Thái Cổ Thần Vương

Chương 1156: Càng về sau, càng khó khắn.



- Hiện tượng kỳ lạ này là do Tần Vấn Thiên đang luyện Tiên Đài sao?  

             Tiên Quốc hoàng cung, Vương Hầu chấn động, tiên niệm của bọn họ cuồn cuộn phóng ra, bao trùm phủ Trường Bình công chúa.  

             Lúc này Trường Bình công chúa và Xích Đồng Hầu cũng nhìn chằm chằm vào hư không, ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên đang ở.   

             - Là hắn sao?  

             Xích Đồng Hầu thì thào nói nhỏ.  

             - Ở đài tu luyện, ngoài hắn ra thì chỉ có yêu thú của hắn đang tu hành, hiện tượng kỳ quái này chắc là do hắn sinh ra, rất có thể đã luyện thành Tiên Đài, đợi xem hắn có kết thúc bế quan không thì sẽ biết.  

             Trường Bình công chúa khẽ nói.  

             - Nếu quả thực là như vậy, người này không hề tầm thường, luyện Tiên Đài có thể sinh ra hiện tượng kỳ quái, chẳng lẽ luyện thành Thánh Tiên Đài như trong truyền thuyết sao?  

             Xích Đồng Hầu tùy ý cười nói, ánh mắt Trường Bình công chúa lại chợt lóe lên một luồng sáng kỳ dị:  

             - Luyện thành Thánh Tiên Đài sẽ sinh ra hiện tượng kỳ quái sao?  

             - Không biết rõ ràng, trong sách cổ không có ghi chép, nhưng bất kể thế nào, đã sinh ra hiện tượng kỳ quái, nhất định không bình thường, xem ra lại là một Tiên Vương trời sinh rồi.  

             Xích Đồng Hầu mỉm cười, Thanh Nhi chính là Tiên Vương trời sinh, thành tựu thấp nhất cũng đạt tới cảnh giới Tiên Vương, hiện tại, Tần Vấn Thiên luyện Tiên Đài sinh ra hiện tượng kỳ quái, thiên phú còn vượt trội hơn Thanh Nhi.   

             Lúc này, hiện tượng kỳ quái trong hư không biến mất, tất cả đều bình tĩnh trở lại, nhưng mọi người vẫn đang chú ý đến phủ đệ của Trường Bình công chúa.  

             Trên đài tu luyện, toàn thân Tần Vấn Thiên phóng ra vòng ánh sáng tiên quang vô cùng rực rỡ, tâm niệm của hắn thoáng động, tiên quang lập tức biến mất, hắn mở mắt ra, tia sáng sắc bén lập lòe, khí chất của hắn hoàn toàn thay đổi, toàn thân đều lộ ra tiên uy.   

             - Tiên!  

             Tần Vấn Thiên phun ra một chữ, giờ phút này, hắn đã luyện thành Tiên Đài hoàn chỉnh, hoàn toàn bước vào cảnh giới Tiên Đài, hơn nữa cảnh giới vững chắc vô cùng, luyện thành Thánh Tiên Đài sẽ nắm giữ một thân thể hoàn mỹ.  

             Đối với những tu sĩ Võ Mệnh khác, khi mới thành tiên, luyện Tiên Đài đều chỉ là Tiên Đài phàm phẩm cấp thấp nhất, nếu cứ ở Tiên Đài như vậy, thành tựu sau này sẽ có hạn, Tiên Đài phàm phẩm, sẽ không có tư cách bước vào cảnh giới Tiên Vương, nhưng lần này không phải là cơ hội duy nhất, sẽ còn phải dựa theo sự tu hành của bọn họ sau này để nâng cao cảnh giới, Tiên Đài cần trải qua sự hoàn thiện không ngừng, không ngừng tu luyện, trong quá trình dài đằng đẵng như vậy, Tiên Đài không ngừng trở nên tinh thuần, tạp chất không ngừng bị loại bỏ, phẩm cấp Tiên Đài có thể nâng cao dần dần.  

             Nhưng Tần Vấn Thiên không giống với những người khác, hắn vừa luyện Tiên Đài đã là Thánh Tiên Đài hoàn mỹ, điều này có nghĩa là trên phương diện tu hành sau này thuộc cảnh giới Tiên Đài này, sẽ có thể bớt đi rất nhiều đường vòng, vô cùng thuận lợi.   

             Về phần lực chiến đấu, không có nghi ngờ gì, Thánh Tiên Đài tuyệt đối có thể áp chế Tiên Đài cấp thấp. Đối với nhân vật cùng cảnh giới, cho dù là thiên chi kiêu tử, Tần Vấn Thiên đều không cần để ý.  

