Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 202: Thái Sơ Tiên Kiếm



Ở trên đại dương bao la mờ mịt lấy từng đạo khí lưu màu thủy lam, hào quang mờ mịt, có một loại khí tức Bản Nguyên hùng vĩ, sau khi thần hồn của Khương Tư Nam đi vào, khí lưu lập tức chạy ra khỏi tầng không gian thứ ba, dùng một loại phương thức nhuận vật im ắng, dung nhập đến trong huyết mạch.

- Quả không ngoài sở liệu của ta, là Thủy Chi Bản Nguyên!

Khương Tư Nam cảm thụ được khí tức bành trướng trong cơ thể, nhẹ giọng lẩm bẩm.

Hắn đã sớm phát giác bảy tầng Hồng Mông Tạo Hóa Tháp này, mỗi một tầng đều ẩn chứa một loại Bản Nguyên, dựa theo thứ tự Ngũ Hành xuất hiện, lúc này đây quả nhiên là Thủy Chi Bản Nguyên.

Thân hình Khương Tư Nam sáp nhập vào Thủy Chi Bản Nguyên, kinh mạch trong cơ thể phảng phất như lập tức trở nên mềm mại hơn rất nhiều, pháp lực cuồng bạo chấn động cũng dịu dàng ngoan ngoãn xuống, thân thể hắn đã có một loại linh tính nhu nhuận, như nước có thể cải biến thành các loại hình dạng, lực phòng ngự cũng tăng cường hơn.

Nhưng mà Khương Tư Nam cảm giác được, Thủy Chi Bản Nguyên ẩn chứa thần lực vô cùng, chỉ là mình bây giờ còn không cách nào triệt ngộ, những lực lượng kia đều giấu ở trong thân hình, đến thời điểm nhất định, bạo phát đi ra, khẳng định sẽ có uy năng kinh thiên.

- Loong coong!

Một tiếng kiếm minh thanh thúy vang lên, Khương Tư Nam cảm giác hải dương ở dưới chân bắt đầu mãnh liệt bành trướng, hình thành vòng xoáy cực lớn chuyển động, hơi nước ngập trời, bọt nước phiên cổn, sau đó một đạo tiên quang sáng chói phóng lên trời.

Đó là một thanh Tiên Kiếm phong cách cổ xưa, toàn thân lưu chuyển hào quang sáng chói, thân kiếm trong suốt, như Thủy Tinh óng ánh sáng long lanh, phía trên có hoa văn huyền ảo, tiên quang lượn lờ, mang theo cảnh tượng vũ hóa phi tiên kỳ dị.

Tiên Kiếm tản mát ra kiếm khí lăng lệ ác liệt, mang tất cả tứ phương, kiếm khí Trường Hà như tinh quang trút xuống, phảng phất như hư không cũng bị phân thành hai nửa.

- Ông!

Tiên Kiếm truyền ra một loại chấn động vui sướng, phảng phất như nhận ra khí tức trên thân Khương Tư Nam, lập tức liền bắn về phía Khương Tư Nam.

Thời điểm rơi xuống trong tay Khương Tư Nam, Tiên Kiếm lập tức thu liễm hào quang, trở nên bụi bẩn, tựa như một thanh thạch kiếm, thoạt nhìn bình thường không có gì lạ.

Nhưng mà Khương Tư Nam hơi thúc giục, thì có Kim Hà sáng chói bành trướng, rực rỡ tươi đẹp đến cực hạn, kiếm quang xông lên trời, tản mát ra khí tức tôn quý, uy nghiêm, thần bí.

Hơn nữa từ trên thân kiếm, có một đạo tin tức truyền vào thần hồn của Khương Tư Nam.

- Thái Sơ Tiên Kiếm, Tiên Thiên Kiếm Thai sao?

Đạo tin tức kia là Thái Sơ tiền bối lưu lại, nói kiếm này là hắn ở một địa phương kỳ dị tìm thấy, là Tiên Thiên Kiếm Thai, ẩn chứa tiên kim, cần tâm huyết thần hồn thời gian dài uẩn dưỡng, mới có thể thành tựu một thanh tuyệt thế Tiên Kiếm.

- Tư Nam tiểu tử, ngươi có phải lại tìm được bảo bối gì tốt hay không? Nhanh cho lão tử lên xem một chút!

Vừa lúc đó, thanh âm có chút hưng phấn của Long Hoàng vang lên.

Khương Tư Nam bất đắc dĩ lắc đầu, thần hồn truyền ra một tia chấn động, tầng không gian thứ hai cùng tầng không gian thứ ba lập tức quán thông, Long Hoàng đong đưa đầu lâu hiếu kỳ, vèo một tiếng bay lên.

