Sự việc Bá Vấn người thừa kế tương lai của Trữ gia mất tích gây chấn động tại phía đông khu. Song tại thiên du liên bang, tin tức Bá Vấn mất tích xem như không hơn mất một cành hoa. Không chỉ trong thiên du liên bang, ngay cả tại đông khu, cũng không phải là tin tức gì lớn lao. Sốt dẻo nhất lúc này, là tin tức gây chấn động xuất phát từ đông thương vệ thành. nội dung rất đơn giản: tại đông thương vệ thành có một câu lạc bộ huyễn tạp nghiệp dư, gần đây phát minh ra huyễn tạp mới – Thính thị huyễn tạp.
Thính thị huyễn tạp, một loại huyễn tạp hai sao hiện đang là sản phẩm có sức tiêu thụ kinh người trong liên bang. Thính thị huyễn tạp kết cấu cũng không phức tạp, trọng tâm nó cũng là một loại truyền phát tin tạp, nhưng nó tạo ra lịch sử mới trong truyền bá tin tức và hình ảnh. Tính chất của nó là hình ảnh truyền phát được thực hiện không phải thông qua thông tin tạp, mà là thông qua tiếp thu tín hiệu. Nó cũng không giống như thông tin tạp mà phải xử lý tin tức trước khi truyền đi. Chất lượng truyền dẫn ngang với thông tin tạp, nguyên liệu chế tao ít hao tốn, giá cả cũng tự nhiên càng thấp, loại huyễn tạp này ngay khi được tung ra, liền được thị trường nghênh đón.
Mà vị chủ nhiệm vốn không có danh tiếng gì của câu lạc bộ huyễn tạp nghiệp dư này cũng vạch ra một kế hoạch kinh người. Trong một thời gian ngắn, hắn cùng với một số đại thế gia trong đông khu liên hợp lại, thành lập hiệp hội truyền phát tin tức. Mà lúc này, vì thính thị huyễn tạp có kết cấu đơn giản, nên trong một thời gian rất ngắn, vô số sản phẩm bắt chước tương tự cũng tràn ngập thị trường. Nhưng câu lạc bộ huyễn tạp nghiệp dư nọ đã chiếm lĩnh tiên cơ khi nắm giữ thị trường chủ lực là phát tin.
Bất quá rất nhanh, các loại đài phát tin cũng như cỏ gặp mưa xuân nhan nhản hình thành. Mà ngay cả liên bang, chính phủ cũng ý thức được việc thu phát tin có tầm quan trọng rất lớn. Bọn họ lập tức thành lập trung tâm phát tin liên bang. Những thông tin một khi phát đi, liền lập tức đựơc mọi người đón xem.
Sau khi mua thính thị huyễn tạp, người dùng chỉ cần đóng một sở phí nhất định cho trung tâm phát tin, liền có thể nhận được các loại tiết mục đang được truyền phát.
Thính thị huyễn tạp loại tốt khoảng năm trăm âu địch, mà loại phổ thông cũng chỉ hai trăm âu địch, đối với tuyệt đại đa số cư dân mà nói, giá này rất bình dân.
Đài phát tin mà câu lạc bộ nghiệp dư nọ thành lập trọng tâm hoạt động là giải trí, mà được hoan nghênh nhất là các tiết mục xuất ra từ các tạp ảnh [Không hẹn mà gặp] cùng [Sư sĩ truyền thuyết], hai bộ tạp ảnh này giúp bọn họ thu hút được vô số người xem. Suýt chút là đem trung tâm phát tin liên bang xuống hàng thứ hai. Cuối cùng bọn họ trở thành trung tâm phát tin hạng thứ hai bỏ xa trung tâm hạng ba. Từ điểm này không khó nhìn ra vị chủ nhiệm kia tại phương diện buôn bán có đầu óc cực kỳ xuất sắc.
