Thái Cổ Thần Vương

Chương 1186: Ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?



Phía nam của Tiên Vực là khu vực Nam Hoàng thị, chính là thế lực Tiên Vực vô cùng cổ xưa, truyền thừa qua bao năm tháng.  

             Nam Hoàng thị nắm giữ huyết thống cao quý của chim phượng hoàng thần thú bất tử, chỉ có nữ tử mới có thể trở thành người đứng đầu Nam Hoàng thị chí cao vô thượng, Nam Hoàng Nữ Đế.  

             Nội tình bên trong Nam Hoàng vượt xa Đông Thánh Tiên Đế, Thiên Biến Tiên Đế có nội tình sâu ca hơn, chính là ở trong thánh địa cổ của Tiên Vực, đối với một nơi rộng lớn vô tận như phía nam Tiên Vực, bọn họ có lực ảnh hưởng rất mạnh, tuy rằng không phải trực tiếp khống chế, nhưng khu vực diện tích của thế lực Nam Hoàng thị trải khắp đầu phía nam Tiên Vực, từng hành động cử chỉ của Nam Hoàng thị cũng có thể làm cho mảnh địa vực này phải run rẩy khiếp sợ.  

             Nam Hoàng Tiên Thành là nơi tiên thành Nam Hoàng thị ở, trực tiếp thuộc quản lý của Nam Hoàng thị, có thể nói là đại bản doanh của Nam Hoàng thị, đối với Nam Hoàng Tiên Thành, Nam Hoàng thị có quyền khống chế và lực thống trị tuyệt đối, sản nghiệp của Nam Hoàng thị trải khắp tiên thành này, quân đoàn của Nam Hoàng thị nắm giữ quy tắc của tiên thành này.  

             Cái tiên thành này là một trong những chủ thành an toàn nhất của Tiên Vực.  

             Khu vực truyền tống trận không gian của Nam Hoàng Tiên Thành có trọng binh canh gác, trong không gian đại trận truyền tống lần lượt có ánh sáng loá mắt hiện ra, sau đó có người hạ xuống, có thể thông qua đại trận truyền tống hạ xuống như vậy chỉ có hai loại người, một loại là thân phận không tầm thường, sử dụng một ít đại trận không gian cá nhân của thế lực lớn siêu cấp, một loại khác là võ tu thực lực cường đại giàu có, phải trả cái giá cao, dùng truyền tống trận của bọn họ di chuyển tới thế lực cần thiết.  

             Lúc này, lại có một ánh sáng lớn lập loè truyền đến, không gian chấn động vô cùng mãnh liệt, ánh sáng cường đại, khiến cho không ít thủ vệ nhìn chăm chú vào bên kia. Ánh sáng của lực lượng không gian mạnh hay yếu đại biểu cho khoảng cách xa gần, nhìn ánh sáng của không gian này, chắc là từ một nơi đặc biệt xa xôi nhảy đến.  

             Một ánh sáng mạnh chớp hiện, hai bóng người thanh niên tuấn lãng xuất hiện, liếc mắt nhìn qua xung quanh, lập tức bước chậm ra.  

             - Hai vị đến từ đâu?  

             Có thủ vệ tiến lên kiểm tra, bàn tay của Tần Vấn Thiên vung lên, lập tức có thiệp mời bay xuống ở trước mặt của thủ vệ kia, thủ vệ liếc mắt nhìn qua ấn ký loé lên trên thiệp mời, lập tức khom người nói:  

             - Tần thiếu mời vào thành.  

             - Ta nghe nói Nam Hoàng Tiên Thành có chút quy tắc, có thể nói cho ta nghe một chút không.  

             Tần Vấn Thiên hỏi.  

             - Đúng là có chút quy tắc, tại Nam Hoàng Tiên Thành không được lạm sát kẻ vô tội, ỷ mạnh hiếp yếu, cướp đoạt trộm cướp, một vài xung đột nhỏ Nam Hoàng quân đoàn sẽ không can thiệp, nhưng nếu như liên quan đến việc khiến đối thủ trọng thương, phá hoại kiến trúc tài phú của người vô tội, điều này là không được phép, càng không cho phép giết chóc, trừ phi là hai bên tự nguyện bước lên Phượng Hoàng đài mới có khả năng tiến hành đại chiến sinh tử.  

             Thủ vệ kia giải thích nói:  

             - Về phần các quy tắc khác cũng không có gì, Tần thiếu đã là bằng hữu của Thánh Nữ, nếu gặp phải phiền phức có thể tìm Thánh Nữ hỗ trợ.  

             - Được, cảm ơn.  

             Tần Vấn Thiên cười gật đầu, sau đó cùng Quân Mộng Trần bước vào Nam Hoàng Tiên Thành, cái tiên thành cổ xưa uy nghiêm này có mật độ kiến trúc vừa phải, các loại sản nghiệp đều vô cùng phồn hoa, cường giả như mây, nhìn thoáng qua cũng có thể thấy được các nhân vật Tiên Đài.  

             - Bọn họ là bằng hữu của Thánh Nữ, đó là vị Thánh Nữ nào? Người này lại có thân phận gì?  

