Vào ngày hôm ấy, vùng thấp địa tràn ngập bởi quân đoàn Orc.
Nếu nhìn từ trên xuống, đám Orc ồ ạt tràn vào như thể một đàn kiến ngay cửa hang mê cung tự nhiên vậy.
Tuy nhiên, đó chỉ mới là một phần của quân đoán. Bọn Orc đã quyết định sẽ đi vòng quanh hồ, và dần tấn công vào vùng đất ngập nước.
Do không có vật cản, chúng tràn vào vùng thấp địa, và ồ ạt đổ vào các thông lộ.
Thế nhưng, có một sự náo động trong cả đàn.
Bởi có ai đó đã ra lệnh tấn công lại.
Và, đó chính là khởi đầu trận chiến giữa quân Orc và đoàn chiến sĩ Lizardman ở vùng đầm lầy.
Kẻ thống trị vùng thấp địa, là các Lizardman.
Sỡ hữu năng lực chiến đấu cao, thậm chí ở cả trong bùn hạn chế sự di chuyển, những chiến sĩ đó vẫn rất nhanh nhẹn và cơ động.
Ẩn mình trong những bụi cỏ rậm rạp, họ thầm lặng tiến đến và tấn công bọn Orc mà không hề bị phát hiện. Mọi chuyện vẫn nằm trong tính toán của Gabil.
Hắn đã nhốt vị Thủ lĩnh cũ vào một căn phòng ngầm, cơ cấu lại quân đội, chuyển họ lên mặt đất qua những lối đi khác nhau.
Nhanh chóng thành lập đội hình chiến đấu, và bắt đầu tấn công bọn Orc.
Gabil không phải hoàn toàn vô năng. Hắn chỉ không có con mắt bao quát toàn diện, còn khả năng lãnh đạo đoàn chiến sĩ thì vẫn rất đáng khen ngợi.
Khả năng đó, hắn thừa hưởng từ vị Thủ lĩnh trước, là cha hắn.
Lizardman, là một tộc người xem trọng kẻ có sức mạnh.
Cho nên, họ không bao giờ theo chân một kẻ chỉ biết ‘nổ’ về sức mạnh của mình.
Có nhiều kẻ thần tượng Gabil. Tuy là vậy, Gabil vẫn phải phô bài sự dũng mãnh của mình ra.
Ấy vậy mà…
Lực lượng hắn để lại bảo vệ gian phòng lớn là 1000 người.
Trong căn phòng đó, là phụ nữ và trẻ em không thể chiến đấu được. Khi cần kíp, phụ nữ vẫn có thể chiến đấu, nhưng chiến lực đó không đáng kể. Vì thế, hắn đã cử thêm 500 người đến từ các thông đạo dẫn đến căn phòng lớn.
Nghĩa là, hắn định sẽ rút dần dần từ các tuyến phòng thủ khác để về cố định cho tuyến này.
Khi loại những kẻ đó ra, toàn bộ lực lượng đều nằm trong tay Gabil.
Quân số là, 7000 Goblin, và 8000 Lizardman.
Đó là chiến lực hiện tại của hắn.
Không muốn dựa vào địa hình mê cung, Gabil cho rằng mình sẽ có thể chiển thắng trong trận chiến quyết định trên mặt đất.
Bởi quyết định này, chỉ dành một lượng quân nhỏ cho việc phòng thủ, còn lại ra ngoài và chiến đấu.
Đòn tấn công đầu tiên, như vừa mô tả.
Nhờ đòn tấn công bất ngờ tuyệt diệu đó, hắn đã có thể phân chia bọn Orc ra.
Bọn lính Orc bị đòn tấn công của Lizardman tách ra bị nhóm Goblin tiêu diệt.
Hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh của Gabil, đoàn quân mới tạo ra đó thực hiện một nước đi rất tốt. Các Goblin rơi vào tình trạng sống còn. Nên tuyệt vọng hoạt động dựa theo chuyển động của cả đoàn quân.
Chính hành động đó tạo ra sự hợp tác khá hoàn hảo, và tạo ra một khởi đầu tốt.
‘Hãy xem đây!’
Gabil nghĩ. ‘Chẳng có lý do gì phải sợ lũ lợn đó!
Thân phụ đã già cả rồi! Nên ông lo lắng quá mức cần thiết.
Ta sẽ khiến ông an tâm.
Sau khi chứng kiến sự dũng cảm của ta, ông chắc chắn sẽ giao phó chức Thủ lĩnh cho ta.Do đó, phải nhanh chóng bắt bọn lợn này vào khuôn phép.’
‘Hay có lẽ là, đây chính là cơ hội để trao cho ta chức Thủ lĩnh!’ hắn nghĩ.
Những tiếng hét vui vẻ cất lên,
Có vẻ như những thuộc hạ đang lập được chiến công đây.
‘Hãy nhìn đi! Bọn lợn {Orc} đó, chẳng thể là đối thủ của các Lizardman chúng ta được!’
Rất tự hào, Gabil quan sát tình hình chiến trận vùng đầm lầy.
Mọi chuyện vẫn đang tiến triển thuận lợi… cho đến lúc này.
Đã có rất nhiều kẻ mất mạng rồi, nên sĩ khí của bọn địch chắc đã giảm nhiều rồi.
Gabil không hề biết. Sự đáng sợ của Đổn đầu đế {Orc Lord}.
Thủ lĩnh lại biết. Sự đáng sợ của {Orc Lord}.
Sự khác biệt đó, giờ giương nanh về phía Gabil.
Guchaguchaguchagucha
Đám Orc bước đi trên các tử thi.
Trên cả 4 chân, chúng bò lên. Không, không phải!
Chúng không hề bước lên, mà chúng ăn. Quả là một cảnh tượng gớm ghiếc.
Với những chiến sĩ dày dạn trận mạc, đây là một cảnh tượng tởm lợm.
Một thứ Yêu khí {Aura} hiểm ác bao quanh lũ Orc.
Một chiến sĩ sợ hãi trước cảnh đó, cố lui 1 bước nhưng trượt ngã. Không hề bõ lỡ cơ hội đó, đám Orc bu vào chiến sĩ kia.
Chiến sĩ Lizardman đó bị lôi vào nước bùn, tứ chi bị xé toạc ra và bị gϊếŧ chết.
Kể từ lúc bắt đầu trận chiến, đây là nạn nhân đầu tiên bên phía Lizardman.
Và đó bắt đầu mọi chuyện.
Đám Orc ăn binh sĩ đó dần dần đạt được năng lực, sau khi luân chuyển, nó chuyển đến {Orc Lord}.
Năng lực của hắn chưa hoàn thiện nên không thể phân tích hoàn toàn như 『Bộ thực giả』 được.
Tuy nhiên, nó vẫn hấp thụ năng lực của đối thủ ở một mức độ nào đó, rồi chuyển ngược lại cho những kẻ thuộc hạ.
Đó chính là tính năng của Unique Skill 『Cơ ngạ giả』.
Là một đàn, mà cũng là một cá nhân. Đặc trưng của 『Cơ ngạ giả』 khác với tính chất của Nha lang tộc ở điểm là tạo thành một quần thể.
Đó chính là lý do Thủ lĩnh trước rất e ngại có thương vong trong chiến đấu.
Để không bị mất đi lợi thế trước đám Orc.
Tuy không thể có được toàn bộ năng lực như với 『Bộ thực giả』, nhưng vẫn đạt được ở một mức nào đó.
Ví dụ như là khả năng di chuyển tự do trong bùn lầy.
Ví dụ như là mọc ra vảy ở những bộ phận trọng yếu, cùng với gia tăng sức phòng ngự, và những chuyển hóa như thế.
Những biến đổi như thế đó.
Tuy nhiên, đó chính là nhân tố quyết định thay đổi cục diện trận chiến rất nhiều.
“Đừng sợ! Hãy cho chúng thấy sức mạnh của Tích dịch nhân tộc {Lizardman} đầy tự hào chúng ta!!!”
Trước lời khuyến khích của Gabil, các chiến sĩ Lizardman như được châm thêm sĩ khí.
Bọn họ là những ông vua của vùng đầm lầy, cảm thấy an toàn từ lợi thế địa hình, nên họ tấn công quân Orc lần nữa.
‘Chuyển động của chúng ta rõ ràng là nhanh hơn của lũ Orc rồi.’
Dẫu có bị áp đảo về số lượng, bọn họ vẫn có thể đi vòng ra mạn có phòng ngự kém và tấn công, chia tách ra nhóm nhỏ rồi tiêu diệt như khi trước.
Thế mà!
Khi cố tấn côn bên sườn một lần nữa, có những binh sĩ Orc vẫn giữ được dội hình nhưng có thể bắt kịp chuyển động của các Lizardman đón đỡ.
Rõ ràng chuyển động của chúng nhanh hơn khi nãy.
Trình duyệt riêng tư chặn quảng cáo, cài đặt ngay!
‘Thật kỳ lạ’ Gabil chợt nghĩ, nhưng đã quá trễ rồi.
Hiện không còn lợi thế về độ nhanh nhẹn nữa, họ hoàn toàn đã bị quân Orc bao vây.
5 vạn quân lính nhanh chóng chặn mất đường lùi về của nhóm Gabil.
Và chúng tấn công dữ dội.
‘Chúng ta đã quá tự tin vào tính linh động của mình, và tin rằng sẽ dễ rút lui trước lũ lính Orc chậm chạp này nên đã đuổi theo quá sâu.’
Có lẽ nếu đám Orc không chịu ảnh hưởng từ Unique Skill 『Cơ ngạ giả』, thì sẽ không vấn đề gì.
Tuy thế, đó cuối cùng vẫn chỉ là giả định. Thực tế là, cả bọn đã hoàn toàn bị bao vây rồi.
Cứ thế này, bọn họ sẽ chỉ như một con côn trùng sắp bị đàn kiến nuốt chửng mà thôi.
Nếu cố chống cự trong tuyệt vọng, sẽ chỉ có cạn kiệt sức lực hoặc bị tiêu diệt gọn.
‘Tại sao lại như thế được?’ Gabil không thể hiểu nổi.
Hắn tuyệt vọng bày bố lại quân đội, cất cao giọng để khích lệ khắp chung quanh.
Tuy nhiên, các Goblin đã rơi vào trạng thái hoảng loạn, và nhóm Lizardman cũng bắt đầu thấy lo lắng.
‘Tệ rồi.’ nghĩ thế, hắn muốn ra lệnh rút quân… nhưng đến hắn cũng hiểu rằng, bọn hắn chẳng có đường thoát nào.
Hắn có thể kiểm soát khi xuất kích, nên mỗi nhóm có thể an toàn ra khỏi hang. Thế nhưng, khi phải rút quân, hang động trở nên quá nhỏ.
‘Nếu ban lệnh rút lui lúc này, cửa hang sẽ bị đám Goblin chen kín trong cơn tháo chạy trước cả chúng ta.
Nếu điều đó xảy ra, chúng ta sẽ rơi vào tình trạng không thể kiểm soát được, sẽ không thể tháo chạy, và sẽ bị lũ Orc gϊếŧ.
Cơ mà, nếu không chạy vào hang mà lại chạy vào rừng… lũ Orc cũng sẽ đuổi theo và tàn sát tất cả.
Không thể rút lui được.’
Gabil hiểu rõ điều đó.
Tại sao mà người cha dũng cảm của hắn lại phải dùng chiến thuật ‘hèn nhát’ như vậy. Đến bay giờ hắn mới hiểu.
‘Ta, thật là một thằng ngốc.’ Nhưng hối tiếc cũng đã muộn rồi.
Hiện giờ, Gabil chỉ có thể làm được một điều. Cỗ vũ cho quân mình, và làm giảm đi sự lo lắng dù chỉ một ít.
“Guhahaha! Các ngươi đừng làm vẻ mặt lo lắng đó nữa! Đã có ta ở đây! Không thể có chuyện thua lũ lợn được!”
Và, để khích lệ quân mình, hắn đã nói một điều mà chính hắn cũng không tin vào.
Số phận của bọn họ, đã được định đoạt……
Aa…
Thủ lĩnh {Lizardman} bật ra một tiếng thở dài.
Thủ lĩnh đầy tiếc nuối.
Rằng ngay cả khi kể các truyền thuyết, ông đã chưa từng nhắc đến sự khủng khϊếp của {Orc Lord}.
Không, không phải là ông không hề nhắc đến. Nhưng ông chưa từng nhắc cụ thể đến sự đáng sợ của hắn, và điều đó khiến ông hối tiếc.
Nếu ông đã nói rõ hơn, có lẽ Gabil sẽ biết thận trọng.
Nhưng giờ đã muộn mất rồi. Thủ lĩnh thở dài, và loại bỏ ý nghĩa đó ngay.
Họ vẫn còn việc phải làm.
Những người anh em đã tập trung trong phòng lớn. Bọn họ trông rất lo lắng.
4 lối đi dẫn đến căn phòng này. Và lỗi thoát, chỉ có 1.
Bọn Orc có lẽ sẽ không thể vào bằng lối thoát đó được. Lối thoát dó dẫn trực tiếp đến một ngọn đồi nhỏ trong khu rừng. Đó là con đường duy nhất, nên không thể bị lạc được, là con đường tự bọn họ đào.
Vì thế, họ chỉ phải canh chừng 4 lối đi kia thôi.
Những đơn vị lo phòng ngự trước các đợt tấn công của đám Orc đã bắt đầu gặp nhau ở các giao lộ, và từ từ rút lui.
Để phòng ngự cho cả 4 lối đi, chỉ có 1500 quân mà thôi. Chắc hẳn vẫn còn một số ít vẫn chưa rút về kịp.