Cứu cánh trong mặt này cho trung tâm phát tin liên bang là tin tức thường ngày. Có thể nói đây là thời kỳ bùng nổ thông tin.
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử liên bang tin tức được truyền phát ngay khi đang diễn tiến, phá vỡ khái niệm rằng tin tức luôn luôn trì trệ trong lòng người dân liên bang. Theo thống kê, tin nóng khi mới phát, lúc mới đầu người xem chỉ bất quá hai trăm vạn. nhưng trong mười phút cuối, số người xem chợt tăng lên tới ba nghìn vạn, có khi còn vượt qua bốn nghìn vạn người nếu tin tức nóng thật sự.
…..
Xuất thân Mạc Doanh phủ là Song Tử Tinh huynh đệ Tô Vĩ và Tô Hồ tìm tới Sương Nguyệt Hàn Châu phủ khiêu chiến!
Cũng không biết liên bang phóng viên lấy tin từ đâu, xuất hiện cùng đi theo Song Tử Tinh.
Mọi người sau khi nghe thấy tin tức này. Đều vứt bỏ mọi công việc dù là quan trọng đến mấy, chú ý theo dõi sự kiện này. Mạc Doanh phủ là một trong sáu đại học phủ của liên bang, tạp tu nơi này đào tạo ra thường rất thiện chiến. Vô luận là quân đội liên bang các đại gia tộc hay tạp tu đoàn khổng lồ, đều có rất nhiều người xuất thân từ Mạc Doanh phủ. Cũng có người cho rằng. Mạc Doanh tạp tu chưa chắc là tạp tu lợi hại nhất, nhưng nhất định là dũng mãnh nhất.
Mạc Doanh - Song Tử Tinh huynh đệ năm nay đã thông qua kỳ khảo hạch “Yểm ngục” là khảo hạch khó khăn cao nhất gây chấn động toàn liên bang. Nhưng là chuyện này càng thêm hấp dẫn mọi người, cao thủ trong truyền thuyết khi chiến đấu luôn luôn có thể làm người ta cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Sương Nguyệt Hàn Châu phủ cùng bên ngoài liên lạc cũng nhiều, nhưng cũng là một trong lục đại học phủ, đến cùng thực lực có bao nhiêu, cũng là thâm sâu không lường được.
Song phương đều là đỉnh cấp! Hai đại học viện va chạm, tự nhiên làm vô số người chờ mong vô cùng.
Hơn nữa, cơ hội xem Song Tử Tinh chiến đấu, quả thực là không mơ thấy nổi! Mọi người đều cảm tạ câu lạc bộ huyễn tạp vô danh kia đã chế tạo nên thính thị huyễn tạp thần kỳ.
Ngay khi Song Tử Tinh bước vào Sương Nguyệt Hàn Châu phủ một giây, tất cả phụ trách camera đều tập hợp tại trên người hai người.
Song Tử Tinh quả thật cuồng vọng, vừa nhìn thấy đệ tử Sương Nguyệt Hàn Châu phủ lập tức xuất ra một luồng gió lạnh bức nhân, song phương lập tức xảy ra xung đột.
Qua thính thị huyễn tạp khán giả thậm chí có người đã không tự kìm hãm được nắm chặt nắm tay:
- Đánh rồi, đánh nhau thật rồi!
Mạc Doanh tạp tu vốn tính tình nổi tiếng nóng nảy, Sương Nguyệt Hàn Châu đệ tử cũng là kiêu hãnh một phương. Vì vậy, đốm lửa vừa nhen lên là bùng cháy.
Song Tử Tinh mục đích muốn đến đây khiêu chiến, tự nhiên cũng không chút khách khí chiến đấu lập tức nổ bùng lên đến lúc này thực lực Song Tử Tinh rốt cuộc cũng hiện ra ở trước mặt mọi người. Xuất chiến chính là Tô Vĩ một người trong Song Tử Tinh, hắn liền liên tiếp đánh bại mười người! Không chịu thua Sương Nguyệt Hàn Châu đệ tử cao thủ thay nhau liên tục ứng chiến, song Tô Vĩ thực lực thật sự quá mạnh mẽ đều dễ dàng chiến thắng.
