Tín Đồ Thẻ Bài

Chương 505: Chương trình



Tuy cùng là tạp tu cấp bảy nhưng không thuộc Lục Đại nên cũng có sự chênh lệch khá rõ rệt.

Đây là cảm thụ đầu tiên Trần Mộ nhìn thấy sáu gã tạp tu. Tạp tu cấp bảy của Lục Đại tựa như là kỵ sĩ được trang bị hoàn mỹ. Mà sáu vị tạp tu cấp bảy trước mặt thì giống như thổ phỉ cầm vũ khí đơn sơ. Lời nói cử chỉ hành động của tạp tu cấp bảy Lục Đại có thể cảm nhận ảnh hưởng của hệ thống huấn luyện lộ ra. Sáu vị tạp tu cấp bảy tới từ Lục Đại mà đứng chung một chỗ sẽ khiến người ta cảm giác đây là một nhánh quân chính quy. Nhưng mà sáu vị tạp tu cấp bảy này trên phương diện sát khí cũng không hề thua kém, khiến cho Trần Mộ cảm thấy giống như một đám thổ phỉ trong núi.

Trong tích tắc Trần Mộ đi vào đại sảnh liền có sáu cặp mắt nhìn chăm chú, dường như hắn bị sáu con sói nhìn chòng chọc vậy.

Chỉ có điều loại trình độ cảm giác nguy hiểm này với hắn thật sự chỉ là việc cỏn con.

- Mời ngồi. - Trần Mộ ra dấu rồi ngồi xuống trước.

Sáu vị tạp tu không hề nhúc nhích mà vẫn đứng với vẻ mặt cảnh giác. Sự cảnh giác của bọn họ không che dấu chút nào. Loại cảnh giác này không chỉ nhằm vào Trần Mộ mà còn nhằm vào những tạp tu khác bên cạnh.

- Các ngươi muốn bàn bạc với ta. Vậy ai bắt đầu trước? - Trần Mộ đi thẳng vào vấn đề.

Sáu người không nghĩ Trần Mộ lại trực tiếp như vậy, trên mặt đều bất giác lộ ra thần sắc bất ngờ.

Sau một lúc lâu. Một vị tạp tu, có đôi mắt xanh sâu thẳm như nước biển, đặt câu hỏi trước tiên:

- Bạch tổng quản. Chúng ta muốn biết ngài thật sự là tác giả của dãy tạp phiến con số sao?

- Ta chưa nói qua lời này. - Trần Mộ lắc đầu.

Các tạp tu khác trong lòng máy động. Bạch tổng quản quả nhiên không phải nhân vật dễ đối phó. Những lời này của Trần Mộ cực kỳ xảo diệu, hắn không thừa nhận, cũng không phủ nhận. Về phần Bạch tổng quản chính là người chế tạo dãy tạp phiến con số vốn là lời đồn. Hắn chưa bao giờ vì việc này phát biểu hay thanh minh gì, cho nên cũng không ai có thể nói là hắn nói sai.

- Bạch tổng quản.

Lần này mở miệng là một vị tạp tu có tuổi, hắn hạ thấp người cung kính hỏi:

- Nếu ta cần một trong dãy tạp phiến con số thích hợp nhất với ta, ta phải trả cái giá thế nào?

Những lời của vị tạp tu này cũng vừa vặn tránh hỏi trực tiếp vấn đề Bạch tổng quản có phải là người chế tạo dãy tạp phiến con số không, cũng biểu lộ hắn không quan tâm với vấn đề này. Hắn chỉ quan tâm có thể đạt được tạp phiến thích hợp với mình hay không.

- Hạn thuê ba năm. Ngươi có thể lựa chọn đảm nhiệm chức vụ đội trưởng hoặc là làm hộ vệ của ta. - Trần Mộ vẫn trả lời như cũ.

Nếu Tiếu Ba ở đây chỉ sợ muốn hộc máu, hô to một tiếng thiệt thòi lớn rồi! Năm đó hắn bị Hề Bình nhẫn tâm bóc lột một phen, ký vào bản hợp đồng với niên hạn đáng sợ. Thế nhưng vào lúc đó thực lực hắn kém xa mấy tạp tu cấp bảy này.

Sáu vị tạp tu nhất thời thầm tính toán giao dịch này rốt cuộc có đáng không.

- Tạp phiến phải là cấp năm! - Một vị nữ tạp tu chăm chú nhìn Trần Mộ bỗng nhiên lên tiếng.

