Thái Cổ Thần Vương

Chương 1093: Uy năng cỡ này thật là đáng sợ



Các thiên kiêu đều yên lặng lắng nghe Nam Hoàng Vân Hi nói. Những người từng nghe nói đến Chú thể, dù có bước chân vào trong hào quang màu vàng lĩnh giáo cổ lực lượng thần bí ấy, bọn họ cũng mơ hồ cảm thấy, chỉ sợ đúng như lời Nam Hoàng Vân Hi đã nói, kỳ cảnh trước mắt thật sự là Chú thể.  

             - Nếu đây là Chú thể, vậy tòa thân khu màu vàng này. . .  

             Các cường giả đưa mắt ngóng nhìn về phía trước, nhìn thân thể vàng óng trôi lơ lửng nơi đó, nội tâm như có làn sóng thần đang bùng nổ.  

             "Thân khu màu vàng này là thể chất mà các ngươi sẽ tạo thành. Sau khi thành hình thân thể, có thể thay mặt nhân vật tuyệt đại thiên kiêu tạo thành thân thể vô song này. Không ngờ trong thành Cổ Đế lại có nhân vật cự phách có thể Chú thể cho thiên kiêu. Cường giả như vậy, bản thân hắn tất nhiên cũng là loại thể chất kinh thiên hiếm có, mới có thể dẫn Chú thể cho hậu thế. Hơn nữa, Cổ chi đại đế và Phạm Thiên đại đế đối địch nhau. Chỉ sợ năm đó bọn họ cũng chính là đối thủ của nhau, vì thế đều lưu lại truyền thừa, khiến cho hậu thế có được truyền thừa của mỗi người bọn họ, sau đó tiếp tục tranh phong sao?"  

             Các cường giả đều chấn động. Phạm Thiên đại đế là nhân vật tuyệt thế đến bực nào. Một người tru diệt tám vị tiên đế Tiên vực, không ai bì nổi, uy năng có thể hám thiên, vô song trong Tiên vực. Ai có thể ngăn?! Mà giờ khắc này mọi người lại mơ hồ cảm giác, trước mắt, dường như cũng một vị có thể chống lại nhân vật tuyệt thế như Phạm Thiên đại đế, và ông ta cũng để lại truyền thừa, chờ đợi có người đi tới khai quật.  

             Nghĩ đến đây, trong lòng mọi người rúng động, có một sự mong ước cực kỳ mãnh liệt. Truyền thừa của Phạm Thiên đại đế hóa thành chín cái. Người có được ghế truyền thừa chẳng qua chỉ có một trong chín đại truyền thừa mà thôi. Còn truyền thừa trước mắt một khi Chú thể thành công, chính là duy nhất. Hơn nữa tiếp theo thậm chí có thể có kỳ ngộ, bọn họ làm sao không động lòng?  

             Các cường giả ai ai cũng nắm chặc hai nắm đấm, nhìn thân khu màu vàng, ánh mắt phóng ra tia sáng nóng cháy. Bọn họ nhất định phải Chú thể thành công, hóa thân thành nhân vật vô thượng có thân khu màu vàng kia.  

             Chú thể thành công, có thể chất kinh thế, xác suất bọn họ trở thành tiên cơ hồ là trăm phần trăm, tất nhiên sẽ đặt chân Tiên Đài cảnh. Hơn nữa sau khi bước vào Tiên Đài, sức chiến đấu của bọn họ cũng cường đại vô song, có thể vượt qua xa người có cùng cảnh giới, kéo dài thân phận thiên kiêu của bọn họ ở trên Thiên Tượng cảnh, đi trước mọi người lên Tiên Đài cảnh.  

             Điều kiện tiên quyết của hết thảy mọi chuyện đó là phải Chú thể thành công!  

             - Chú thể có bí quyết gì không?  

             Quân Mộng Trần hỏi Nam Hoàng Vân Hi, ánh mắt lóe sáng. Hắn cũng rất mong mỏi có khí thế đế vương thuần chính này. Thể chất của hắn tất nhiên cũng là thân thể đế vương, cũng có năng lực vô song. Bọn họ đều cảm nhận chân thiết trong thân khu màu vàng ấy có tích chứa uy năng kinh khủng, siêu cấp cường đại.  

             - Chú thể vốn là lời đồn, ngàn năm cũng khó gặp một lần. Làm sao nói tới bí quyết. Cho dù thật sự có người có bí quyết Chú thể, ngươi cho rằng sẽ nói cho ngươi biết sao?  

             Nam Hoàng Vân Hi cao ngạo lãnh đạm vô song, nhìn thoáng qua Quân Mộng Trần, khiến cho Quân Mộng Trần sửng sốt giây lát, lập tức lúng túng nhoẻn miệng cười. Cũng đúng. Đừng nói chi là Nam Hoàng Vân Hi không có, cho dù có, Nam Hoàng Vân Hi tuy là đồng minh nhưng có thể nói bí quyết cho hắn biết hay sao?  

