Thái Cổ Thần Vương

Chương 1140: Chuyện này nói thế nào?



Hoàng cung của Trường Thanh Tiên quốc. Từng tòa Tiên cung cổ điện đứng sừng sững, trải dài khu vực vạn dặm, trông giống như một tòa thành trì thật sự.  

             Nhiều vương hầu Trường Thanh Tiên quốc cư trú trong tòa hoàng cung này. Đây tuyệt đối chính là một trung tâm của Trường Thanh Tiên quốc, tụ tập những nhân vật đế vương mạnh nhất của Trường Thanh Tiên quốc.  

             Mỗi một tòa Tiên cung cổ điện trong hoàng cung mênh mông này đều là vương hầu phủ đệ, không có ngoại lệ. Tùy ý bước chân vào trong một tòa hành cung nào đó, sẽ có quân đoàn tinh anh, có cường giả cấp bậc Tiên vương.  

             Nhân vật vương hầu là có quân đoàn của mình. Hành cung phủ đệ của bọn họ cũng giống như từng thành nhỏ san sát nhau, động một cái trải dài trên khu vực mấy trăm dặm. Thậm chí một số hành cung của nhân vật Tiên quốc phong vương còn vượt qua ngàn dặm. Chỉ khi nào đi tới hoàng cung của Trường Thanh Tiên quốc, thì mới chính thức hiểu được cường giả của Trường Thanh Tiên quốc là nhiều không kể xiết, khủng bố đến mức nào.  

             Có thể nói tất cả hoàng tộc tinh anh của Trường Thanh Tiên quốc đều tụ tập ở đây.  

             Dĩ nhiên nơi huy hoàng nhất trong hoàng cung không nghi ngờ gì chính là Đế Vương cung. Đế Vương cung nằm ở vị trí ngay chính giữa của tòa thành trì này. Đế Vương cung trong hoàng cung là nơi cư trú của Trường Thanh đại đế cùng với con cái nối dõi Tiên đế và quân đoàn chính. Ngay cả nhân vật vương hầu muốn bước chân vào trong đó cũng phải qua thông bẩm.  

             Lúc này, ở khu vực truyền tống trận trong hoàng cung, một đạo quang mang lóng lánh sáng lên phóng ra cường quang, hai thân ảnh xuất hiện trong một tòa đại trận. Cường giả thủ hộ đại trận đưa mắt nhìn người đến với thần sắc nghiêm nghị, lập tức quỳ một chân trên đất, khom người nói to lên:  

             - Cung nghênh công chúa hồi cung.  

             - Cung nghênh công chúa hồi cung.  

             Từng âm thanh vang dội mảnh không gian này, chỉ thấy Thanh Nhi trực tiếp đạp bước ra, bàn tay phất lên, Không Gian Thụ Diệp xuất hiện, nàng và Tần Vấn Thiên bước chân vào trong đó tiếp tục tiến lên. Đến hoàng cung rồi, nhưng muốn đi vào đế cung vẫn còn cách một đoạn nữa.  

             - Cung nghênh công chúa hồi cung...  

             Một âm thanh to rõ chấn động giữa thiên địa. Thanh Nhi và Tần Vấn Thiên cũng đã xuyên qua hư không. Từ trên hư không, Tần Vấn Thiên nhìn Tiên quốc hoàng cung ở trước mắt, thầm chấn động đến tột cùng. Từng tòa hành cung rộng lớn đều có quân đoàn trú đóng, dường như mỗi một tòa hành cung đều giống như một tòa hoàng cung vậy. Dĩ nhiên hắn hiểu rằng những phủ đệ này đều là hành cung phủ đệ của vương hầu của Trường Thanh Tiên quốc. Tất cả đều là những nhân vật quyền lực trung tâm của Trường Thanh Tiên quốc, có quyền thế ngập trời.  

             Nhân vật giống như Trường An hầu vậy, mặc dù cũng là hầu, nhưng đều không có tư cách đi vào trung tâm quyền lợi lợi này, mà là trấn thủ một phương.  

             Rất nhanh, tin tức Thanh Nhi công chúa từ thành Cổ Đế trở về đã lan truyền tới trong cung. Thậm chí trong lúc nàng và Tần Vấn Thiên vẫn còn đang ngự không phi hành thì đã có rất nhiều nhân vật vương hầu trong phủ đều đã biết.  