Sương Nguyệt Hàn Châu đệ tử mỗi người mặt lạnh như hàn băng, đây chính là đại sỉ nhục của môn phái kể từ khi thành lập đến giờ! Mà sự việc lại phát sinh ngay trước trước mặt bọn họ, đám môn nhân mắt đỏ ngầu mỗi người đều nghiến răng nghiến lợi.
Ngay khi tất cả mọi người cho rằng, Song Tử Tinh đã hạ nhục được Sương Nguyệt Hàn Châu phủ thì một cô gái bỗng nhiên xuất hiện.
Thiếu nữ này một thân tuyết y, thần sắc lạnh như băng, da thịt như ngọc vô cùng mịn màng, thoạt nhìn tựa như thiên tiên từ trong cổ họa bay ra!
Thiếu nữ hướng Song Tử Tinh Tô Vĩ khiêu chiến, hai người kịch chiến gần mười phút, cuối cùng Tô Vĩ thua một chiêu. Mọi người nghĩ rằng Tô Hồ hội nhân cơ hội tiếp tục khiêu chiến thì Tô Hồ không nói lời nào, mang theo Tô Vĩ bị thương, sau khi thi lễ, phiêu nhiên rời đi.
Thiếu nữ băng tuyết ngang trời xuất thế thoáng cái hoàn toàn chinh phục dân cư liên bang, lập tức trở thành thần tượng của vô số người. Nghe nói, vì cô gái này, đã có rất nhiều thanh niên thề với lòng xin vào học tại Sương Nguyệt Hàn Châu phủ.
Sương Nguyệt Hàn Châu phủ vốn cũng không nhiều danh tiếng cũng bởi vậy mà đột nhiên đi vào tầm nhìn mọi người, mọi người lúc này mới biết được, lục đại học phủ quả nhiên sâu không thấy đáy. Bình Tố thiên sư người tạo lập Sương Nguyệt Hàn Châu lúc còn trẻ cũng là cao thủ một thời.
Nếu như hành động của Song Tử Tinh sau lưng có Mạc Doanh chống đỡ thì đó là một việc đáng chê cười. Sáu đại học phủ học viên luôn luôn phi thường khắc chế, mọi người đều cẩn thận duy trì cân bằng lực lượng, chẳng lẽ Mạc Doanh muốn phá loại sự thăng bằng này? Hay bởi giữa họ xảy ra chuyện tình gì không muốn người ngoài biết?
Mà theo sau là sự kiện phát sinh ngoài mọi người dự liệu, nhưng lại làm cho thế cục đột nhiên khẩn trương lên.
Song Tử Tinh trên đường quay về Mạc Doanh bị phục kích, Tô Vĩ chết ngay tại chỗ, Tô Hồ trọng thương đột phá vòng vây chạy thoát.
Chuyện này lập tức tạo nên một làn sóng khiêu khích trong liên bang, mà Mạc Doanh thì trực tiếp đem vấn đề qui về cho phía Sương Nguyệt Hàn Châu, Sương Nguyệt Hàn Châu thì thanh minh chuyện này cùng bọn họ không có vấn đề gì, cũng nguyện ý hiệp trợ cảnh sát địa phương tiến hành điều tra. Nhưng vô luận như thế nào, Mạc Doanh cùng Sương Nguyệt Hàn Châu quan hệ không thể nào tốt đẹp được nữa.
Tình hình liên bang vì sự việc này tràn ngập sự xao động mẫn cảm đến kinh người.
….
