Tao Nhã Chính Là Sai

Chương 13: Tự vệ nên chém đứt tay Sesshoumaru, không sai nhỉ?




Khó cmn chịu kinh khủng, Kagome kiêu cmn ngạo, không có Thiết toái nha thì mày sống được chắc. Bà ghét mày, ghét luôn cả thằng Inu nữa, chém đứt tay Sess mà cứ như lẽ dĩ nhiên!
Ta hận!!!
Sesshoumaru.600.1586918
Sau khi xuyên qua cái đường hầm kỳ quái, trước mắt bỗng sáng lên, một thế giới xa lạ hiện ra trước mắt Fuyuki.
Trời màu xanh lam, mây màu trắng ngọc, cùng với thế giới bên ngoài rất giống nhau. Nhưng cảnh ở dưới thật sự khó gặp, hài cốt yêu quái cùng núi nhỏ như ẩn như hiện, có rất nhiều khung xương yêu quái khảm lên tường. Đây là phần mộ của yêu quái trong truyền thuyết sao?
Ở phía trước là mây mù, cái thứ giống như núi dần hiện rõ. Là một pho tượng làm bằng khung xương, trên người mặc áo giáp xưa, đây có lẽ là một đại yêu quái.
“Thật sự là một hài cốt đồ sộ!” Fuyuki kìm không được cảm thán.
“Fuyuki sama, bây giờ không phải lúc để cảm thán!”

“Hửm?”
“Chúng ta đang lén đi theo đó!”
“A!”
Nếu không tiến vào thì hắn và Fuyuki sama có thể sẽ chết ở đây đấy! Sớm biết thế thì đã để Aogiri sama đi cho rồi.
“Thức thần, quạ đen!” Bay lên trời rồi từ từ đáp xuống.
“Hô – nguy hiểm thật!” Fuyuki xoa trán, thiếu chút nữa là tan xương nát thịt, may mắn cách đâu không lâu có học triệu hồi thức thần của Aogiri.
“Aiz, trái tim suýt ngừng đập” Michi vỗ ngực “Mà, Fuyuki sama, vì sao quạ đều màu đen?”
“Hửm? Vì sao à? Bởi vì quạ đen mới đẹp!”
“…” Đây là cái lý do gì? Fuyuki sama, không lẽ ngài không biết quạ đen là báo hiệu điềm xấu sao?
“Hơn nữa…” Fuyuki vui vẻ cười làm cho Michi run rẩy, hắn có chút thấy nguy hiểm, “Tốc độ của quạ đen rất nhanh!” Lời còn chưa dứt, quạ đen giống như cung tên rời khỏi cung, bay về phía hài cốt khổng lồ.
Xuyên qua hài cốt, xoay xuống, dừng trên chỗ tao của hài cốt, thu lại thức thần, ngồi ở trên xương sườn.
Phía dưới là hai cái tên nhân vật chính đang tranh đoạt, không khí của hai anh em lúc này rất kỳ quái. Mà đứng ở bên sân khấu, Fuyuki nhìn cô gái loài người “mấu chốt xuyên qua” là Kagome, trong tay đang cầm một cây đao lớn mờ mịt.
Cái đao kia không phải là Thiết toái nha của Inu no Taishou à? Loài người cầm được Thiết toái nha là cái kiểu gì vậy? Cô bỏ qua trò hay gì à?
“Ngươi là ai? Vì sao rút được Thiết toái nha?” Sesshoumaru nhanh chóng xuất hiện trước mặt Kagome, lạnh lùng hỏi.
“Sesshoumaru, không được ra tay với cô ấy, việc này không liên quan tới cô gái này!” Inu Yasha lo lắng hô.