             Liếc mắt nhìn xung quanh thấy tất cả đều trống rỗng, hắn tự hỏi bản thân đã chuẩn bị đủ tài nguyên tu luyện để ứng phó với tình hình ngoài ý muốn, nhưng hắn vẫn chưa nghĩ tới sự khủng khiếp khi luyện Thánh Tiên Đài, tất cả tài nguyên tiêu hao không còn gì hết, quả thực khó có thể tưởng tượng được, nếu như tu sĩ Võ Mệnh không có bối cảnh mà chỉ dựa vào tu luyện của bản thân, sợ rằng ngay cả tài nguyên luyện Tiên Đài bọn họ cũng rất khó có thể gom góp đủ, cần phải tiêu hao rất nhiều thời gian đi liều mạng, đi mạo hiểm hoặc gia nhập vào thế lực lớn.  

             Hơn nữa, đây mới chỉ là bước khởi đầu của cảnh giới Tiên Đài, Tiên Đài cửu chú, chín lần mới có thể viên mãn, là vì Tiên Đài cửu cảnh, muốn đạt đến cảnh giới Tiên Đài đỉnh phong, nhân vật Thiên Tượng bình thường căn bản không thể tượng tượng được tài nguyên cần có là gì. Đây cũng là nguyên nhân khiến rất nhiều người trong cảnh giới tiên phải phụ thuộc vào người khác, nếu không có bối cảnh vậy cần phải dựa vào sự cố gắng của chính mình từng bước tiến về phía trước.   

             Trăm năm Tiên Đài, Vạn năm Tiên Vương đều là những thiên tài, đường tu luyện mấp mô, càng về sau, càng khó khắn.  

             Cũng may hiện tại, Tần Vấn Thiên ở bước đầu để thành tiên này đã có thể nói là hoàn mỹ.  

             Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại, không lập tức xuất quan, mà vẫn tiếp tục tu hành, tay hắn cầm Thiên Ma Giáp Cốt, vận chuyển thuật Tiên Ma luyện thể, bước tiến này của Tần Vấn Thiên đã đủ cường đại, nhưng hắn vẫn không thỏa mãn, hắn muốn bản thân đạt đến trạng thái hoàn mỹ nhất không chút tỳ vết, như vậy sau này mỗi một bước tiến đều sẽ hoàn mỹ, như vậy con đường tu hành của hắn mới không tồn tại sự ngăn cản, một mạch tiến thẳng về phía trước.   

             Người khác vạn năm mới có thể trở thành Tiên Vương, nhưng Tần Vấn Thiên hắn không muốn lâu như vậy.   

             Tần Vấn Thiên vẫn chưa xuất quan, kết thúc tu hành sao?  

             Người trong hoàng cung thấy Tần Vấn Thiên không có động tĩnh gì, không khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ hắn chưa luyện thành Tiên Đài?  

             Đúng vào lúc này, nhiều Vương Hầu trong hoàng cung bắt đầu quan tâm đến Tần Vấn Thiên, Dương An cùng với Mục Phong bế quan tu hành lại lần nữa đã xuất quan, bọn họ đều luyện thành Tiên Đài hoàn chỉnh, chính thức bước vào cảnh giới Tiên Đài, khiến trong hoàng cung có chút chấn động, dù sao hai người đã có thể luyện thành Tiên Đài hoàn chỉnh trong thời gian ngắn ngủi như vậy, đặt chân vào cảnh giới tiên đã là cực kỳ hiếm thấy rồi.   

             Phẩm cấp Tiên Đài của Dương An không tầm thường, tuy rằng là Tiên Đài phàm phẩm, nhưng là ở tam trọng, Tiên Đài của Mục Phong cũng là phàm phẩm, chỉ có điều mới ở nhị trọng, có chênh lệch so với Dương An.  

             Thanh Nhi, tiểu hỗn đàn cùng với Luyện Ngục đều vẫn đang bế quan, chưa luyện thành Tiên Đài hoàn chỉnh, không thể dừng lại.  

             Ngày này, Tần Vấn Thiên dừng tu hành lại, trên da thịt của hắn lập lòe ánh sáng, giống như khoác thêm khôi giáp.  

             Hắn nhìn về phía bên cạnh, tiểu hỗn đàn và Luyện Ngục đều đang nuốt vào lực lượng quy tắc trên bầu trời, dường như dã đến thời khắc mấu chốt của tu hành, hắn không quấy rầy, tiếp tục nhắm mắt, tiên niệm của hắn đi thẳng vào trong đầu hắn, ở nơi đó như ẩn như hiện một ngôi sao tiểu nhân.   

             - Hiện tại ta đã thành tiên, lực lượng ẩn chứa trong cơ thể lúc đầu căn bản không thể so sánh được với hiện tại. Lúc này, chắc có thể mở ra không ít mảnh vụn ngôi sao.  

             Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, tiên niệm của hắn chui vào trong ngôi sao tiểu nhân, rất nhanh, tiên niệm tiến vào mảnh không gian mênh mông kia, ánh sáng tiên quang phóng ra mạnh mẽ, phun về phía ngôi sao tiểu nhân, lưu chuyển cùng với tiên niệm của Tần Vấn Thiên.  

             - Ký ức vòng ngoài không có tác dụng quá lớn, ta cần ký ức trung tâm mới có thể biết rốt cuộc năm đó phụ thân đã trải qua những gì!  

             Tiên niệm của Tần Vấn Thiên không ngừng đi sâu vào, hắn đã từng nhìn thấy phụ mẫu qua ký ức của những mảnh vụn ngôi sao, một nam nhi đội trời đạp đất và một nữ tử vô cùng tài hoa, họ đã hi sinh tất cả để bảo bọc cho hắn.   

             Phụ mẫu tại sao phải làm như vậy? Vì sao hắc bá và mọi người phải hành sự thận trọng như vậy? Thậm chí còn dẫn hắn đi tới thế giới căn bản, sắp xếp mọi thứ và nhìn hắn từng bước trưởng thành.  

             Hắn biết, nếu dựa vào thực lực của phụ mẫu hắn, có thể khiến hắn có được một hoàn cảnh lớn lên tốt hơn, mà không phải bắt đầu từ tầng thấp nhất.  

             Tiên niệm của Tần Vấn Thiên đi vào sâu bên trong, lực lượng tiên khủng khiếp bắt đầu phun trào, phun mạnh về phía những mảnh vụn ngôi sao, tiếng vỡ vụn không ngừng vang lên, phút chốc trong đầu Tần Vấn Thiên nổ lên một tiếng, từng cảnh tượng trong ký ức không ngừng phun trào mạnh mẽ vào trong đầu hắn.  

             - Phá, phá, phá, phá...  

             Tiên niệm của Tần Vấn Thiên dường như điên loạn, Tiên Đài trong cơ thể phóng ra những ánh sáng vô tận, điên cuồng lao về phía trong ngôi sao tiểu nhân, ngôi sao tiểu nhân đó giống như một vòng xoáy đáng sợ, có thể thu nạp lực lượng vô cùng vô tận, một canh giờ, hai canh giờ...dần dần trôi qua, Tiên Đài của Tần Vấn Thiên đều ảm đạm đi rất nhiều, nhưng Tần Vấn Thiên dường như đã điên rồi, hắn nhất định phải biết, một chút ký ức như vậy không hề đủ, hắn muốn biết tất cả sự việc.   

             Tuy rằng Hắc bá đồng ý sẽ nói cho hắn biết, nhưng hiện tại ngay cả Hắc bá đang ở nơi nào hắn cũng không biết, tự mình đi tìm kiếm những ký ức về phụ mẫu sẽ nhanh chóng hơn.   

             Cuối cùng, tiên niệm của Tần Vấn Thiên rút khỏi, trong đầu hắn lại xuất hiện vô số ký ức, Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại tiếp thu hết những ký ức này.   

             Trong ký ức có vô số cảnh tượng hòa lẫn với nhau, Tần Vấn Thiên hắn dường như nhìn thấy sự trưởng thành của một người thiếu niên.   

             Đó là một thiếu niên cô độc, cung điện huy hoàng, thị tộc cổ xưa, kiến trúc rộng lớn giống như thần điện vậy, trong đầu Tần Vấn Thiên xuất hiện một cảnh tượng với khí thế hào hùng mà hắn chưa bao giờ nhìn thấy, một nơi giống như thần điện, bất luận là hoàng cung của Đông Thánh tiên môn hay Trường Thanh tiên quốc đều không được rộng lớn khí thế như vậy.   

             Nhưng người thiếu niên kia dường như rất cô độc, hắn có một tiên cung cổ điện độc lập, pháo đài cung điện to lớn, hắn là một vị vua trẻ tuổi, hắn có rất nhiều người hầu, những người hầu đó dường như dều vô cùng cường đại, trung thành và tận tâm, tôn sùng người thiếu niên này.  

             Sự cô độc của hắn là vì không có bằng hữu, thậm chí không có phụ mẫu.  

             Trong gia tộc có không ít người cùng thế hệ không hợp với hắn, thường xuyên xa lánh, hắn không quan tâm, hắn làm theo ý mình, làm những việc bản thân nhận định, thậm chí còn tranh cãi với một số trưởng bối.  

             Hắn thích người thiếu nữ đã từng đối xử tốt với hắn, nhưng người thiếu nữ đó lại yêu một người thanh niên hắn coi là huynh đệ, bọn họ dường như mới là trời sinh một đôi, vua thiếu niên, vua thanh niên trong tộc được vô số người hâm mộ, tuy rằng trong lòng hắn thương cảm, nhưng vẫn gửi lời chúc phúc, tặng lên một lễ vật trân quý nhất, sau đó, hắn một mình rời đi, một thân một mình lang bạt khắp thiên hạ.   

             Hắn gặp được nữ tử quan trọng nhất trong cuộc đời, trong chớp mắt nhìn thấy nữ tử đó, trong lòng Tần Vấn Thiên chấn động mạnh mẽ, đó chính là mẫu thân của hắn.   

             Trong ký ức, vừa đúng lúc có lần gặp mặt đầu tiên của bọn họ, hiển nhiên, việc này đối với Tần Viễn Phong là ký ức vô cùng trân quý, nữ tử đó xinh đẹp, phong hoa tuyệt đại, tự do phóng khoáng như vậy, nàng xem thường không quan tâm tới hắn, nhưng hắn lại vừa gặp đã thương, điên cuồng theo đuổi.