             - Xem ra chỉ có thể tự tìm tòi mà thôi...  

             Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, nghĩ tới lời của lão giả áo xám. Hắn cũng rất tò mò đối với nhân vật Cổ chi đại đế tuyệt thế dám tranh phong cùng Phạm Thiên đại đế kia, cũng không biết danh hiệu của vị đại đế này là gì.  

             - Ta nhất định phải tạo thành Vô Song chi thể mới được.  

             Chỉ thấy tại một vị trí bên cạnh, cường giả thứ tư trên Đăng Tiên bảng là Huyền Dương nắm chắc hai nắm tay, mắt lộ ra ánh sáng chói loà. Giờ này Tử Đạo Dương và Ma Tà mỗi người đều có kỳ ngộ của riêng mình. Nam Hoàng Vân Hi có thể chất cũng cực kỳ đặc thù. Còn Thanh Nhi cũng là tiên vương trời sanh. Còn hắn mặc dù tu hành Thiên Huyền kính thuật, nhưng mà đối diện với những người này lại không có bất kỳ ưu thế nào. Chỉ khi nào tạo thành Vô Song chi thể, hắn mới chính thức có thể chiến thắng những người này.  

             Trận đánh cùng Thanh Nhi tại Tiêu môn đã khiến cho Huyền Dương cảm nhận được sự thất bại tràn trề.  

             Bên cạnh Huyền Dương, không phải là Tiêu Lãnh Nguyệt không lộ ra ánh nhìn sắc nhọn. Nàng, Huyền Dương và Tần Vấn Thiên có thể nói là cừu hận thâm hậu. Nhưng cùng nhau ở nơi này, bọn họ lại làm ra vẻ như không thấy. Đây chính là vì bọn họ biết mình không làm gì được Tần Vấn Thiên. Hiện tại Nam Hoàng Vân Hi, Thanh Nhi, Tần Vấn Thiên cùng vào đây, thế lực mạnh mẽ đến bực nào. Nàng là thiên kiêu thứ sáu trên Đăng Tiên bảng, giờ này đã bị không ít người của thành Cổ Đế nghị luận ầm ĩ. Hiện tại chính là cơ hội của nàng.  

             Các thiên kiêu ai cũng có tâm tư của riêng mình, nhưng tín niệm của mọi người đều giống như nhau: tạo thành Vô Song chi thể, lấy được truyền thừa của Cổ chi đại đế này.  

             Lại có từng nhân vật thiên kiêu đạp bước tới. Bọn họ mang theo tín niệm mãnh liệt, lại một lần nữa chậm bước tới thân khu màu vàng trôi lơ lửng ở nơi đó, thử đi Chú thể.  

             - Chúng ta không cần chậm trễ thời gian. Cho dù thất bại cũng nên nếm thử một lần, cũng là một lần kinh nghiệm.  

             Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Những người bên cạnh đua nhau gật đầu, theo sau bọn họ cùng đạp bước đi tới hào quang màu vàng phía trước.  

             Tình cảnh như trước lại một lần nữa xuất hiện, dường như bọn học đặt thân vào trong ánh sáng một vùng không gian khác. Trong mắt của bọn họ dường như chỉ có thân khu màu vàng ẩn chứa uy năng vô tận, cực kỳ cổ xưa đó.  

             Thân khu màu vàng ấy, chỉ cần bọn họ tạo thành thể chất hoàn mỹ, nếu bọn họ thành công, hóa thân thành hắn, trong cơ thể tích chứa uy năng vô tận.  

             Tần Vấn Thiên bước ra một bước, quang hoa lóng lánh đánh vào trong thân thể hắn. Sức mạnh kỳ diệu đó xuất hiện lần nữa, khiến cho hắn cảm thấy trong cơ thể tràn đầy một lực lượng đến từ ngoại lai, tựa hồ có cảm ứng mạnh hơn chút ít đối với thân khu màu vàng. Lĩnh hội này lần lượt bung ra, trở nên nhạy cảm hơn nữa.  

             Tần Vấn Thiên bước ra từng bước một. Hắn đang nghĩ dường như lúc hắn Chú thể thành công, mới có thể chân chính đi tới bên cạnh thân khu màu vàng.  

             Lần lượt theo sau những bước đạp tới, tia sáng không ngừng đánh vào người, trong cơ thể hắn mơ hồ phát ra tiếng nổ oành đùng, càng lúc càng mạnh. Cảm ứng của hắn đối với thân khu màu vàng cũng càng lúc càng cường đại. Dường như có một cổ uy áp đến từ viễn cổ rơi xuống người hắn. Cộc, cộc… tiếng vang truyền ra. Trái tim của hắn bắt đầu nhảy lên, Tần Vấn Thiên cẩn thận lĩnh hội. Cảm giác này thật kỳ diệu. Phảng phất như đây không phải là nhịp tim của chính hắn, mà là cảm nhận được trái tim của thân khu màu vàng ấy đập lên. Từ đó dẫn dắt thân thể hắn biến hóa.  

