Đám thiếu niên dù hoảng sợ chụm lại, nhưng so với lần trước khi gặp phải đàn kiến biểu hiện tốt hơn nhiều. Qua gian khó chỉ trong một thời gian ngắn chúng trưởng thành hơn. Vô thức chúng tập trung lại một chỗ, như vậy có thể cho mang đến cảm giác an toàn hơn. Lẫn trong đám người ấy, Lý độ hồng ánh mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm Trần Mộ đang nhắm mắt, hắn tin tưởng Trần Mộ nhất định sẽ có biện pháp. Mặc dù hắn không rõ Trần Mộ tại sao lại phải nhắm mắt, nhưng hắn nhớ rất rõ ràng, lần trước lúc gặp phải cao túc viên, Trần Mộ ban đầu cũng là nhắm mắt lại.
Tiên sinh nhất định đang suy nghĩ biện pháp! Lý độ hồng khuôn mặt nhỏ nhắn khẩn trương đến đỏ bừng, lòng như lửa đốt.
Từ lần đó, Trần Mộ đối với sử dụng liễm tức pháp, bắt đầu trở nên khống chế tốt hơn. Tác dụng phụ mãnh liệt như vậy, buộc hắn phải tính toán, nếu như mình không khống chế được, vậy mình rất có thể sẽ chết vì liễm tức pháp. Hắn cảm giác chính mình đang cùng ma quỷ giao dịch, dùng tính mạng của mình đổi lấy chút lực lượng cường đại ngắn ngủi.
Dù biết đây là giao dịch bất lợi nhất, song mỗi khi nguy hiểm tới, hắn luôn phát hiện chính mình không có sự lựa chọn nào khác!
Nhân sinh thật sự là bất đắc chí a!
Trần Mộ mở mắt, mạnh mẽ từ trên mặt đất vọt lên như viên đạn, tiến vào trong rừng.
Tiên sinh đã ra tay! Lý độ hồng nắm chặt tay, khuôn mặt nhỏ nhắn khó có thể che giấu kích động.
Bọn nhỏ khác lần đầu tiên chứng kiến Trần Mộ ra tay, giật mình há miệng, ngạc nhiên nhìn Trần Mộ tóat ra sức mạnh cường đại. Giây phút này, bọn chúng kinh hoảng đến độ doanh trại chợt rơi vào cực độ an tĩnh!
An tĩnh duy trì năm giây! Doanh trại thoáng cái nổ tung tiếng cảm thán!
-Trời ạ! Tiểu trần tiên sinh quả nhiên là cao thủ a!
- Trình lão sư đã nói qua,về phi hành, tiểu trần tiên sinh cũng rất lợi hại!
- Kích động quá! Ta cũng muốn bắt chước phi hành a!”
......
Lý độ hồng khinh thường nhìn thoáng qua đám tiểu hài tử đang cuồng nhiệt, hắn hồn nhiên quên mất chính mình ngày đó cũng là fan cực kỳ cuồng nhiệt từng sùng bái như vậy. Trần Mộ đột nhiên phát động, làm cho bọn hắn rung động tinh thần, tạm quên đi sự sợ hãi trong lòng.
Lý độ hồng xuất thần nhìn sâu vào rừng cây, hắn cả đời này đều không thể quên cặp mắt kia! Mặc dù trong ngày thường tiên sinh phi thường ít nói chuyện, khiêm bình ôn hòa, nhưng hắn biết, bề ngoài ôn hòa là vậy, nhưng lại ẩn giấu một đôi mắt tử thần lạnh như băng.
Trần Mộ tốc độ rất nhanh.[ đại nê thu] tạp giúp hắn xuyên qua rừng cây dễ dàng, liễm tức trạng thái rất nhanh liền phán đoán ra vị trí Duy A. Nếu như cao thủ chứng kiến màn này, nhất định giật mình khi phát hiện, lộ tuyến Trần Mộ đang đi là do vô số quang tuyến thật nhỏ thẳng tắp tạo thành. Số đoản tuyến này tạo thành đường đi rõ ràng, đây chính là cách tốt nhất để phi hành trong sâm lâm!
Việc này cần năng lực tinh toán kinh người a!
Trần Mộ phát hiện Duy A liền ngay đó.
