Nơi này có rất nhiều thi thể, thậm chí tồn tại cả cường giả Tiên Vương, nhân vật như vậy đều chết ở nơi này .
- Thứ ngươi được đến rốt cục là gì, thật chỉ là địa đồ thôi ư?
Lúc này, chợt nghe một đạo thanh âm rét lạnh truyền ra, đôi Huyền Mâu của Huyền Tinh nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, thoáng hiện ra hàn ý, hắn không dễ tin người, huống chi là một người xa lạ, trước đó đồ quyển trên vách tường kia nhìn có vẻ đặc thù, phảng phất như có đồ án kỳ diệu đang lưu động, bởi vậy bọn hắn mới đồng thời ra tay tranh đoạt, nhưng có thật là địa đồ hay không thì trước mắt sợ rằng chỉ có mỗi Tần Vấn Thiên biết được.
Khi trước người hô lên lấy được bản đồ cũng là Tần Vấn Thiên.
Lúc này ánh mắt Tiêu Lãnh Nguyệt cũng nhìn về phía Tần Vấn Thiên, trong đôi mắt đẹp chớp qua một mạt quang mang, hiển nhiên trong nội tâm nàng cũng nảy sinh một tia nghi ngờ, chỉ mỗi Tần Vấn Thiên biết, vậy liệu đó có thật là địa đồ?
- Tần Vấn Thiên, ngươi nói thật với ta, đấy có thực sự là địa đồ của cung điện dưới đất này không, điểm cuối cùng là ở đâu, bây giờ chúng ta đang ở chỗ nào ?
Lúc này, một đạo thanh âm vang lên, ánh mắt mọi người nhao nhao chuyển qua, lập tức nhìn về phía vách đá bên kia, chỉ thấy một vị thiên kiêu đứng ở đó, ngắm nhìn một bộ thân thể bất động nơi tiền phương, cỗ thân thể đó ngồi ở kia, phảng phất như là tọa hóa mà chết .
Trong đôi mắt đẹp của Tiêu Lãnh Nguyệt chớp qua một vẻ sắc nhọn, thân hình nàng lập tức lóe lên, những người khác cũng nhao nhao nhào tới chỗ người kia, thuận theo ánh mắt hắn, mọi người thấy mặt đất phía trước người đã tọa hóa đó có khắc một hàng chữ .
- Vài chục vạn năm tuế nguyệt dằng dặc, nghĩ đến trăm ngàn kết cục, không ngờ cuối cùng bị khốn ở đây, đại nạn đến mà chết.
Hàng chữ này xúc mục kinh tâm, khiến người nhìn mà lạnh run, chỉ thấy toàn thân lạnh buốt thấu xương, sống lưng lạnh toát.
Cường giả tọa hóa này, bị khốn ở đây mấy chục vạn năm ?
Nghĩ tới ngàn vạn kết cục, lại duy không nghĩ đến bản thân bị khốn ở đây, đến nỗi đại nạn buông xuống mà chết .
Vài vạn năm, con số kinh khủng cỡ nào, người này, rất có thể cũng là một nhân vật cấp Tiên Vương, đại nạn buông xuống, bị khốn chết trong tòa cung điện dưới đất.
Nhân vật cấp Tiên Vương còn như thế, huống hồ bọn họ?
- Sao các ngươi không nhìn cho hết chữ viết trên đó.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, mọi người đương nhiên đã xem xong rồi, phía dưới còn có thêm một hàng chữ, viết:
- Cổ Đế Nghệ, huyền bí ở địa cung này, phải làm sao mới ngộ được.
Sát ý trên thân mọi người vẫn không giảm, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, nhân vật cấp Tiên Vương còn bị vây chết ở đây, bọn hắn, lại bị Tần Vấn Thiên dẫn vào .
- Các ngươi muốn nhập Đế cung, mà ta dẫn các ngươi vào, đây đích xác là thông đạo, nếu đã xác định là địa cung do nhân vật Cổ Chi Đại Đế dựng nên, đáng cười các ngươi cũng là Tiên Vực thiên kiêu, đã tự nguyện đi vào, bây giờ lại giận lây sang ta, không cảm thấy châm chọc ư?
Tần Vấn Thiên cười lạnh một tiếng:
- Ta nhớ đâu có ép buộc bất cứ kẻ nào vào đây?
Dù Tần Vấn Thiên nói như thế, nhưng thần sắc mọi người vẫn cứ bất thiện, thần sắc Hạ Thiên Hàn càng lạnh, nói:
- Lãnh Nguyệt, ta đã sớm nói người này không thể tin, bây giờ dẫn chúng ta vào tuyệt địa, đáng chết .
- Nhưng hắn cũng không nói sai, đây đích xác là thông đạo tới Đế cung Cổ Chi Đại Đế, nếu phá giải được huyền bí địa cung, rất có thể sẽ được đến bí mật của Cổ Đế Nghệ, thậm chí là truyền thừa .
Tiêu Lãnh Nguyệt mở miệng nói:
- Cổ Đế Nghệ, các ngươi hẳn cũng đều đã nghe qua .