             Sau khi Tần Vấn Thiên rời đi, các thủ vệ khác liền hiếu kỳ hỏi.  

             - Vân Hi Thánh Nữ, Thánh Nữ luyện ra tiên lộ, mời hắn tới tham gia Tiên yến, xem ra quan hệ vô cùng tốt, về phần tên của hắn ta chưa có nghe nói qua, hắn gọi là Tần Vấn Thiên, Tiên Vực hình như không có nhân vật đại đế nào họ Tần thì phải.  

             Thủ vệ kia khẽ nói.  

             - Không ngờ là Vân Hi Thánh Nữ, người này có diễm phúc không tệ, Vân Hi Thánh Nữ không chỉ có thiên phú kiệt xuất, mà còn là mỹ nữ tuyệt thế.  

             Thủ vệ bên cạnh đều mỉm cười nói.  

             - Các ngươi mau ngậm miệng lại.  

             Bên cạnh có người chửi nhỏ một tiếng.  

             - Vâng, đội trưởng.  

             Mọi người run rẩy run rẩy, không tiếp tục nhiều lời.  

             Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần đi vào trong Nam Hoàng Tiên Thành, trước mắt đều là kiến trúc đại điện cho phong cách cổ xưa khí thế, bọn họ mơ hồ hiểu rõ vì sao Nam Thành tiên thành lại có quy định nghiêm ngặt như thế.  

             - Sản nghiệp của Nam Hoàng Tiên Thành thật đúng là phát đạt, nhìn đâu đâu cũng là giao dịch tiên binh công pháp tiên cấp, cái tiên thành này rốt cuộc có bao nhiêu tiên bảo, sợ rằng chỉ cần ngươi có đủ tài phú, căn bản không cần lo lắng thiếu bảo vật để tu luyện.  

             Quân Mộng Trần cảm thán nói.  

             - Đây vốn chỉ là tương đối, tu sĩ Võ Mệnh cường đại lại dễ dàng thu được giá trị tài phú thiên tài, tu sĩ yếu nhỏ cũng chỉ có thể phụ thuộc vào người khác hoặc mạo hiểm, Nam Hoàng Tiên Thành phồn hoa như vậy, tất nhiên là nhờ vào quy định nghiêm ngặt, tu sĩ Võ Mệnh tiến vào đây không phải lo đến vấn đề an toàn.  

             Tần Vấn Thiên hiểu rõ rừng pháp tắc ở Tiên Vực, thực lực của ngươi yếu, trên người có bảo vật cũng không dám lấy ra giao dịch, Nam Hoàng Tiên Thành sẽ đưa ra sự bảo vệ.  

             - Đúng, không hổ danh là thị tộc thời xưa cường đại, những người có gia tộc trong Tiên Vực thành, bọn họ tất nhiên đều nguyện ý ở lại tiên thành như vậy, có thể bảo đảm an nguy cho người nhà, mình có thể yên tâm xông xáo ở bên ngoài.  

             Quân Mộng Trần nói.  

             - Ngươi nói không sai, nhưng người ở Tiên Vực rất nhiều, tiên thành như vậy có ai không muốn định cư, sợ rằng, muốn ở Nam Hoàng Tiên Thành nắm giữ một mảnh đất đai của mình sẽ không đơn giản như vậy, ngươi không nghe được thủ vệ kia nói sao, kiến trúc nơi này đều không cho phép phá hủy, đều thuộc về tài sản cá nhân.  

             Tần Vấn Thiên thoáng cười nói:  

             - Nam Hoàng thị khiến Nam Hoàng Tiên Thành phồn hoa như vậy, cái tiên thành này càng tăng thêm giá trị, đủ để cho chúng ta khó có thể tưởng tượng được.  

             - Đó là cái gì?  

             Quân Mộng Trần chỉ về phía trước, chỉ thấy trên nơi hư không có ảo ảnh phượng hoàng chớp hiện, ánh sáng lóa mắt.  

             - Đi xem.  

             Thân hình hai người chớp hiện, lao đi về phía ánh sáng, không bao lâu sau bọn họ đi tới bên kia, nhìn thấy ảo ảnh phượng hoàng giống như gió lốc bao phủ một mảnh hư không, hai bóng người đang đại chiến ở trong đó.  

             - Phượng Hoàng đài.  

             Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần đồng thời mở miệng, lập tức hiểu rõ đây là Phượng Hoàng đài mà thủ vệ kia nói đến, chỉ có hai bên tự nguyện bước lên Phượng Hoàng đài, mới có thể tiến hành quyết chiến sinh tử, khi võ tu có oán hận sâu đậm, thì cần phải có nơi cho bọn họ phát tiết.  

             - Chúng ta đi thôi.  

             Nhìn một lát, trận chiến của hai người đã phân thắng bại, một người bị tiêu diệt, một khi lên Phượng Hoàng đài, đều là có mâu thuẫn rất sâu đạm, nên sẽ không chút hạ thủ lưu tình.  

             Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần thăm dò kỹ càng phương hướng, mượn tiên binh nhanh chóng lao về phía Nam Hoàng thị, nhưng vẫn rất lâu bọn họ mới đến được bên ngoài Nam Hoàng thị, từ phía xa nhìn lại, có một con phượng hoàng nhìn lên trời vô cùng huy hoàng trông rất sống động, giống như muốn thuận gió rời đi, phá vỡ vòm trời, con phượng hoàng này vô cùng to lớn, là do kiến trúc cấu tạo hình dáng bên ngoài của toàn bộ Nam Hoàng thị lộ ra khí phách.  

             - Sư huynh, hiện tại vào trong tìm Nam Hoàng Vân Hi sao?  

             Quân Mộng Trần hỏi.  

             - Không vội, tìm thấy địa điểm là được rồi, hai ngày nữa mới là ngày Nam Hoàng Vân Hi tổ chức Tiên yến, hai chúng ta lại đi tìm Nam Hoàng Vân Hi, trực tiếp đi dự tiệc, hiện tại vào đó, chẳng lẽ bảo Nam hoàng Vân Hi theo chúng ta đi dạo tiên thành sao?  

             Tần Vấn Thiên cười lắc đầu nói, Quân Mộng Trần cười ngây ngô, nói:  

             - Một đại mỹ nữ như vậy mà sư huynh có thể thờ ơ, chỉ có điều, hai đại tẩu đều là mỹ nữ khuynh nước khuynh thành, không thua kém Nam Hoàng Van Hi.  

             - Thế nào, ngươi có ý với Nam Hoàng Vân Hi?  

             Tần Vấn Thiên vừa cười vừa nói.  

             - Đừng nói ta không suy nghĩ, cho dù có ý với Nam Hoàng Vân Hi đi nữa nàng cũng đâu có để mắt tới ta, trên thiệp mời chỉ có tên của một mình ngươi.  

             Quân Mộng Trần nói:  

             - Đúng rồi sư huynh, ngươi để tên Tiểu Hỗn Đản kia ở lại với tẩu tử, còn Luyện Ngục đâu, sao ta không thấy nàng?  

             - Luyện Ngục và ta vốn là một thể, ngươi muốn thấy nàng, được vậy thì nhìn đi.  

             Tần Vấn Thiên mỉm cười, huyết mạch điên cuồng phun ra, lập tức huyết quang lập lòe, bóng người Luyện Ngục xuất hiện, lập tức hóa thân thành một vị mỹ nữ.  

             - Luyện Ngục đúng là nữ nhân, vẫn xinh đẹp như vậy, sư huynh, ta phục.  

             Quân Mộng Trần vò đầu cười nói, hắn cũng có chút đố kị với người sư huynh này, bên cạnh hắn luôn có mỹ nữ như mây.  

             Lúc này, có âm thanh phá không truyền đến, chỉ thấy có bốn bóng người đi đến, một người dẫn đầu có chút trẻ tuổi, ánh mắt thâm thúy, ánh mắt của hắn rơi vào trên người Luyện Ngục, trong con ngươi có ánh sáng loá mắt.  

             - Tiên tử, bản tôn chính là Chu Tước biến thành sao?  

             Người thanh niên mở miệng hỏi, Luyện Ngục nhíu mày, trên người có cảm giác lạnh lẽo.  

             - Có chuyện gì sao?  

             Tần Vấn Thiên thản nhiên hỏi.  

             - Các hạ cùng nàng có quan hệ như thế nào?  

             Người thanh niên này nhìn về phía Tần Vấn Thiên hỏi.  

             - Là đồng bạn của ta.  

             Tần Vấn Thiên nói.  

             - Đồng bạn là yêu thú, là bị ngươi thu phục sao?  

             Người thanh niên kia vừa cười vừa nói, ở Tiên Vực một số người có vận khí không tầm thường, thu phục yêu thú lợi hại từ khi còn nhỏ, tình huống này có rất nhiều.  

             - Hắn là chủ nhân ta, nhưng chuyện này có liên quan gì tới ngươi?  

             Luyện Ngục nhìn người thanh niên hỏi.  

             - Không hổ danh là Luyện Ngục Chu Tước, tính tình thật nóng nảy, hơn nữa lại đẹp như thế.  

             Người thanh niên cười nói:  

             - Các hạ có vận khí thật tốt, có thể có phúc khí như vậy, có thể bán yêu thú này cho hay không ta, muốn ra giá bao nhiêu, cứ nói.  

             - Không cần, mời các hạ cứ tự tiện.  

             Tần Vấn Thiên nhíu chân mày lại, trong giọng nói có ý không vui, hắn làm sao có thể mang Luyện Ngục ra giao dịch được.  


             - Qui tắc của Nam Hoàng Tiên Thành, các ngươi định giẫm lên sao?  

             Tần Vấn Thiên cười lạnh nói.  

             - Quy định là chết, người là sống, xin khuyên các ngươi nên thức thời, thiếu gia ta chính là khách của Nam Hoàng thị, cho dù hiện tại không động thủ, sau đó muốn động đến các ngươi cũng không phải là chuyện khó.  

             Một người khác đứng ở bên cạnh người thanh niên lộ ra thần sắc lạnh như băng, uy hiếp nói.