Thái Cổ Thần Vương

Chương 1133: Đêm trầm tĩnh như nước.



Tần Vấn Thiên nhắm mắt cảm ngộ bên trong Bảo Đỉnh, phát hiện phù văn vô tận. Tất cả đều là thần thông bảo thuật mạnh mẽ, không nghi ngờ chút nào, tất cả những lực lượng mạnh mẽ này đều là tiên pháp.  

             Ngoại trừ Đại yêu Chân Long, Thần Điểu Đại Bằng quân chủ của không trung, Thần Quy Huyền Vũ ra, Tần Vấn Thiên còn chứng kiến cổ yêu đồ văn khác hóa thành những bức hình chấn động thiên địa khác.  

             Chu Tước cả người xích vũ, phun lửa luyện trời, một cú đánh kinh thiên động địa, hót dài trên cửu tiêu.  

             Thần tượng hóa thân yêu thú vô thượng, một bước có thể đạp vỡ hư không, dầy xéo bầu trời.  

             Kỳ Lân chiến thiên, chính là Chiến thần sát phạt thiên địa, phong tư tuyệt thế, yêu vương vô thượng.  

             Chân Hống rống một cái hư không rung chuyển, có uy lực diệt thế.  

             Hỗn độn chạy nhanh, thời không biến ảo. Nó há miệng hút một cái, tất cả cương vực mờ mịt, thiên địa hư không đều bị nuốt vào trong miệng, có uy lực vô thượng.  

             Yêu Long, Đại Bằng, Huyền Vũ, Thần Tượng, Chu Tước, Kỳ Lân, Chân Hống, Hỗn Độn  

             Bên trong Bảo Đỉnh, Tần Vấn Thiên nhìn thấy được bát đại Thái Cổ Đại Yêu. Tất cả đều có khả năng hủy thiên diệt địa, phù văn vô tận hóa thành tiên pháp, đều là thần thông cái thế có uy lực cực kỳ của đại yêu. Giờ này Tần Vấn Thiên khó khăn lắm mới có thể nhìn thấy những hình ảnh này, căn bản không thể lĩnh ngộ.  

             Hoặc có thể là đến cảnh giới Tiên Chi Đế Vương, hắn mới có thể lĩnh ngộ được hung uy vô thượng của chúng, phát ra yêu pháp cái thế, kinh thiên động địa, là vua ở không trung.  

             Tần Vấn Thiên đi sâu vào cấp độ lĩnh ngộ, mặc dù hiện tại tu vi có hạn, nhưng hắn vẫn có xúc động mãnh liệt đối với yêu pháp cái thế. Bảo Đỉnh chính là pháp bảo thượng cổ, bên trong có khắc lực lượng đáng sợ như vậy, chỉ cần có thể tu được một chút lực lượng thần thông, thì vẫn có thể phát ra uy năng đáng sợ, giống như một số tiên pháp tuyệt học siêu cường cùng cảnh giới hiện tại hắn đang tu hành cũng chỉ có thể tu hành phần da lông bên ngoài mà thôi, nhưng uy lực lại vẫn rất siêu cường.  

             Tần Vấn Thiên chìm vào trong tu hành, không biết thời gian trôi qua, có trận pháp tồn tại ở thế giới bên ngoài, ngược lại cũng không ai có thể quấy rầy. Dù sao bí mật bên trong Bảo Đỉnh có tích chứa Thánh Hi, hắn nhất định phải hành sự thật cẩn thận.  

             Đăng Tiên bảng biến hóa dẫn tới gợn sóng vẫn còn lên men tại thành Cổ Đế. Nhưng sáng sớm ngày hôm sau lại có một tin tức sấm sét giữa trời quang làm chấn kinh thành Cổ Đế, khiến mọi người tâm kinh đảm chiến, cảm thấy lạnh cả người.  

             Thời khắc này có vô số cường giả hội tụ ở Tử tông. Tất cả đều là những nhân vật thiên kiêu đến từ tám phương thành ở Cổ Đế, ánh mắt của bọn họ dán vào trên mặt đất, trên mặt đất rạn nứt có một thi thể hoàn toàn không có đầu, trên mặt đất loang vết máu. Cổ thi thể này là của Tử Đạo Dương.  