Trần Mộ lắc đầu:

- Dãy tạp phiến con số hiện chỉ có cấp bốn. Nếu ngươi muốn tạp phiến cấp năm thì chỉ có tạp phiến khác.

Vị nữ tạp tu này khá do dự. Tạp phiến cấp bốn đối với bọn họ cảm giác đã tu luyện đến cấp bảy thì cấp bậc có hơi thấp. Thế nhưng bọn họ cũng biết tạp phiến cấp bốn trong dãy tạp phiến con số so với tạp phiến cấp năm bình thường cũng không thua kém gì. Tạp phiến cấp năm cũng không phải hiếm thấy. Làm bối rối bọn họ là bọn họ không thể tìm được tạp phiến cấp năm thích hợp với mình.

Tạp tu không có thế lực như bọn họ muốn có một tấm tạp phiến cấp năm thích hợp với mình là cực kỳ khó khăn.

Đây cũng là mục đích bọn họ tới lần này.

Với năng lực của bọn họ không đủ để tìm một vị chế tạp đại sư tự thân chế tạo một tấm tạp phiến cho mình. Dù cho là tạp phiến cấp năm nhưng nếu không thích hợp với mình thậm chí khả năng còn không bằng một tấm tạp phiến cấp ba mà thích hợp. Đây cũng là lý do tại sao Bạch tổng quản với bọn họ có sự hấp dẫn ghê gớm như thế.

Thời hạn thuê ba năm không hề tính là cao, vẫn trong phạm vi bọn họ có thể chấp nhận được.

Thời gian mỗi người bọn họ tìm được tạp phiến thích hợp cho mình cũng vượt xa con số này.

- Ta đồng ý. - Ưng thuận trước hết chính là một vị tạp tu vẫn một mực chưa lên tiếng. Mũi ưng, hốc mắt sâu. Làm cho người ta có cảm giác hung ác nham hiểm.

Các tạp tu khác suy nghĩ một lát rồi cũng nhanh chóng bằng lòng hết. Bọn họ không một ngoại lệ đều lựa chọn làm hộ vệ của Trần Mộ mà không đảm nhiệm chức vụ cụ thể nào. Điều này không khiến hắn bất ngờ. Đám tạp tu này nếu không phải chán ghét mấy thứ sự vụ thì e là sớm đã gia nhập các thế lực khác rồi.

Bỗng nhiên một luồng sát khí phô thiên cái địa không có bất cứ dấu hiệu gì xuất hiện, tràn ngập mỗi một tấc không gian trong đại sảnh.

Sáu vị tạp tu sắc mặt kịch biến!

Toàn thân bọn họ cứng ngắc, không thể nhúc nhích! Luồng sát khí này mạnh đến như mức như biến thành thực thể. Dường như trong bóng đêm có cặp mắt đang nhìn chòng chọc mỗi người bọn họ, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy đi tính mạng bọn họ. Bọn họ đều từ trong thực chiến lăn lộn mới leo lên được cấp bậc này. Vậy mà ngay cả như vậy bọn họ cũng chưa bao giờ gặp phải sự mãnh liệt như thế, khủng bố như thế, sát khí tràn ngập ép tới như thế!

Luồng sát khí này nồng nặc dường như là chất lỏng dính vào, khóa chặt lấy sáu vị tạp tu.

Bọn họ không dám động đậy dù chỉ đầu ngón tay. Bọn họ không chút nghi ngờ rằng bất luận một động tác dù là nhỏ nhất đều sẽ dẫn tới một kích sấm sét của luồng sát khí này!

Mặt cắt không còn giọt máu, mồ hôi chảy ướt sũng quần áo. Bọn họ giống như tượng gỗ cứng ngắc. Thời gian vào giờ phút này như dừng lại.

Chẳng biết qua bao lâu, có tạp tu thậm chí đã gần lung lay sắp đổ.

- Hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.

Tiếng bước chân dần dần rời xa. Theo tiếng đóng cửa thì luồng sát khí này bỗng nhiên cũng biến mất tăm mất tích.

Sát khí biến mất cứ như thế không hề báo trước. Tốt rồi. Dường như một màn vừa rồi chưa từng xảy ra. Chỉ có điều bọn họ không bị ảo giác, mồ hôi ướt sũng quần áo, còn cả thân thể cứng ngắc đã tố cáo họ cái gì mới vừa xảy ra!

Sáu vị tạp tu thần sắc kinh hãi ngó nhau, đều lấy làm run sợ.

