Thấy một màn như vậy, Lâm Giác lập tức liền điên cuồng, tóc trắng ngược lại, phóng lên trời, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ nồng đậm không thể ngăn chặn, toàn thân khí tức cuồng bạo lập tức bao trùm phiến thiên địa này.
Hư không run rẩy, không khí nổ tung, vô số thần quang cầu vồng sáng chói chói mắt.
Trong tay Lâm Giác, lập tức xuất hiện một thanh phi kiếm tràn ngập các loại màu sắc, lăng lệ ác liệt, mang theo mũi nhọn vô tận, chém về phía Khương Tư Nam.
- Cái này là lực lượng chính thức của cường giả Anh Thiên Cảnh sao? Vậy mà có thể điều động lực lượng thiên địa, quả thật là mênh mông vô tận!
Trong nội tâm Khương Tư Nam tán thưởng, hắn cảm giác được mình phảng phất như bị phiến thiên địa này bài xích, mà toàn bộ sức mạnh to lớn đều gia trì trên phi kiếm của Lâm Giác, hình thành một đạo kiếm quang dài mấy trăm trượng, đột nhiên đánh xuống!
Không đợi Khương Tư Nam có động tác gì, liền chứng kiến Dịch Phi đột nhiên lao đến, ném một quang đoàn sáng chói, phóng về phía Lâm Giác, đồng thời gào thét.
- Lão già kia, nếu ngươi dám tổn thương đệ tử Thiên Đạo Phong ta, Tru Tiên Trận Đồ của lão tử, nhất định nghiền xương ngươi thành tro!
Khương Tư Nam chứng kiến, đạo quan đoàn kia dĩ nhiên là một trận đồ, xông lên trời, đột nhiên hóa thành trận đồ hơn một ngàn trượng, lưu chuyển lên tử khí nồng đậm, hơn nữa có vô cùng sát lục chi khí từ đó tràn ra, phảng phất như phong tỏa cả không gian.
Mà mấy người Khương Tư Nam, Dịch Phi bị trận đồ bao phủ, một kiếm uy mãnh khí phách của Lâm Giác bổ vào Tru Tiên Trận Đồ, phảng phất như trâu đất xuống biển, một chút gợn sóng cũng không có, ngược lại bắn ra kiếm khí tối tăm mờ mịt, sợ tới mức toàn thân hắn run lên, đột nhiên bay ra ngoài.
- Dĩ nhiên là Tru Tiên Trận Đồ!
Sắc mặt của Lâm Giác trở nên vô cùng khó coi.
Mà mọi người chung quanh tuy cũng rất khiếp sợ, nhưng đều một bộ nhìn quen rồi, phảng phất như đối với tràng cảnh này đã rất quen thuộc.
Tru Tiên Trận Đồ này là Dịch Thiên Cơ luyện chế, có thể công có thể phòng, uy lực vô cùng, có vô số lực lượng thần diệu không lường được, được hắn ban cho Dịch Phi.
Ngày bình thường Dịch Phi cùng người khác luận bàn, nếu cảnh giới ngang nhau, coi như là công bình chiến một trận, nhưng nếu như có chút lão gia hỏa không để ý da mặt, cưỡng ép ra tay với Dịch Phi, hắn sẽ thả ra Tru Tiên Trận Đồ.
Tru Tiên Trận Đồ như gai nhím, hoặc như mai rùa, người bình thường căn bản không dám đoạt công, nếu không sẽ từ trong trận đồ bắn ngược ra kiếm khí, uy lực vô cùng, hơn nữa người càng mạnh bị kiếm khí bắn ngược cũng càng cường đại, Dịch Phi trốn ở trong đó thì bình yên vô sự.
Bởi vậy người ở Đại La Thiên Tông, đối với Đại Phi ca vừa tức vừa hận vừa sợ, cái Tru Tiên Trận Đồ này chiếm bộ phận rất lớn.
- Lão già kia, ngươi đừng uổng phí khí lực, sư tôn ta luyện chế Tru Tiên Trận Đồ, coi như là cường giả Thông Thiên Cảnh, cũng không nhất định có thể phá vỡ, ngươi chỉ chút thực lực ấy, cũng đừng bị Tru Tiên Kiếm khí gọt đoạn, tranh thủ thời gian về nhà luyện thêm vài năm đi!
Dịch Phi trốn ở trong Tru Tiên Trận Đồ, nhưng miệng lại không nhàn rỗi, dương dương đắc ý, lại vô cùng nham hiểm, mắng Lâm Giác nổi trận lôi đình, lại không thể làm gì.