             Tin tức không phải là giả, Tử Đạo Dương đã chết rồi, bị người tru diệt trong thành Cổ Đế.  

             Sau khi hắn bại trận trước Tần Vấn Thiên, rớt khỏi hạng nhất Đăng Tiên bảng, giờ này lại bỏ mình tại đây.  

             Đây chính là Tử Đạo Dương đã từng hạng nhất Đăng Tiên bảng, là con của Tử Đế, không ngờ hắn lại chết ở thành Cổ Đế, hơn nữa cái chết lại thảm liệt đến như vậy, đầu nổ tung, thi thể hài cốt cũng không trọn vẹn, ai ai cũng cảm thấy lạnh cả người.  

             Ai đã giết Tử Đạo Dương?  

             Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều xuất hiện một câu hỏi trong đầu.  

             Người nào tru diệt Tử Đạo Dương?  

             Người nào có năng lực tru diệt Tử Đạo Dương?  

             Người nào dám tru diệt Tử Đạo Dương?  

             - Là Tần Vấn Thiên làm sao?  

             Có người lên tiếng nói:  

             - Tần Vấn Thiên trực tiếp đánh bại Tử Đạo Dương, tiên niệm Tử Đế cũng bị thành quy tắc lực lượng của Cổ Đế đánh diệt, hơn nữa bản thân Tử Đạo Dương bị trọng thương, mượn nhờ pháp bảo trốn chạy một lần, nếu vậy Tần Vấn Thiên đuổi giết đến Tử tông rồi tru diệt Tử Đạo Dương ở nơi này hay không?  

             - Năm đó Tần Vấn Thiên dám tru diệt Huyền Tinh, cho nên cũng có thể dám giết cả Tử Đạo Dương, vừa lúc yêu thú đồng bạn của hắn cần truyền thừa Phạm Thiên đại đế của Tử Đạo Dương, thật hắn có thể làm chuyện này.  

             Mọi người đua nhau suy đoán, mối hiềm nghi về Tần Vấn Thiên là lớn nhất.  

             - Cũng có thể là Ma Tà. Từ trước đến nay Ma Tà luôn cực kỳ tàn nhẫn, là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm, hắn cũng đã nhận được truyền thừa của Phạm Thiên đại đế. Ngày ấy lúc Tần Vấn Thiên đại chiến cùng Tử Đạo Dương, Ma Tà vẫn chưa lộ diện, sau đó rất có thể hắn đã phục sát Tử Đạo Dương.  

             Lại có người nói đạo, cũng có người nghĩ tới Ma Tà.  

             Giờ này Đăng Tiên bảng chỉ có Tần Vấn Thiên và Ma Tà là xếp thứ hạng đứng trên Tử Đạo Dương, thực lực đáng sợ, nếu nói ai có thể tru diệt Tử Đạo Dương, không thể nghi ngờ hai người này chính là mối hiềm nghi lớn nhất. Hơn nữa cũng chỉ có hai người bọn họ là lá gan làm việc này, dù sao không phải ai cũng cảm động đối với con của Tử Đế.  

             Tin tức này nhanh chóng truyền đến Tần môn, mọi người Tần môn cũng chấn động cõi lòng. Bọn họ không ngờ Tử Đạo Dương sẽ bị người tru diệt.  

             Tin tức từ trong Tần môn truyền ra rất nhanh, sau khi Tần Vấn Thiên đánh bại Tử Đạo Dương đã bắt đầu bế quan tu hành, luôn luôn ở bên trong Tần môn, hoàn toàn không có khả năng là Tần Vấn Thiên giết chết Tử Đạo Dương. Có người nghi ngờ Tần Vấn Thiên giết nhưng sẽ không thừa nhận.  

