Thái Cổ Thần Vương

Chương 1031: - Dây dưa không ngớt (1)



 

 

 

 

 

 

Khí tức trên thân Tần Vấn Thiên nháy mắt trở nên vô cùng cường thịnh, cả người phảng phất như được bao bọc bởi một tầng liệt diễm màu trắng sáng chói, toàn thân đều có phù văn lưu động, nhưng đáng sợ hơn là trên người hắn cất chứa một cỗ kiếm khí, toàn bộ lực lượng thân thể đều bị thiêu đốt, phảng phất như, chỉ để thành tựu kiếm uy tuyệt thế kia. 

 

- Hả ? 

 

Thần sắc Kỷ Lam Sơn khẽ biến, kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên, giờ khắc này khí thế của Tần Vấn Thiên bạo trướng, dường như đang dần cường thịnh, nhất là kiếm uy, chính đang biến cường với tốc độ điên cuồng. 

 

- Chuyện gì? 

 

Thần sắc thiên kiêu Diệt Thần cung cũng khẽ biến, mọi ánh mắt đổ dồn về Tần Vấn Thiên, ai nấy đều hiện vẻ kinh ngạc. 

 

- Ô ô ... 

 

Tiểu Hỗn Đãn ở nơi đầu vai Tần Vấn Thiên phát ra tiếng nức nở, giương nanh múa vuốt, giọng trẻ con ngây thơ nói: 

 

- Đám hỗn đản này, giết chết bọn hắn . 

 

Luyện Ngục ở trong hư không phát ra tiếng rít bi thương, chỉ thấy hắn xoay vòng trên đỉnh đầu Tần Vấn Thiên, thân thể đột nhiên như hóa thành huyết quang, trực tiếp trùng kích về phía Tần Vấn Thiên. 

 

Tần Vấn Thiên phảng phất như nghe hiểu bi thương của Luyện Ngục, trong lòng cảm động, từ Luyện Ngục đản linh, bản thân dùng huyết mạch nuôi dưỡng, đối với mình nó có quyến luyến vô hạn, bây giờ biết mình đang thiêu đốt lực lượng, nó liền hô hoán mình tiến vào trong huyết mạch của nó, cho Tần Vấn Thiên mượn lực lượng để thiêu đốt . 

 


- Ta sao có thể thiêu đốt lực lượng của ngươi. 

 

Tần Vấn Thiên tự nhủ trong lòng. Lập tức có tiếng vang rầm rầm truyền ra, huyết quang xung thiên, Luyện Ngục trực tiếp xông vào trong thân thể hắn, nhưng Tần Vấn Thiên lại không mượn dùng lực lượng Luyện Ngục, hắn sớm đã vượt xa trước kia, năm đó hắn sử dụng một kiếm Diệt Tiên có thể sẽ dẫn đến nguy hiểm mất mạng, bởi vì khi ấy thực lực quá yếu. Nhưng giờ đã khác, bản thân hắn đã có tu vị cường hoành là Thiên Tượng tầng thứ bảy, huyết mạch cường thịnh hơn trước rất nhiều, có đầy đủ lực lượng để thiêu đốt . 

 

- Ngươi đang thiêu đốt lực lượng bản thân để cường hóa công kích 

 

Lúc này Kỷ Lam Sơn đã nhìn ra được, lông mày khẽ nhíu lại, cỗ lực lượng ấp ủ này rất đáng sợ, Tần Vấn Thiên đang thiêu đốt bản thân, thần thông như thế uy lực sẽ cực cường đại, song khuyết điểm cũng rất rõ ràng, trước thương mình sau thương người, một kích qua đi rất có thể liền triệt để tê liệt mặc người xâu xé, không đến lúc tuyệt vọng, người bình thường tuyệt không sử dụng loại tiên pháp thần thông như thế. 

 

Gia hỏa này, đang liều mạng ư? 

 

- Hưu, hưu, hưu ... 

