Tín Đồ Thẻ Bài

Chương 309: Trần Mộ nổi giận



Lưới điện đã chạm đến quần áo hắn, một làn khói bốc lên. Một góc áo bị lưới điện chạm phải lập tức hóa thành tro bụi.

Không còn thời gian, hắn không có thời gian để thử nghiệm vài loại kết cấu khác, một giây tiếp theo. Không. Có lẽ chỉ cần nửa giây, hắn cũng sẽ như góc áo kia. Hóa thành tro bụi.

Trước mắt mọt vật tựa hồ thoáng cái trở nên thong thả.

Cảm giác bị nguy hiểm kích thích. Điên cuồng mà vận chuyển, tốc độ cực nhanh trước giờ chưa từng có, nhưng thật là thần kỳ, tâm cảnh Trần Mộ bình tĩnh đến cực điểm. còn muốn bình tĩnh hơn khi trong nước bế khí rèn luyện cảm giác.

Giống như người đứng xem bên ngoài. Tỉnh táo đánh giá kỹ mọi chuyện chính mình đang tao ngộ. Nhưng trên thực tế, hiện tại chính mình gặp nguy hiểm gấp mấy lần, phải nói là trăm lần hơn so với khi rèn luyện cảm giác dưới đáy nước.

Bùng! Cảm giác dường như đã xảy ra biến hóa, chung quanh nhất thời chợt rõ ràng lên rất nhiều.

Hắn thậm chí cảm nhận được kết cấu của từng sợi trong lưới điện cơ hồ sắp áp đến khuôn mặt của hắn. Từng phân đơn vị đều rất rõ ràng.

Trần Mộ lại không nhịn được cười khổ. Ai có thể nghĩ đến. Chính mình tại một khắc tử vong cuối cùng cảm giác lại đột phá! Càng làm cho hắn cười khổ chính là. Cảm giác đột phá nhưng đối với hắn không có một tia trợ giúp.

Đột nhiên, nét cười ngưng lại trên mặt hắn.

Màn ánh sáng hổ phách chắn trước người hắn. Đột nhiên tản mát ra một loại sóng năng lượng Trần Mộ chưa bao giờ gặp phải. Mà vừa là lúc ánh sáng trên năng lượng xoay trở lại rất nhanh đảo qua một vòng.

Lưới điện đang cấp tốc thu hẹp đột nhiên ngừng lại, tia điện chỉ cách Trần Mộ có một li.

Lưới điện tựa như đột nhiên bị cố định giữa không trung, không đợi Trần Mộ nháy mắt, lưới điện hoàn chỉnh bắt đầu vặn vẹo biến hình. Tựa như một một tấm lưới lớn do vô số sợi điện tạo thành đang giãy dụa trong một bàn tay to nắm giữ.

- Di!

Giọng nói nam tử Tóc bạc không còn eo éo, mà là mang theo kinh ngạc mãnh liệt

Lưới điện bắt đầu bị quang giới hút vào rất nhanh. Quang giới tựa như một cái lỗ đen, đem toàn bộ lưới điện hút vào.

Với Trần Mộ. Cả quá trình giống như chiếu chậm, kì thật chỉ là trong chớp mắt. Toàn bộ lưới điện đã bị hoàn toàn hút vào trong quang giới.

Quang giới màu hổ phách biến thành màu trắng óng ánh. Trôi nổi ở giữa không trung, vẫn không nhúc nhích.

Kế tiếp phát sinh cái gì? Trần Mộ không biết. Bất quá hắn phản ứng cực nhanh. Ngay lúc lưới điện biến mất. Hắn cực nhanh thay đổi tạp phiến.

Bất chấp quang giới phát sinh cái gì ngoài ý muốn. Trần Mộ quyết đoán đổi lại tạp phiến hắn quen thuộc nhất là thoát vĩ toa.

Mặc dù đã bị cắt nguồn, nhưng quang giới vẫn không biến mất, mà trôi nổi giữa không trung, tâm trạng Trần Mộ rốt cuộc buông lỏng,

Ngẩng đầu lên, trong đáy mắt Trần Mộ đã là một mảnh băng hàn, đằng đằng sát khí.

Vô luận là ai, đều khó có thể bình thản, đối phương hành động vô lễ hoàn toàn chọc giận Trần Mộ. Không có gì do dự. Dương tay phát ra vài đạo thoát vĩ toa. Dưới chân động tác nhanh hơn, thân ảnh thoáng một cái, hướng đối phương đánh tới.

Tiếng rít kì dị nhất thời tràn ngập cả tòa trụ sở!

Đang ở công việc thu hoạch Ba Cách Nội Nhĩ và Hề Bình biến sắc. Thanh âm này bọn họ rất quen thuộc, là thanh âm chiến đấu của ông chủ!

- Tập kết! Toàn bộ tập kết!