             Sau khi Tần Vấn Thiên kết thúc tu hành thì biết được tin tức này, đám người Quân Mộng Trần nói cho hắn biết. Nghe tin Tử Đạo Dương bị giết, trong lòng Tần Vấn Thiên cũng hơi chấn động, nói:  

             - Hẳn là Ma Tà làm.  

             - Khẳng định như vậy ư?  

             Nam Hoàng Vân Hi nhìn Tần Vấn Thiên.  

             - Muội quên lần trước đánh một trận ở Minh sơn rồi sao, Ma Tà sẽ chờ ngồi thu ngư ông thủ lợi. Tần môn đại chiến Đông Thánh Tiên môn, sau đó ta khiêu chiến với Ma Tà. Hắn vẫn một mực không xuất hiện mà cũng không có thái độ gì. Hơn nữa Ma Tà tự biết khó có thể rung chuyển nổi lực lượng của chúng ta, không giống như Tử Đạo Dương đã biến mất Tử Đế tiên niệm sau trận chiến. Lòng người Tử tông cũng đã tiêu tán, theo các huynh muội nói chỉ có một mình Tử Đạo Dương ở lại Tử tông. Nếu Ma Tà muốn cướp lấy truyền thừa đối với hắn đây thật sự là cơ hội ngàn năm một thuở.  

             - Không sai, Tử Đạo Dương bị huynh làm trọng thượng, bất kể tình huống nào cũng phải ở tình trạng kém nhất. Nếu Ma Tà sau này mới tính đến chuyện đoạt truyền thừa, thì vĩnh viễn sẽ không có cơ hội tốt như lần này.  

             Nam Hoàng Vân Hi nhận thấy đúng như lời Tần Vấn Thiên nói, Ma Tà là người tàn nhẫn kiêu hùng, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội cướp lấy truyền thừa của Tử Đạo Dương, nếu nàng là Ma Tà nàng cũng sẽ chọn thời điểm này để xuất thủ.  

             - Nói như vậy Ma Tà thật đúng là nguy hiểm. Tử Đạo Dương tuy tự xưng là đệ nhất thiên hạ, cực kỳ cuồng ngạo, nhưng ít ra lần nào cũng đều trực tiếp giao phong cùng chúng ta.  

             Quân Mộng Trần nói.  

             Tần Vấn Thiên ánh mắt lập lòe, lên tiếng:  

             - Bảo Tiểu Hỗn Đản cẩn thận một chút, chín đại truyền thừa của Phạm Thiên đại đế, nếu Ma Tà giết Tử Đạo Dương, hắn cũng đoạt được truyền thừa thứ ba rồi. E rằng truyền thừa trên người Tiểu Hỗn Đản hắn sẽ không bỏ qua.  

             Ngoại giới vẫn tiếp tục suy đoán, nhưng không người nào có thể xác nhận rốt cuộc là ai đã giết chết Tử Đạo Dương. Sau đó những người đi Minh sơn cũng quay về, mang theo thất vọng trở về. Bọn họ đã tìm được tòa Thượng cổ chi thành, nhưng đúng như Tần Vấn Thiên đã nói, không có cách nào tiến vào bên trong, vì toà Thượng cổ chi thành đã đóng kín, bọn họ không có cơ hội nào nữa.  

             Thời gian chầm chậm trôi qua, phong ba về cái chết của Tử Đạo Dương cũng dần dần phai nhạt đi, đám người Tần Vấn Thiên vẫn bận tu hành. Nam Hoàng Vân Hi, Thanh Nhi và đám người Quân Mộng Trần đều bận rộn củng cố tu vi của bản thân mình. Giờ này bọn họ đã bước chân vào cảnh giới Thiên Tượng tầng chín, có thể chuẩn bị cho việc xung kích Tiên Đài rồi.  

             Mục tiêu của Võ Mệnh tu sĩ đạt đến cảnh giới này đều là Tiên cảnh.  