Quân Orc lại rất là đông. Nên chúng sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện vị trí này nhờ vào số lượng khổng lồ kia thôi.
Trước khi chuyện đó xảy ra, ông hy vọng có thể tập trung được cái chiến lực ít ỏi đó lại…
Viên Thủ lĩnh nhanh chóng liếc nhìn lối thoát.
Do toàn bộ đồng tộc đều tập trung nơi đây nên căn phòng lớn trở nên chật chội.
Nếu toàn bộ họ cố gắng trốn thoát ngay lập tức, vẫn không thể đảm bảo họ có đủ thời gian.
Có lẽ ngay bây giờ, họ nên chạy trốn từng chút từng chút một.
Dẫu có là gì đi nữa, chắc chắn sẽ có hỗn loạn. Tuy vậy, cần phải giảm khả năng tận diệt xuống dù chỉ một ít.
Dẫu vậy, dẫu có chạy trốn vào rừng đi nữa, việc lũ Orc phát hiện ra họ chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Và nếu có chạy trốn thành công, cuộc sống trong tương lai cũng khó mà duy trì được.
Chính vì suy nghĩ đó mà ông không thể ra lệnh chạy trốn được.
Việc duy nhất ông có thể làm, là tranh thủ ‘câu’ thêm thời gian.
Tuy không rõ ‘họ’ có đến hay không, nhưng ông vẫn quyết định trông đợi vào viện quân.
Sự khổ não của Thủ lĩnh, dường như là không bao giờ dứt.
Thân vệ đội trưởng {Lizardman} chạy trong rừng.
Anh ta cứ thẳng tiến về nơi anh ta cảm nhận được thứ {Aura} cực mạnh đó.
Tuy bọn họ rất tự mãn về sự linh động trong vùng đất ngập nước, nhưng trong rừng, thì không được như thế.
Hơi thở đứt quãng, nhịp tim dữ dội, sự mệt mỏi nhanh chóng ập đến.
Tuy vậy, anh vẫn không ngừng chạy.
Bước chạy của anh, quyết định vận mệnh của cả tộc.
Được gần 3 giờ rồi.
Anh vẫn tiếp tục chạy, như thể muốn đột phá giới hạn của mình. Chính ý chí tiếp thêm sức mạnh, nếu có gục ngã ngay bây giờ cũng chẳng phải điều kỳ lạ.
Anh nhận thức rõ được thực tế.
Không có gì đảm bảo rằng Ma vật mang tên Souei kia có ở phía trước hay không.
Và nếu như có ở đó, vẫn không thể đảm bảo họ sẽ giúp đỡ.
‘Cứ chạy mãi về phía trước, liệu như vậy có ổn?’
Suy nghĩ có đó lướt qua đầu anh. Nhưng anh không hề để tâm gì đến nó cả.
‘Mình đã thất bại trong việc ngăn Gabil làm chuyện dại dột’ Anh nghĩ vậy.
Anh biết rõ Gabil muốn được Thủ lĩnh thừa nhận.
Tuy vậy, anh lại không hề báo cho Thủ lĩnh điều đó. Về Dũng sĩ Lizardman, Gabil.[1]
Vì anh cũng là một trong những người ngưỡng mộ Gabil.
Cho nên anh, để gánh lấy trách nhiệm, không thể bỏ trốn được.
Nếu giờ mà ngừng lại, anh sẽ không thể chạy tiếp được nữa.
Nên anh tiếp tục chạy mãi.
Có một người đang quan sát sự nỗ lực của anh.
Nhưng người đang chạy trong vô vọng kia lại chẳng hề nhận ra được.
Người kia, đang im lặng di chuyển từ cành cây này sang cành cây khác để đuổi theo Đội trưởng.
Người kia đang giao tiếp với ai chăng? Trông như người kia đang có một cuộc hội thoại trong im lặng mà cũng chẳng có ai khác.
Dường như đã kết thúc, nên người kia gật đầu một cái.
Và,
“Ý định của ngài. Tôi sẽ thực thi mệnh lệnh ngay.”
Phát ra những lời đó, người kia nhảy xuống ngay trước mặt Đội trưởng mà không gây tiếng động nào!
Chú thích:
[1] Ở các chương trước, vị Yuusha (勇者 – Người can đảm/dũng cảm) phong ấn Veldora được dịch là Dũng sĩ, nhưng thực chất phải là Dũng giả. Còn bây giờ, Gabil được xem là Yuushi – Dũng sĩ (勇士 – Chiến sĩ dũng cảm/mãnh) của tộc Lizardman. Từ nay về sau, tôi sẽ dịch Yuusha là Dũng giả theo đúng Hán việt chứ không thành Dũng sĩ như những chương đầu nữa. Đọc giả chú ý