Trong mắt mọi người thoáng hiện phong mang, nếu trước kia nhìn thấy tên của Cổ Đế Nghệ, bọn hắn chắc chắn sẽ kinh hỉ như điên, có điều giờ phút này khủng hoảng đã che lấp đi kinh hỉ, nhân vật cấp Tiên Vương chết ở chỗ này, bọn hắn kinh hỉ sao nổi .
- Đương nhiên biết, Cổ Đế Nghệ là nhân vật đã từng nhất thống Tiên Vực, nghe đồn mảnh Tiên Vực này từng có mấy lần nhất thống, những nhân vật tuyệt thế làm được điều này mới có tư cách xưng là Thiên Cổ Chi Đế, Cổ Đế Nghệ chính là một người trong đó, là nhân vật chấn thước cổ kim, không ngờ Đế cung của hắn thực sự nằm trong Cổ Đế chi thành, nếu bị ngoại giới biết được, tất sẽ dẫn phát một trường sóng to gió lớn .
Có người nói .
- Cổ Đế chi thành vốn độc lập với Tiên Vực, là một nơi bí ẩn, nếu không được cho phép, nhân vật Đế vương cũng khó đặt chân, trước kia có nghe qua trong Cổ Đế chi thành xuất hiện di tích Đại Đế, bây giờ tận mắt chứng kiến tên Cổ Đế Nghệ xuất hiện ở đây, càng khiến ta cảm nhận được sự thần bí khó lường của Cổ Đế chi thành.
Trong lòng Tiêu Lãnh Nguyệt tuy cũng khủng hoảng, nhưng đầu óc vẫn giữ được tỉnh táo.
- Nếu có thể được đến kinh thế chi pháp mà Cổ Đế Nghệ truyền lưu thế gian...
Tiêu Lãnh Nguyệt thì thào một tiếng, khiến nội tâm không ít người từng nghe qua về truyền thuyết Cổ Đế Nghệ không khỏi run lên .
Trong truyền thuyết, kinh thế chi pháp của Nghệ đã sớm thất truyền nhiều năm, những nhân vật cấp Tiên Vương này sở dĩ biết xuất hiện ở đây, e là cũng liên quan tới nó, vì kinh thế chi pháp của Cổ Đế Nghệ mà đến, đáng tiếc, bọn hắn không những không giành được, còn vẫn lạc chốn này!
Bây giờ bọn hắn cũng tiến vào đây, rốt cục là phúc hay là họa ?
Nơi này có rất nhiều thi thể, thậm chí tồn tại cả cường giả Tiên Vương, nhân vật như vậy đều chết ở nơi này .
- Thứ ngươi được đến rốt cục là gì, thật chỉ là địa đồ thôi ư?
Lúc này, chợt nghe một đạo thanh âm rét lạnh truyền ra, đôi Huyền Mâu của Huyền Tinh nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, thoáng hiện ra hàn ý, hắn không dễ tin người, huống chi là một người xa lạ, trước đó đồ quyển trên vách tường kia nhìn có vẻ đặc thù, phảng phất như có đồ án kỳ diệu đang lưu động, bởi vậy bọn hắn mới đồng thời ra tay tranh đoạt, nhưng có thật là địa đồ hay không thì trước mắt sợ rằng chỉ có mỗi Tần Vấn Thiên biết được.
Khi trước người hô lên lấy được bản đồ cũng là Tần Vấn Thiên.
Lúc này ánh mắt Tiêu Lãnh Nguyệt cũng nhìn về phía Tần Vấn Thiên, trong đôi mắt đẹp chớp qua một mạt quang mang, hiển nhiên trong nội tâm nàng cũng nảy sinh một tia nghi ngờ, chỉ mỗi Tần Vấn Thiên biết, vậy liệu đó có thật là địa đồ?
- Tần Vấn Thiên, ngươi nói thật với ta, đấy có thực sự là địa đồ của cung điện dưới đất này không, điểm cuối cùng là ở đâu, bây giờ chúng ta đang ở chỗ nào ?
Lúc này, một đạo thanh âm vang lên, ánh mắt mọi người nhao nhao chuyển qua, lập tức nhìn về phía vách đá bên kia, chỉ thấy một vị thiên kiêu đứng ở đó, ngắm nhìn một bộ thân thể bất động nơi tiền phương, cỗ thân thể đó ngồi ở kia, phảng phất như là tọa hóa mà chết .
Trong đôi mắt đẹp của Tiêu Lãnh Nguyệt chớp qua một vẻ sắc nhọn, thân hình nàng lập tức lóe lên, những người khác cũng nhao nhao nhào tới chỗ người kia, thuận theo ánh mắt hắn, mọi người thấy mặt đất phía trước người đã tọa hóa đó có khắc một hàng chữ .
- Vài chục vạn năm tuế nguyệt dằng dặc, nghĩ đến trăm ngàn kết cục, không ngờ cuối cùng bị khốn ở đây, đại nạn đến mà chết.
