Thái Cổ Thần Vương

Chương 1109: Ta không quen biết ngươi.



Tử tông, Tà cung, Tần môn, ba đại thế lực quật khởi, càng ngày càng mạnh.  

             Ngay trong lúc bọn họ tích súc thực lực, bên trong thành Cổ Đế, vùng đồng nội ngoại ô, trên bầu trời đột nhiên có từng đạo lưu quang giáng xuống từ trên trời, đập ầm ầm xuống mặt đất.  

             Tiếng gầm rú chấn động thiên địa, giống như địa chấn, bụi đất tung bay khắp mặt đất, nhìn không thấy rõ thân ảnh. Hồi lâu sau đó, khi bụi bậm dần dần tán đi, từng thân ảnh lần lượt xuất hiện ở chỗ ấy. Chỗ nào cũng có người, hạo hạo đãng đãng, nhìn kỹ lại không ngờ tất cả đều là thân ảnh của con người.  

             Ông, ông, ông, ông. . .  

             Liên tục có bốn bóng người bắn ra, đứng trên hư không, mỗi thân ảnh đứng tại một nơi, trong phút chốc các cường giả phía dưới đua nhau lắc mình bay lên trời, đứng ở bốn nơi. Thì ra phía sau lưng bốn người kia, trong nháy mắt hình thành bốn cổ trận doanh đáng sợ.  

             Nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, bốn đại trận doanh này mỗi một trận doanh đều có tám mươi mốt người, cộng hết lại tổng cộng có hơn 364 người, mỗi một người đều có cảnh giới Thiên Tượng tầng chín.  

             - Xuất phát.  

             Bốn người cầm đầu mỗi một người đều có được khí chất phi phàm, uy thế cường đại, chỉ nghe một người trong đó lên tiếng, lập tức đoàn người ào ào đi tới trước thành. Nơi bọn họ đi qua, tất cả người đi đường đều kinh hãi, vì có quá nhiều cường giả.  

             - Đây là người của một thế lực lớn siêu cấp nào sao?  

             Một thiên kiêu thấp giọng nói, hơi nghi hoặc một chút. Thành Cổ Đế khác biệt với những địa phương khác, người tới nơi này đều là rải rác đi tới, đều là con cháu của đế vương, có rất ít thế lực siêu cấp sai phái toàn bộ đệ tử nội môn Thiên Tượng cảnh đi tới đây. Hơn ba trăm người trước mắt toàn bộ đều là cảnh giới Thiên Tượng tầng chín, đây rõ ràng chính là một đại quân cảnh giới Thiên Tượng.  

             Hiển nhiên, bọn họ đi tới đây là có mục đích, nếu không sẽ không làm như thế. Những người này rốt cuộc là đến từ nơi nào?  

             Bọn họ đến từ Đông Thánh Tiên môn!  

             Đông Thánh Tiên đế tự mình hạ lệnh, triệu tập nhân vật thiên tài nội môn của Đông Thánh Tiên môn có cảnh giới Thiên Tượng tầng chín. Mệnh lệnh này ngay lập tức càn quét khắp thế lực bảy châu của mười ba châu Đông Thánh. Thế lực Đông Thánh Tiên môn kinh doanh vô số năm tại mười ba châu Đông Thánh, khổng lồ đến cỡ nào, có rất nhiều nhân vật tiên vương, hơn nữa nhân vật thiên tài cảnh giới Thiên Tượng tầng chín cũng không thành vấn đề.  

             Từ đó, Đông Thánh Tiên môn chọn lựa hơn ba trăm người, dẫn dắt đi tới đế cung của Đông Thánh Tiên đế. Về phần bốn người cầm đầu, bọn họ có thân phận phi phàm, chính là đệ tử thân truyền dưới trướng nhân vật chí tôn Đông Thánh Tiên đế sớm đã không hỏi thế sự, đều là Thiên Tượng Cửu Trọng cảnh kiệt xuất nhất.  