             Cảm giác này dần dần trở nên kịch liệt, trở nên cường đại. Thình thịch thịch… nhịp tim không ngừng, càng lúc càng mạnh. Trong cơ thể Tần Vấn Thiên như có mưa to gió lớn, mơ hồ cảm giác muốn phun tiên huyết trong miệng ra.  

             "Uy năng cỡ này thật là đáng sợ."  

             Tần Vấn Thiên ngầm chấn động trong lòng, như muốn điều động toàn bộ khí tức trong cơ thể hắn, đạt tới cực hạn, huyết mạch chảy cuồn cuộn. Tiếng gầm rú không ngừng. Vô luận là thân thể hay là trái tim, tất cả đều như thế, một uy lực khiếp người phun trào ra từ thân thể Tần Vấn Thiên, khiến cho khí tức của hắn trở nên cường thịnh không ai bì nổi. Tiếng hô chấn động bầu trời.  

             Tần Vấn Thiên lại lần nữa cất bước đi tới phía trước. Chỉ có dũng cảm tiến tới nơi có thể biết được huyền bí tích chứa trong thân khu màu vàng này, không có bí quyết. Không có những phương pháp khác. Chỉ có thử nghiệm.  

             Ngọn lửa màu trắng vây quanh thân thể, dần dần xuất hiện ào ạt cùng một lúc, như muốn làm an tĩnh thân thể đang bạo động của Tần Vấn Thiên lại, nhưng không có ích lợi gì. Uy thế y như mưa to gió lớn tựa hồ muốn đánh xuyên thân thể hắn, muốn cho hắn nổ tan xác mà chết, hoàn toàn phá hủy thân thể hắn.  

             Grừ...ừ...ừ. . .  

             Lực lượng Yêu thú thủ hộ đáng sợ xuất hiện, xé rách quần áo Tần Vấn Thiên. Thân thể hắn trở nên to lớn lên, hóa thành thân thể trăm trượng, khí tức lại lần nữa trở nên mạnh mẽ. Hắn bước ra một bước, thiên địa nổ oành đùng, chấn động khiến những người bên cạnh hắn đua nhau hộc ra máu tươi, dường như bị hắn ảnh hưởng, dù không thể nhận chịu lực lượng kia, bị đánh bay ra.  

             Lại thấy Tần Vấn Thiên bước ra một bước, một tiếng nổ ầm vang cực lớn. Tần Vấn Thiên cảm giác hắn cách thân khu màu vàng gần hơn một bước. Đây là một cảm giác cực kỳ huyền diệu. Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng hơn uy năng khổng lồ ẩn chứa trong thân khu màu vàng ấy. Đó là một uy lực đế vương cực kỳ thuần khiết, là uy năng chân chính nhìn xuống thiên hạ, có sức mạnh cực kỳ to lớn.  


             Tần Vấn Thiên lần này xác thực rất thảm, toàn thân sắp bị lực lượng kia xuyên thủng ra, thân thể máu tươi tung tóe. Hắn ngã xuống đất không ngừng hộc ra máu tươi, lập tức chật vật ngồi dậy, vận lên lực lượng tự thân bắt đầu điều tức, dần dần khôi phục thương thế trong người.  

             Chung quanh không ít người kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên. Nhiều người phát ra xung kích như thế, duy chỉ có Tần Vấn Thiên lần này thảm nhất rồi. Chẳng lẽ người này đúng thật là có tiếng mà không có miếng hay sao?  

             Hiển nhiên Tần Vấn Thiên sẽ không để ý đến ý nghĩ của người khác. Lần này hắn cực kỳ hài lòng, đã có thể cảm nhận chân thiết được lực lượng của thân thể màu vàng đó rồi. Hơn nữa lực lượng tự vận chuyển trong cơ thể ấy rõ ràng là thể hiện của việc mới bắt đầu Chú thể. Đáng tiếc hắn không có cách nào chống đỡ quá lâu, cuối cùng không thể kiên trì nổi. Nhưng hắn tin tưởng chỉ cần hắn mỗi một lần đều đột phá cực hạn của bản thân, cuối cùng có thể làm được. Những ánh mắt châm chọc kia chỉ bởi vì bọn họ không biết mà thôi, tự thân không có cách nào đạt tới tình trạng này nên không biết. Chính vì không biết, thế nên mới châm biếm trong lòng.  

             Bọn họ không biết, rằng muốn đội vương miệng cần phải chịu được sức nặng của nó!