Duy A thần sắc tỉnh táo, cùng một côn trùng khổng lồ cả người đều mang giáp đang thủ thế. Trần Mộ lần đầu tiên nhìn thấy côn trùng lớn như thế, nó cao hai thước, cả người giáp đen phát sáng. Vừa nhìn là biết cứng rắn. Có sáu chân dài chống đỡ phía trước, di động phi thường nhanh nhẹn nhẹ nhàng. Phía chân trước có hai lưỡi hái màu đen, phía trên mọc ra một loạt gai, bén nhọn như dao làm người ta phát sợ. Nó một đôi mắt xanh bóng đang trừng mắt nhìn Duy A. Hung hãn vô cùng.
Vừa nhìn đến giáp trùng này, Trần Mộ cảm thấy có chút khó giải quyết. Nó toàn thân bao phủ giáp cốt cứng rắn, hơn nữa tần suất di động dưới chân phi thường nhanh, tri giác khá tốt. cánh tay Duy A so với nó. Tựa như một cánh tay trẻ con.
Trần Mộ rốt cuộc cũng chứng kiến năng lực tác chiến của Duy A.
Duy A đột nhiên hướng giáp trùng phóng đến, động tác cực nhanh, ngay cả đang trong liễm tức trạng thái nhưng cảm giác Trần Mộ vẫn khó có thể nắm bắt được. Cơ hồ vô thức, trong đầu Trần Mộ hiện lên một tổ hợp số liệu. Kết quả cho biết, cho dù đang trong liễm tức trạng thái chính mình chỉ có nhận thua nếu đối mặt Duy A! Tốc độ phản ứng của mình kém quá xa tên kia!
Đại giáp trùng hiển nhiên có chút kiêng kị Duy A. Hai lưỡi hái chân trước vẽ ra hai đạo hàn quang. Nghênh đón Duy A đang vọt tới.
Tốc độ không thể ứng phó! Trần Mộ lại một lần nữa kết luận. Nếu như chính mình đối mặt này đại giáp trùng này.Ngoài chạy trốn, không còn biện pháp nào khác.
Cùng lắn chỉ có thể dùng chiến thuật phi hành kết hợp thoát vĩ toa công kích.
Trong Liễm tức trạng thái Trần Mộ không vui không buồn, tỉnh táo giống như khách bàng quan, đại não rất nhanh phân tích.
Duy A đột nhiên bay thấp xuống nằm sấp cả người cơ hồ dán mặt đất, hai chân như thiểm điện, đạp vào bụng đại giáp trùng.
Phanh!
Một thanh âm giống nặng nề như tiếng búa thép đánh vào thiết bản ngân lên mãi không dứt, giữa không trung Trần Mộ màng tai đau xót, suýt nữa rơi xuống.
Đại giáp trùng bị Duy A đạp văng lên giữa không trung!
Một cước nhanh như tia chớp của Duy A, Trần Mộ chỉ thấy thoáng qua một đạo tàn ảnh, lần đầu tiên trong liễm tức trạng thái ngay cả đối phương động tác cũng thấy không rõ. Một cước này thật sự kinh khủng, đại giáp trùng trực tiếp bị đạp văng lên cao hơn bảy tám thước.
Duy A hơi hơi lùi lại phía sau, chờ đợi đại giáp trùng rơi xuống.
Chỉ thấy Duy A hoàn toàn hóa thành một đoàn hư ảnh, vây quanh đại giáp trùng, phát khởi công kích cực kì cuồng bạo. Âm thanh bang bang vang không dứt bên tai, cuối cùng là một tiếng “Phanh” thật lớn, đại giáp trùng nặng nề văng ra sau.
Trường công kích dữ dằn này, Trần Mộ lần đầu tiên gặp phải. Khi Liễm tức tự nhiên sẽ không sợ hãi, nhưng trong đầu sinh ra rất nhiều số liệu, tựa như dòng chữ lớn màu hồng chạy ngang trong ý thức, bắt mắt vô cùng!
- Chính mình không cách nào bắt kịp tốc độ công kích này! Tỉ lệ chiến thắng nhỏ hơn tám phần trăm!
Kết quả tính toán này, một lần nữa ăn sâu vào óc Trần Mộ. Ánh mắt vẫn hờ hững như cũ, nhưng tâm cảnh hắn chợt xuất hiện một tia dao động hiếm thấy.
Song đại giáp trùng kia sức sống dẻo dai vô cùng, chịu đựng loạt quyền cước như cuồng phong bạo vũ công kích, nhưng nó lại không tổn hao gì. Lung lay đứng lên, dù lộ vẻ đau đớn, hai mắt vẫn hung ác nhìn chằm chằm Duy A.
