Thái Cổ Thần Vương

Chương 1183: Vận khí?



Đông Thánh Tiên Đếnhìn thấy một cảnh tượng như vậy, gương mặt cực lớn cũng thay đổi, Diễm Uyên Tiên Vương là chiến tướng dưới trướng của hắn có thế lực mạnh mẽ khác thường, nhưng lại bị đánh ép, thậm chí bị tiêu diệt.  

             - Ngươi đi đi.  

             Đông Thánh Tiên Đếmở miệng nói, dưới trướng Diễm Uyên Tiên Vương không có nhiều loại người có cấp bậc như vậy, tuyệt đối không thể để hao tổn ở chỗ này.  

             - Vâng thưa bệ hạ.  

             Diễm Uyên Tiên Vương tuân mệnh nói, sắc mặt cực kỳ khó coi, bại trận phải rút lui bỏ chạy là một sự sỉ nhục đối với Diễm Uyên Tiên Vương hắn.  

             Bạch Vô Nhai nhíu mày, hai tròng mắt của hắn giống như muốn chém lên thân thể Diễm Uyên Tiên Vương, tiên lộ xuất hiện, Bạch Vô Nhai hóa thành ảo ảnh đáng sợ, trực tiếp lao về phía thân thể Diễm Uyên Tiên Vương.  

             - Ầm ầm!  

             Một vực sâu khủng khiếp xuất hiện, Diễm Uyên Tiên Vương bước một bước vào trong đó, dường như hóa thành lối đi đáng sợ, hắn từ lối đi đó dần biến mất.  

             Trên người Bạch Vô Nhai có tiên uy phóng ra đến mức tận cùng, bao trùm toàn bộ vực sâu, lối đi đáng sợ này lập tức bị chém xuống, tiếng kêu thảm thiết của Diễm Uyên Tiên Vương không ngừng vang lên, trong mắt hắn lộ ra sự căm giận ngút trời, bàn tay ném ra một pháp bảo không gian, lực hư không bao vây lấy thân thể của hắn, muốn dẫn hắn rời đi.  

             - Xuy...  

             Thiên nhãn phía sau Bạch Vô Nhai thật sự có thể mở trời, một cơn gió lốc giam cầm mảnh không gian này, trực tiếp cuốn đi, mạnh mẽ thay đổi lực lượng qui tắc không gian, khiến cho không gian vặn vẹo một hồi, Diễm Uyên Tiên Vương giãy dụa ở bên trong trận gió bão không gian đó, vẫn không thể rời đi, hắn đi không nổi.  

             - Bạch Vô Nhai.  

             Diễm Uyên Tiên Vương tràn ngập phẫn nộ, Tiên Vương áo trắng dùng tiên uy phong tỏa hắn chặt chẽ, một ngón tay chỉ ra, không ngừng có từng tiếng răng rắc nghiền nát vang lên, phù xương trong cơ thể hắn vỡ tan, máu trên người bắn ra, chảy xuống thế giới căn bản trong khoảng không phía dưới.  

             - Bạch Vô Nhai, ngươi dám giết hắn.  

             Trong hư không, trong ánh mắt Đông Thánh Tiên Đếlộ ra sát khí, Bạch Vô Nhai không ngờ nhất định muốn giữ Diễm Uyên Tiên Vương lại.  

             Vô số người trong thế giới căn bản nhìn trận đại chiến ngập trời này, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn, lại có cảm giác nhiệt huyết sôi trào, Đông Thánh tàn khốc vô tình này, xem tính mạng người của toàn thế giới căn bản như cỏ rác, người như vậy thật đáng chết, tất cả mọi người cầu nguyện cho hắn bị đánh bại, hiện tại nhìn thấy được phong thái tài hoa của Tiên Vương áo trắng trên bầu trời, bọn họ rất hưng phấn.  

             - Một đạo tiên niệm như ngưới cũng dám uy hiếp Bạch Vô Nhai sao?  

             Thiên Biến đế quân nhìn chằm chằm vào ảo ảnh Đông Thánh trong hư không, lạnh lùng nói:  

             - Hơn nữa, cho dù bản tôn ngươi ở lại thì như thế nào, cuộc chiến đấu của hai thế lực lớn, chúng ta không được nhúng tay, bản tôn ngươi có ở đây, cũng chỉ có đứng nhìn Diễm Uyên Tiên Vương bỏ mạng mà thôi.  