 

Thiên địa gào thét, kiếm khí vô tận hội tụ trên người Tần Vấn Thiên, chỉ thấy ngón tay Tần Vấn Thiên khẽ điểm ra trước mặt, trực tiếp án giữa hư không, thoáng chốc phía trước ngón tay hắn đột nhiên xuất hiện từng chuôi lợi kiếm vô hình khủng bố, do kiếm ý ngập trời ngưng tụ mà thành, lực lượng đáng sợ kia phảng phất như có thể xé nứt hư không, trọn phiến thiên địa như bị cỗ kiếm ý này bao phủ, người Diệt Thần cung đều cảm nhận được lực lượng hủy diệt cất chứa trong đó. 

 

Trong lòng Quân Mộng Trần và Tử Tình Hiên cũng đều chấn kinh. Nhìn Tần Vấn Thiên, bọn hắn không biết Tần Vấn Thiên còn tu hành thần thông cường hoành bậc này. 

 

Chỉ thấy thân thể Tần Vấn Thiên trở lại như thường, toàn thân khoác lên khải giáp lấp lạnh, sau lưng hắn hiện ra lông cánh Kim Bằng, mắt nhìn chằm chằm Kỷ Lam Sơn . 

 

- Tiên hạ chi cực . 

 

Kỷ Lam Sơn nhìn Tần Vấn Thiên, mở miệng nói: 

 

- Cho dù ngươi thiêu đốt lực lượng bản thân, dùng đó để tăng cường công kích, thì vẫn không vượt qua được tầng bích chướng Tiên tầng này, dưới tiên là phàm, mà ta có cảnh giới Thiên Tượng cấp chín, bản thân đã đến đỉnh bình thường, dù ngươi đạt tới cực đỉnh hạ Tiên, vẫn không khả năng uy hiếp được tính mạng ta, đồng thời, ngươi chẳng qua là đang hao phí lực lượng tự thân, căn bản không gồng gánh được bao lâu, vùng vẫy giãy chết mà thôi . 

 

Tiên chi cảnh là một đường ranh giới, người từ Tiên trở xuống, gần gần là chỉ mượn nhờ thần thông bí pháp, chứ công kích không cách nào đạt tới đẳng cấp của Tiên, cùng lắm, là cực đỉnh hạ Tiên. 

 

Diệt Tiên kiếm pháp chính là tiên pháp, người đạt tới Tiên cảnh mới phát huy ra uy lực mạnh nhất, trong khi Tần Vấn Thiên chưa tới Tiên cảnh, bởi vậy bất luận thế nào hắn đều không phát huy ra uy năng siêu quá Tiên cảnh. 


 

Kỷ Lam Sơn nói không sai, cường giả trên Đăng Tiên bảng là nhân vật thiên kiêu đỉnh cấp đến từ Tiên Vực vô tận, bản thân bọn hắn đã đứng trên một đỉnh phong, đỉnh phong hạ Tiên, bởi vậy thứ hạng ấy mới xưng là Đăng Tiên bảng . 

 

Chỉ thấy khí tức trên thân Kỷ Lam Sơn điên cuồng trán phóng, Thiên Phù Tinh Tượng diễn biến, vô số phù văn hóa thành một mặt Thiên Phù thuẫn sáng lòa vờn quanh thân thể, tựa hồ là để phòng bị công kích của Tần Vấn Thiên, đồng thời Thiên Phù kiếm vẫn như cũ, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, tiếp tục nói: 

 

- Từ bỏ đi . 

 

- Muốn ta từ bỏ, trừ khi ta gục ngã, bản thân ta không cách nào khống chế uy lực pháp này, ngươi nói Cổ Đế chi thành không cho mượn Tiên binh, ta có thể làm được, nhưng một khi thuật này kích hoạt ta liền không cách nào khống chế, nếu ngươi bức ta chiến ta tất phóng thích, đến lúc đó, ngươi có thể ngăn trở được hay không, cái đó phải hỏi bản thân ngươi . 