Một người một trùng, một lần nữa khôi phục giằng co. Loạt giao phong mới rồi giống như điện quang hỏa thạch, không ai kịp nhìn, chỉ diễn ra ngắn ngủn trong vài giây.
Duy A mặt không chút thay đổi, nhưng ngực phập phồng, loạt động tác mới vừa rồi đối với hắn mà nói, cũng khá tốn sức.
- Ngươi có biện pháp gì chưa?
Duy A đột nhiên mở miệng. Hắn đã sớm phát hiện Trần Mộ.
Trần Mộ không nói gì, mà là trực tiếp phóng ra ba đạo thoát vĩ toa!
Tam liên phát! tiếng huýt gió kì dị chợt vang lên, hướng đại trùng tử bắn nhanh đi.
Đại giáp trùng cả kinh, chân chuyển động nhanh,muốn né tránh. Song thoát vĩ toa tốc độ vượt qua nó tưởng tượng, nó chỉ tới kịp bước một bước nhỏ.
Ba ba ba!
Ba đạo thoát vĩ toa đánh trúng trên giáp xác, Tạo nên một chùm sáng.
Trần Mộ mặt không chút thay đổi cẩn thận đánh giá đại giáp trùng, mới vừa rồi hắn vốn tập trung đánh vào mắt nó, không nghĩ tới đại giáp trùng phản ứng và tốc độ vượt xa tưởng tượng. Hắn lần đầu tiên gặp phải sinh vật có khả năng né tránh thoát vĩ toa. Trong sâm lâm sinh vật quả nhiên lợi hại a! một giáp trùng tùy tiện, đã khó nhá như vậy rồi.
Ba đạo thoát vĩ toa không lưu lại bất cứ dấu vết gì trên người giáp trùng. Nếu như Trần Mộ không phải liễm tức trạng thái, sắc mặt nhất định đại biến, nhưng hắn hiện tại vẫn như cũ một vẻ mặt hờ hững. Hắn lúc này cũng không biện pháp gì, thoát vĩ toa là vũ khí công kích lợi hại nhất hắn có. Tam liên phát vừa rồi, là cực hạn công kích mà hắn có được.
Duy A cũng gặp khó khăn, đại giáp trùng quá cứng rắn, công kích của hắn không tác dụng. Hắn chỉ là không nghĩ tới, ngay cả Trần Mộ công kích cũng không có chút nào hiệu quả.
Hai người lần đầu tiên liên thủ, liền gặp phải khốn cảnh.
Hai người thúc thủ, nhưng đại giáp trùng không hề muốn bỏ qua. Trần Mộ trên cao nó không có biện pháp, Duy A lại trước mặt nó. Trừng đôi mắt xanh, nó đằng đằng sát khí hướng Duy A đánh tới. Tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt, liền vọt tới trước mặt Duy A, lưỡi hái chân trước hóa thành hai đạo hư ảnh, quét về phía Duy A.
Thân thủ Duy A nhẹ nhàng chợt lóe, tránh thoát. Nhưng thân cây to bằng miệng bát phía sau bị chém bứt, để lại vết cắt bóng loáng.
Đại Giáp trùng không hề từ bỏ ý đồ, tiếp tục đuổi giết Duy A.Cặp lưỡi hái trên chân trước quả là hai kiện hung khí, có thể dễ dàng đem nham thạch cắt thành hai nửa. Nhưng dù vậy cũng không chạm được chéo áo của Duy A, Hắn phi thường thong dong né tránh. Không tìm ra biện pháp hữu hiệu, nên hắn dứt khoát né tránh, tiết kiệm thể lực.
Cánh tượng có thể nói là kinh tâm động phách, Duy A dường như lúc nào cũng có thể táng mạng.
Giữa không trung Trần Mộ vẫn không động dung, hờ hững nhìn tình cảnh trước mắt, đầu óc mau chóng phân tích. Mọi cử động của Giáp Trùng đều bị hắn cực kì chuẩn xác nắm bắt.
Đại giáp trùng bảo vệ con mắt phi thường chu đáo, cặp lưỡi hái giống như tấm chắn, cẩn trọng thủ hộ trước mặt, hơi nghi ngờ, sẽ nghiêm nhặt bảo vệ con mắt nó.
Cảnh tượng từ nãy giờ, trong đầu hắn không ngừng biển đổi, từng hình ảnh đều bị phân giải thành vô số chi tiết, từng chi tiết một lần nữa được tập hợp, tạo thành mô hình mới.
Khoảng hai mươi giây, Trần Mộ rốt cuộc tìm được nhược điểm của Giáp Trùng!