             Bọn họ đi tới thành Cổ Đế chỉ có một mục đích, tru diệt Tần Vấn Thiên, nhổ tận gốc thế lực Tần môn.  

             Tiên đế cường giả tức giận, cũng không dễ dàng chịu đựng như vậy.  

             Lúc này Tần Vấn Thiên vẫn chưa biết có một quân đoàn đang đi đến thành Cổ Đế, đến chỉ vì muốn đối phó với hắn.  

             Đương nhiên hắn từng nghĩ Đông Thánh Tiên đế sẽ tức giận, nhưng không ngờ Đông Thánh Tiên đế lại tức giận và trả thù nhanh như vậy. Chỉ sau một thời gian ngắn, Đông Thánh Tiên môn điều tập đại quân Thiên Tượng bước chân vào thành Cổ Đế.  

             Trong Tần môn, Tần Vấn Thiên nhận được tin tức Tiểu Hỗn Đản lĩnh ngộ truyền thừa của Phạm Thiên đại đế đã tới.  

             Chỉ thấy lúc này, thân thể của Tần Vấn Thiên bước chân vào trong hư không, nhìn về phía đệ tử của Tần môn, cao giọng nói:   

             - Tần môn đệ tử, toàn bộ chuẩn bị xuất phát.  

             Lệnh vừa dứt, lập tức từng thân ảnh lần lượt bay lên trời, tất cả đều là thiên kiêu của Tần môn. Bọn họ có chút nghi hoặc nhìn Tần Vấn Thiên, không biết Tần Vấn Thiên triệu tập tất cả mọi người của Tần môn là có chuyện quan trọng như thế nào.  

             - Chư vị chuẩn bị chiến đấu cho tốt.  

             Tần Vấn Thiên mở miệng nói, lập tức hắn nhìn sang Thanh Nhi bên cạnh, nói:  

             - Thanh Nhi, tế ra không gian pháp bảo, dẫn đệ tử của Tần môn đi đến Minh sơn ngay lập tức.  

             - Được.  

             Thanh Nhi khẽ gật đầu, chỉ thấy nàng huy động bàn tay, lập tức một không gian pháp bảo xuất hiện, chính là một mảnh lá cây to lớn, ẩn chứa lực lượng không gian đáng sợ.  

             - Các vị đều theo ta xuất phát.  

             Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi bước chậm ra, đi lên không gian pháp bảo, thiên kiêu của Tần môn đua nhau đạp ở phía trên, vẫn không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Dù sao chuyện có thể làm cho Tần Vấn Thiên hưng sư động chúng như vậy, bọn họ cũng mơ hồ cảm thấy đối thủ lần này, chỉ sợ không phải là Tử tông Tử Đạo Dương, mà chính là Tà cung Ma Tà rồi.  

             Thành Cổ Đế ngoại trừ hai cổ thế lực này, đã không có lực lượng nào khác có thể khiến cho Tần Vấn Thiên khẩn trương đến như vậy.  

             Dao động kinh khủng phun trào trong hư không. Mảnh lá cây to lớn giống như phi thuyền biến mất khỏi bầu trời của Tần môn, bay vượt qua khoảng cách không gian.  

             Trong Minh sơn, lối đi giữa hai tòa động phủ có thân ảnh dày đặc. Tất cả đều là người của cùng một thế lực, nhân vật cầm đầu phong hoa tuyệt đại, không ngờ chính là Tử Đạo Dương.  

             Phía trước Tử Đạo Dương có một con yêu thú hung lệ rất to lớn. Yêu thú này phun trào ánh sáng màu vàng, trong cặp đồng tử bắn ra hàn quang chấn động lòng người, trong miệng nó không ngừng phát ra tiếng gào thét trầm thấp, nhìn chòng chọc vào thân ảnh của Tử Đạo Dương ở phía trước.  

             - Ta đã chờ ngươi từ rất lâu rồi, không ngờ ngươi mới vừa có được truyền thừa liền lợi hại như vậy, thật là khiến người ta kinh ngạc, nhưng hết thảy những chuyện này đều thuận theo ý muốn của ta.  