             Cuộc chiến của Đông Thánh tiên môn và Thiên Biến tiên môn, Tiên Đếkhông ra tay, trừ khi là thời điểm liên quan đến sự sống chết, đây là quy tắc chiến đấu ngầm của Tiên Vực, bằng không, Đông Thánh Tiên Đếgiết người Thiên Biến tiên môn, Thiên Biến đế quân giết người Đông Thánh tiên môn, cuối cùng chính là tất cả đều chết sạch, chỉ còn lại những Tiên Đếbọn họ thì có ý nghĩa gì?  

             Diễm Uyên Tiên Vương còn đang giãy dụa, hắn điên cuồng lấy ra tiên binh, nhưng đạt đến cảnh giới của hắn và Bạch Vô Nhai, trừ phi là tiên binh cấp nghịch thiên, bằng không sẽ chẳng là cái gì cả. Chỉ là trong lúc hấp hối giãy dụa, Khuyết Nguyệt Tiên Vương ở phía sau vẫn theo bước chân bọn họ chiến đấu, hai người lui lại quá nhanh, nhanh đến mức hắn phải không ngừng đuổi theo, nhưng hắn lại phát hiện ra, tình hình cuộc chiến hình như đã không thể dịch chuyển, hắn do dự không biết có nên lại tiến lên giúp đỡ Diễm Uyên Tiên Vương hay không.  

             Sau khi Bạch Vô Nhai tiêu diệt Diễm Uyên Tiên Vương, kế tiếp có phải là hắn hay không?  

             Đừng thấy thường ngày, những nhân vật Tiên Vương vô cùng cường thế, uy nghiêm cực đại, nhưng đó là đối với phía dưới, vì địa vị của bọn họ cao. Nhưng khi đối mặt với nguy cơ sinh tử thật sự, bọn họ đặc biệt cảnh giác, sống qua bao nhiêu năm tháng, nắm giữ địa vị cao cao tại thượng, quyền thế, nữ nhân, không thiếu thứ gì, một câu nói lại có thể ảnh hưởng tới vô số người, khiến cho rất nhiều cường giả thuần phục, nhân vật như vậy, ai cam lòng chịu chết?  

             Thực lực của Bạch Vô Nhai khiến cho nhân vật nổi danh đã lâu là Khuyết Nguyệt Tiên Vương cũng sinh ra lòng sợ hãi, có thể đánh ép được Diễm Uyên Tiên Vương, hơn nữa khiến cho Diễm Uyên Tiên Vương thậm chí không có khả năng chạy trốn được, Tiên Vương áo trắng này thật đáng sợ.  

             - A...  

             Tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa, vang vọng trên không trung của thế giới căn bản, cho dù là nhân vật Tiên Vương chiến đấu cũng cảm thấy sợ hãi, đây chính là tiếng kêu thảm thiết của Diễm Uyên Tiên Vương, tiên niệm của bọn họ bao trùm xuống phía dưới, phát hiện trên người Diễm Uyên Tiên Vương có máu tươi không ngừng chảy ra, phù xương trong cơ thể hắn không ngừng bị gãy bị phá hủy, từng phần sinh mạng bị tách ra.  

             Cuối cùng, Tiên Vương áo đen hạ xuống trước người Diễm Uyên Tiên Vương, đôi con con có khả năng mở ra thiên địa, bàn tay đánh ra, những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên, Diễm Uyên Tiên Vương phát ra tiếng kêu thê thảm, thân thể của hắn đột ngột nổ tung, thân thể vô cùng to lớn, mưa máu, phù xương rơi xuống, một luồng tiên niệm muốn lặng lẽ thoát đi, lại bị thiên nhãn của Bạch Vô Nhai trực tiếp bao phủ, khiến cho hắn hoàn toàn biến mất, trừ khi Diễm Uyên Tiên Vương lưu giữ tiên niệm ở chỗ những người khác, bằng không hắn sẽ hoàn toàn biến mất ở trong trời đất này.  

             Hơn nữa, cho dù hắn lưu lại những tiên niệm đó, những một khi lộ ra, cũng sẽ bị tiêu tan.  

             Thế giới căn bản, máu tươi của Diễm Uyên Tiên Vương rơi trên mặt đất, bọn họ không ngờ cảm giác được một uy áp đáng sợ đến vậy, không ngừng tránh né những tia chớp lập loè, từng giọt máu tươi này hóa thành hồ nước máu ẩn chứa uy năng đáng sợ, so với huyết mạch cường giả như bọn họ lại cường đại hơn rất nhiều, những phù xương rơi xuống ẩn chứa uy áp kinh người, người thế giới căn bản điên cuồng chớp hiện, bọn họ biết là xương của tiên nhân đều là pháp bảo, nên muốn cướp giật.  

             Mỗi một vị trí trên thân thể Diễm Uyên Tiên Vương đều là báu vật đối với người của thế giới căn bản.   

             - Thật sự giết chết rồi.  

             Toàn bộ chiến trường hư không, có rất nhiều Tiên Vương đều đang sợ hãi.  

             Diễm Uyên Tiên Vương đảm nhiệm vị trí chiến tướng Tiên Vương dưới trướng của Đông Thánh bệ hạ cũng ngã xuống.  

             Nếu như một vị Tiên Vương bình thường chết đi là chuyện bình thường, bọn họ sẽ không quá chấn động, trong lòng cũng không có dao động quá lớn, nhưng đây lại là Diễm Uyên Tiên Vương.  

             Diễm Uyên Tiên Vương bị Bạch Vô Nhai cường thế tiêu diệt, như vậy còn có vị Tiên Vương nào ở đây có thể đối đầu với Bạch Vô Nhai?  

             Một vị cường giả tuyệt đối ở trên chiến trường tiên chiến hoàn toàn có thể nắm được tình hình của toàn bộ cuộc chiến.  

             Thân thể Bạch Vô Nhai di chuyển qua, một chân bước ra, lao thẳng đến chỗ Khuyết Nguyệt Tiên Vương rời đi, giờ phút này mắt của Khuyết Nguyệt Tiên Vương dường như muốn rơi ra, ánh mắt đám người phía dưới chấn động nhìn chăm chú. Khuyết Nguyệt Tiên Vương không những không lựa chọn chiến đấu, mà muốn xoay người rời đi, chui qua hư không dài vô tận.  

             - Vô liêm sỉ.  

             Thần sắc của Đông Thánh Tiên Đếtái mét, một vị Tiên Vương nổi danh nhiều năm ở trước mặt Bạch Vô Nhai, lại không đánh mà chạy.  

             Nhưng đối với Khuyết Nguyệt Tiên Vương, lại có thể lý giải được. Thực lực của hắn tuyệt đối sẽ không mạnh hơn Diễm Uyên Tiên Vương, nhưng Diễm Uyên Tiên Vương ở trước mặt Bạch Vô Nhai ngay cả năng lực chạy trốn cũng không có.  

             Bạch Vô Nhai không đuổi theo, hắn lập tức gia nhập các chiến trường kia, tình hình của Thiên Biến tiên môn cũng không lạc quan, sự gia nhập của Tử Vong Đao Khách hóa giải được áp lực của Thiên Biến tiên môn, dù sao Tử Vong Đao Khách chính là từ Thiên Phù giới đi ra, cho dù hắn không xuất chúng bằng Bạch Vô Nhai, nhưng đối với các Tiên Vương tương đối bình thường lại có chiến lực mạnh mẽ khác thường, cây đao trong tay hắn giống như thanh đao của tử thần, cực kỳ nguy hiểm.  

             Nhưng dù vậy, Thiên Biến tiên môn vẫn có rất nhiều vị Tiên Vương bị thương, hai vị Tiên Vương ngã xuống, thấy vậy, trong lòng Tần Vấn Thiên cùng với Lâm Tiên Nhi đều dao động kịch liệt, trận tiên chiến này quá mức đáng sợ, nhân vật Tiên Vương đều ngã xuống.  

             Cường đại như Diễm Uyên Tiên Vương, còn chết ở trong trận chiến đấu này.  

             Bạch Vô Nhai gia nhập vào một bên chiến trường, tiên uy cuốn qua, thiên nhãn trong nháy mắt bao phủ khắp người, nhân vật Tiên Vương này lập tức cảm giác thân thể hình như bị phong tỏa, lực lượng trong cơ thể cuối cùng lại bị một lực lượng kỳ diệu xâm nhập.  