Hàng chữ này xúc mục kinh tâm, khiến người nhìn mà lạnh run, chỉ thấy toàn thân lạnh buốt thấu xương, sống lưng lạnh toát.
Cường giả tọa hóa này, bị khốn ở đây mấy chục vạn năm ?
Nghĩ tới ngàn vạn kết cục, lại duy không nghĩ đến bản thân bị khốn ở đây, đến nỗi đại nạn buông xuống mà chết .
Vài vạn năm, con số kinh khủng cỡ nào, người này, rất có thể cũng là một nhân vật cấp Tiên Vương, đại nạn buông xuống, bị khốn chết trong tòa cung điện dưới đất.
Nhân vật cấp Tiên Vương còn như thế, huống hồ bọn họ?
- Sao các ngươi không nhìn cho hết chữ viết trên đó.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, mọi người đương nhiên đã xem xong rồi, phía dưới còn có thêm một hàng chữ, viết:
- Cổ Đế Nghệ, huyền bí ở địa cung này, phải làm sao mới ngộ được.
Sát ý trên thân mọi người vẫn không giảm, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, nhân vật cấp Tiên Vương còn bị vây chết ở đây, bọn hắn, lại bị Tần Vấn Thiên dẫn vào .
- Các ngươi muốn nhập Đế cung, mà ta dẫn các ngươi vào, đây đích xác là thông đạo, nếu đã xác định là địa cung do nhân vật Cổ Chi Đại Đế dựng nên, đáng cười các ngươi cũng là Tiên Vực thiên kiêu, đã tự nguyện đi vào, bây giờ lại giận lây sang ta, không cảm thấy châm chọc ư?
Tần Vấn Thiên cười lạnh một tiếng:
- Ta nhớ đâu có ép buộc bất cứ kẻ nào vào đây?
Dù Tần Vấn Thiên nói như thế, nhưng thần sắc mọi người vẫn cứ bất thiện, thần sắc Hạ Thiên Hàn càng lạnh, nói:
- Lãnh Nguyệt, ta đã sớm nói người này không thể tin, bây giờ dẫn chúng ta vào tuyệt địa, đáng chết .
- Nhưng hắn cũng không nói sai, đây đích xác là thông đạo tới Đế cung Cổ Chi Đại Đế, nếu phá giải được huyền bí địa cung, rất có thể sẽ được đến bí mật của Cổ Đế Nghệ, thậm chí là truyền thừa .
Tiêu Lãnh Nguyệt mở miệng nói:
- Cổ Đế Nghệ, các ngươi hẳn cũng đều đã nghe qua .
Trong mắt mọi người thoáng hiện phong mang, nếu trước kia nhìn thấy tên của Cổ Đế Nghệ, bọn hắn chắc chắn sẽ kinh hỉ như điên, có điều giờ phút này khủng hoảng đã che lấp đi kinh hỉ, nhân vật cấp Tiên Vương chết ở chỗ này, bọn hắn kinh hỉ sao nổi .
- Đương nhiên biết, Cổ Đế Nghệ là nhân vật đã từng nhất thống Tiên Vực, nghe đồn mảnh Tiên Vực này từng có mấy lần nhất thống, những nhân vật tuyệt thế làm được điều này mới có tư cách xưng là Thiên Cổ Chi Đế, Cổ Đế Nghệ chính là một người trong đó, là nhân vật chấn thước cổ kim, không ngờ Đế cung của hắn thực sự nằm trong Cổ Đế chi thành, nếu bị ngoại giới biết được, tất sẽ dẫn phát một trường sóng to gió lớn .
Có người nói .
- Cổ Đế chi thành vốn độc lập với Tiên Vực, là một nơi bí ẩn, nếu không được cho phép, nhân vật Đế vương cũng khó đặt chân, trước kia có nghe qua trong Cổ Đế chi thành xuất hiện di tích Đại Đế, bây giờ tận mắt chứng kiến tên Cổ Đế Nghệ xuất hiện ở đây, càng khiến ta cảm nhận được sự thần bí khó lường của Cổ Đế chi thành.
Trong lòng Tiêu Lãnh Nguyệt tuy cũng khủng hoảng, nhưng đầu óc vẫn giữ được tỉnh táo.
- Nếu có thể được đến kinh thế chi pháp mà Cổ Đế Nghệ truyền lưu thế gian...
Tiêu Lãnh Nguyệt thì thào một tiếng, khiến nội tâm không ít người từng nghe qua về truyền thuyết Cổ Đế Nghệ không khỏi run lên .
Trong truyền thuyết, kinh thế chi pháp của Nghệ đã sớm thất truyền nhiều năm, những nhân vật cấp Tiên Vương này sở dĩ biết xuất hiện ở đây, e là cũng liên quan tới nó, vì kinh thế chi pháp của Cổ Đế Nghệ mà đến, đáng tiếc, bọn hắn không những không giành được, còn vẫn lạc chốn này!
Bây giờ bọn hắn cũng tiến vào đây, rốt cục là phúc hay là họa ?