             Thoáng cái đã hai tháng trôi qua. Mấy ngày nay Tần Vấn Thiên hoặc là củng cố cảnh giới, đề thăng thực lực các phương diện, hoặc là tu hành yêu pháp thần thông cái thế trong Bảo Đỉnh. Thành Cổ Đế không còn bốn bề sóng dậy như đoạn thời gian Tần Vấn Thiên quật khởi nữa, dường như quay về thời đại Tử Đạo Dương thống trị thành Cổ Đế. Địa vị đệ nhất tông môn của Tần môn không có bất kỳ thế lực nào có thể rung chuyển, cũng không ai có năng lực uy hiếp đến vị trí hạng nhất Đăng Tiên bảng của Tần Vấn Thiên, và hạng hai Đăng Tiên bảng của Ma Tà.  

             Thậm chí vị trí của tám vị trong Tần môn được xếp trong mười thứ hạng đầu trên Đăng Tiên bảng đều vững như thái sơn. Giữa bọn họ cũng không có khả năng đại chiến lẫn nhau, bởi vậy mặc dù có người thực lực đã xảy ra biến hóa, nhưng thứ hạng cũng không biến hóa nữa.  

             Hạng hai Đăng Tiên bảng - Ma Tà mai danh ẩn tích, đã lâu chưa có ai từng nhìn thấy hắn, xem như hắn không nghe thấy lời khiêu chiến trước đó của Tần Vấn Thiên, dường như không hề biết vậy.  

             Cho đến bây giờ, rốt cuộc là Tử Đạo Dương chết dưới tay Tần Vấn Thiên hay là trong tay Ma Tà vẫn còn gây tranh cãi cực lớn.  

             Đêm trầm tĩnh như nước.  

             Trong hư không tựa như có một đạo áo bào đen bay không một tiếng động. Trong áo bào đen mơ hồ bắn ra một vệt ánh sáng, buông xuống như Tinh Thần chi quang bắn vào trong Tần môn. Đạo ánh sáng này nhanh chóng biến mất, áo bào đen tiếp tục bay lững lờ tới trước.  

             Tiểu Hỗn Đản đang nằm ép ở một chỗ trong sân, động tĩnh rất lớn, cả người lưu chuyển đoạt thủ ánh sáng. Dường như nó đang tu hành, phù quang cường đại lưu động trên thân mình. Tiểu Hỗn Đản không nhận ra nguy hiểm đang đến gần mình.  

             Vì đêm khuya, nên đại đa số đệ tử của Tần môn đều đang tu hành. Áo bào đen vô thanh vô tức đó tiếp tục từ thiên khung bay xuống, mượn nhờ bóng đêm nên không ai chú ý tới.  

             Cách bên cạnh Tiểu Hỗn Đản không xa là Luyện Ngục. Luyện Ngục như cảm giác được chuyện gì đó. Nó mở hai mắt nhìn lên trên bầu trời, cả người đột nhiên phóng ra một tia sáng ngập trời, trong miệng phát lên một tiếng hót dài, phút chốc kinh động đến toàn bộ Tần môn.  


             - Oành, oành, oành. . .  

             Từng đạo khí tức mạnh mẽ phóng ra từ trong Tần môn, cuốn tới, nhưng áo bào đen mang theo Ma Đao đã đáp xuống, trực tiếp chém ra một cái nữa. Hắc ám kiếp mang vô tận bao phủ hư không phía trước. Trên móng vuốt của Tiểu Hỗn Đản xuất hiện một đạo phù, trực tiếp bóp nát ra, tiên quang lóng lánh, hóa thành một bích chướng màu vàng vắt ngang ở phía trước, có lực phòng ngự cực mạnh.  

             Đám người Tần Vấn Thiên đã cướp bóc ở thành Cổ Đế, săn giết qua vô số cường giả, và có được không biết bao nhiêu là nhẫn trữ vật. Giờ này bảo vật của bọn họ có thể nói là rất nhiều, trên thân của mọi người đều có vật hộ thân.  

             Những vật hộ thân này tuy rằng lợi hại, nhưng hiển nhiên vẫn không đủ, không chịu nổi Ma Đao nên bị chém nát ra. Tiểu Hỗn Đản gầm lên giận dữ, biến thân hóa thành một tôn Kim Sí Đại Bằng, lui về sau như một tia chớp.