- Là Bạch tổng quản sao? - Một vị tạp tu đột nhiên khàn giọng hỏi.

- Không biết. - Một vị tạp tu khác lắc đầu.

- Là người khác!

Nói chuyện chính là vị tạp tu có con ngươi màu lam. Sắc mặt hắn trắng bệch nhưng ngữ khí lại khẳng định chắc chắn:

- Thế nhưng ta không phát hiện ra hắn.

Lời nói lên có phần mâu thuẫn nhưng không có ai phản bác. Trong lòng chúng nhân lại dậy lên sóng lớn.

Đại sảnh này trống trải, căn bản không có chỗ ẩn thân, người này làm sao tránh thoát sự phát hiện của bọn họ? Bọn họ còn là tạp tu cấp bảy! Tại một nơi trống trải không chỗ ẩn thân lại có thể thoát khỏi cảm giác của sáu vị tạp tu cấp bảy! Nếu không phải bản thân đầy kinh nghiệm, bọn họ tuyệt đối không tin thế giới này còn có người cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi như thế!

Bên cạnh Bạch tổng quản còn có cao thủ đỉnh cao vượt xa bọn họ!

Điều này làm cho bọn họ nhìn thẳng vào một vấn đề - bọn họ cũng không phải là kẻ không thể thiếu.

Đối với nhóm tạp tu cấp bảy này, Trần Mộ mặc dù coi trọng nhưng mà hắn không hề cho rằng đây là lực lượng hắn tin cậy được nhất. Trong lòng hắn, càng có giá trị tín nhiệm lại là những tạp tu bình thường đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, có thể phát huy tác dụng vượt xa mấy tạp tu cấp bảy này. Đám này mà bất tuân, bảo bọn họ đi xông pha chiến đấu, bọn họ khẳng định không làm.

Trọng yếu nhất là hắn không có thời gian từ từ dây dưa với mấy tạp tu cấp bảy này, hắn còn quá nhiều việc cần làm. Có điều vì làm cho mấy tạp tu cấp bảy mắt cao quá đầu này thành thật một chút, hắn không thể không để Duy A chấn nhiếp một chút.

Hiện tại xem ra kết quả cũng không tệ lắm!

Thời gian Thời gian của hắn quá…

Tỷ như vấn đề huấn luyện tạp tu bình thường đã đủ khiến hắn hao tâm tổn trí. Ba Cách Nội Nhĩ cùng Khương Lương căn bản đều không thương lượng với hắn. Hắn chỉ có thể mang kế hoạch huấn luyện của Ba Cách Nội Nhĩ lần trước giúp bọn hắn định ra thử thay đổi một chút.

Tố chất tạp tu chiêu mộ lần này vượt xa so với tạp tu của gia tộc Thái Thúc trước đó. Với Trần Mộ thì đó mới là phiền toái thực sự.

Đám tạp tu này cường độ cảm giác bình quân đều từ cấp sáu trở lên, tố chất của bọn họ đích xác rất cao nhưng song song đó thì bọn họ cũng đã sớm tạo thành một phương thức chiến đấu của riêng mình. Giờ muốn bọn họ thay đổi không thể nghi ngờ là một chuyện vô cùng khó khăn.

Vấn đề này lúc trước Trần Mộ hoàn toàn không nghĩ tới.

Nhưng mà vấn đề này không thể tránh được. Tạp tu đã chiêu mộ không thể giải tán, lại đi chiêu mộ một số tạp tu cấp thấp. Trần Mộ nhìn chăm chú kế hoạch huấn luyện trước mắt mà Ba Cách Nội Nhĩ thay hắn đã định ra này.

Đang suy nghĩ miên man, hắn bỗng nhiên phát hiện chuyện này cũng không phải là việc gay go lắm. Bởi vì trang bị sáo tạp trên quy mô lớn là một việc không có khả năng. Một mặt, Lục Đại không coi trang bị sáo tạp vào đâu, mình có thể thật sự trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Mặt khác, mình căn bản cũng không có thời gian chế tạo nhiều tạp phiến như vậy.

Rất nhanh, Trần Mộ đã ngầm quyết định xong.

Hiện tại có thể làm chỉ là nâng cao việc rèn luyện chiến đấu hàng ngày của bọn họ, làm cho bọn họ từ tách rời đến hình thành một đội ngũ có lực chiến đấu thực sự.

Hơn nữa, đối với lực chiến đấu cá nhân của những tạp tu này, hắn cũng không phải hoàn toàn không có biện pháp.