“Inu Yasha –” Kagome nhìn Inu Yasha, lại phòng bị Seshoumaru.
Sesshoumaru liếc mắt khinh bỉ nhìn cô ta, hoàn toàn không đem Kagome trở thành uy hiếp, ngược lại nói với Inu Yasha, “Ta và ngươi đều không thể lấy được Thiết toái nha, cái kết giới kia lại bị cô ta dễ dàng phá giải, còn muốn ta buông tha cho cô ta à?”
“Kết giới kia tại sao bị phá giải ta cũng không biết, nhưng cô ấy chỉ là một cô gái loài người.”
Sesshoumaru không quan tâm lời giải thích của Inu Yasha, xoay người dùng độc hoa trảo với Kagome. Toàn thân Fuyuki căng thẳng, tay đặt lên cây đao phong ấn, ngay lúc Michi nghĩ cô sẽ ra tay thì Fuyuki lại thả lỏng cơ thể, nhàn nhã ngồi xuống.
Bộ dạng đáng sợ lúc này của Fuyuki sama là sao chứ? Michi có chút rối rắm, nên hỏi hay không đây? Nhìn Fuyuki cầm cái bánh từ trong túi ra ăn, Michi thở dài, tốt nhất đừng hỏi, trong cái hoàn cảnh này còn có thể ăn bánh thì đừng trông cậy ngài ấy trả lời hắn. Hơn nữa, hắn đối với lý do mà chủ nhân của hắn chạy theo Sesshoumaru vào phần mộ này cũng không rõ ràng, nếu vậy thì tốt nhất không cần quan tâm.
Thật ra Fuyuki không phải đi theo đám Sesshoumaru, ngay từ đầu mục tiêu của cô là Kagome, lúc nãy cô định đi ra vì công kích của Sesshoumaru với Kagome, dù sao đợi một thời gian dài mới có thể gặp người cho cô hy vọng, cho dù cô không muốn ra tay với Sesshoumaru chút nào. Nhưng thấy kết giới của Thiết toái nha mở ra, yên lòng lại.
Qủa nhiên, Kagome không chết trong độc hoa trảo của Sesshoumaru, lông tóc không tổn hại mà đi ra.
“Anh muốn giết tôi sao? Tôi muốn anh tỉnh lại một chút, chuẩn bị tâm lý đi!” Kagome dùng đao chỉ vào mặt Sesshoumaru, vẻ mặt phẫn nộ.
Cô gái này thật sự kiêu ngạo, dám hô to gọi nhỏ với Sesshoumaru, người mà Fuyuki sama tránh được là tránh, Michi vì Kagome mà toát mô hôi, sau đó nhìn Fuyuki sama vui mừng gật đầu với cô gái lớn mật kia, ngài ấy vui cái gì thế?
“Tốt, không làm mất mặt người xuyên qua!” Fuyuki giải đáp nghi ngờ trong lòng Michi, nhưng… hắn không hiểu ý tứ!
“Đến, cái chuôi đao này thật sự mạnh, cố lên!” Kagome đưa Thiết toái nha cho Inu Yasha, cổ vũ.
“Vì sao lại có tinh thần như thế?” Rõ ràng bị Sesshoumaru đánh trúng, Inu Yasha khó hiểu.
“Thì ra là vậy, được kết giới của đao bảo vệ!” Sesshoumaru cười lạnh, hóa nguyên hình.
“Có thể ngăn được độc hoa trảo của Sesshoumaru, không hổ là Thiết toái nha!” Phía trước Myoga không biết trốn đâu xuất hiện trên vai Inu Yasha nói “Thiếu gia Inu Yasha, hay dùng chuôi đao này thử nghiệm với Sesshoumaru đi!”

Hóa thành yêu khuyển là Sesshoumaru, yêu khí mạnh mẽ lẻn vào hài cốt, Fuyuki không thể không ném bánh xuống.
“Cái này không ổn” Lấy trong người một phù thế thân, lúc Kagome không phát hiện tình huống cái phù này có thể thay cô ta chết một mạng, như vậy chắc không sao “Thức thần, quạ đen! Michi, tốt lắm, chúng ta rút thôi!”
Người của tộc khuyển yêu vẫn nguy hiểm như trước! Cô đành chờ cơ hội gặp riêng Kagome, cô không muốn gặp lại đám khuyển yêu.
“Bọn họ lên đây!” Michi chỉ hướng ngược lại, có thể nhìn thấy một thân hình màu hồng với con chó màu trắng đánh nhau, nhưng mà cái tên màu hồng yếu ớt kia không thể phát huy tác dụng của Thiết toái nha.
“Kỳ lạ, ta nhớ rõ lúc mà Inu no Taishou sử dụng, Thiết toái nha không ở tư thái này!” Fuyuki khó hiểu, bây giờ cô không dám tới gần, tuy rằng đã bày kết giới quanh người, những người đó không phát hiện tồn tại của cô, nhưng không có nghĩa chắc chắn tới gần thì tên Sesshoumaru không phát hiện. Kagome, đến khi ta tìm lại ngươi thì ngươi phải bảo vệ tính mạng đó!
Nhịp đập yêu lực khác thường, lúc Inu Yasha quyết định sẽ bảo vệ Kagome, Thiết toái nha đã trở thành tư thái lúc trước, dễ dàng chém đứt cánh tay của Sesshoumaru. Ngay sau hai vết thương nặng, bất đắc dĩ, Sesshoumaru phải hóa thành một chùm tia sáng rời khỏi phần mộ. Lúc Fuyuki thở nhẹ thì bị yêu khí của Sesshoumaru kéo đi.
“A – không được, Kagome của ta!” Đây là tiếng rên trước lúc Fuyuki bị kéo ra khỏi phần mộ.
“Này Kagome, hình như có người gọi cô” Inu Yasha thu đao, nói với Kagome.
“Ai? Ta không nghe thấy!”
“Là giọng nữ, hình như nói cái gì mà “Kagome của ta”. Hắc! Không phải lúc ngươi vào đây bị nữ yêu quái nào coi trọng chứ?” Inu Yasha lộ ra vui sướng khi thấy người gặp họa.
“Ách, cảm giác khó chịu, chúng ta vẫn đi ra ngoài thôi” Cô cũng không muốn cùng yêu quái nữ nào yêu nhau đâu.