- Nhị sư huynh, Tru Tiên Trận Đồ này là Linh khí cấp bậc gì? Thật không ngờ lợi hại?
Khương Tư Nam cẩn thận quan sát Tru Tiên Trận Đồ, phát hiện trên trận đồ, rậm rạp chằng chịt, tất cả đều là trận pháp vô cùng huyền ảo, thoạt nhìn như tinh thần trên bầu trời rậm rạp, phảng phất như cùng Thiên Địa hư không liền lại với nhau, có khí tức hủy diệt vô cùng vô tận ở trong đó lưu chuyển.
Dịch Phi dương dương đắc ý nói:
- Tuy lão gia hỏa hèn mọn bỉ ổi một chút, nhưng mà có bản lĩnh thật sự, Tru Tiên Trận Đồ này là hắn luyện chế, đã đạt đến Linh khí Vương phẩm, uy năng vô cùng, nhưng mà thực lực của ta quá yếu, chỉ có thể thúc dục một chút uy lực như vậy.
- Hơn nữa nghe lão đầu tử nói, Tru Tiên Trận Đồ này kỳ thật chỉ hoàn thành một nửa, còn có bốn chuôi Linh khí thần kiếm cường đại không có luyện chế thành công, nếu luyện chế thành công cùng Tru Tiên Trận Đồ kết hợp, liền thành Tru Tiên Kiếm Trận cường đại, đến lúc đó mới chính thức là người ngăn cản sát người, tiên ngăn sát tiên, quỷ thần khó lường!
Trong nội tâm Khương Tư Nam chấn động, âm thầm nhẹ gật đầu, từ trên danh tự trận đồ cũng có thể thấy được dã tâm của Dịch Thiên Cơ, Tru Tiên Trận Đồ, chẳng phải là ngay cả Chân Tiên trên trời cũng có thể tru sát sao!
Bên ngoài tuy Lâm Giác lửa giận ngập trời, nhưng mà Khương Tư Nam cùng Dịch Phi căn bản không đi ra, hắn cũng không thể tránh được.
Hơn nữa trong lòng của hắn đối với Tru Tiên Trận Đồ cũng cực kỳ kiêng kị, không dám xông vào.
- Khương Tư Nam, ta cũng không tin ngươi có thể cả đời trốn ở trong Tru Tiên Trận Đồ, ngươi phế đi con của ta, coi như là náo đến chỗ chưởng giáo Chân Nhân, ta cũng sẽ không bỏ qua, ngươi chờ đó cho ta!
Lâm Giác gào thét một tiếng, nhìn Lâm Phong nằm ở trên quảng trường bị phế tu vi, vẻ mặt tuyệt vọng, vô cùng đau lòng, lập tức cuốn một cái, xoáy lên Lâm Phong cùng huyền y nam tử Hàn Thành, phóng lên trời.
Hàn Thành là Nội Môn Đệ Tử, cũng là đồ đệ của Lâm Giác, tuy tu vi không kém, nhưng mà so với Dịch Phi là kém xa, lúc này đây cũng bị thương không nhẹ.
Mà giờ khắc này, trong Tiên Duyên Điện, Diệp Tông Đạo đang khoanh chân ngồi tìm hiểu đạo pháp, ánh mắt có chút mở ra, lộ ra vẻ trào phúng, lại chậm rãi nhắm nghiền hai mắt.
Mà ở trong núi sâu, Dịch Thiên Cơ phiêu phù ở trên hư không, đang cẩn thận tham diễn Tinh Thần Thần Thai sắc mặt khẽ động, khẽ cười nói:
- Khá lắm, lại dùng Tru Tiên Trận Đồ của lão tử, xem ra là rước lấy phiền phức nữa rồi!
Dịch Thiên Cơ lắc đầu, lại bị đại trận trước mắt hấp dẫn.
Khương Tư Nam mang theo Lý Kim Long, Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị, đi theo Đại Phi ca quay trở về Thiên Đạo Phong.
Lý Kim Long chỉ nhận lấy một ít tổn thương da thịt, rất nhanh thì khỏi hẳn, đồng thời chứng kiến thiếu gia nhà mình vì mình phế Lâm Phong, nội tâm cũng vô cùng cảm động, tuy không nói gì, nhưng mà ghi tạc hết thảy ở trong nội tâm.