 

Tần Vấn Thiên từ tốn nói, lực lượng trong cơ thể hắn vẫn đang thiêu đốt, một cỗ kiếm uy ngạt thở đến độ khiến tất cả cường giả đều có thể cảm nhận rõ ràng. Dù là khách xem dưới đất, dường như chính bọn hắn cũng bị cỗ kiếm uy này bao phủ, khắp người toàn là vô thượng kiếm khí, Tiên hạ chi cực đích thực là đây. 

 

Tuy Kỷ Lam Sơn đã cách Tiên cảnh không xa, tựa hồ chỉ còn một bước, nhưng kì thực giữa hắn và Tiên cảnh vẫn có chênh lệch không nhỏ, nếu không sao chỉ được xếp hạng 321 trên Đăng Tiên bảng? Phía trước hắn còn có 320 người, xếp trước những người kia mới có tư cách xưng là chạm đến Tiên hạ chi cực . 

 

Tiếng xuy xuy bén nhọn không ngừng truyền ra, đó là kiếm ý không ngừng ma sát Thiên Phù chi quang, thứ thanh âm chói tai này khiến cho Kỷ Lam Sơn cũng phải trầm mặc, ngón tay Tần Vấn Thiên cứ vậy thả giữa hư không, phảng phất như một khi ngón tay kia rơi xuống, cỗ vô thượng kiếm uy đó liền ngưng tụ thành một kiếm, Chỉ một kiếm thôi, nhưng uy lực kiếm ấy mới là đáng sợ nhất . 

 

- Ta có thể cầm cự, lực lượng của ngươi, có thể thiêu đốt bao lâu ? 

 

Kỷ Lam Sơn lạnh nhạt nói . 

 

- Các ngươi ngồi trên lưng Tiểu Hỗn Đản, ta và tiểu gia hỏa tâm ý tương thông, hắn biết ta nghĩ cái gì . 

 

Tần Vấn Thiên truyền âm với Quân Mộng Trần cùng Tử Tình Hiên, hai người gật đầu, lập tức hạ xuống trên lưng Tiểu Hỗn Đản. 

 

 

 

   

 

 

 

 

 

Khí tức trên thân Tần Vấn Thiên nháy mắt trở nên vô cùng cường thịnh, cả người phảng phất như được bao bọc bởi một tầng liệt diễm màu trắng sáng chói, toàn thân đều có phù văn lưu động, nhưng đáng sợ hơn là trên người hắn cất chứa một cỗ kiếm khí, toàn bộ lực lượng thân thể đều bị thiêu đốt, phảng phất như, chỉ để thành tựu kiếm uy tuyệt thế kia. 

 

- Hả ? 

 

Thần sắc Kỷ Lam Sơn khẽ biến, kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên, giờ khắc này khí thế của Tần Vấn Thiên bạo trướng, dường như đang dần cường thịnh, nhất là kiếm uy, chính đang biến cường với tốc độ điên cuồng. 

 

- Chuyện gì? 

 

Thần sắc thiên kiêu Diệt Thần cung cũng khẽ biến, mọi ánh mắt đổ dồn về Tần Vấn Thiên, ai nấy đều hiện vẻ kinh ngạc. 

 

- Ô ô ... 

 

Tiểu Hỗn Đãn ở nơi đầu vai Tần Vấn Thiên phát ra tiếng nức nở, giương nanh múa vuốt, giọng trẻ con ngây thơ nói: 

 

- Đám hỗn đản này, giết chết bọn hắn . 

 

Luyện Ngục ở trong hư không phát ra tiếng rít bi thương, chỉ thấy hắn xoay vòng trên đỉnh đầu Tần Vấn Thiên, thân thể đột nhiên như hóa thành huyết quang, trực tiếp trùng kích về phía Tần Vấn Thiên. 

 

Tần Vấn Thiên phảng phất như nghe hiểu bi thương của Luyện Ngục, trong lòng cảm động, từ Luyện Ngục đản linh, bản thân dùng huyết mạch nuôi dưỡng, đối với mình nó có quyến luyến vô hạn, bây giờ biết mình đang thiêu đốt lực lượng, nó liền hô hoán mình tiến vào trong huyết mạch của nó, cho Tần Vấn Thiên mượn lực lượng để thiêu đốt . 

