Cảm giác len lỏi tràn ngập tất cả nét khắc của đồ án, kim loại bàn cùng năng lượng hạp thoáng cái bị khai mở, lập tức dòng năng lượng vô hình bắt đầu dũng mãnh tiến vào kim loại bàn.
Một hiện tượng kì diệu đột nhiên xảy ra!
Chung quanh sắc trời đột nhiên tối sầm lại, mọi người tựa như đột nhiên tiến vào đêm tối. Biến chuyển thình lình làm tất cả mọi người đều giật mình. Đám Tây Duy Đức mỗi người như gặp đại địch, tình huống quỷ dị như thế mấy ai đã gặp phải. Bá Vấn cùng Trình Anh liền trực tiếp kích hoạt lồng năng lượng, một người sắc trắng, một ngườisắc xanh, trong bóng đêm sáng rực lêm.
Trần Mộ không hề kinh hoảng. Hắn biết, đây chẳng phải sắc trời xảy ra biến hóa, mà là bọn họ đang ở trong một loại ảo giác. Hắn từng tiến vào thần bí tạp phiến vô số lần, ảo giác loại này hắn đã khá quen thuộc. Sau khi hắn chế tạo được tạp phiến thế giới nước cấp thấp mặc dù chưa hòan thiện lắm, nhưng cũng giúp hắn đối với ảo giác càng hiểu rõ.
Nhưng hắn cũng không hề chủ quan, ảo giác này dù là giả, nhưng cũng không phải không có nguy hiểm. Trái ngược, mức nguy hiểm của nó cực lớn, nếu hơi có không cẩn thận, có thể mất mạng như chơi. đặc điểm của loại ảo giác này là, giả giả thật thật, trong giả có thật, Trong thật có giả, thật giả khó phân.
Ngay lúc này, dị biến nổi lên.
Một loạt quang cầu bằng nắm tay người lớn từ từ bay lên, tạo thành một mảng sáng trắng. quang cầu phát ra ánh sáng tuy không chói mắt, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy lạnh lẽo dị thường. Quang cầu dâng lên tới ngang ngực liền dừng lại, lẳng lặng trôi nổi giữa không trung.
Trước ngực Trần Mộ cũng có một quang cầu, do dự một chút, hắn vươn ngón tay nhẹ nhàng chạm vào quang cầu.
Ngón tay mới vừa chạm vào quang cầu, đột nhiên một đạo thanh âm vang lên:
- Hệ thống đã kích hoạt, quyền hạn tạm thời. Hệ thống tiến hành phân tích.
Nghe thanh âm tự nhiên vang lên mọi người lại càng hoảng sợ, không kịp định thần, đột nhiên dưới chân trở nên trống rỗng. Bá vấn cùng Duy A phản ứng nhanh nhất. Bá vấn vẫn trong tư thế chiến đấu, hắn lập tức kích động khí lưu tạp, muốn thoát ra ngoài. Trong khi Duy A dợm bước vọt về phía Trần Mộ.
Lúc này quang cầu đột nhiên hóa thành một chùm ánh sáng, vây quanh mọi người. Một chùm ánh sáng trực tiếp kích tan lồng năng lượng của Bá Vấn. Bá vấn sợ đến thất sắc.
- Cảnh cáo, rời khỏi vị trí phân tích sẽ trở thành mục tiêu bị công kích.
Duy A lui nhanh về chỗ cũ, mọi người chỉ thấy thoáng hoa mắt, hắn tựa như vẫn đứng yên.
Gặp tình huống không thể phản kháng. Mọi người đành chấp nhận rơi xuống. Song quá trình này lại dài dằng dặc, không gian chung quanh tối như mực, không có một tia ánh sáng.
Trần Mộ vẫn luôn trấn định. Hắn hiểu được. Loại ảo giác này hẳn là cùng ảo giác trong thần bí tạp phiến tính chất không sai biệt lắm. quy tắc đối phó là chỉ cần không đi ngược lại sẽ an toàn. Hơn nữa hắn rất tò mò, Ai có khả năng tạo ra loại ảo giác thần kỳ như vậy. Vì đương đại chưa có chế tạp sư nào có thể chế tạo ra ảo giác cùng loại.