             - Thanh Nhi công chúa đã trở lại, cảnh giới Thiên Tượng tầng chín điên phong, khoảng cách Tiên Đài đã không còn xa.  

             - Dạ nhi, công chúa hồi cung rồi, sau này con phải năng qua lại đế cung nhiều hơn nữa.  

             - Hài tử, Thanh Nhi công chúa trở về, còn dẫn theo một thanh niên có tuổi cũng tương đương với con, con phải mau mau nắm bắt a.  

             - Cháu nội à, công chúa từ trước đến nay đểu tỏ ra không thân thiện với thanh niên cùng thế hệ, nếu cháu có thể chiếm được cảm tình của công chúa vậy có hy vọng rất nhiều a.  

             Trong nội cung, tại các đại phủ đệ truyền ra âm thanh khác nhau, đa phần đều là nhắc nhở những nhân vật thuộc hàng thanh niên hậu bối, cũng có người nhắc đến Tần Vấn Thiên.  

             Thanh Nhi công chúa chính là ái nữ mà đại đế sủng ái nhất, có thiên phú dị bẩm. Tuy rằng Trường Thanh đại đế tương lai phải chọn lựa một nhân vật tuyệt đại thiên kiêu cho nàng, nhưng phần lớn quyền chủ động vẫn phụ thuộc vào trong tay Thanh Nhi công chúa. Trước khi đại đế chính thức xác nhận con rể, bất kỳ người nào cũng đều có cơ hội, không đi tranh chấp tức xác định là không có tí cơ hội nào. Đây là ý nghĩ chung của tất cả mọi người.  

             Điều này chính bản thân Trường Thanh đại đế cũng hiểu rõ, chẳng qua là những chuyện này từ trước đến nay ông ta chẳng muốn quan tâm. Từ xưa tới nay chưa từng có ai thật sự có được lòng ưu ái cũa nữ nhi, chưa một người nào a.  

             Pháp bảo Hư Không Thụ Diệp tiếp tục xuyên qua lại như con thoi trên hư không, chợt chậm và dừng lại bên ngoài một tòa vương cung phủ đệ to lớn. Đây là một trong nhiều tòa phủ đệ trong hoàng cung, uy nghiêm đồ sộ, phía dưới có một đội quân áo giáp bay lên trời. Sau khi bọn họ trông nhìn người tới thì ánh mắt đều chấn động, tất cả đều quỳ một chân trong hư không, cung kính nói:  

             - Bái kiến công chúa!  

             - Cô cô có ở trong cung không?  

             Thanh Nhi thản nhiên hỏi.  

             - Khởi bẩm công chúa, công chúa Trường Bình có ở trong cung.   

             Một người dẫn đầu cung kính đáp lại.  

             - Các ngươi đi làm chuyện của mình đi.   

             Thanh Nhi thờ ơ nói, tiếp tục bước chậm tới phía trước. Tòa phủ đệ này chính là phủ đệ của muội muội của Trường Thanh đại đế, cô cô của Thanh Nhi, cũng là một nhân vật công chúa - công chúa Trường Bình.  

             Tần Vấn Thiên không nói gì cũng không hỏi, chỉ theo chân Thanh Nhi một đường đi lên phía trước, đi vào khu vực trung tâm của tòa phủ đệ này. Dọc bên đường đi không ít cường giả nhìn thấy bọn họ, tất cả đều khom người hoan nghênh Thanh Nhi công chúa giá lâm, dĩ nhiên không có ai ngăn cản. Hơn nữa mọi người của hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc đều biết Thanh Nhi công chúa rất ít người thân cận. Công chúa Trường Bình là một trong số rất ít người có mối quan hệ tốt đẹp cùng Thanh Nhi công chúa. Thanh Nhi công chúa cũng thường xuyên đến phủ của công chúa Trường Bình.  

             Xa xa, có một nhóm thân ảnh bước chậm tới hư không. Người đi dầu là một mỹ nhân áo trắng khoảng chừng ba mươi tuổi, mỹ nhan xinh đẹp, khí chất xuất trần, vô luận là da thịt trắng noãn hay là dáng người duyên dáng nhìn qua đều có thể nói là hoàn mỹ. Điều này làm cho Tần Vấn Thiên thầm nghĩ xem ra người nhà này hầu hết đều là đại mỹ nữ rồi.  