Tuy hôm nay Khương Tư Nam vẫn không thể hoàn toàn khống chế Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, nhưng mà một chút công dụng đơn giản vẫn có thể hiểu rõ.

Long Hoàng vừa tiến vào không gian Thủy Chi Bản Nguyên, trong ánh mắt lập tức lộ ra say mê, mở cái miệng rộng dùng sức cắn nuốt một tia Thủy Chi Bản Nguyên còn lại, thân hình vậy mà lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được bành trướng lên, cũng không lâu lắm thì dài đến một xích.

Hắn vừa thôn phệ còn phàn nàn nói:

- Tiểu tử, có loại thứ tốt này cũng không biết hiếu kính lão nhân gia ta, trong tay ngươi cầm là cái gì, ồ? Dĩ nhiên là Tiên Thiên Kiếm Thai!

Long Hoàng con mắt sáng ngời, lập tức nhảy dựng lên, sau đó thoáng cái nhào tới trên Thái Sơ Tiên Kiếm, gắt gao quấn quanh, trong ánh mắt lộ ra biểu lộ mê say.

Khóe miệng của Khương Tư Nam có chút giương lên, ngón tay nhẹ nắm, hơi chút thúc giục, lập tức có một tia kiếm khí lăng lệ ác liệt phóng xuất ra, sắc mặt Long Hoàng lập tức cứng đờ, phảng phất như bị đao cắt, trong miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết như giết heo, sau đó lập tức từ trên thân kiếm chạy ra.

- Tiểu tử, ngươi quá độc ác, lão tử chỉ còn nửa cái mạng, ngươi muốn cái mạng già của ta hay sao?

Long Hoàng tức đến toàn thân run rẩy, một long trảo chỉ vào Khương Tư Nam hét lớn.

Khương Tư Nam liếc mắt nhìn hắn, nói:

- Ta nói ngươi cái con xú xà này, nếu không phải ta cứu ngươi, ngươi đã sớm hồn phi phách tán, ngươi ở chỗ này được không ít chỗ tốt a, ăn của ta uống của ta, ngươi phải nhận rõ ràng vị trí của mình, muốn đãi ngộ tốt, thì phải lấy ra giá trị của ngươi!

Long Hoàng lập tức nhụt chí, hiện tại hắn thê thảm đều là Hoàng Thiên Y tạo thành, nhưng mà hắn biết rõ quan hệ của Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Y, cũng không dám lên tiếng mắng nàng, vô cùng phiền muộn.

Bất quá con mắt của Long Hoàng ùng ục lòng vòng, bỗng nhiên lộ ra dáng tươi cười nịnh nọt.

- Tư Nam tiểu tử, năng lực của lão tử cũng không ít, ngươi có thể tưởng tượng, nếu như trước kia không phải lão tử bị trọng thương, lấy tiểu nương bì Hoàng Thiên Y kia, ta một ngón tay có thể bóp chết nàng...

- A… tiểu tử ngươi lại làm gì...

Long Hoàng còn chưa nói xong, trong tay Khương Tư Nam lại có một đạo kiếm quang bắn ra, Long Hoàng bị phách ngao ngao gọi bậy.

- Lưu manh, miệng rồng sạch sẽ một chút, ta là chủ nhân của ngươi, Hoàng Thiên Y sẽ là chủ mẫu của ngươi!

Trong mắt Khương Tư Nam mang theo dáng tươi cười không có hảo ý, hắn như thế nào không biết năng lực của Long Hoàng, nhưng mà thằng này quá vô sỉ, rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt, nhất định phải thu thập một chầu mới có thể dễ bảo.

Long Hoàng lại là vẻ mặt oán niệm bay tới, tiếp tục nói:

- Tiểu tử ngươi hai ngày này không phải mưu đồ muốn giết chết cái gì Càn Nguyên Tông Đại trưởng lão kia sao? Loại tiểu nhân vật này, lão tử thổi một hơi cũng có thể thổi chết, bất quá hiện tại không được, nhưng mà ta có thể như vậy như vậy...

Long Hoàng ghé vào bên tai Khương Tư Nam, vẻ mặt cười xấu xa huyên thuyên nói một trận.

Con mắt của Khương Tư Nam càng ngày càng sáng, cười hắc hắc nói:

- Đúng vậy, mưu kế của ngươi đủ vô sỉ, bất quá ta thích! Ha ha ha...

Một người một rồng phát ra dáng tươi cười hèn mọn bỉ ổi.

- Tiểu tử, vậy sau này bổn nguyên chi khí ở trong không gian này...