địa cũng bị hắn áp chế.
Hắn là Chưởng giáo chân nhân của Thái Sơ Thánh Địa, Liễu Chân Tông!
Nghe nói Liễu Chân Tông là thiên tài tuyệt diễm nhất của Thái Sơ Thánh Địa trừ Luân Hồi Thiên Đế, một đường hát vang tiến mạnh đột phá đến nửa bước Tiên Đế, nhưng ở nửa bước Tiên Đế dừng lại mấy ngàn năm.
Hôm nay, tuy hắn vẫn là nửa bước Tiên Đế, nhưng không có ai biết hắn khủng bố như thế nào, tất cả mọi người suy đoán, chỉ sợ coi như hắn không có đột phá đến Tiên Đế cảnh, cũng chỉ kém một bước mà thôi.
- Chuẩn!
Liễu Chân Tông từ trên hư không đứng lên, trong ánh mắt sát cơ băng hàn lạnh thấu xương, phảng phất như đông lại hư không trước mặt.
- Mở ra Lục Đạo Luân Hồi đại trận!
Một thanh âm uy nghiêm ở trong hư không vang lên, chỉ thấy Liễu Chân Tông ngang trời mà đến, trong tay nắm phất trần tử kim sắc, nhẹ nhàng phất về phía Khương Tư Nam.