 

- Ta sao có thể thiêu đốt lực lượng của ngươi. 

 

Tần Vấn Thiên tự nhủ trong lòng. Lập tức có tiếng vang rầm rầm truyền ra, huyết quang xung thiên, Luyện Ngục trực tiếp xông vào trong thân thể hắn, nhưng Tần Vấn Thiên lại không mượn dùng lực lượng Luyện Ngục, hắn sớm đã vượt xa trước kia, năm đó hắn sử dụng một kiếm Diệt Tiên có thể sẽ dẫn đến nguy hiểm mất mạng, bởi vì khi ấy thực lực quá yếu. Nhưng giờ đã khác, bản thân hắn đã có tu vị cường hoành là Thiên Tượng tầng thứ bảy, huyết mạch cường thịnh hơn trước rất nhiều, có đầy đủ lực lượng để thiêu đốt . 

 

- Ngươi đang thiêu đốt lực lượng bản thân để cường hóa công kích 

 

Lúc này Kỷ Lam Sơn đã nhìn ra được, lông mày khẽ nhíu lại, cỗ lực lượng ấp ủ này rất đáng sợ, Tần Vấn Thiên đang thiêu đốt bản thân, thần thông như thế uy lực sẽ cực cường đại, song khuyết điểm cũng rất rõ ràng, trước thương mình sau thương người, một kích qua đi rất có thể liền triệt để tê liệt mặc người xâu xé, không đến lúc tuyệt vọng, người bình thường tuyệt không sử dụng loại tiên pháp thần thông như thế. 

 

Gia hỏa này, đang liều mạng ư? 

 

- Hưu, hưu, hưu ... 

 

Thiên địa gào thét, kiếm khí vô tận hội tụ trên người Tần Vấn Thiên, chỉ thấy ngón tay Tần Vấn Thiên khẽ điểm ra trước mặt, trực tiếp án giữa hư không, thoáng chốc phía trước ngón tay hắn đột nhiên xuất hiện từng chuôi lợi kiếm vô hình khủng bố, do kiếm ý ngập trời ngưng tụ mà thành, lực lượng đáng sợ kia phảng phất như có thể xé nứt hư không, trọn phiến thiên địa như bị cỗ kiếm ý này bao phủ, người Diệt Thần cung đều cảm nhận được lực lượng hủy diệt cất chứa trong đó. 

 

Trong lòng Quân Mộng Trần và Tử Tình Hiên cũng đều chấn kinh. Nhìn Tần Vấn Thiên, bọn hắn không biết Tần Vấn Thiên còn tu hành thần thông cường hoành bậc này. 

 

Chỉ thấy thân thể Tần Vấn Thiên trở lại như thường, toàn thân khoác lên khải giáp lấp lạnh, sau lưng hắn hiện ra lông cánh Kim Bằng, mắt nhìn chằm chằm Kỷ Lam Sơn . 

 

- Tiên hạ chi cực . 

 

Kỷ Lam Sơn nhìn Tần Vấn Thiên, mở miệng nói: 

 

- Cho dù ngươi thiêu đốt lực lượng bản thân, dùng đó để tăng cường công kích, thì vẫn không vượt qua được tầng bích chướng Tiên tầng này, dưới tiên là phàm, mà ta có cảnh giới Thiên Tượng cấp chín, bản thân đã đến đỉnh bình thường, dù ngươi đạt tới cực đỉnh hạ Tiên, vẫn không khả năng uy hiếp được tính mạng ta, đồng thời, ngươi chẳng qua là đang hao phí lực lượng tự thân, căn bản không gồng gánh được bao lâu, vùng vẫy giãy chết mà thôi . 