Đây là lần thứ hai hắn gặp phải nên không cách nào nhận thức được ảo giác này thật hay giả. Đột nhiên nhớ đến trương thần bí tạp phiến nọ, niên đại của nó cũng phi thường cổ xưa. Chẳng lẽ chế tạp sư thời cổ đại đều cao siêu như thế sao? Sách vở không phải luôn bảo. Kỹ thuật chế tạp hiện đại tiên tiến hơn sao? Trước mắt là chuyện thật nhưng lại tựa hồ đưa ra cho Trần Mộ một đáp án hoàn toàn trái ngược.
Lúc này tốc độ đột nhiên giảm lại. Trần Mộ cảm giác mình tựa hồ bị một lực lượng thần bí nâng lên..
Thật sự là thần kỳ a! Trần Mộ không nhịn được lại sợ hãi than. Ảo giác có thể làm được tình trạng này, quả thực không thể tưởng tượng nổi.Nhìn lại chung quanh vẫn là một mảnh hắc ám không thấy ai. Mới vừa rồi rơi tốc độ quá nhanh, Miệng vừa hé gió liền tràn vào, nên hắn không cách nào thốt ra lời.
- Mọi người ở đâu?
Trong bóng tối, Trần Mộ không cách nào phán đoán vị trí những người, chỉ có lớn tiếng hô.
Nơi không xa truyền đến thanh âm A Phương Tác vừa sợ hãi, vừa lại hưng phấn.:
-Tiên sinh, ta ở đây.
Trừ A Phương Tác, không có ai đáp lại. Trần Mộ không khỏi nhíu mày, lại la:
- Còn ai ở đây không?
Không người nào đáp lại.
Phanh, dưới chân truyền đến cảm giác vững chắc, rốt cuộc cũng tiếp đất.
- Đây là đâu vậy?
APhương Tác hơi hoảng sợ hỏi. APhương Tác phản ứng làm Trần Mộ có chút hài lòng, xem ra thường xuyên đối mặt với gian nan nguy hiểm cũng làm cho A Phương Tác dũng cảm hơn.
- Ta cũng không biết rõ là đâu.
Thanh âm hắn tựa hồ có một loại lực lượng làm yên ổn lòng người, A Phương Tác lập tức bình tĩnh trở lại.
Hắn cười nói:
- Chắc chúng ta trúng số rồi thì phải?
- Trúng độc đắc rồi.
Trần Mộ cũng hài hước một chút.
Chung quanh dần dần sáng lên, hai người có thể thấy rõ cảnh tượng. Bốn phía, có rất nhiều màn hình, mỗi một màn hình ước chừng năm sáu thước vuông
Đứng giữa trung tâm Trần Mộ nhìn các hình ảnh hiển thị.
Ánh mắt của hắn đầu tiên rơi vào một màn hình đang hiển thị một cấu vân tạp phiến. A Phương Tác thì si mê nhìn một màn hình khác hiển thị hình ảnh một bộ dụng cụ cực kì tinh xảo.
Trắc nghiệm kiến thức? Trần Mộ phát hiện vấn đề, khóe miệng của hắn không khỏi mỉm cười. Công việc này hắn luôn thích thú.
Bá Vấn cùng Duy A hai người lại gặp phải khảo nghiệm khác xa Trần Mộ và A Phương Tác.
Họ đang ở một địa hình phức tạp do vô số núi đá cấu thành, chạy dài hơn mười km. mà ở trên đầu bọn họ, lơ lửng mấy trăm vật thể quái dị không ngừng phóng xuất ra các tia sáng công kích trí mạng phi thường chuẩn xác, hơn nữa uy lực cực kì kinh người.
Duy A như một trái banh, không ngừng hướng núi đá chạy nhảy không dừng. Những chùm ánh sáng chạm núi đá văng ra, nhưng lại không đánh trúng nam nhân đáng sợ này.
Bá Vấn thì bi thảm hơn nhiều! phương thức của Duy A hắn không thể bắt chước, mà hắn vẫn nhờ vào lồng năng lượng bảo vệ yếu ớt mong manh của mình. Trên người hắn đã xuất hiện hơn mười vết thương, chỉ đáng mừng là, các chùm ánh sáng không đánh trúng vị trí yếu hại, nếu không hắn đã chết sớm.
