Năm ngoái, Giang Đề được mẹ đưa vào Summer Camp để cai nghiện Internet.
Bởi vì mẹ Giang là giáo viên tiếng Anh cấp ba của Trần Hiệt cho nên trước khi vào Camp anh đã nhận được điện thoại của mẹ Giang, hy vọng anh có thể "chăm sóc" đứa con nghịch ngợm của bà ở trong doanh trại một chút, nhất định phải cắt đứt triệt để Giang Đề với game.
Cô giáo đã tự mở miệng yêu cầu anh hỗ trợ, vả lại anh cũng không nghĩ bạn nhỏ này có thể có bao nhiêu thiên phú dị bẩm, cho nên không do dự đã đáp ứng.
Vì vậy, trong Summer Camp anh đã đích thân xuất mã, gây ra không ít khó khăn cho Giang Đề.
Ai ngờ bạn nhỏ không chỉ có thiên phú kinh người mà càng thất bại càng lớn mạnh, sửng sốt trở thành một quán quân nhỏ toàn Camp.
Mọi thứ bắt đầu trở nên phức tạp ở đây.
Giang Đề muốn chơi thể thao điện tử, EOG cũng muốn giữ cậu chơi thể thao điện tử, nhưng mẹ Giang kiên quyết không đồng ý cho cậu tham gia E-Sports.
Mà Trần Hiệt bị biến thành đại oan chủng* từ trong ra ngoài đều không phải người tại chỗ.
(*) Cảm thấy buồn bã vì bị đổ oan.
Huấn luyện viên ghét bỏ anh là nội ứng.
Giang Đề tặng anh ánh mắt ĐCM, hận anh làm gián điệp cho mẹ Giang, cản trở cậu chơi game.
Nhưng mà Trần Hiệt cũng không nghĩ tới, hận này của Giang Đề với anh suốt một năm.
Vừa rồi ở căn cứ, bạn nhỏ cho rằng anh lại cáo trạng với mẹ Giang.
Chậc chậc, quyển sổ nhỏ thù hận còn chưa vứt đi đâu.
"Há há há --"
Đồng đội nghe xong thì phát ra tiếng cười không thương tiếc.
Đội trưởng, anh nên bị vậy.
***
Trần Hiệt nhìn chằm chằm vào cái gáy mượt mà lạnh lùng của Giang Đề, đang suy nghĩ làm sao để phá băng với bạn nhỏ.
Dù sao cũng là đồng đội cùng team, sau này còn phải cùng nhau thi đấu nâng cúp.
Đúng lúc này, anh phát hiện tư thế của Giang Đề không đúng lắm, vẫn nhìn chằm chằm vào một hướng nào đó như đang xem cái gì đấy.
Anh theo tầm mắt của bạn nhỏ nhìn về phía trước thì thấy trên vách tường phòng ăn treo một cái TV LCD, trên TV đang phát lại trận chung kết toàn cầu "Khư Mang" một tháng trước.
Trận đó, EOG đã bị đánh bại với 3 trận thua trong trận chung kết toàn cầu, thất bại trong việc bảo vệ chức vô địch.
Giang Đề xem trận đấu rất nghiêm túc, ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm màn hình TV.
Trận đấu vừa vặn ghi lại ván cuối cùng mà EOG bị JEDI lật ngược thế cờ, với ống kính cho đội trưởng của EOG và đội trưởng Fig của đối thủ Đức.
Hai vị đội trưởng này đều là bá chủ đường trên trong khu vực thi đấu của mình.
Thể hiện cái gọi là Vua không thấy Vua, một núi không dung nổi hai hổ, cameraman liên tiếp chuyển tầm nhìn trò chơi lên lane.
Vì thế không phụ sự kỳ vọng của mọi người, hễ là bọn họ giao tranh đối đầu thì mỗi một khung hình đều là một bữa tiệc thị giác rung động.
Dự đoán chính xác, tốc độ tay kinh người, thao tác chi tiết tuyệt đỉnh.
Phong Thần chỉ trong nháy mắt.
Ở dưới tuyệt cảnh sinh mệnh thanh máu không tới 500, Trần Hiệt máu cực ít hạ phản sát đối thủ.
Hình ảnh quá khoa học viễn tưởng, fans tại hiện trường bị show đến gầm rú kêu loạn.
Bình luận viên khàn giọng hét lên điên rồ: "Pray - Vị cứu tinh của EOG!!"
Pray là ID game của Trần Hiệt.
Tuy nhiên, vị cứu tinh của EOG đã không cứu thành công khu vực Trung Quốc.
Rõ ràng thắng lợi và quán quân chỉ cách một quãng ngắn nhưng vào thời khắc cuối cùng, AD Hoa Huyền đột nhiên bị quân địch chính xác tụ tập phản sát.
Trong khoảnh khắc, tuyển thủ lên bảng đếm số, cả team mất tiết tấu, trận đấu mất cân bằng.
Sau đó, chỉ trong 62 giây, EOG đã bị đẩy ngược lại nhà.
Thật ra Giang Đề đã xem live trận chung kết.
Đêm đó đương kim vô địch thất bại, toàn bộ khu vực thi đấu đều như mơ.
Tiếp theo là sự tức giận, sỉ nhục và tuyệt vọng hung dữ như thú gầm.
Năm năm. Trong suốt năm năm.
Không có kết quả trong cuộc cạnh tranh toàn cầu.
Còn thua trong trận chung kết rồi mất đi cơ hội tốt tiến tới nhà vô địch, EOG có hai lịch sử.
Thật khó để nói, EOG đã làm tổn thương toàn bộ khu vực Trung Quốc.
***
"Các anh đẹp trai, đến lượt mọi người rồi, theo tôi lên phòng tầng hai nào."
Giọng nói của nhân viên phục vụ kéo sự chú ý của Giang Đề trở lại hiện thực, cậu ngẩng đầu lên, thấy đồng đội lục tục đứng dậy.
Cậu đội mũ bóng chày lên.
Giang Đề không hiểu vì sao lên có tầng hai mà cũng phải đi thang máy.
Cùng chờ thang máy có rất nhiều người, cửa thang máy vừa mở ra thì cậu đã bị một luồng sức mạnh đẩy vào.
Sau đó cậu như một con cá mắc cạn bị đẩy vào trong cùng.
Ngay sau đó, cả người của cậu va vào vòng tay của một cơ thể khác.
Cằm đập mạnh vào vai đối phương, eo được hai bàn tay to đỡ lấy, đồng thời, bên tai Giang Đề vang lên một âm thanh con trai kêu rất nhẹ.
Hô hấp Giang Đề cứng lại, ngẩng đầu.
Cùng Trần Hiệt bốn mắt nhìn nhau.
Trần Hiệt đeo khẩu trang, chỉ lộ ra đôi mắt hoa đào ranh mãnh.
Tim Giang Đề chậm nửa nhịp, hô hấp lại nghẹn cứng, cả người theo bản năng lùi về phía sau.
Nhưng mà cánh tay Trần Hiệt khép lại kéo cậu vào trong ngực, lưng dựa vào vách tường, hơi ngửa cằm, lười biếng nói: "Đừng nhúc nhích, đang chen chúc mà."
Chóp mũi Giang Đề khẽ chạm vào áo của anh, ngửi thấy mùi cam quýt nhàn nhạt.
Cậu mím môi, trong lòng thì thầm, nếu như vặn hai tay Trần Hiệt ra thì sẽ bị phán mấy năm nhỉ?
Thoáng cái đến tầng hai.
Giang Đề lạnh mặt đẩy Trần Hiệt ra, mặt không chút thay đổi đi ra thang máy.
Trần Hiệt kéo khẩu trang, bất đắc dĩ cười khẽ.
Tảng băng với bạn nhỏ ý mà, thật đúng là không phá được trong nháy mắt đâu.
***
Lúc vào phòng ngồi xuống, vì chịu ảnh hưởng của trận chung kết vừa xem trong khu vực chờ nên sắc mặt mọi người đều không tốt lắm.
Triệu Bắc Nam ném khăn quàng cổ và mũ sang một bên, tức giận nói: "Đù, số đúng đen như chó, mỗi lần đều chỉ một chút là..."
Trần Hiệt lười biếng ngồi xuống bên cạnh Giang Đề, không kiên nhẫn ngắt lời hắn: "Thôi, chuyện đã qua rồi."
Triệu Bắc Nam hậm hực: "Em chỉ muốn giành chức vô địch mà thôi, sao lại khó khăn như vậy?"
Time cười khổ: "Ai nói không muốn đâu?"
Mọi người thực sự không muốn nói về chủ đề này.
Cloud nhìn về phía Giang Đề, thuận miệng hỏi: "Giang Đề, nghe nói cậu am hiểu AD, nhưng tại sao trước đó lại đánh Support cho chiến đội khác vậy?"
Giang Đề nhấc mí mắt nhạt nhẽo lên, thản nhiên nói: "Bị lừa, không còn lựa chọn nào khác."
Mọi người: ?
Giang Đề cũng không có ý định nói tiếp.
Cậu cúi đầu lật menu, cổ áo màu trắng hơi sâu lộ ra cần cổ duyên dáng mảnh khảnh, lông mi đen nhánh dày đặc hạ xuống hai hàng bóng lạnh như băng trong ánh sáng.
Thật sự là một bạn trẻ cô độc lạnh lùng không thích sống chung.
Bốn tên liếc nhau một cái, đều cười, cảm thấy bất đắc dĩ lại vui vẻ.
***
Sau bữa ăn.
"Dạ, tổng cộng 1052 tệ, xin hỏi ngài quét mã hay trả tiền mặt ạ?"
Giang Đề đứng trước quầy thu ngân, cầm tờ giấy nhìn lướt qua, môi mím lại.
Sau đó, cậu lấy điện thoại nhìn vào số dư trên đó.
Đủ.
Có thể.
Giang Đề mở mã thanh toán chuẩn bị quét thì đúng lúc này có một bàn tay với khớp xương rõ ràng đột nhiên duỗi tới, che lại máy quét mã của chủ tiệm.
Giang Đề quét mã thất bại, thu điện thoại lại, không hiểu chuyện gì nhìn về phía Trần Hiệt.
Cậu lại cho rằng đối phương muốn giúp mình thanh toán nên nói: "Đã nói tôi mời khách, không cần anh cướp, tôi tự thanh toán được."
Trần Hiệt cong khóe môi, lấy một cái ví da từ trong túi ra, hai ngón tay mảnh khảnh kẹp một cái thẻ.
"Không cướp của em, em quét thì quét." Anh dừng lại, quay đầu nói với nhân viên thu ngân, "Quẹt thẻ thành viên đã."
"Được ạ." Thu ngân nhận lấy thẻ hội viên quẹt một cái, cười tủm tỉm nhìn về phía Giang Đề, "Bạn nhỏ đẹp trai, giảm giá 40% nha."
Giang Đề ngẩn ra.
Cậu ngẩng đầu bình tĩnh nhìn Trần Hiệt.
Trần Hiệt giơ tay xoa đầu cậu một cái, vì thế trước trán thiếu niên có một cọng tóc đỏ ngốc ngốc vểnh lên.
Giang Đề: "..."
Giang Đề híp mắt xinh đẹp, hung tợn nói: "Không được sờ đầu tôi."
Trần Hiệt: "..."
Trần Hiệt thu tay lại, bạn nhỏ thật hung dữ mà.
***
Còn đang trong thời gian nghỉ thi đấu nên công tác của đội cũng không vội vàng.
Ba ngày đầu tiên Giang Đề đến EOG đều lười biếng dặt dẹo, trong lúc đó ngược lại bị kéo đi làm một chuyện rất quan trọng.
Bói toán đoán phong thủy.
Hôm nay, quản lý bỏ ra số tiền lớn mời một thầy đến tính phong thủy cho căn cứ.
Quản lý trưng vẻ mặt nịnh nọt tươi như hoa cúc, nói: "Hai năm liên tiếp thua cuộc thi toàn cầu, nhất định là phong thủy phòng huấn luyện của chúng con không tốt, thầy à, thầy tính cho chúng con một chút, xem cải tạo như thế nào mới có thể đổi vận?"
Thầy bói cầm la bàn bấm ngón tay tính toán, chỉ vào năm vị trí trong phòng huấn luyện, trả lời: "Bàn ghế máy móc bày không đúng. Với cả báo ngày sinh tháng đẻ bát tự của họ lên cho tôi tính."
Tính phong thủy mà còn phải bát tự nữa?
Cái này chạm vào khu vực mù tri thức của các chàng trai nghiện Internet.
Chờ bọn họ giao bát tự của mình lên thì thầy bói mưu kế thần tình, bày ra một trận trong phòng huấn luyện.
Vị trí ban đầu của mọi người là một hàng thẳng tắp, sau khi thầy bói cải biến thì năm cái máy bày thành năm cánh sao.