             - Thanh Nhi nha đầu đã quay về.   

             Mỹ nữ áo trắng nhoẻn miệng cười với Thanh Nhi, vô cùng phong tình. Xem ra tuy nàng cũng rất trẻ trung, nhưng ánh mắt nàng nhìn Thanh Nhi lại có vẻ rất cưng chiều đối với vãn bối, tuổi thật của nàng có thể nói là lớn hơn Thanh Nhi quá nhiều.  

             - Bái kiến Thanh Nhi công chúa điện hạ.   

             Mọi người ở sau lưng Công chúa Trường Bình khẽ khom người nói to với Thanh Nhi.  

             - Cô cô.   

             Thanh Nhi cất tiếng hô giòn tan, đã thấy lúc này công chúa Trường Bình bước tới trước người của nàng, vừa cười nhìn Tần Vấn Thiên một cái, nói:  

             - Thế nào, dẫn con rễ quay về cho cha con đó sao?  

             Công chúa Trường Bình hiển nhiên cũng là người cơ trí, Thanh Nhi trực tiếp dẫn người tới hoàng cung, hơn nữa còn sóng vai đi cùng Tần Vấn Thiên, hai người cách nhau khoảng cách chỉ có một quyền. Nàng rất hiểu về cháu gái của mình, nam nhân tầm thường không thể cận kề thân, huống chi là khoảng cách chỉ có một quyền. Nàng lại còn dẫn tới nơi này, ý như thế nào không cần nói cũng biết a.  

             Ánh mắt của nàng nhìn đánh giá Tần Vấn Thiên, tựa hồ muốn nhìn thấu qua Tần Vấn Thiên, trên mặt vẫn giữ nụ cười. Nàng thật tò mò mẫu đàn ông như thế nào mà có được sự ưu ái của cháu gái bảo bối của nàng.  

             Điều càng làm cho công chúa Trường Bình giật mình là sau khi lên tiếng đùa giỡn, không ngờ Thanh Nhi vẫn không phủ nhận, vậy càng không nghi ngờ chút nào đã chấp nhận mối quan hệ giữa nàng và Tần Vấn Thiên rồi.  

             Xem ra Thanh Nhi rất nghiêm túc rồi.  

             - Vãn bối Tần Vấn Thiên xin ra mắt tiền bối!  

             Tần Vấn Thiên bị công chúa Trường Bình quan sát có chút không được tự nhiên, nhưng vẫn khom người tỏ vẻ tôn kính, nhưng không kiêu ngạo không siểm nịnh. Người đầu tiên Thanh Nhi dẫn mình tới gặp là cô cô của nàng, hiển nhiên nữ nhân trước mắt có vị trí rất cao ở trong lòng của Thanh Nhi.  

             - Tiểu tử kia, có thể theo đuổi được cháu gái bảo bối của ta, lợi hại thật, làm sao mà ngươi lại làm được vậy?  

             Công chúa Trường Bình nhìn Tần Vấn Thiên cười nói trêu chọc. Nàng thật sự tò mò làm sao người này có thể theo đuổi được đứa cháu lạnh lùng này.  

             - Tiền bối chê cười, con và Thanh Nhi đã quen biết từ rất sớm.   

             Tần Vấn Thiên đáp lại.  

             Lời vừa nói ra khiến con ngươi của công chúa Trường Bình loáng lên một cái, hỏi:  

             - Thế giới lạp tử?  

             - Vâng.   

             Tần Vấn Thiên gật đầu.  

             - Từ thế giới lạp tử đuổi tới Tiên vực, đi tới Trường Thanh Tiên quốc ta?  

             Đôi mắt của công chúa Trường Bình có quang mang lập lòe, nháy mắt liền xem trọng Tần Vấn Thiên, dạng nghị lực này không phải đại gian chính là đại ái.  

             - Năm con 16 tuổi có quen biết cùng Thanh Nhi, sau đó Thanh Nhi được nhận trở về Tiên vực mấy năm, con cũng được một vị Tiên Đài tiền bối từ thế giới lạp tử đưa đến Tiên vực, sau đó tham gia buổi lễ long trọng trăm năm do Đông Thánh tiên môn cử hành thì gặp Lưu Ly công chúa. Lưu Ly công chúa nói cho con biết Thanh Nhi ở thành Cổ Đế, vì thế con xin nhờ một vị tiền bối đi tới trước thành Cổ Đế và tìm được Thanh Nhi.  