Ba Cách Nội Nhĩ đỏ rực mắt, rống lên, nếu như đến gần, có thể thấy trong mắt hắn chớp động một ngọn lửa điên cuồng, lúc này Ba Cách Nội Nhĩ tựa như một con sư tử bị chọc giận, có thể ăn tươi nuốt sống bất cứ ai.

Nghe thấy tiếng rít. Tất cả mọi người lập tức náo động.

Điểu Vũ và Trử Nhạc phản ứng nhanh nhất. Tầng bảy! trong mắt hai người loé lên một ánh sáng mãnh liệt, đồng thời hừ lạnh một tiếng. Không chần chừ hướng tầng bảy lao thẳng lên.

Tập Thụy căng thẳng từ trong phòng trị liệu của Tô Lưu Trệt Nhu lao ra, bay lên trời.

Một đạo thân ảnh giống như khói nhẹ, xuất hiện phía trước mọi người, dán sát vách tường bảo hộ, quỷ mị vọt lên tầng bảy. Là Duy A.

- Vô tạp lưu cao thủ? Không thể nào. Lúc này còn có vô tạp lưu cao thủ lợi hại như vậy?

Trong đám người không thiếu ngườ tinh mắt, không nhịn được kinh hô.

- Vô tạp lưu? Ta nói, đầu óc ngươi có vấn dề sao! Vô tạp lưu tan rã đã bao nhiêu năm. Làm sao còn có thể có cao thủ? Người ta chỉ dùng chọc tức nhau chơi chứ cái gì vô lưu tạp, đồ khùng!

Có người phản bác.

Hô!. Năm tiểu đội tạp tu đã hoàn thành tập kết.

Ba Cách Nội Nhĩ lúc này rất tỉnh táo:

- Tiểu đội một, ba, năm lập tức lên lầu bảy, còn lại hai tiểu đội chuẩn bị hỗ trợ.

Ngay lúc nọi người vừa định chuyển động, đột nhiên một bóng người từ thang cuốn tầng bảy cứng rắn vọt ra. Phía sau hắn, bám theo một đạo hư ảnh.

- Không chơi! Không chơi!

Người phía trước liều mạng bỏ chạy. Nóng lòng muốn thoát khỏi bóng đen phía sau.

Song đạo hư ảnh phía sau dai như đỉa, vô luận hắn biến hướng như thế nào. Cũng không thoát khỏi.

Phía dưới mọi người ngưỡng mặt, nhìn hai người, trợn tròn mắt.

- Nọ vậy, nọ vậy không phải Tiếu Ba sao? Ta không phải hoa mắt chứ?

Có người ngờ vực hỏi.

- Cái...... Cái này......

Có người vô thức thì thào.

Trong đại sảnh lạnh ngắt như tờ. Chỉ nghe tiếng Tiếu Ba oa oa kêu to, trốn tránh khắp nơi chật vật đến cực điểm.

Ba Cách Nội Nhĩ cũng trợn tròn mắt. Phía sau người nọ hắn đã thấy rõ là ai. Ông chủ, Đúng là ông chủ! Thấy ông chủ cặp mắt đỏ bừng. Đằng đằng sát khí, nghiến răng nghiến lợi, Ba Cách Nội Nhĩ không khỏi lạnh run.

Ông chủ rất tức giận, hậu quả quả nhiên rất nghiêm trọng a!

Chợt không nhịn được suy đoán, tên phía trước kia, đến cùng đã làm cái gì? Lại có thể khiến cho ông chủ vốn luôn luôn bình tỉnh mà giận đến mức muốn băm vằm hắn ra như thế?

Hơn mười giây sau. Đám người mới định thần lại. Xôn xao. Phía dưới đám người thoáng cái nổ tung!

Người này là ai? Dám đuổi đánh Tiếu Ba!

Tiếu Ba là ai? Một trong những tạp tu mạnh nhất trong căn cứ! Siêu cấp tạp tu dám lẻ loi một mình, xâm nhập rừng cây nửa năm mới trở về một chuyến! nhân vật đứng đầu, hiện tại lại bị người đuổi theo đánh? Hơn nữa còn bị truy đánh đến mức không thể hoàn thủ?

Tên phía trước bị truy đến chật vật không chịu nổi, tóc tai bù xù, oa oa kêu to. Thật sự là người thủy chung một thân sạch sẽ, phong độ nhẹ nhàng, cao ngạo như núi, tản ra khí tức cường đại làm người khác ở trước mặt hắn không dám thở mạnh là tuyệt thế tạp tu Tiếu Ba đó sao?

Lúc này, phía dưới một ít tạp tu tinh mắt nhận ra Trần Mộ.

- Là người thủ lĩnh trẻ tuổi của bọn kia!

- Là tên khùng bảo vệ của nữ y vụ tạp tu!

Người này chính là đối với Tô Lưu Triệt Nhu nhớ mãi không quên.

Bên cạnh hắn. Gã xem bộ dáng là thủ lĩnh biến sắc, vỗ cho người này một cái:

- Câm miệng. Ngươi không muốn sống cũng không nên để liên lụy chúng ta! Người ta có thể đuổi đánh Tiếu Ba. Giết chúng ta so với giết gà có cái gì khác nhau?