Trần Mộ lúc này vẫn tiếp tục thu thập điểm cống hiến trong trụ sở, thời gian còn lại hắn hướng dẫn vạn chờ tộc nhân di chuyển vào trong trụ sở. Hạ thành mặc dù bị tàn phá nghiêm trọng, nhưng an toàn và tiện lợi hơn rất nhiều so với nơi tạm cư lúc trước. Trần Mộ đã bỏ công tu sửa hệ thống thông gió và thang máy ăn thông lên mặt đất. Các phòng trong căn cứ được sử dụng đủ để dung nạp bảy tám tiểu hài tử sinh sống trong phòng.
Ở bên ngoài chịu đựng kinh sợ lâu như vậy, hiện tại có được một nơi che nắng che mưa mà lại không cần lo lắng dã thú, điều này làm cho đám thiếu niên đối với tương lai tràn ngập hy vọng.
Trần Mộ cẩn thận đem tạp phiến cắm vào dụng cụ tạp trước mặt, tích một tiếng vang nhỏ, trên dụng cụ đèn xanh bật sáng, hắn thở phào nhẹ nhõm.
- Năng lượng hệ thống khôi phục năm phần trăm.
Âm thanh hệ thống không tỏ ra vui buồn gì.
Lau mồ hôi trán, Trần Mộ hỏi:
- Năm phần trăm là ít hay nhiều?
- Năng lượng khởi động cơ bản.
Hệ thống trả lời ngắn gọn vô cùng.
Trần Mộ vẻ mặt bất đắc dĩ, hắn đã tập hợp tất cả năng lượng có thể có được, lại tận lực sửa chữa hệ thống, song vẫn chỉ đủ duy trì năng lượng cho trụ sở năm phần trăm. “Năm phần trăm thì năm phần trăm đi, đủ để mọi người có thể duy trì cuộc sống là được rồi.”
Năng lượng quặng mỏ có thể chậm rãi khai thác, hơn nữa với các loại công cụ cơ giới không ngừng sản xuất, tương lai có thể cung cấp năng lượng cũng càng nhiều.
- Tiên sinh! Tiên sinh!
Âm thanh A Phương Tác hưng phấn xa xa truyền đến.
Trần Mộ theo hướng phát âm nhìn thấy A Phương Tác hướng hắn vẫy tay.
- “Chẳng lẽ hắn lại có phát hiện nào mới?”
Trần Mộ đi tới, hỏi:
- Việc gì vậy?
- Ta phát hiện một thứ tốt.
A Phương Tác thần bí cười.
- Cái gì tốt?
- Ngài đi theo ta.
A Phương Tác vội vàng ở phía trước dẫn đường.
Hướng APhương Tác dẫn Trần Mộ đi chính là kho hàng. Trong Trụ sở mỗi một tầng đều độc lập với nhau, mỗi một tầng đều có kho hàng, tầng thứ nhất cũng tự nhiên không ngoại lệ. Vì muốn sớm mang mọi người tiến vào trụ sở, hai ngày nay vội vàng sửa chữa hệ thống thang và hệ thống thông gió, hắn không kịp tiến hành khảo sát toàn bộ. Nhìn thì chỉ có một tầng, nhưng diện tích lại cực lớn, các dạng phương tiện cổ quái khắp nơi đều có.
Đẩy rộng cửa kho hàng 12, một mùi mốc meo xông vào mũi. Dù hệ thống thông gió đã hoạt động, nhưng phải có thời gian mới khai thông được không khí trong kho hàng. Trên nền nhà tán lạc đủ các loại khí kiện hỗn tạp, chúng nó phần lớn hư hỏng hoặc mục nát.
APhương Tác vẻ mặt không chút thay đổi, hắn tựa hồ đã hoàn toàn thích ứng loại mùi vị này.
Trần Mộ đi theo A Phương Tác đi tới một ngách kho, A Phương Tác ánh mắt cũng nhất thời trở nên kích động, hắn lấy ngón tay chỉ vào một kiện vật thể phủ đầy tro bụi nói: