Thái Cổ Thần Vương

Chương 1022: - Thiên Kiêu Tập Trung. (2)



 

 

Nữ tử không trả lời câu hỏi của Quân Mộng Trần, tiếp tục hỏi. 

 

- Không phải. 

 

Quân Mộng Trần đáp lại nói. 

 

- Không phải là đệ tử của Đông Thánh Tiên Đế sao, lẽ nào chỉ là đệ tử của thuộc hạ Tiên Vương Đông Thánh Tiên Đế? Vậy chúc các ngươi tự lo được cho bản thân mình. 

 

Nữ tử tà mị cười, dường như đã mất đi hứng thú, xoay người chậm rãi rời đi. 

 

Mấy người còn lại cũng đều chậm rã rời đi, Đế thành cổ thường xuyên có người bước vào, không có gì mới lạ, bọn họ chỉ là vừa mới tới nên mới đến xem. 

 

Ở Đế thành cổ Tiên Quốc này nhân vật nổi tiếng như đại đế đều có không ít con nối dõi, đệ tử của cường giả tiên đế lại càng nhiều. Về phần môn hạ đệ tử của Tiên Vương là tồn tại tương đối bình thường, ở Đế thành cổ có thể kiếm được một xấp dầy, không biết có bao nhiêu tồn tại như vậy. 

 

- Nhân vật đệ tử của Tiên Vương không có địa vị như vậy sao? 

 

Quân Mộng Trần chớp mắt, giọng nói của nữ tử dường như có chút xem thường. 

 

Ở bên ngoài, nhân vật đệ tử của Tiên Vương đã có thân phận không tầm thường khiến vạn người chú ý, giống như Hoa Thái Hư, Lệ, đều là đệ tử của Tiên Vương. 

 

Nhưng ở Đế thành cổ, đệ tử của Tiên Vương lại là tồn tại cực kỳ bình thường, bởi người có thể đi tới Đế thành cổ, chí ít cũng cần Tiên Vương tự mình dẫn đường mới có khả năng đặt chân đến đây. Tuy nhân vật Tiên Vương ở Đông Thánh mười ba châu là người cao nhất có thể phóng tầm mắt khắp đất đai của một quận, đặt ở một châu cũng xem như có thể hoành hành một phương, nhưng phóng tầm mắt toàn bộ Tiên vực... Tiên Vương, mặc dù vẫn tính là cường giả, nhưng người trình độ này, quá nhiều. 

 

- Đế thành cổ có rất nhiều đệ tử của tiên đế thậm chí là con nối dõi, đệ tử của Tiên Vương đương nhiên có vẻ có chút bình thường, nhưng tất cả vẫn phải sử dụng thực lực để nói chuyện. 

 

Tần Vấn Thiên khẽ nói, Quân Mộng Trần tán thành gật đầu, thân phận địa vị chỉ là vật bên ngoài, thiên phú thực lực mới là tất cả căn bản. 

 

- Chỉ là lúc nàng rời đi, dáng vẻ tươi cười dường như hơi tà mị, chúc chúng ta có vận may, là có ý gì? 

 

Tử Tình Hiên có chút mẫn cảm, đều là nữ nhân nàng rõ ràng bắt được nữ tử trước khi rời đi có dáng vẻ tươi cười đầy tà mị. 


 

- Ta cũng chú ý tới, tuyệt đại thiên kiêu đến Đế thành cổ, đều để thí luyện, có lẽ sẽ có không ít mâu thuẫn xung đột. 

 

Tần Vấn Thiên khẽ nói: 

 

- Đi, chúng ta đi dạo xung quanh một chút, trước khi đi vào tòa thành này. 

 

- Được. 

 

Tử Tình Hiên đáp ứng. Sau đó ba người bước chậm về phía trước. 

 

Đế thành cổ xưa, khi có cường giả đi ngang qua, Tần Vấn Thiên đã phát hiện ra mọi người đều ở cảnh giới Thiên Tượng, ở đây chắc đa số đều là thiên kiêu Thiên Tượng cảnh tập trung lại. Nhưng cho dù là Thiên Tượng cảnh, tất cả những bóng dáng kia đều có khí chất không tầm thường, thỉnh thoảng ánh mắt nhìn về phía bọn họ có mang theo thần thái sáng láng. 

 

- Sao còn có tông môn? 

 

Phía trước có một mảnh địa vực rộng lớn mênh mông, kiến trúc giống như một khối lại chia ra thành một khối, bên trong có lầu các, ngọn núi cổ. Bọn Tần Vấn Thiên nhìn thấy phía trước bên ngoài cửa lớn hình vòm có khắc chữ lớn, Diệt Thần cung. 

 

Chữ lớn này cứng cáp lại có lực khắc ra tên gọi khí phách của tông môn này, bên trong cánh cửa có thiên kiêu đi ra, dáng vẻ hiên ngang. 

 

- Thật là một tên gọi phách lối. 

 

Quân Mộng Trần thì thào nói nhỏ, Diệt Thần cung, thực sự còn quá trẻ lại hết sức lông bông không biết trời cao, nhưng người nơi này, tương lai cũng có thể là nhân vật nổi danh ở Tiên vực. 

 

Phía xa, trong số mấy người mới vừa đi ra hình như có người nghe được giọng nói nhỏ của Quân Mộng Trần, chỉ thấy vài đạo ánh mắt sắc bén phóng tới, trong phút chốc nhóm người kia chậm rãi bước đến. Những người này đều có khí chất phi phàm, thực lực mạnh mẽ. 

 

Chỉ thấy một người cầm đầu mặc trường sam màu vàng, khăn lông chít đầu, tiêu sái tuyệt luân, đầu hắn mang mũ, mắt nhìn ba người Tần Vấn Thiên, mở miệng hỏi: 

 

- Các ngươi mới vừa vào Đế thành cổ sao? 

 

- Đúng vậy. 

 

Quân Mộng Trần gật đầu nói: 


 

- Đế thành cổ này sao lại có tông môn tồn tại? 

 

- Rất kỳ quái sao? 

 

Người kia cười nhạt nói: 

 

- Đế thành cổ là nơi tập trung thiên kiêu, người nơi này kết giao với nhanh, thành lập thành một đoàn thể nhỏ, vì huynh đệ bằng hữu. Tương lai sau khi ra ngoài, chắc chắn sau đó đều sẽ trở thành nhân vật lớn ở Tiên vực, một khi mở tông môn chính là chấn áp một thế lực siêu nhiên. 

 

Tần Vấn Thiên biến sắc, điều này cũng đúng, người đặt chân đến nơi này đều là thiên kiêu đỉnh cấp, rất nhiều người trong tương lai sẽ tạo nên thành tựu rất lớn, ở trong này kết làm hữu nghị, tương lai đều là những người cường đại, một khi liên hợp lại sẽ rất đáng sợ, nhất là lại thêm bối cảnh của từng người. 

 

- Các ngươi có muốn gia nhập Diệt Thần cung của ta hay không? 

 

Người kia chứa ý cười hỏi. 

 

- Không, chúng ta mới đến, vẫn muốn quan sát thêm. 

 

Quân Mộng Trần lắc đầu nói. 

 

- A? 

 

Người thanh niên kia cười, thản nhiên nói: 

 

- Nếu không muốn gia nhập, vậy trước tiên tất cả các người giao nhẫn trữ vật trên người ra đây. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn thấy mấy người trước mắt đều lộ ra nụ cười ý vị thâm trường, lập tức hiểu rõ dáng vẻ tươi cười tà mị của vị nữ tử lúc trước là có dụng ý gì, bầu trời này là nơi tập trung của thiên kiêu chứ không thích hợp cho những người có tài năng tầm thường! 

 

 

 

 

   

 

Nữ tử không trả lời câu hỏi của Quân Mộng Trần, tiếp tục hỏi. 

 

- Không phải. 

 

Quân Mộng Trần đáp lại nói. 

 

- Không phải là đệ tử của Đông Thánh Tiên Đế sao, lẽ nào chỉ là đệ tử của thuộc hạ Tiên Vương Đông Thánh Tiên Đế? Vậy chúc các ngươi tự lo được cho bản thân mình. 

 

Nữ tử tà mị cười, dường như đã mất đi hứng thú, xoay người chậm rãi rời đi. 

 

Mấy người còn lại cũng đều chậm rã rời đi, Đế thành cổ thường xuyên có người bước vào, không có gì mới lạ, bọn họ chỉ là vừa mới tới nên mới đến xem. 

 

Ở Đế thành cổ Tiên Quốc này nhân vật nổi tiếng như đại đế đều có không ít con nối dõi, đệ tử của cường giả tiên đế lại càng nhiều. Về phần môn hạ đệ tử của Tiên Vương là tồn tại tương đối bình thường, ở Đế thành cổ có thể kiếm được một xấp dầy, không biết có bao nhiêu tồn tại như vậy. 

 

- Nhân vật đệ tử của Tiên Vương không có địa vị như vậy sao? 

 

Quân Mộng Trần chớp mắt, giọng nói của nữ tử dường như có chút xem thường. 

 

Ở bên ngoài, nhân vật đệ tử của Tiên Vương đã có thân phận không tầm thường khiến vạn người chú ý, giống như Hoa Thái Hư, Lệ, đều là đệ tử của Tiên Vương. 

 

Nhưng ở Đế thành cổ, đệ tử của Tiên Vương lại là tồn tại cực kỳ bình thường, bởi người có thể đi tới Đế thành cổ, chí ít cũng cần Tiên Vương tự mình dẫn đường mới có khả năng đặt chân đến đây. Tuy nhân vật Tiên Vương ở Đông Thánh mười ba châu là người cao nhất có thể phóng tầm mắt khắp đất đai của một quận, đặt ở một châu cũng xem như có thể hoành hành một phương, nhưng phóng tầm mắt toàn bộ Tiên vực... Tiên Vương, mặc dù vẫn tính là cường giả, nhưng người trình độ này, quá nhiều. 

 

- Đế thành cổ có rất nhiều đệ tử của tiên đế thậm chí là con nối dõi, đệ tử của Tiên Vương đương nhiên có vẻ có chút bình thường, nhưng tất cả vẫn phải sử dụng thực lực để nói chuyện. 

 

Tần Vấn Thiên khẽ nói, Quân Mộng Trần tán thành gật đầu, thân phận địa vị chỉ là vật bên ngoài, thiên phú thực lực mới là tất cả căn bản. 

 

- Chỉ là lúc nàng rời đi, dáng vẻ tươi cười dường như hơi tà mị, chúc chúng ta có vận may, là có ý gì? 

 

Tử Tình Hiên có chút mẫn cảm, đều là nữ nhân nàng rõ ràng bắt được nữ tử trước khi rời đi có dáng vẻ tươi cười đầy tà mị. 

 

- Ta cũng chú ý tới, tuyệt đại thiên kiêu đến Đế thành cổ, đều để thí luyện, có lẽ sẽ có không ít mâu thuẫn xung đột. 

 

Tần Vấn Thiên khẽ nói: 

 

- Đi, chúng ta đi dạo xung quanh một chút, trước khi đi vào tòa thành này. 

 

- Được. 

 

Tử Tình Hiên đáp ứng. Sau đó ba người bước chậm về phía trước. 

 

Đế thành cổ xưa, khi có cường giả đi ngang qua, Tần Vấn Thiên đã phát hiện ra mọi người đều ở cảnh giới Thiên Tượng, ở đây chắc đa số đều là thiên kiêu Thiên Tượng cảnh tập trung lại. Nhưng cho dù là Thiên Tượng cảnh, tất cả những bóng dáng kia đều có khí chất không tầm thường, thỉnh thoảng ánh mắt nhìn về phía bọn họ có mang theo thần thái sáng láng. 

 

- Sao còn có tông môn? 

 

Phía trước có một mảnh địa vực rộng lớn mênh mông, kiến trúc giống như một khối lại chia ra thành một khối, bên trong có lầu các, ngọn núi cổ. Bọn Tần Vấn Thiên nhìn thấy phía trước bên ngoài cửa lớn hình vòm có khắc chữ lớn, Diệt Thần cung. 

 

Chữ lớn này cứng cáp lại có lực khắc ra tên gọi khí phách của tông môn này, bên trong cánh cửa có thiên kiêu đi ra, dáng vẻ hiên ngang. 

 

- Thật là một tên gọi phách lối. 

 

Quân Mộng Trần thì thào nói nhỏ, Diệt Thần cung, thực sự còn quá trẻ lại hết sức lông bông không biết trời cao, nhưng người nơi này, tương lai cũng có thể là nhân vật nổi danh ở Tiên vực. 

 

Phía xa, trong số mấy người mới vừa đi ra hình như có người nghe được giọng nói nhỏ của Quân Mộng Trần, chỉ thấy vài đạo ánh mắt sắc bén phóng tới, trong phút chốc nhóm người kia chậm rãi bước đến. Những người này đều có khí chất phi phàm, thực lực mạnh mẽ. 

 

Chỉ thấy một người cầm đầu mặc trường sam màu vàng, khăn lông chít đầu, tiêu sái tuyệt luân, đầu hắn mang mũ, mắt nhìn ba người Tần Vấn Thiên, mở miệng hỏi: 

 

- Các ngươi mới vừa vào Đế thành cổ sao? 

 

- Đúng vậy. 

 

Quân Mộng Trần gật đầu nói: 

 

- Đế thành cổ này sao lại có tông môn tồn tại? 

 

- Rất kỳ quái sao? 

 

Người kia cười nhạt nói: 

 

- Đế thành cổ là nơi tập trung thiên kiêu, người nơi này kết giao với nhanh, thành lập thành một đoàn thể nhỏ, vì huynh đệ bằng hữu. Tương lai sau khi ra ngoài, chắc chắn sau đó đều sẽ trở thành nhân vật lớn ở Tiên vực, một khi mở tông môn chính là chấn áp một thế lực siêu nhiên. 

 

Tần Vấn Thiên biến sắc, điều này cũng đúng, người đặt chân đến nơi này đều là thiên kiêu đỉnh cấp, rất nhiều người trong tương lai sẽ tạo nên thành tựu rất lớn, ở trong này kết làm hữu nghị, tương lai đều là những người cường đại, một khi liên hợp lại sẽ rất đáng sợ, nhất là lại thêm bối cảnh của từng người. 

 

- Các ngươi có muốn gia nhập Diệt Thần cung của ta hay không? 

 

Người kia chứa ý cười hỏi. 

 

- Không, chúng ta mới đến, vẫn muốn quan sát thêm. 

 

Quân Mộng Trần lắc đầu nói. 

 

- A? 

 

Người thanh niên kia cười, thản nhiên nói: 

 

- Nếu không muốn gia nhập, vậy trước tiên tất cả các người giao nhẫn trữ vật trên người ra đây. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn thấy mấy người trước mắt đều lộ ra nụ cười ý vị thâm trường, lập tức hiểu rõ dáng vẻ tươi cười tà mị của vị nữ tử lúc trước là có dụng ý gì, bầu trời này là nơi tập trung của thiên kiêu chứ không thích hợp cho những người có tài năng tầm thường!