             Thanh Nhi dẫn Tần Vấn Thiên tới đây, hắn hiểu rõ chính bản thân mình cần phải đứng vững vàng gót chân tại hoàng cung, nhất định phải có người giúp đỡ chính mình và Thanh Nhi, bởi vậy hắn dùng lời lẽ đơn giản súc tích nói rõ ràng sự tình, ý muốn cho công chúa Trường Bình không hoài nghi dụng tâm của hắn và sinh lòng có cảm tình với hắn.  

             - Thanh mai trúc mã?  

             Công chúa Trường Bình nở nụ cười, còn dính dáng đến Lưu Ly công chú. Tần Vấn Thiên vừa nói xong công chúa Trường Bình lập tức biết được rất nhiều thông tin. Trước tiên có thể được mang đến thành Cổ Đế thì không chỉ cần thiên phú của bản thân hắn, hơn nữa đứng sau lưng hắn là một nhân vật đế vương.  

             - Cô cô, trước hết con đưa huynh ấy đến chỗ của cô cô, người giúp con chiếu cố huynh ấy. Bây giờ con đi gặp phụ thân.   

             Thanh Nhi nói với công chúa Trường Bình, công chúa Trường Bình đương nhiên hiểu rõ nha đầu kia không thể dẫn Tần Vấn Thiên đến hoàng cung là có thể được đứng trước mặt huynh trưởng đại đế.  

             - Được, giao tiểu tử này cho ta là được.   

             Công chúa Trường Bình cười nói.  

             Đôi mắt đẹp của Thanh Nhi nhìn Tần Vấn Thiên, nhẹ giọng nói:  

             - Tạm thời huynh ở chỗ cô cô của muội được không?  

             - Ừ.   

             Tần Vấn Thiên gật gật đầu:  

             - Thanh Nhi muội cứ đi đi.  

             Thanh Nhi gật gật đầu, theo sau đó xoay người đi ra, công chúa Trường Bình nói với Tần Vấn Thiên:  

             - Đi, chúng ta đi xuống, ta còn có rất nhiều lời muốn hỏi tiểu tử ngươi đó. Ngươi là đệ tử của Đông Thánh Tiên đế sao?  

             Tần Vấn Thiên gượng cười, lắc đầu:  

             - E rằng Đông Thánh còn hận con đến thấu xương.  

             - Chuyện này nói thế nào?  

             Công chúa Trường Bình có vẻ thú vị, Tần Vấn Thiên có thể khiến cho Đông Thánh Tiên đế hận hắn sao?  

             - Lúc Thanh Nhi bị nhận vào Tiên vực, đã từng xin nhờ Trường Thanh đại đế nói Đông Thánh Tiên đế đi tới thế giới lạp tử nơi con ở để thu đồ đệ. Trong các vòng khảo hạch con đều đứng thứ nhất, cuối cùng Đông Thánh Tiên đế lại muốn con ngàn năm mới có được tự do một lần. Con không đồng ý, thì mượn lời nói phẩm tính của con không tốt lập tức trục xuất con, còn làm nhục con, sau đó con cũng biết đây là hắn cố tình làm như vậy...  

             Tần Vấn Thiên chậm rãi lên tiếng, tiếp tục nói sơ lược vắn tắt tình hình sau đó:  


             - Liên Nhi, cho dù cáo trạng đến đại đế, ta cũng phải đòi công đạo cho cháu.  

             Vân vương phủ, Vân vương nổ giận lôi đình, phát ra tiếng rống giận kinh thiên, rất nhanh đã có tin tức truyền khắp hoàng cung. Hạ Liên - cháu ngoại gái của Vân vương, con gái của Trường An hầu đã chết trong tay của Thanh Nhi công chúa.  

             Nguyên nhân gây ra không ngờ rằng công chúa ra mặt vì một nam nhân.  

             Mà trước đó không lâu Thanh Nhi công chúa đã dẫn theo một thanh niên nam tử bước chân vào hoàng cung, chuyện này trong nháy mắt nhấc lên sóng to gió lớn trong hoàng cung tại Trường Thanh Tiên quốc.