Thái Cổ Thần Vương

Chương 1001: - Như vậy, đủ chưa? (1)



 

 

Tần Vấn Thiên vừa nói ra, lập tức không gian vốn có chút yên tĩnh càng thêm yên tĩnh hơn, trong không khí có chút tiếng gió thổi qua cũng có thể nghe được rõ ràng. 

 

Vô số ánh mắt đồng thời rơi vào trên người Tần Vấn Thiên, trên mặt dường như còn rất chấn động, giống như có chút không dám tin tưởng lời này là từ trong miệng Tần Vấn Thiên thốt ra. 

 

Mười đại thiên kiêu đi đến Chiến Đài quyết đấu, mặc dù không có mạnh mẽ như Cô Tô Thiên Kỳ cùng Tần Vấn Thiên, nhưng, trong bọn họ có kẻ nào yếu sao? 

 

Một người độc chiến, có thể sẽ bị Tần Vấn Thiên đánh bại trong chớp mắt, nhưng năm người, trong đó bao gồm Cô Tô Thiên Kỳ, công kích tăng lên tuyệt không phải là đơn giản tăng theo cấp số cộng như vậy, thử hỏi, năm người đồng thời công kích, có thể có hiệu quả giống như cùng năm người lần lượt công kích sao? 

 

Liên thủ công phạt có uy lực thì trí mạng, nhất là loại nhân vật cấp bậc thiên kiêu này liên thủ, uy lực phải khủng bố đến mức nào, căn bản khó có thể tưởng tượng được. 

 

Nhưng Tần Vấn Thiên hắn lại nói, cho cái cơ hội để năm người Cô Tô Thiên Kỳ, Vũ Vương, Lệ, Thái Tháp, Diệp Thiên Trần cùng tiến lên, đây là điên rồi sao? 

 

Để chưng minh lực lượng của hắn là tiến vào tam giáp, hắn chiến đấu với năm người sao? 

 

- Ngươi là đang sỉ nhục ta sao? 

 

Cô Tô Thiên Kỳ lạnh lùng mở miệng, bảo hắn liên thủ với bốn người khác chiến đấu với Tần Vấn Thiên sao, đơn giản là buồn cười, người này quá mức tự cao tự đại. 

 

- Ngươi đánh với ta một trận trước. 

 

Ở bên trong đám người, Vũ Vương tuyệt đối là một người phi thường khó chịu, bản thân hắn là vương của thế hệ trẻ tuổi trong Vũ Ma tộc, bây giờ ngay cả năm vị trí đầu cũng khó giữ vững, chuyện này đối với hắn mà nói là chuyện tàn khốc tới mức nào. 

 

Lệ, Thái Tháp cùng Diệp Thiên Trần bọn họ mặc dù đều thua ở trong tay Tần Vấn Thiên, nhưng giờ phút này cũng đều lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn. 

 

- Các ngươi đều đã bị đánh bại đến thê thảm như thế, lại vẫn duy trì sự cao ngạo tới mức buồn cười. 

 


Tần Vấn Thiên bước ra một bước, mắt đảo qua về phía đám người, hắn sở dĩ chiến đấu với năm người, chỉ là bởi vì Đông Thánh Đình gây khó dễ, hắn chỉ có dùng loại cách thức này để chứng minh bản thân, làm cho tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy một trận chiến này, nếu như Đông Thánh Đình vẫn không cho hắn tiến vào tam giáp, như vậy cũng tương đương với hắn tự mình đánh vào mình mặt, lần này Tiên yến của Đông Thánh Tiên môn được truyền đi, cũng bị người ta nhạo báng. 

 

Từng tầng chiến quyết phóng rộ, chỉ trong tích tắc, trên người Tần Vấn Thiên bộc phát uy lực chiến đấu vô tận, quang hoa chói mắt, tiếng động ầm ầm đáng sợ truyền ra, thân thể hắn tăng vọt, hóa thành mấy trăm trượng, người khác cần ngửa đầu mới có thể thấy được hắn, trước mắt chỉ có chân to của hắn. 

 

Quang hoa vô tận di chuyển ở trên thân hắn, dường như phủ thêm áo giáp Thiên Ma. 

 

Một tầng ánh sáng màu đỏ phóng ra từ trên người Tần Vấn Thiên, yêu dị vô biên. 

 

Bên trên hư không có tinh quang vô tận lập loè chiếu xuống, hóa thành Tinh Thần Thiên Tượng đáng sợ. 

 

Tinh hồn của Đế Yêu, Tử Kim Trấn Diệt Tinh Tượng. 

 

Cự yêu cuồng bạo vô cùng xuất hiện, vờn quanh ở sau lưng Tần Vấn Thiên, cùng kích thước với thân thể của Tần Vấn Thiên, yêu uy ngập trời quấn quanh người giống như Yêu Vương đến từ thái cổ, một tiếng rống mãnh liệt truyền ra kinh thiên động địa, lập tức tiếng gầm của từng tôn yêu cùng reo vang, chỉ thấy bên trong Tinh Tượng, xuất hiện từng cự yêu đáng sợ, mỗi một yêu thú đều có khí tức đáng sợ tương tự với Tần Vấn Thiên. 

 

Những yêu thú này đứng ở các vị trí, dường như muốn trực tiếp bao phủ lấy Chiến Đài cổ, đám người Cô Tô Thiên Kỳ nhìn lấy một cảnh tượng này trong lòng đều vô cùng chấn động, gia hỏa này đang điên cuồng phát động toàn bộ năng lực của bản thân sao? 

 

Vì chứng minh sự cường đại của hắn! 

 

Sau lưng Tần Vấn Thiên, từng bóng người màu tím vàng khổng lồ hùng vĩ, giống như từng vị thần linh vậy, trên người cũng lưu chuyển phù quang đáng sợ, mỗi một vị trên thân thể, đều hình như có kinh người trấn áp lực lượng lan tràn ra. 

 

- Các ngươi thực sự cho là mình rất mạnh sao? 

 

Tần Vấn Thiên đảo mắt nhìn qua năm người kia, trên người hắn dường như có ngọn lửa thuần một màu trắng đang lưu chuyển, lan tràn đến toàn bộ tinh không. 

 

Cô Tô Thiên Kỳ ngửa đầu, nhìn người khổng lồ cao trăm trượng kia, khí tức của hắn điên cuồng bạo phát ra, thân thể chậm rãi bay lên, chiến quyết phóng thích, lò luyện Tinh Tượng cháy mạnh xuất hiện, chín bóng người giống như thần linh cầm trường thương trong tay, trấn thủ ở sau người, thân thể của hắn cũng có ngọn lửa thái dương kinh người lưu chuyển. 

 

Nhưng, lúc đứng ở trước mặt Tần Vấn Thiên, khí thế của hắn dường như vẫn yếu đi. 


 

- Ta nói này, năm người các ngươi cùng lên đi, một người căn bản sẽ không có nửa phần cơ hội. 

 

Tần Vấn Thiên duỗi một bàn tay cực kỳ lớn ra, trên cái bàn tay này dường như có Thần Văn lưu chuyển, Thần nguyên trong cơ thể hắn đang không ngừng triệu tập ở bên trong chưởng ấn, thần nguyên giống như là từng cái chuông cổ, dường như còn mang theo ngọn lửa màu trắng, chuông cổ đều giống như muốn hóa thành màu trắng tinh thuần. 

 

Vũ Vương nổi giận gầm lên một tiếng, khí thế ngập trời, cánh chim màu tím vàng xuất hiện, thân thể của hắn bay lên không trung, hư không biến sắc, hình như có Cổ Ma cường đại xuất hiện, đôi mắt của hắn nhìn chăm chú vào bóng người khổng lồ phía trước, chiến ý ngập trời. 

 

- Ầm! 

 

Dường như có Vũ Ma hộ thể, sau lưng Vũ Vương xuất hiện ảo ảnh Vũ Ma vô cùng to lớn, hai cánh màu tím vàng che khuất bầu trời khiến mọi người cực kỳ chấn động. 

 

- Không cần các ngươi ra tay. 

 

Cô Tô Thiên Kỳ gầm thét một tiếng, chân của hắn đạp mạnh, chín bóng người đồng thời bắn ra trường thương, hủy diệt gió bão do thái dương đánh ra, dung hòa, tiêu diệt tất cả. 

 

Bàn tay của Tần Vấn Thiên trực tiếp đập ra, trong chốc lát, hư không xuất hiện một cái chuông cổ màu trắng vô cùng to lớn, dường như có thể trấn áp, tiêu diệt tất cả, cái chuông cổ màu trắng này trực tiếp đánh vào phía trên trận gió bão, lực lượng hủy diệt vô tận màu trắng này phóng ra, chỉ trong tích tắc, trận gió bão tan ra biến mất. 

 

- Ta đã nói, ngươi không phải là đối thủ của ta. 

 

Tần Vấn Thiên cúi đầu, đôi mắt lớn nhìn lướt qua Cô Tô Thiên Kỳ một chút, khiến cho thần sắc Cô Tô Thiên Kỳ khó coi. 

 

Đây là tất cả lực lượng của hắn sao, không ngờ mạnh mẽ như vậy, chỉ đưa tay ra lấy cái chuông cổ vô cùng khổng lồ, lại trấn áp tiêu diệt được trận gió bão thái dương do hắn phát ra. 

 

Không chỉ có là Cô Tô Thiên Kỳ, tất cả mọi người bên trong Tiên yến đều cảm giác chấn động, Tần Vấn Thiên lúc này quá cường đại. 