             Tử Đạo Dương tinh tượng lóng lánh trên trời, phảng phất là một thân ảnh thần linh vậy. Cả người hắn lưu chuyển hào quang giống như một bộ đồ án thôn thiên, có thể nuốt chửng vạn vật.  

             Chỉ thấy Tử Đạo Dương giơ tay lên công kích, trong hư không xuất hiện một cái chưởng ấn màu tím cực lớn, thần uy lóng lánh, ánh sáng màu tím chiếu rọi vào thân thể của yêu thú ở phía trước, uy lực không ai bì nổi.  

             - Grừ...ừ...ừ!  

             Yêu thú cường đại phát ra tiếng gào thét rung trời. Quanh thân của nó dường như xuất hiện một đạo thần hoa, bao phủ thân hình khổng lồ của nó vào trong đó, không thể phá vỡ.  

             Oành...   

             Chưởng ấn màu tím đánh vào thần hoa, khiến cho quầng sáng thần hoa xuất hiện vết rách. Tử Đạo Dương hừ lạnh một tiếng, bước chậm tới phía trước. Chỉ thấy hắn xòe bàn tay ra, phảng phất có một đại thủ ấn hắc ám rơi trên quầng sáng. Phù quang vô tận lưu chuyển trong lòng bàn tay của hắn, lực lượng bên trong quầng sáng dường như chảy vào người hắn từng chút từng chút một.  

             Người Tử tông vây quanh trong đó, phong kín mảnh không gian này, cũng để cho Tử Đạo Dương cướp lấy truyền thừa trên người yêu thú.  

             Tử Đạo Dương vốn là cường giả hạng nhất trên Đăng Tiên bảng, thực lực mạnh mẽ đến bực nào, lại có được một trong truyền thừa của Phạm Thiên đại đế. Nếu như hắn có thể có được một truyền thừa nữa, sẽ khiến cho thực lực càng trở nên mạnh mẽ hơn. Chính bởi vì vậy mà mấy ngày nay Tử Đạo Dương đều chuẩn bị đầy đủ, một khi bên Minh sơn có dị động, hắn lập tức xuất hiện ở nơi này.  

             Chỉ thấy trong quầng sáng, Tiểu Hỗn Đản lên tiếng rống giận chấn động cả thiên địa. Nó giương móng vuốt đánh ra, cũng có phù sáng mãnh liệt lóng lánh, nuốt trời cắn đất. Lực lượng của hai người dường như muốn xuyên thấu qua màn giao hội ánh mặt trời, cực kỳ đáng sợ.  

             - Không ngờ một con nghiệt súc như ngươi lại mạnh mẽ đến vậy, nếu không phải bởi vì ngươi đoạt được truyền thừa, ta sẽ khiến cho ngươi trở thành tọa kỵ của ta.  

             Tử Đạo Dương lạnh giọng nói. Hắn nâng tay trái lên, ánh sáng màu tím hội tụ thành một thanh Tử kiếm. Ánh sáng thần linh trong hư không lóng lánh chiếu xuống, khiến cho thanh Tử kiếm này tích chứa ý cảnh sắc bén, có thể sát lục hết thảy.  

             Xuy xuy. . .  

             Tử kiếm đánh giết xuyên thấu qua quầng sáng, đâm tới thân hình khổng lồ của Tiểu Hỗn Đản. Chỉ thấy Tiểu Hỗn Đản rống giận, một móng vuốt màu vàng khác chấn động ra, chặn ngay Tử kiếm. Tử kiếm đâm rách hết thảy lực lượng phòng ngự, trực tiếp đâm vào móng vuốt cực kỳ cứng rắn đó, có máu tươi chảy ra từ bên trong móng vuốt của Tiểu Hỗn Đản, nó phát ra một tiếng hô thê lương.  

             Ông…  

             Một ánh sáng lóng lánh, không gian rất đáng sợ dao động lan tràn, lập tức một tiếng quát lớn chấn động thiên địa:  

             - Buông nó ra.  