Tạp tu bình thường sở dĩ không bằng tạp tu của Lục Đại có một nguyên nhân rất quan trọng, đó là những thứ có thể tham khảo học tập quá ít.

Trần Mộ lại có trong tay vài truyền thừa của Liên bang Tổng hợp học phủ. Mấy cái truyền thừa này mặc dù không thể để các tạp tu trực tiếp sử dụng nhưng có rất nhiều tham khảo. Mâu thuẫn giữa mình cùng Liên bang Tổng hợp học phủ đã phơi bày ra ngoài. Song phương thế như nước với lửa. Dù sao cùi thì không sợ lở. (nguyên văn: đầu trọc không sợ có rận)

Hắn quyết định chờ thêm một khoảng thời gian, công bố bộ truyền thừa này trong đội ngũ, cho phép tất cả học tập. Thế nhưng đó là việc về lâu về dài. Hiện tại hắn cần là làm cho những người này quen với đoàn thể chiến đấu. Ba Cách Nội Nhĩ đã nói đó mới là tinh túy của một đội ngũ có lực chiến đấu cường đại. Ba Cách Nội Nhĩ chỉ thuận miệng nói ra nhưng Trần Mộ nhớ rất rõ ràng.

Tang Hàn Thủy bị Trần Mộ kéo ra. Hắn được bổ nhiệm chức Tổng giáo quan. Trước kia, tạp tu của gia tộc Thái Thúc là do hắn huấn luyện. Trần Mộ cảm thấy hắn làm so với mình hoàn hảo hơn, liền dứt khoát quăng cái kế hoạch huấn luyện đã được thay đổi cho hắn.

Tang Hàn Thủy cảm thấy Trần Mộ đối với mình rất tín nhiệm lập tức cực kỳ cố gắng. Hơn nữa hắn đã có kinh nghiệm nên hiện tại có thể nói là thông thạo, bắt đầu cực nhanh.

Mà đám tạp tu trẻ tuổi có thiên phú hơn người nhưng thực lực không cao thì do Tiếu Ba dạy. Tiếu Ba trên phương diện lực chiến đấu cá nhân có thể được Giải Yến Bạch khen ngợi nên dạy đám này tự nhiên không thành vấn đề.

Mà Trần Mộ cũng không phải là không có việc gì làm. Hắn không những phải chế tạo tạp phiến cho tạp tu cấp bảy, mà còn cần điên cuồng bổ sung một số tri thức về mưu lược.

Cho tới bây giờ, tất cả trong kế hoạch có thể nói hoàn mỹ. Nhưng trong lòng loại cảm giác không chắc chắn khiến hắn luôn có cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Hắn chưa bao giờ cho rằng mình là thiên tài. Cái mình làm thậm chí không được gọi là mưu lược, bất quá chỉ là dùng hết khả năng tính toán mà thôi.

Trong mắt Trần Mộ, độ khó của mưu lược so với chế tạo tạp phiến thật sự cao hơn nhiều. Rất nhiều thứ với hắn như mây mù dày đặc. Nếu có Ba Cách Nội Nhĩ ở đây thì tốt. Mỗi lần gặp phải mấy vấn đề này, Trần Mộ luôn luôn không kìm được nghĩ như vậy.

Hắn càng ngày càng cảm thấy sự cường đại của Ba Cách Nội Nhĩ trên phương diện này, tựa như Duy A trên phương diện vô tạp lưu vậy. Điều này cũng khiến cho hắn càng thêm có lòng tin vào Ba Cách Nội Nhĩ, tin tưởng Ba Cách Nội Nhĩ nhất định sẽ không dễ dàng thất bại như vậy!

Ngoài ra, hắn vẫn cần không ngừng đi quan sát tình huống các tạp tu huấn luyện. Không có Ba Cách Nội Nhĩ, Trần Mộ chỉ có thể tự mình tiến hành điều chỉnh chút ít với kế hoạch huấn luyện.

Thời gian trôi qua thật nhanh! Con mắt Trần Mộ đầy những vằn máu, trông thật thảm.

Thời gian hắn ngủ mỗi ngày chỉ có hai giờ. Tất cả mọi việc đều cần hắn đi làm. Lúc an bài xong xuôi hết, hiện tại hắn đã lĩnh hội được chỗ tốt của việc luyện tập vô tạp lưu. Nếu không phải có thân thể khỏe mạnh, giờ chắc hắn đã mệt chết đi rồi!