 

 

 

   

 

Tần Vấn Thiên vừa nói ra, lập tức không gian vốn có chút yên tĩnh càng thêm yên tĩnh hơn, trong không khí có chút tiếng gió thổi qua cũng có thể nghe được rõ ràng. 

 

Vô số ánh mắt đồng thời rơi vào trên người Tần Vấn Thiên, trên mặt dường như còn rất chấn động, giống như có chút không dám tin tưởng lời này là từ trong miệng Tần Vấn Thiên thốt ra. 

 

Mười đại thiên kiêu đi đến Chiến Đài quyết đấu, mặc dù không có mạnh mẽ như Cô Tô Thiên Kỳ cùng Tần Vấn Thiên, nhưng, trong bọn họ có kẻ nào yếu sao? 

 

Một người độc chiến, có thể sẽ bị Tần Vấn Thiên đánh bại trong chớp mắt, nhưng năm người, trong đó bao gồm Cô Tô Thiên Kỳ, công kích tăng lên tuyệt không phải là đơn giản tăng theo cấp số cộng như vậy, thử hỏi, năm người đồng thời công kích, có thể có hiệu quả giống như cùng năm người lần lượt công kích sao? 

 

Liên thủ công phạt có uy lực thì trí mạng, nhất là loại nhân vật cấp bậc thiên kiêu này liên thủ, uy lực phải khủng bố đến mức nào, căn bản khó có thể tưởng tượng được. 

 

Nhưng Tần Vấn Thiên hắn lại nói, cho cái cơ hội để năm người Cô Tô Thiên Kỳ, Vũ Vương, Lệ, Thái Tháp, Diệp Thiên Trần cùng tiến lên, đây là điên rồi sao? 

 

Để chưng minh lực lượng của hắn là tiến vào tam giáp, hắn chiến đấu với năm người sao? 

 

- Ngươi là đang sỉ nhục ta sao? 

 

Cô Tô Thiên Kỳ lạnh lùng mở miệng, bảo hắn liên thủ với bốn người khác chiến đấu với Tần Vấn Thiên sao, đơn giản là buồn cười, người này quá mức tự cao tự đại. 

 

- Ngươi đánh với ta một trận trước. 

 

Ở bên trong đám người, Vũ Vương tuyệt đối là một người phi thường khó chịu, bản thân hắn là vương của thế hệ trẻ tuổi trong Vũ Ma tộc, bây giờ ngay cả năm vị trí đầu cũng khó giữ vững, chuyện này đối với hắn mà nói là chuyện tàn khốc tới mức nào. 

 

Lệ, Thái Tháp cùng Diệp Thiên Trần bọn họ mặc dù đều thua ở trong tay Tần Vấn Thiên, nhưng giờ phút này cũng đều lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn. 

 

- Các ngươi đều đã bị đánh bại đến thê thảm như thế, lại vẫn duy trì sự cao ngạo tới mức buồn cười. 

 

Tần Vấn Thiên bước ra một bước, mắt đảo qua về phía đám người, hắn sở dĩ chiến đấu với năm người, chỉ là bởi vì Đông Thánh Đình gây khó dễ, hắn chỉ có dùng loại cách thức này để chứng minh bản thân, làm cho tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy một trận chiến này, nếu như Đông Thánh Đình vẫn không cho hắn tiến vào tam giáp, như vậy cũng tương đương với hắn tự mình đánh vào mình mặt, lần này Tiên yến của Đông Thánh Tiên môn được truyền đi, cũng bị người ta nhạo báng. 

 

Từng tầng chiến quyết phóng rộ, chỉ trong tích tắc, trên người Tần Vấn Thiên bộc phát uy lực chiến đấu vô tận, quang hoa chói mắt, tiếng động ầm ầm đáng sợ truyền ra, thân thể hắn tăng vọt, hóa thành mấy trăm trượng, người khác cần ngửa đầu mới có thể thấy được hắn, trước mắt chỉ có chân to của hắn. 

 

Quang hoa vô tận di chuyển ở trên thân hắn, dường như phủ thêm áo giáp Thiên Ma. 

 

Một tầng ánh sáng màu đỏ phóng ra từ trên người Tần Vấn Thiên, yêu dị vô biên. 

 

Bên trên hư không có tinh quang vô tận lập loè chiếu xuống, hóa thành Tinh Thần Thiên Tượng đáng sợ. 

 

Tinh hồn của Đế Yêu, Tử Kim Trấn Diệt Tinh Tượng. 

 

Cự yêu cuồng bạo vô cùng xuất hiện, vờn quanh ở sau lưng Tần Vấn Thiên, cùng kích thước với thân thể của Tần Vấn Thiên, yêu uy ngập trời quấn quanh người giống như Yêu Vương đến từ thái cổ, một tiếng rống mãnh liệt truyền ra kinh thiên động địa, lập tức tiếng gầm của từng tôn yêu cùng reo vang, chỉ thấy bên trong Tinh Tượng, xuất hiện từng cự yêu đáng sợ, mỗi một yêu thú đều có khí tức đáng sợ tương tự với Tần Vấn Thiên. 

 

Những yêu thú này đứng ở các vị trí, dường như muốn trực tiếp bao phủ lấy Chiến Đài cổ, đám người Cô Tô Thiên Kỳ nhìn lấy một cảnh tượng này trong lòng đều vô cùng chấn động, gia hỏa này đang điên cuồng phát động toàn bộ năng lực của bản thân sao? 

 

Vì chứng minh sự cường đại của hắn! 

 

Sau lưng Tần Vấn Thiên, từng bóng người màu tím vàng khổng lồ hùng vĩ, giống như từng vị thần linh vậy, trên người cũng lưu chuyển phù quang đáng sợ, mỗi một vị trên thân thể, đều hình như có kinh người trấn áp lực lượng lan tràn ra. 

 

- Các ngươi thực sự cho là mình rất mạnh sao? 

 

Tần Vấn Thiên đảo mắt nhìn qua năm người kia, trên người hắn dường như có ngọn lửa thuần một màu trắng đang lưu chuyển, lan tràn đến toàn bộ tinh không. 

 

Cô Tô Thiên Kỳ ngửa đầu, nhìn người khổng lồ cao trăm trượng kia, khí tức của hắn điên cuồng bạo phát ra, thân thể chậm rãi bay lên, chiến quyết phóng thích, lò luyện Tinh Tượng cháy mạnh xuất hiện, chín bóng người giống như thần linh cầm trường thương trong tay, trấn thủ ở sau người, thân thể của hắn cũng có ngọn lửa thái dương kinh người lưu chuyển. 

 

Nhưng, lúc đứng ở trước mặt Tần Vấn Thiên, khí thế của hắn dường như vẫn yếu đi. 

 

- Ta nói này, năm người các ngươi cùng lên đi, một người căn bản sẽ không có nửa phần cơ hội. 

 

Tần Vấn Thiên duỗi một bàn tay cực kỳ lớn ra, trên cái bàn tay này dường như có Thần Văn lưu chuyển, Thần nguyên trong cơ thể hắn đang không ngừng triệu tập ở bên trong chưởng ấn, thần nguyên giống như là từng cái chuông cổ, dường như còn mang theo ngọn lửa màu trắng, chuông cổ đều giống như muốn hóa thành màu trắng tinh thuần. 

 

Vũ Vương nổi giận gầm lên một tiếng, khí thế ngập trời, cánh chim màu tím vàng xuất hiện, thân thể của hắn bay lên không trung, hư không biến sắc, hình như có Cổ Ma cường đại xuất hiện, đôi mắt của hắn nhìn chăm chú vào bóng người khổng lồ phía trước, chiến ý ngập trời. 

 

- Ầm! 

 

Dường như có Vũ Ma hộ thể, sau lưng Vũ Vương xuất hiện ảo ảnh Vũ Ma vô cùng to lớn, hai cánh màu tím vàng che khuất bầu trời khiến mọi người cực kỳ chấn động. 

 

- Không cần các ngươi ra tay. 

 

Cô Tô Thiên Kỳ gầm thét một tiếng, chân của hắn đạp mạnh, chín bóng người đồng thời bắn ra trường thương, hủy diệt gió bão do thái dương đánh ra, dung hòa, tiêu diệt tất cả. 

 

Bàn tay của Tần Vấn Thiên trực tiếp đập ra, trong chốc lát, hư không xuất hiện một cái chuông cổ màu trắng vô cùng to lớn, dường như có thể trấn áp, tiêu diệt tất cả, cái chuông cổ màu trắng này trực tiếp đánh vào phía trên trận gió bão, lực lượng hủy diệt vô tận màu trắng này phóng ra, chỉ trong tích tắc, trận gió bão tan ra biến mất. 

 

- Ta đã nói, ngươi không phải là đối thủ của ta. 

 

Tần Vấn Thiên cúi đầu, đôi mắt lớn nhìn lướt qua Cô Tô Thiên Kỳ một chút, khiến cho thần sắc Cô Tô Thiên Kỳ khó coi. 

 

Đây là tất cả lực lượng của hắn sao, không ngờ mạnh mẽ như vậy, chỉ đưa tay ra lấy cái chuông cổ vô cùng khổng lồ, lại trấn áp tiêu diệt được trận gió bão thái dương do hắn phát ra. 

 

Không chỉ có là Cô Tô Thiên Kỳ, tất cả mọi người bên trong Tiên yến đều cảm giác chấn động, Tần Vấn Thiên lúc này quá cường đại.