Hơn nữa, vị trí ngồi của mỗi người còn có đặc thù riêng.
Giang Đề được sắp xếp ở bên tay trái Trần Hiệt, ngồi cạnh anh.
Triệu Bắc Nam với tư cách là Support lúc này bó tay rồi, hắn càu nhàu: "AD của tôi đâu? AD tôi nhỏ bé như thế, làm sao lại để cạnh Top được? Thầy à, thầy có ổn thật không đấy?"
Quản lý vỗ đầu hắn: "Câm miệng, sao lại ăn nói với thầy như thế?"
Triệu Bắc Nam kháng nghị: "AD cần Support, anh mau bảo thầy đặt Giang Đề về đi."
Ai ngờ thầy bói lại nói: "Lời này sai rồi, hai người họ có bát tự cực xứng, thân cận cùng một chỗ không chỉ trợ giúp sự nghiệp bay cao bay xa mà còn có thể hồng loan cao chiếu, thoải mái mà hứng hoa."
(*) Hồng Loan tinh là ngôi sao đào hoa thiện, phụ trách việc cưới hỏi, ăn mừng.
Thầy bói nói xong lời này thì không hiểu sao cả phòng huấn luyện yên tĩnh đến lạ.
Dấu hỏi chấm trên đầu cả phòng không kéo xuống được, đập hết vào gáy Trần Hiệt vừa mới vào cửa.
Trần Hiệt ôm một cái hòm nhỏ đi vào, theo sau là mấy nhân viên nâng hòm lớn.
Trần Hiệt thấy huấn luyện viên với đồng đội đều nhìn anh với vẻ mặt kỳ lạ, liền hỏi: "Có chuyện gì thế?"
Mọi người nhìn anh, muốn nói lại thôi.
Đúng lúc này Giang Đề cũng vừa uống sữa vừa từ bên ngoài đi vào.
Triệu Bắc Nam thấy thế thì như gió lốc chạy tới, đẩy thiếu niên lên người Trần Hiệt: "Thầy bói nói hai người có bát tự rất xứng đôi, là một cặp."
"Khụ!" Giang Đề bị sặc sữa. "???"
Cậu ngẩng đầu nhìn về phía Trần Hiệt, Trần Hiệt cũng rũ mắt nhìn cậu.
Giang Đề tiện tay lấy gối ôm từ trên ghế bên cạnh, đập vào mặt Trần Hiệt.
Sau đó, lạnh lùng quay đi.
Người trong phòng thấy thế, đầu tiên là sợ hãi hít vào, sau đó...
Triệu Bắc Nam: "Đánh quá hay, mọi người vỗ tay!!"
Bốp bốp bốp, cả phòng vỗ tay như hải cẩu chúc mừng đội trưởng Trần không biết xấu hổ Hiệt, cợt nhả dám trêu bạn nhỏ AD của mình mọi lúc mọi nơi.
Trần Hiệt: "..."
Đội trưởng uy nghiêm bị bạn nhỏ tàn phá, buồn nhiều chút. jpg
•••
•Tác giả có lời muốn nói:
•Tập trung vào một số thành viên của EOG, sợ mọi người không thể nhớ.
-Top: Trần Trang (Pray)-Đi rừng: Time-Mid: Cloud-AD: Giang Đề (Wither)-Support: Triệu Bắc Nam (North)-Huấn luyện viên: Tần Thư (nữ)
•Giới thiệu chi tiết về quan điểm trò chơi, rất dễ hiểu.
1: Đẩy trụ ở đường, có rất nhiều tướng.
2: Mỗi tướng có hai hình thức: Dạng người và dạng thú cưng cute.
3: Trước chiêu cuối cấp năm, mỗi tướng chỉ có một hình dạng con người, sau chiêu cuối cấp năm thì có thể triệu hồi thú cưng của mình và có thể tùy ý chuyển đổi giữa hình người và thú cưng.
4: Khi mô tả trận đấu, Châu Châu có thể mang theo một chút góc nhìn thứ 3 (Mặc dù không phải là một game góc nhìn thứ ba)
.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....
•Tác giả không lấy hoàn toàn từ LOL với Vương Giả Vinh Diệu nên nhiều thứ cũng khác nha. Còn cái kiểu biến đổi từ người sang thú giống Đát Kỷ, Ahri với Liliana á.