             Tiên Vương áo trắng hóa thành ảo ảnh, đi từng bước kéo dài qua, mọi người chỉ thấy trong hư không xuất hiện rất nhiều tàn ảnh màu trắng, rất nhanh, lại một vị nhân vật Tiên Vương ngã xuống, nhìn thấy mà giật mình.  

             Sắc mặt của Đông Thánh Tiên Đếtrở nên càng lúc càng khó coi, tuy ngoài mặt, lực lượng chiến đấu của Đông Thánh tiên môn vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng một mình Bạch Vô Nhai lại có thể phá vỡ toàn bộ tình hình cuộc chiến, ở đây không ai có thể ngăn cản Bạch Vô Nhai.  

             - Lui lại.  

             Đông Thánh Tiên Đếcũng là người cực kỳ quyết đoán, một khi nhìn ra không có cách nào chém giết những người Thiên Biến tiên môn, hắn lập tức hạ lệnh rút lui, tất cả Tiên Vương đồng thời bay lên không trung tập trung, hạ xuống trên bầu trời, lao về phía bầu trời xa xôi.  

             Bạch Vô Nhai không truy kích, lực của cá nhân hắn dù mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng một mình chiến đấu với các Tiên Vương.  

             Rất nhanh, các nhân vật Tiên Vương của Đông Thánh tiên môn đều lùi đến trên không trung, thần sắc bọn họ lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào phía dưới, ngay lập tức mỗi vị đều hóa thành lưu quang rời đi, ảo ảnh của Đông Thánh Tiên Đếvẫn còn đang lạnh lùng nhìn Bạch Vô Nhai.  

             Trận chiến này không ngờ lại thay đổi vì một mình Bạch Vô Nhai.  

             - Đông Thánh, xem ra ngươi chuẩn bị vẫn chưa đủ.  

             Thiên Biến đế quân lạnh lùng nói.  

             - Hừ.  

             Đông Thánh Tiên Đếhừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm vào Bạch Vô Nhai nói:  

             - Trận chiến đấu này, ta đã tính toán sơ suất, lần sau, Thiên Biến tiên môn của ngươi tuyệt đối sẽ không có vận khí tốt như vậy.  

             - Vận khí?  

             Thiên Biến đế quân cười lạnh, ảo ảnh Đông Thánh Tiên Đếdần dần trở nên hư ảo, cuối cùng biến mất.  

             Uy áp trên bầu trời cuối cùng biến mất, tiên chiến dừng lại. Người của thế giới căn bản đều đứng thẳng người, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, tất cả đều đã kết thúc, bọn họ có loại cảm giác thoát khỏi một kiếp nạn, nhiều nơi xung quanh đều gặp phải kiếp nạn, rất nhiều người thậm chí tìm được đường sống trong chỗ chết, dư âm tiên chiến rơi vào thế giới căn bản lại trực tiếp hủy diệt một địa vực rộng lớn, hoàn toàn xóa sạch.  

             Trong trận tiên chiến này, tuy nói có mấy vị nhân vật Tiên Vương ngã xuống, nhưng người thế giới căn bản cũng ngã xuống quá nhiều.  

             Vẫn may, Đông Thánh Tiên Đếđầy tàn nhẫn đã bị đánh lui, trong lòng bọn họ sẽ ghi nhớ tên bạo quân này, nếu như một ngày kia bọn họ có thể đạt tới loại cảnh giới nào đó, nhất định phải báo thù.  

             Ngược lại, Tiên Vương áo trắng tên Bạch Vô Nhai cũng được người người ghi nhớ, toàn thế giới đều quên không được phong thái tuyệt thế của hắn.  

             Đối với toàn bộ thế giới căn bản, trận tiên chiến này là một hồi thử thách, khiến cho bọn họ thấy rõ ràng hơn vài phần về thế giới này, càng tăng thêm khát vọng cường đại.  


             - Đúng, đi thôi.  

             Tần Vấn Thiên gật đầu.  

             - Quay lại.  

             Thiên Biến đế quân hạ lệnh, lập tức mọi người quay về, Bạch Vô Nhai đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, dẫn theo Tần Vấn Thiên cùng rời đi, lúc Tần Vấn Thiên đứng ở trên không, cố gắng không liếc mắt nhìn qua thế giới này, hắn lập tức quay đầu lại chăm chú nhìn vào tinh không, thần sắc càng thêm kiên định!