Viễn trình tạp tu, đối với tránh né hỏa lực kém xa cận chiến tạp tu. Nếu như là Trần Mộ quả quyết sẽ không chật vật như thế. Không phải lực chiến đấu của Bá Vấn yếu kém, mà là phương thức chiến đấu quyết định. Mỗi một loại phương thức chiến đấu đều có ưu điểm, nhưng cũng sẽ có nhược điểm. Viễn trình tạp tu hỏa lực, công kích đều vượt qua cận chiến tạp tu.
Làm Bá Vấn an tâm một chút là, chùm ánh sáng cũng không có ý đoạt mạnh, chúng nó hẳn là đang tiến hành khảo nghiệm. Loại khảo nghiệm thoạt nhìn tựa hồ hết sức nguy hiểm, hắn đoán, khảo nghiệm chấm dứt nhất định sẽ có trị liệu khôi phục.
Dù vậy hắn vẫn kiệt lực né tránh, mặc dù cũng không có quá lớn tác dụng, nhưng hắn nghị lực cũng phi thường kinh người. huống chi, nếu đây là khảo nghiệm, biểu hiện càng xuất sắc, thu hoạch tốt tự nhiên cũng càng nhiều.
Mặc dù thỉnh thoảng lại có chùm ánh sáng đánh trúng hắn, nhưng Bá Vấn cứng rắn cắn răng kiên trì, ương ngạnh né tránh, hoàn toàn dựa vào nghị lực kinh người.
Chùm ánh sáng ngày càng dày đặc, Bá Vấn đột nhiên thoáng thấy một khối núi đá nổi lên, tâm trạng mừng rỡ, đây chính là một tấm chắn thiên nhiên. khoảng cách vừa đủ hoàn thành một lần động tác chiến thuật chữ V.
Bá vấn cắn răng xoay mình tăng tốc độ, hướng núi đá phi đến.
Dày đặc ánh sáng như thể mãng xà đuổi theo không rời, nếu như để chùm ánh sáng dày đặc này đánh trúng, lần khảo nghiệm này, không thể nghi ngờ lập tức đình chỉ. Hắn tính toán nhanh, khi hắn bay đến núi đá, vừa là lúc sức công kích của chùm ánh sáng đạt tới mạnh nhất. Hắn kiên trì lâu như vậy, đối với quy luật công kích của chùm ánh sáng cũng bắt đầu hiểu dần là sau công kích đỉnh cao, tần suất công kích trên diện rộng sẽ giảm xuống.
Núi đá to dần, hắn trong lòng vui vẻ, hắn tính toán không sai lầm!
Đột nhiên sau núi đá bỗng dưng vươn ra một cánh tay!
Bất ngờ không phòng ngự kịp, bá vấn vừa định phản ứng tránh né, không nghĩ tới cổ tay kia đột nhiên run lên, Một tảng đá nhỏ hướng ánh mắt của hắn bắn nhanh đến!
Bá vấn vô thức quay đầu né, song hắn lúc này đang phi hành, biến cố đột nhiên làm cho cảm giác thoáng cái rối loạn, nhất thời mất đi khả năng khống chế khí lưu tạp.
Hòn đá xẹt ngang mặt hắn, song chùm ánh sáng lại bao phủ hắn vào trong.
Bá vấn trong tích tắc bị đánh thành tổ ong, vô số chùm ánh sáng xuyên thấu thân thể của hắn.
Biến cố đột nhiên này cũng làm cho trận khảo nghiệm lập tức chấm dứt, trên bầu trời những phi hành khí kỳ quái biến mất, núi đá cũng triệt tiêu, bá vấn nằm trên mặt đất, trên người đầm đìa máu. Hắn mở to hai mắt, nhìn Duy A, từ miệng máu tươi tuôn trào, hắn hàm hồ hỏi:
- Vì...... vì...... sao?
Duy A lạnh lùng nhìn quang mang từ từ ảm đạm trong mắt Bá Vấn.
- Cơ tinh thông lão trước khi chết dặn dò ta, nhìn thấy ngươi lập tức giết chết.
Duy A vừa nói vừa đi đến trước người Bá Vấn, cẩn thận quan sát, trong các vết thương bị ánh sáng xuyên qua, vết thương ngay trái tim là trí mạng nhất.
Nói xong, Duy A lãnh đạm đánh một quyền trúng vết thương đó, Bá Vấn thân thể bỗng dưng cứng đờ, con mắt đứng tròng (hết nhúc nhích.)
P/S: Xin lỗi mềnh có thể góp ý bạn nhờ người biên được không?:1: