Thái Cổ Thần Vương

Chương 1164: Vào Tiên Vực lại thành rồng.



Người Trượng Kiếm tông mới tới Tiên Vực không lâu, vẫn luôn mưu cầu sinh tồn, ở Vô Ưu Thành nhỏ bé này, tất nhiên rất khó xuất hiện cùng lúc với Thiên Biến tiên môn vật khổng lồ như vậy. Trong tám mươi mốt quận, Vô Ưu Thành chỉ là một thành trì nhỏ bé của Giang Lăng quận. Người của Vô Ưu Thành cũng rất ít khi nhắc tới Thiên Biến tiên môn, điều này quá xa xôi đối với bọn họ.  

             Đừng nói Thiên Biến tiên môn, cho dù là một vài thánh địa thế lực đỉnh cấp của Vân Châu, bọn họ cũng ít khi nhắc tới, không phải trình độ của bọn họ.  

             Tần Vấn Thiên cũng không biết giải thích như thế nào, Thiên Phù giới không thể nói, nghiêm khắc nói Thiên Biến tiên môn không phải tông môn của hắn, chỉ là Thiên Phù giới và Thiên Biến đế quân có nguồn gốc sâu xa mà thôi.  

             - Các ngươi đi thì biết.  

             Tần Vấn Thiên cười nói:  

             - Lăng Sương tỷ, tiên niệm ta lưu lại trên người ngươi có thể sẽ cần dùng đến, vì thế sẽ là tiên niệm có ý thức bản thân mình, là một luồng suy nghĩ của ta, không có tính công kích, tuy nhiên ngươi làm gì ta đều biết, tỷ không ngại chứ?  

             Sắc mặt của Diệp Lăng Sương ửng đỏ, trừng mắt nhìn Tần Vấn Thiên nói:  

             - Được, không nên nhìn thì không được nhìn lén.  

             - Ừ, tuyệt đối không.  

             Tần Vấn Thiên gật đầu, tiên niệm không có lực công kích như vậy, là một suy nghĩ của hắn, hơn nữa không thể tồn tại mãi, rất dễ biến mất, tương đối vô dụng, nhưng hắn phải tới thế giới căn bản xem tình hình trước, nếu tình hình ở đó nằm ngoài dự đoán của hắn, vậy thì cần tới tiên niệm này.  

             Đây cũng là nguyên nhân Tần Vấn Thiên bảo người của Trượng Kiếm tông đi Thiên Biến tiên môn, nghe Lâu Băng Vũ nói, tình hình của thế giới căn bản cũng khá nghiêm trọng.  

             - Vậy ngươi để đi.  

             Diệp Lăng Sương bĩu môi, lập tức thấy Tần Vấn Thiên khép mắt hờ, tiên quang trên người lập lòe, một đạo tiên quang bao phủ thân thể Diệp Lăng Sương, tia sáng này dường như rót vào trong thân thể nàng, lập tức tiêu tan, Diệp Lăng Sương lần đầu tiên gặp phải tình hình như vậy cảm giác có chút là lạ, mặt có chút đỏ, chỉ có điều nàng và Tần Vấn Thiên thân như tỷ đệ, cũng không để ý những thứ này.  

             Tần Vấn Thiên mở mắt, vung bàn tay lên, xuất hiện vài đạo tiên binh, đưa cho Trượng Kiếm tông lão tổ nói:  

             - Lão tổ, các ngươi cầm lấy tiên binh này.  

             - Được.  

             Trượng Kiếm tông lão tổ cũng không khách khí, vung tay lên nhận lấy.  

             - Nhớ, mau chóng tới Giang Lăng quận chủ thành, khiến cho quận vương đưa các ngươi tới Thiên Biến tiên môn, dọc đường không nên gây thêm phiền phức, ở Tiên Vực thường xuyên xảy ra những chuyện như ngày hôm nay.  

             Tần Vấn Thiên chắp tay nhìn bọn người của Trượng Kiếm tông nói:  

             - Ta về quê nhà trước để xem tình hình, gặp lại ở Thiên Biến tiên môn, cáo từ.  

             Nói xong hắn đi về hư không, Luyện Ngục theo sát phía sau.  

             - Gặp lại sau.  

             Tiểu Hỗn Đản giơ móng vuốt nhỏ với Diệp Lăng Sương, lập tức cuồng phong gào thét, cuối cùng hắn lại hóa thành Kim Sí Đại Bằng Điểu, nhanh như tia chớp phóng lên cao, rơi xuống dưới chân của Tần Vấn Thiên và Luyện Ngục, xông thẳng lên trời.  

             - Này...  

             Người Trượng Kiếm tông sửng sốt, Tiểu Hỗn Đản này cũng thành yêu tiên sao?  

             Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Lăng Sương lấp lánh, lập tức cười rực rỡ, nói:  

             - Vào Tiên Vực lại thành rồng.  

             - Một người đắc đạo, gà chó lên trời.  

             Mai Sơn kiếm chủ buồn vô cớ, nhìn ba bóng người này không nói gì, nàng không khỏi liếc mắt nhìn qua đệ tử của mình - Lâu Băng Vũ, đột nhiên nàng cảm giác được, có khả năng sư tôn này đã cản chân Lâu Băng Vũ, nếu như Lâu Băng Vũ đi theo nhân vật như Tần Vấn Thiên, thành tựu sẽ càng cao.  

             - Thu dọn một chút, chúng ta chuẩn bị lên đường.  

             Lão tổ Trượng Kiếm tông mở miệng nói:  

             - Tiểu tử này lưu tiên niệm ở trên người Lăng Sương, nhất định là lo lắng ở thế giới căn bản gặp tình huống ngoài ý muốn, hắn dễ dàng triệu tập cường giả từ Thiên Biến tiên môn qua bên đó, chúng ta không thể làm chậm trễ thời gian của hắn.  

             - Vâng.  

             Mọi người đều gật đầu, bọn họ cũng đoán được dụng ý Tần Vấn Thiên chắc là như vậy.  

             …  

             Thân thể của Tần Vấn Thiên bay lên như gió lốc, không ngừng đi lên trời, cường giả Tiên cảnh có thể thoát khỏi ràng buộc quy tắc của thế giới Tiên Vực, đến trên hư không tìm được thế giới căn bản.  

             Dần dần, một lực lượng quy tắc lớn mạnh giáng xuống người của hắn, hắn cảm thấy trên người có rất nhiều ràng buộc, Tiểu Hỗn Đản hóa thành Kim Sí Đại Bằng giận dữ hét một tiếng, cánh chim màu vàng kim chuyển động, phá vỡ tất cả, bay thẳng lên trời, thân thể của bọn họ càng lúc càng cao, bay rất lâu sau, khi Tần Vấn Thiên nhìn lại mặt đất cũng không biết chỗ nào là trên chỗ nào là dưới, giống như lúc trước Kiếm Thánh Lý Mộ Bạch nói, đây đều là tương đối.  

             Thế giới Tiên Vực chói lòa bao la, mịt mờ, rộng lớn đến vô biên vô hạn, hắn càng lên cao, có thể nhìn thấy càng nhiều chỗ, nhưng đều là mơ hồ không rõ.  

             Cuối cùng lại truyền ra một tiếng kêu to, Kim Sí Đại Bằng xuyên thẳng qua một tầng lực lượng trói buộc, trong tích tắc lực lượng quy tắc đó giống như biến mất, thân thể của bọn họ dường như ở bầu trời vô hạn, hình như rất nhiều hạt căn bản lơ lửng trước mặt Tần Vấn Thiên, nhìn thấy rất gần, nhưng thật ra cũng rất xa.  

             Nhiều hạt căn bản trong đó chỉ là thoạt nhìn rất nhỏ, nhưng lại là một thế giới.  

             - Tiểu tử, cảm giác được chưa?  

             Tần Vấn Thiên nhìn Tiểu Hỗn Đản hỏi.  

             - Ừ.  

             Tiểu Hỗn Đản gật đầu, cánh chim chớp hiện, nhanh chóng tiến về một hướng nào đó, thế giới căn bản vô tận, nhưng nhận biết của tu sĩ Võ Mệnh vô cùng mãnh liệt, sau khi thành tiên càng như thế, có thể cảm nhận được thế giới căn bản mình từng sinh tồn, Tần Vấn Thiên cảm nhận được, Tiểu Hỗn Đản cũng cảm nhận được.  

             Một người và hai yêu tiên lớn giống như đi trong không trung, ánh mắt của Tần Vấn Thiên di chuyển qua, hắn nhìn thấy chỗ xa xôi, cũng có một bóng người không ngừng xuyên qua hư không, đại khái là cường giả của thế giới căn bản khác.  

             Tần Vấn Thiên thậm chí đang suy nghĩ, trong bầu trời bao la, rốt cuộc tồn tại bao nhiêu Tiên Vực? Điểm này e là cho dù Tiên Vực cũng không ai biết.  

             Đi trong không trung, ngươi mới phát hiện mình nhỏ bé bao nhiêu.  

             Sau một hồi lâu, trên không trung hoàng cấp Thánh Vực, có vài bóng người từ bầu trời bay xuống, Kim Sí Đại Bằng đã hóa thành bản tôn, bị Luyện Ngục ôm vào trong ngực, Tần Vấn Thiên nhìn lướt qua xung quanh, là một tòa thành trì của hoàng cấp Thánh Vực, trong thành đầy bóng người, ánh mắt của bọn họ nhìn hai bóng người từ hư không hạ xuống, đều cảm nhận được hai người khí chất bất phàm, không biết là nhân vật phương nào.   

             Thân thể Tần Vấn Thiên hạ xuống dưới khoảng không, tiên niệm bao phủ mấy trăm dặm, rất nhanh đã biết mình đang ở đâu, không ngờ ở cảnh nội Đại Chu Hoàng Triều.  

             - Đi Thánh Hoàng Thành trước.  

             Tần Vấn Thiên đạp chân một cái, bóng người mất tích tại chỗ, những bóng người chăm chú nhìn hắn đều ngạc nhiên, lộ ra vẻ kinh hãi, tốc độ rất nhanh, đây là ai?  

             Hoàng cấp Thánh Vực tuy rằng vô cùng mênh mông, nhưng nhỏ hơn Tiên Vực nhiều, hiện tại Tần Vấn Thiên đã là cảnh giới Tiên Đài, từ Đại Chu Hoàng Triều đến Thánh Hoàng Thành cũng không cần bao lâu.  

             Thánh Hoàng Thành vẫn phồn hoa, dòng người qua lại không ngừng, ngày xưa Dược Hoàng cốc dời nhà đến Thánh Hoàng Thành, ở đây tranh quyền bá chủ thiên hạ với hoàng cấp thánh tông, Đế Thiên dẫn người diệt hoàng cấp thánh tông, Dược Hoàng cốc trở thành bá chủ mới của Thánh Hoàng Thành, thế lực mạnh nhất của hoàng cấp Thánh Vực.  

             Dược Hoàng cốc hẳn là một mảnh đất phồn vinh, nhưng khi Tần Vấn Thiên đứng trên kiến trúc xà ngang của Dược Hoàng cốc, lại phát hiện toàn bộ Dược Hoàng cốc bị phá hỏng hầu như không còn, tàn phá không chịu nổi, từng tòa kiến trúc rộng lớn bị phá nát, mặt đất đều có rất nhiều vết nứt, mảnh đất tĩnh mịch, thánh địa từng một thời huy hoàng hiện tại trở thành mảnh đất không người đặt chân tới.  

             Thân hình hắn chớp hiện, rơi trên một ngọn núi cổ, đây là nơi hắn từng sống chung với Khuynh Thành, nhưng hiện tại, những cổ thụ xanh biếc đã chết héo không còn sức sống.  

             Thần sắc của Tần Vấn Thiên thoạt nhìn rất bình tĩnh, nhưng trong lòng vô cùng lạnh lẽo, Dược Hoàng cốc đã bị phá hủy.  

             Có thể có năng lực phá hủy Dược Hoàng cốc, không hề nghi ngờ tuyệt đối không phải là thế lực bản thổ của hoàng cấp thánh tông, mà là thế lực bên ngoài đến.  

             Bên ngoài Dược Hoàng cốc, có bóng người chớp hiện đến, mỗi người đều có thực lực lớn mạnh, nắm giữ Thiên Tượng tu vi, những người ở phía xa đều câm như hến nhìn những cường giả này.  

             - Là Tinh Hà công hội, ai còn dám đến Dược Hoàng cốc, thực sự đâm đầu vào chỗ chết.  

             - Tinh Hà công hội đã hạ lệnh truy nộp phần tử xấu của Dược Hoàng cốc, giết không tha đối với những người có đặt chân đến Được Hoàng cốc, không ngờ còn có người dám đến, thật sự là chán sống rồi.  

             Đám người phía xa bàn luận ầm ĩ, âm thanh của bọn họ đều lọt hết vào tai của Tần Vấn Thiên, chỉ thấy bóng người của Tần Vấn Thiên chuyển động đến ngoài Dược Hoàng cốc, nhìn những cường giả đang tới.  

             Tinh Hà công hội đã diệt Dược Hoàng cốc, hơn nữa còn truy sát phần tử xấu của Dược Hoàng cốc?  

             - Khuynh Thành.  

             Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại, chỉ thấy nhóm cường giả đó đã xông tới, bọn họ lạnh lùng nhìn thẳng Tần Vấn Thiên và Luyện Ngục nói:  

             - Cho một lý do không giết ngươi.  

             - Các ngươi là người của Tinh Hà công hội?  

             Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại mở miệng hỏi, những người đó nhíu mày, chỉ nghe Tần Vấn Thiên nói tiếp:  

             - Dược Hoàng còn ở đây hay không?  

             - Ngươi đâm đầu vào chỗ chết.  

             Một người trong đó lạnh lùng nói, nhưng ngay vào lúc này, Tần Vấn Thiên mở hai mắt, một tia sáng sắc bén đáng sợ chợt bắn ra, trong phút chốc, một uy áp khiến người ta khó thở liền hạ xuống, nhóm cường giả kia lập tức biến sắc, chỉ cảm thấy đưa thân vào một uy áp không có cách nào chống lại, run rẩy hỏi:  

             - Các hạ là ai?  

             - Ta hỏi các ngươi.  

             Tần Vấn Thiên bước chân đi về phía trước, vừa đặt chân xuống liền nghe một tiếng hét thảm truyền ra, chỉ thấy người bên trái đó bị bể mạch máu, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ gần chết, thân thể yếu đuối rơi xuống khoảng không phía dưới.  

             Sắc mặt của những người còn lại lập tức trắng bệch như tờ giấy, lại nghe Tần Vấn Thiên hỏi:  

             - Dược Hoàng còn sống hay không?  

             - Không biết, Dược Hoàng bị trọng thương đang chạy thoát thân, sống chết không rõ.  

             Một người bị Tần Vấn Thiên theo dõi, không dám không nói.  

             - Đệ tử của Dược Hoàng - Mạc Khuynh Thành đâu?  

             Tần Vấn Thiên lại hỏi.   

             - Không biết.  


             Cường giả đó lạnh lùng mở miệng, cứng rắn hơn chút.  

             Toàn thân Tần Vấn Thiên lạnh như băng, hắn xoay người bước đi, lạnh lùng mở miệng nói:  

             - Giết!  

             Vừa dứt lời, một tiên uy từ phía sau phóng ra, từng đường kiếm quang đoạt mạng xuất hiện từ hư không chém xuống, truyền ra âm thanh phù phù, những cường giả của Tinh Hà công hội run rẩy, máu tươi phun ra, thân thể rơi xuống khoảng không phía dưới!