Đây là thời kỳ gian khổ nhất từ trước tới nay.

Khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên chính là tuy không có nhiều thời gian huấn luyện nhưng cảm giác của hắn vẫn tăng trưởng không ít. Thoáng chốc đã đột phá cánh cửa cấp bảy.

Chỉ có điều sự vui sướng của việc đột phá không duy trì được bao lâu, hắn liền bị những chuyện ùn ùn kéo đến phân tán chú ý.

Lê thân thể mệt mỏi đến cực điểm, Trần Mộ trở lại phòng mình. Cừu San Ngọc đang quan sát Thu Thị huyễn tạp, xem đến nhập thần.

Trần Mộ bỗng nhiên ngừng chân, sự chú ý của hắn bị hình ảnh và thanh âm trên màn hình thu hút.

- Các bằng hữu khán giả thân mến. Chào buổi tối! Nhiều ngày như vậy chúng tôi vẫn luôn tận lực tìm kiếm đáp án. Bạch tổng quản thực lực bạc nhược rốt cuộc làm sao giết được toàn bộ Truy Tiễu đoàn của Liên bang Tổng hợp học phủ? Nan đề này trước sau vẫn làm chúng tôi rối tung. Cho dù chúng tôi có treo giải thưởng với giá trên trời vẫn không thu hoạch được chút nào.

Người dẫn chương trình nói với ngữ khí tiếc nuối.

Đây là lần đầu tiên Trần Mộ thấy người khác đang thảo luận về mình, bất giác cảm thấy khá tò mò.

Trên màn hình lại vang lên:

- Chỉ có điều hôm nay cái đáp án này cuối cùng đã được công bố! Mọi người tuyệt đối không thể tưởng được người đưa ra đáp án này là ai! Khi chúng tôi nhận được đáp án trước tiên, lúc ấy đều có chút ít không thể tin được. Chúng tôi không ngờ rằng tiết mục này vậy mà lại kinh động tới vị đại nhân này!

Rất hiển nhiên, người dẫn chương trình rất kích động.

Hắn chính là thiên tài chiến thuật kiệt xuất nhất của học viện Tinh Viện, một trong thế lực cổ xưa nhất của Lục Đại, La Tây Cư đại nhân! Vị nhân vật thiên tài về chỉ huy này trong cuộc thi đấu vòng tròn vẫn chiếm vị trí đầu bảng, đối vấn đề này cảm thấy vô cùng hứng thú. Mà hắn cũng thực sự không hổ là thiên tài chiến thuật số một Liên Bang. Trước tiên hãy nghe hắn phân tích!

Trần Mộ ngây người. Cái tên La Tây Cư này đã hắn nghe nói. Thiên tài chiến thuật lợi hại nhất của Tinh viện, cũng là ngôi sao chói sáng nhất của Tinh viện. Hắn không ngờ rằng nhân vật thiên tài như vậy lại rảnh rang, có hứng thú góp mặt với chương trình trên Thu Thị này.

Cừu San Ngọc chú ý tới Trần Mộ bất giác mỉm cười nói:

- Không thể tưởng được có ngày anh cũng được La Tây Cư chú ý.

Trần Mộ không để ý tới nàng, chỉ nhìn chăm chú vào màn hình.

- Tiếp theo đây chúng tôi sẽ công bố điều mà La Tây Cư đại nhân đã chính miệng phân tích. Chúng tôi nhận được ủy quyền của đại nhân, phát đi đoạn ghi âm sau. Phân tích của La Tây Cư đại nhân rốt cuộc có phải là sự thật? Đại khái chỉ có Bạch tổng quản mới có thể kết luận. Nhưng mà nan đề trước sau vẫn làm chúng tôi rối loạn cuối cùng cũng xuất hiện một tia ánh sáng rạng đông. Chúng tôi phải cảm tạ La Tây Cư đại nhân mặc dù hết sức bận rộn nhưng vẫn có thể tranh thủ thời gian tới tham gia chương trình này của chúng tôi!

Người dẫn chương trình trên màn hình biến mất.

Tất cả người xem yên lặng, ngay cả Trần Mộ cũng không ngoại lệ. Hắn cũng rất muốn biết thiên tài chiến thuật có thể thắng được Tống Thành Ngạn sẽ phân tích như thế nào.

Nhưng câu đầu tiên của La Tây Cư lại nằm ngoài dự đoán của mọi người.

- Bạch tổng quản. Chào ngươi!
— QUẢNG CÁO —