             Kèm theo tiếng gầm giận dữ, trên bầu trời có một Thần chi chưởng ấn đánh xuống, chính là Thần Chi Thủ diệt sát hết thảy của Tần Vấn Thiên.  

             Tử Đạo Dương huy động tay trái, kiếm sắc bén màu tím chém ngược lên bầu trời, đụng vào Thần Chi Thủ, phát ra âm thanh nổ oành đùng đáng sợ, cắt cho chưởng ấn vỡ vụn, đồng thời Tử kiếm cũng biến mất không thấy đâu.  

             Một đợt chưởng ấn giáng xuống từ trên trời, tích chứa thần uy vô thượng, trấn diệt hết thảy. Thân thể Tử Đạo Dương lui về sau, ánh mắt nhìn hư không, nhìn những thân ảnh hàng lâm. Chỉ thấy Tần Vấn Thiên đứng ngạo nghễ tại hư không, các cường giả của Tần môn xuất hiện sau lưng hắn.  

             Trong mắt của Tần Vấn Thiên lộ ra hàn ý đáng sợ, hiển nhiên không chỉ có một mình hắn chú ý tới động tĩnh trong Minh sơn. Hắn, Tử Đạo Dương, và còn có Ma Tà không lộ diện, tất cả đều chú ý tới nơi này. Tuy nhiên Tần Vấn Thiên không ngờ là Tử Đạo Dương lại nhanh đến như vậy, tất nhiên là hắn vận dụng pháp bảo nào đó.  

             - Trong khoảng thời gian ta được truyền thừa của Phạm Thiên đại đế, nghe nói ngươi danh tiếng đại chấn ở thành Cổ Đế, sáng lập Tần môn uy danh cường thịnh, nhưng ngươi có lòng tự tin chống đối ta hay sao?  

             Trên người Tử Đạo Dương có một khí khái ngạo nghễ không có gì sánh kịp. Hắn là người hạng nhất trên Đăng Tiên bảng, không có ai có thể tranh tài cùng hắn.  

             - Grừ...ừ...ừ  

             Tiểu Hỗn Đản phát ra một tiếng gào thét, lập tức thân thể phóng lên cao, đứng bên cạnh Tần Vấn Thiên, lạnh như băng nhìn chằm chằm Tử Đạo Dương ở bên dưới.  

             - Đầu nghiệt súc này quả thật không tệ, ta cũng không đành lòng giết nó đâu.  

             Tử Đạo Dương thờ ơ mở miệng:  

             - Nam Hoàng và Thanh Nhi muội muội cũng có mặt a.  

             Thần sắc Thanh Nhi lạnh lùng, nói:  

             - Ta không quen biết ngươi.  

             - Sau này chờ ta đi gặp Trường Thanh thúc phụ, Thanh Nhi muội muội sẽ biết ta thôi.  

             Tử Đạo Dương nhàn nhạt nói:  

             - Tần Vấn Thiên, nễ tình Thanh Nhi muội muội, ta không muốn làm khó ngươi, các ngươi đi thôi, chắc chắn ta phải có được con yêu thú này.  

             - Đây là Tử Cực Thánh Tiên công của Tử Đế, rất có uy năng, khiến cho công kích cả người cường thịnh đến trình độ tận cùng. Nó có lực lượng công phạt mạnh nhất, không gì sánh nổi, chính là một trong hai đại tuyệt học của Tử Đế.  

             Nam Hoàng Vân Hi truyền âm nói với Tần Vấn Thiên, tựa hồ là đang nhắc nhở Tần Vấn Thiên nên đối đãi cho nghiêm túc.  

             Lời vừa buông xuống, thân ảnh của nàng và Thanh Nhi đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, sóng vai chiến đấu cùng với Tần Vấn Thiên.  

             Lúc trước ba người bọn họ liên thủ đả thương Ma Tà, thực lực của Tử Đạo Dương không kém Ma Tà, giờ này rốt cuộc mạnh bao nhiêu, chỉ sợ phải chiến đấu qua mới biết được.