- Nhị sư huynh, Thiên Đạo Phong của chúng ta quá hoang vu đi à nha? Không nói tám phong khác, một bộ Tiên gia Động Thiên, tối thiểu nhất cũng phải tu kiến một ít cung điện lầu các a?
Khương Tư Nam nhìn Thiên Đạo Phong trọc lóc hoang vu, nhìn Dịch Phi bất đắc dĩ nói.
Dịch Phi sờ lên đầu, có chút nghi ngờ nói:
- Nơi đây rất kém cỏi sao? Ta cảm giác rất tốt a, ngày bình thường chỉ cần có địa phương ở là được rồi, ta cùng lão gia hỏa thường thường một lần tu luyện liền là mấy tháng, cũng không có rảnh quản lý Thiên Đạo Phong a!
Khương Tư Nam càng thêm bó tay, không nghĩ tới tiện nghi sư tôn cùng tiện nghi sư huynh của mình, vậy mà đều là tu luyện cuồng, một chút cũng không chú trọng sinh hoạt.
Tuy nói Tu Chân giả, đạo tâm chắc chắn, tâm hướng Đại Đạo, bất nhiễm tục vật, nhưng mà có thể ở tốt hơn một chút, đối với Khương Tư Nam mà nói vẫn là rất trọng yếu.
Huống chi, Thiên Đạo Phong thân là đứng đầu Cửu Phong, nghe nói lại là địa phương Tổ Sư khai phái của Đại La Thiên Tông ngộ đạo, lại keo kiệt như vậy, không duyên cớ để cho tám phong khác chê cười.
- Nhị sư huynh, ta khôi phục Thiên Đạo Phong thoáng một phát, tu kiến mấy tòa cung điện phòng xá có lẽ không có vấn đề a?
Đại Phi ca khoát tay áo không thèm để ý nói:
- Không có vấn đề, ngươi tùy tiện, hôm nay sư huynh ta còn không có tu luyện xong, phải tiếp tục rồi! Đây là một ít tin tức có quan hệ Đại La Thiên Tông ta cùng Chính đạo Ma đạo, ngươi trước cẩn thận lý giải thoáng một phát!
Nói xong Đại Phi ca cười hắc hắc, ném cho Khương Tư Nam một viên ngọc phù, sau đó đi vào vách núi, thân hình lập tức biến mất, tiến nhập trong lòng núi.
Đại Phi ca là Huyền Hoàng Thánh Thể, cần hấp thu địa khí vô tận, hắn mỗi ngày đều ở trong lòng núi Thiên Đạo Phong tu luyện, phun ra nuốt vào thiên tinh cùng đại địa Bản Nguyên, cường hóa thân hình.
Hôm nay chứng kiến thân thể của Khương Tư Nam cường đại, lại để cho Đại Phi ca có chút xấu hổ, cũng không để ý chỉ giáo Khương Tư Nam, liền xông vào lòng núi tu luyện.
Khương Tư Nam lắc đầu, cười nói với Lý Kim Long:
- Kim Long, ngươi mang theo Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị, tu kiến cho Thiên Đạo Phong chúng ta vài toà cung điện khí phái, nhất định phải đủ khí phái đủ huy hoàng, không thể rơi xuống mặt mũi của Thiên Đạo Phong chúng ta!
Lý Kim Long lập tức hiểu ý, cười hắc hắc nói:
- Thiếu gia yên tâm, thời điểm ta ở Càn Nguyên vực, đi theo lão gia tử cũng học được không ít đồ vật, nhất định bao ngài thoả mãn, ngài liền nhìn là được!
Lý Kim Long cũng coi như hiểu được địa vị của Thiên Đạo Phong, ở Đại La Thiên Tông đây chính là tồn tại tôn quý nhất, bối phận cao nhất trên danh nghĩa, mình với tư cách thủ hạ số một của thiếu gia, vậy thì phải trợ giúp thiếu gia tận khả năng xử lý những việc vặt vãnh này.
Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị cũng cực kỳ hưng phấn, hai tên gia hỏa từ khi đi vào Đại La Thiên Tông, tròng mắt đều sắp lòi ra, vừa nghĩ tới có thể ở Tiên gia phúc địa này tu luyện, hơn nữa có thể tu tập đến vô số đại thần thông, liền kích động đến toàn thân run rẩy.
Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị đều là cường giả cấp bậc Đại Yêu, tuy nói chiến lực không tính quá mạnh mẽ, nhưng mà một thân thần lực vô cùng cường đại, dùng để làm ô-sin là quá phù hợp rồi.