- Lão đại. Gà không biết chạy như chúng ta!

Người này không nhịn.

Gã thủ lĩnh hết chịu được, đạp gã kia ngã ngữa trên mặt đất. Mở mồm mắng to:

- Chạy được không? Ngươi xem trên trời kia, Tiếu Ba hiện tại bị ví như gà! Ngươi so với Tiếu Ba còn có thể chạy thoát? Tiếu Ba hiện tại cũng không bằng gà. Ngươi còn muốn so với gà?

……

Vô duyên vô cớ, mới ra cửa đã bị tấn công, việc này dù là ai. Cũng không chịu nổi, Trần Mộ trong lồng ngực tức nghẹn, căm giận ngút trời hận không thể đem tên tóc trắng phía trước đốt thành tro!

Hắn đã nổi sát khí đỏ cả mắt rồi. Dưới cơn thịnh nộ. Thân pháp phát huy đến mức tận cùng. Toàn bộ kỹ xảo do ma quỷ nữ cùng Duy A truyền thụ. Hắn vận dụng nhanh như tia chớp. Một tia chớp màu đen. Hắn vừa mới đột phá cảm giác, càng tăng cường lực chiến đấu của hắn,

Thoát vĩ toa trên tay Trần Mộ toàn bộ hoả lực hướng tên trước mặt bắn phá, hận không thể đem cái mông tên phía trước kia bắn thành tổ ong.

Bất quá Tiếu Ba có thể một mình ở sâu trong rừng cây xông xáo lâu như vậy. Thực lực cũng cường đại vô cùng. Chỉ là phương thức chiến đấu của Trần Mộ thật sự làm cho người ta đau đầu vô cùng.

Trần Mộ chiến đấu tiết tấu cực nhanh, làm cho Tiếu Ba muốn phát khùng. Hơn nữa hắn phiêu hốt vô cùng. lúc gần lúc xa, đột nhiên bắn từ xa. Đột nhiên cận chiến!

Từ đâu ra một tên quái thai như vậy!

“ *** đến cùng là vô tạp lưu haylà tạp tu a? Nhìn qua không có sức. Mà lực bộc phát vẫn mạnh như vậy? Độ linh mẫn cảm giác lại không hề kém so với mình. làm như hắn vẫn luyện chạy bộ cả năm hay sao? năng lượng toa trên tay cũng quá tàn nhẫn đi, lồng năng lượng của mình lại chỉ có thể đở được ba kích! Còn có cái quái giới kia ngay cả năng lượng cũng có thể hấp thu?”

Điểm chết người chính là kẻ này chuyên môn du đấu, hết sức xảo quyệt. Tiếu Ba không tìm được cơ hội ra tay. Còn bị xoay đến váng đầu hoa mắt, khóc không ra nước mắt.

“ ***. Đừng tưởng rằng đại gia ta dễ tính! Cùng lắm thì lưỡng bại câu thương!”

Tiếu Ba nghiến răng nghiến lợi tức giận. Vừa định xoay người, đột nhiên nghe thấy một tiếng rít, nhất thời hồn phi phách tán. Dưới chân động tác còn nhanh hơn suy nghĩ, lẹ làng bay ra thật xa, vừa phi vừa nghĩ lại; “Không được. Mạng nhỏ quan trọng hơn, chạy thoát đi đã!”

Tên tóc trắng phía trước vận dụng khí lưu tạp đến mức lô hỏa thuần thanh, đến tận giờ thoát vĩ toa của Trần Mộ, trừ việc đem quần áo hắn bắn thủng vài lỗ còn lại cũng chưa khiến hắn hề hấn gì.

Đối phương cảm giác rất linh mẫn. Chỉ cần có một chút năng lượng ba động. Hắn liền phát hiện.

Phía dưới đám người đều ngửa mặt, nhìn hai người bay tới bay lui trên bầu trời, nói thật, truy kích cùng phản truy kích đối kháng biểu diễn đặc sắc tuyệt luân như thế. Nếu có thể học được một chiêu nửa thức. Đây chính là bổ ích không nhỏ a.

Người đuổi phiêu hốt quỷ dị. sử dụng mọi điều kiện, không chỗ nào không dùng đến.

Người trốn trơn trượt như mỡ, mặc dù thân hình chật vật. Nhưng lông tóc vẫn nguyên vẹn.

Đám tạp tu thủ hạ Trần Mộ. Đều thấy vậy tấm tắc không thôi, còn tranh thủ trao đổi một chút ý kiến tâm đắc, Điểu Vũ, Trử Nhạc, Tập Thụy ba người dựa vào tay vịn. Theo dõi với vẻ hứng thú.

- Chuyện gì thế này?

Tiêu Lập Tình kinh ngạc. Giật mình nhìn hai đạo thân ảnh đen trắng trên bầu trời.
— QUẢNG CÁO —