 

Tiên chi cảnh là một đường ranh giới, người từ Tiên trở xuống, gần gần là chỉ mượn nhờ thần thông bí pháp, chứ công kích không cách nào đạt tới đẳng cấp của Tiên, cùng lắm, là cực đỉnh hạ Tiên. 

 

Diệt Tiên kiếm pháp chính là tiên pháp, người đạt tới Tiên cảnh mới phát huy ra uy lực mạnh nhất, trong khi Tần Vấn Thiên chưa tới Tiên cảnh, bởi vậy bất luận thế nào hắn đều không phát huy ra uy năng siêu quá Tiên cảnh. 

 

Kỷ Lam Sơn nói không sai, cường giả trên Đăng Tiên bảng là nhân vật thiên kiêu đỉnh cấp đến từ Tiên Vực vô tận, bản thân bọn hắn đã đứng trên một đỉnh phong, đỉnh phong hạ Tiên, bởi vậy thứ hạng ấy mới xưng là Đăng Tiên bảng . 

 

Chỉ thấy khí tức trên thân Kỷ Lam Sơn điên cuồng trán phóng, Thiên Phù Tinh Tượng diễn biến, vô số phù văn hóa thành một mặt Thiên Phù thuẫn sáng lòa vờn quanh thân thể, tựa hồ là để phòng bị công kích của Tần Vấn Thiên, đồng thời Thiên Phù kiếm vẫn như cũ, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, tiếp tục nói: 

 

- Từ bỏ đi . 

 

- Muốn ta từ bỏ, trừ khi ta gục ngã, bản thân ta không cách nào khống chế uy lực pháp này, ngươi nói Cổ Đế chi thành không cho mượn Tiên binh, ta có thể làm được, nhưng một khi thuật này kích hoạt ta liền không cách nào khống chế, nếu ngươi bức ta chiến ta tất phóng thích, đến lúc đó, ngươi có thể ngăn trở được hay không, cái đó phải hỏi bản thân ngươi . 

 

Tần Vấn Thiên từ tốn nói, lực lượng trong cơ thể hắn vẫn đang thiêu đốt, một cỗ kiếm uy ngạt thở đến độ khiến tất cả cường giả đều có thể cảm nhận rõ ràng. Dù là khách xem dưới đất, dường như chính bọn hắn cũng bị cỗ kiếm uy này bao phủ, khắp người toàn là vô thượng kiếm khí, Tiên hạ chi cực đích thực là đây. 

 

Tuy Kỷ Lam Sơn đã cách Tiên cảnh không xa, tựa hồ chỉ còn một bước, nhưng kì thực giữa hắn và Tiên cảnh vẫn có chênh lệch không nhỏ, nếu không sao chỉ được xếp hạng 321 trên Đăng Tiên bảng? Phía trước hắn còn có 320 người, xếp trước những người kia mới có tư cách xưng là chạm đến Tiên hạ chi cực . 

 

Tiếng xuy xuy bén nhọn không ngừng truyền ra, đó là kiếm ý không ngừng ma sát Thiên Phù chi quang, thứ thanh âm chói tai này khiến cho Kỷ Lam Sơn cũng phải trầm mặc, ngón tay Tần Vấn Thiên cứ vậy thả giữa hư không, phảng phất như một khi ngón tay kia rơi xuống, cỗ vô thượng kiếm uy đó liền ngưng tụ thành một kiếm, Chỉ một kiếm thôi, nhưng uy lực kiếm ấy mới là đáng sợ nhất . 

 

- Ta có thể cầm cự, lực lượng của ngươi, có thể thiêu đốt bao lâu ? 

 

Kỷ Lam Sơn lạnh nhạt nói . 

 

- Các ngươi ngồi trên lưng Tiểu Hỗn Đản, ta và tiểu gia hỏa tâm ý tương thông, hắn biết ta nghĩ cái gì . 

 

Tần Vấn Thiên truyền âm với Quân Mộng Trần cùng Tử Tình Hiên, hai người gật đầu, lập tức hạ xuống trên lưng Tiểu Hỗn Đản.